Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 401

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Chạng vạng ngày hôm sau, Cảnh Dật Nhiên liền tỉnh lại.
Tố chất thân thể hắn không tồi, lúc này trừ việc cảm thấy cả người không có sức lực, đầu óc choáng váng ở cũng không có gì gọi là quá sức.
Tiểu Lộc thấy hắn tỉnh, nhìn vào đôi mắt hắn, có chút nghiêm túc nói: “Lần sau anh không cần làm như vậy, một lần rưt quá nhiều máu, đối với thân thể anh không tốt.”
“Anh không có việc gì, rất nhanh sẽ khôi phục lại.”
Cảnh Dật Nhiên vốn không nghĩ sẽ để Tiểu Lộc biết việc hắn hiến máu cho cô, kết quả vẫn là để cho cô biết được, hắn không khỏi có chút ngại.
“Em chừng nào thì thay máu?”
“mấy ngày nữa.”
“Để anh đưa em đi!”
Tiểu Lộc lẳng lặng nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Không cần, em tự mình đi là được, anh ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.”
“Anh đưa em đi, nếu không vạn nhất ngày mai em lại đổi tính?”
“Sẽ không, vào lúc virus bùng nổ, rất ít khả năng biến đổi, trừ phi em tinh lực hao tổn nghiêm trọng, nếu không trong khoảng thời gian này sẽ không bị biến đổi gì, vẫn luôn là em.”
Cảnh Dật Nhiên ngẩn ra, hắn không nghĩ tới virus này còn có cái tác dụng này.
Nhưng hắn vẫn kiên trì như cũ: “Anh vẫn phải đi cùng em!”
Tiểu Lộc nói không nổi hắn, hai ngày sau, Cảnh Dật Nhiên đưa cô đi tới bệnh viện Mộc thị.
Hai người bọn họ đi vào lúc đêm khuya, hơn nữa có cải trang giả dạng, bởi vì sợ bị người của Dương Mộc Yên phát hiện.
Ở bệnh viện Mộc thị, bác sĩ Mộc và Mộc Thanh đều đã chờ ở nơi đó.
Thân thể của Tiểu Lộc cất dấu một cơ mật thật lớn, nếu bị người khác biết trong thân thể cô có loại virut cường đại như vậy, có thể từ trên căn bản mà hoàn thiện mọi loại gien, cô sẽ bị rất nhiều thế lực theo dõi, cho nên cái việc thay máu giải phẫu này, chỉ có hai ông cháu Mộc Vấn Sinh và Mộc Thanh.
Cảnh Dật Thần không có tới, Tiểu Lộc đã đổi qua rất nhiều lần máu, tuy rằng loại này giải phẫu tồn tại sự nguy hiểm, nhưng Mộc Vấn Sinh chưa từng có sảy ra sự sai lầm gì, cho nên việc này cũng không đáng để Cảnh Dật Thần chú ý lắm.
Mộc Vấn Sinh đã sớm biết việc từ chỗ Cảnh Thiên Viễn, Cảnh Dật Nhiên không ૮ɦếƭ, bởi vậy hiện tại nhìn thấy hắn cũng hoàn toàn không kinh ngạc, ông chỉ là rất tò mò về việc Cảnh Dật Nhiên thay máu cho Tiểu Lộc,cho đến lúc Mộc Thanh nói thầm bên tai ông vài câu, thì ông mới bừng tỉnh đại ngộ.
“Không nghĩ tới tiểu tử thúi này cư nhiên cũng thông suốt, ngô, hai người các người thật ra rất xứng đôi!”
Cảnh Dật Nhiên kinh ngạc khi nghe Mộc Vấn Sinh nói là hắn rất xứng đôi với Tiểu Lộc!
Chính hắn còn cảm thấy hắn và Tiểu Lộc ở cùng nhau sẽ có vẻ rất là quái dị, lời này thật sự là không giống như là khen người khác, hơn nữa Mộc Vấn Sinh căn bản là sẽ không khen người khác, ngay cả chính cháu trai của ông ta, cũng đều bị đánh chửi giáo dục, chưa bao giờ nhận được sự hoà nhã!
Quả nhiên, ngay sau đó hắn liền nghe Mộc Vấn Sinh nói: “Một đứa quái thai, một đứa biến thái, vào một đôi rất hay!”
Cảnh Dật Nhiên gắt gao nhắm miệng, không nói một lời.
Hắn đã sớm lĩnh giáo qua sự lợi hại của lão già này, ngay cả khi Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần còm ở trước mặt ông còn phải thành thành thật thật, hắn càng nên biểu hiện vô cùng ngoan ngoãn, nếu không liền chờ khi nào lão nhân mưa rền gió dữ đi!
Tiểu Lộc cũng không để ý đến Mộc Vấn Sinh, tính cáchcoo trời sinh quái gở, lời nói luôn luôn không nhiều lắm, Mộc Vấn Sinh tuy rằng nói chuyện rất khó nghe, nhưng lại là người cứu mạng cô, từ trong tâm cô rất bội phục ông.
Phải biết rằng, loại tình huống của thân thể cô, người chú chuyên môn nghiên cứu loại virus này còn phải bó tay không có biện pháp, mà Mộc Vấn Sinh sau khi nghiên cứu tình trạng thân thể của cô lại lớn mật đưa ra phương án thay máu, loại phương án này tuy rằng cũng không thể trị tận gốc virus, nhưng lại trì hoãn cực kì sự tử vong của cô.
Thay máu nghe rất đơn giản, nhưng thật ra quá trình thì rất rườm rà phức tạp, việc này yêu cầu phải không ngừng rút ra máu mang virus trong người Tiểu Lộc ra, rót vào máu kháng virus mới, trong lúc này, se, không có khả năng đem toàn bộ máu trong người Tiểu Lộc thay hết, phải trải qua mấy chục lần thay máu thì mới có thể đem virus trong máu Tiểu Lộc giảm bớt.
Virus trong cơ thể cô đã chi*p lấy từng tế bào trong cơ thể cô, cho nên cho dù là đổi máu thì trong vòng nửa năm số máu đó liền chuyển hóa thành hồng cầu mang theo virus.
Cho nên cô mới yêu cầu cách nửa năm lại thay máu một lần.
Tiểu Lộc không có một tia xấu hổ đem quần áo cởi ra, chỉ mặc mỗi ҨЦầЛ ŁóŤ nội y, lưu loát nằm tới bàn tay phẫu thuật trên đài, nhìn Cảnh Dật Nhiên mở lớn tròng mắt nhìn!
Mà Mộc Vấn Sinh và Mộc Thanh một chút biểu tình biến hóa cũng không có, Mộc Thanh thuần thục đem các loại dụng cụ máy móc cài lên người Tiểu Lộc, trên đùi và trên bụng nhỏ, liên tiếp có dụng cụ cài lên, rậm rạp một đống lớn, ngay cả trên chân cũng có.
Lúc sau, mọi dụng cụ trong phòng giải phẫu đều sáng lên, biểu hiện là thân thể Tiểu Lộc mỗi hạng nhất trị số.
Cảnh Dật Nhiên rối rắm trong chốc lát, liền không hề rối rắm.
Tuy rằng hắn cũng không nguyện ý cho Tiểu Lộc cở quần áo trước mặt đàn ông khác, nhưng hai người này đều là bác sĩ, khẳng định đã xớm nhìn quen Tiểu Lộc như vậy. Hơn nữa, đây là vì để cam đoan sự an toàn trong quá trình phẫu thuật, hắn có để ý cũng vô dụng.
Quá trình thay máu, giằng co vài giờ, trong lúc Tiểu Lộc hôn mê, bởi vì máu mới đưa vào đều là máu kháng virus, sẽ sảy ra sự xung đột với máu virus cũ, làm cho cô xuất hiện hiện tượng cơn sốc tạm thời.
Mộc Vấn Sinh và Mộc Thanh thay phiên nghỉ ngơi, mặc dù là như vậy, hai người cũng đầy mặt mỏi mệt, trong ánh mắt tất cả đều là tơ máu hồng.
Mộc Thanh còn tốt một chút, cậu tuổi còn trẻ, Mộc Vấn Sinh lại không được, ông cần phải nghỉ ngơi rất lâu, mới có thể tiếp tục giải phẫu.
Cảnh Dật Nhiên mấy ngày nay cũng cơ hồ không đi đâu, hắn vẫn luôn canh giữ ở bên người Tiểu Lộc, việ này làm cho Tiểu Lộc cảm thấy rất ấm áp, cô thậm chí còn vươn lạnh lẽo tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ của Cảnh Dật Nhiên.
“Anh mọc râu.”
“Không thích sao?”
Cảnh Dật Nhiên nửa ngồi xổm trước bàn giải phẫu, đau lòng nhìn sắc mặt tái nhợt của Tiểu Lộc, bàn tay to cầm bàn tay nhỏ của cô, muốn cho cô một chút ấm áp.
Tiểu Lộc nhìn kỹ anh trong chốc lát, sắc mặt lộ ra sự tươi cười nhàn nhạt:“Thích, càng đẹp trai.”
Thân thể của cô được thay máu, tình cảm tựa như trở nên phong phú một ít, đã không còn sự lạnh nhạt từ trong xương cốt một chút.
Cảnh Dật Nhiên kém chút là rơi lệ, hắn cố nén nỗi đau trong lòng, lộ ra một nụ cười yêu mị khuynh đảo chúng sinh: “Em thích là tốt rồi, về sau anh sẽ càng đẹp trai, chỉ cho một mình em xem!”
Mộc Thanh ở một bên thay máu mới, còn muốn kiểm tra số liệu giờ đang trợn trắng mắt nhìn bọn họ.
“Uy uy uy, hai người các người có thể không vào lúc này mà ân âи áι ái chứ! Bên cạnh hai người còn có một người sống sò sờ đây này, hai người cũng không đạo đức, tôi đều đã mệt ૮ɦếƭ, cũng không thấy có người tới quan tâm một chút! Lại còn âи áι, lão tử bỏ gánh không làm nữa!”
Cảnh Dật Nhiên làm lơ Mộc Thanh rít gào, duy trì một cái tư thế, mỉm cười nhìn chăm chú Tiểu Lộc, hắn thích Tiểu Lộc có mùi vị nhân tình như bây giờ, việc này là cho hắn cảm thấy trong lòng rất ấm áp.
Tiểu Lộc cũng cô Mộc Thanh như không khí, nhẹ giọng nói: Anh đều luôn ở đây với em sao, về, sau vẫn sẽ ở đây với em sao?”
"đương nhiên, vẫn luôn ở bên cạnh em.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Mộc Thanh bị hai người kia làm chua [1] đến nỗi răng muốn rụng!
[1] Chua ở đây có nghĩa là ghen tị.
Dù thế nào đi nữa hắn cũng không tin rằng, hai người kia vừa mắt nhau, sẽ cùng nhau đi tới cuối con đường!
Thật kỳ quái! Hai người bọn họ rõ ràng không phải người hợp nhau!
Nhưng sự thật xảy ra trước mắt hắn, hắn hông tin cũng phải tin.
Hiện tại hắn càng ngày càng hoài nghi Cảnh Dật Nhiên xuyên không tới đây, bằng không tao hiện tại hắn có thể đối xử tốt với một cô gái như vậy, không phải hắn vẫn luôn xem các cô gái là quần áo, mặc xong liền ném sao?
Huống chi, Tiểu Lộc... Cũng có thể tính là phụ nữ sao? Rõ ràng cô là một nữ hán tử có khí lực lớn kinh người!
Mộc Thanh thấy khi Cảnh Dật Nhiên và Tiểu Lộc ở chung với nhau chỉ có sự ấm áp và thản nhiên ăn ý, không khỏi nhớ tới Triệu An An.
Để rất nhiều ngày hắn không được gặp cô, gần đây nhất là thấy cô ngốc nghếch ở nhà mình, hoặc là chạy đến chỗ Thượng Quan Ngưng, chọc Cảnh Duệ.
Tình cảm khi ở cùng Triệu An An, là hắn truy đuổi, cố gắng tới thật gần cô, nhưng chung quy hắn truy cô càng chặt, cô càng bỏ chạy thật xa.
Cho nên hiện tại, dù hắn rất muốn nhưng không dám tiếp tục bám chặt Triệu An An nữa.
Trong thế giới tình yêu của hai người, nếu chỉ có một người đơn phương phải trả giá, cho dù lại yêu một người nữa, thì thời gian lâu cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Mộc Thanh rất nhiều lần cảm thấy mệt mỏi cực kỳ, có đôi khi ngay cả chính hắn cũng trở nên mù mịt vô thố.
Hiện tại hắn còn có chút mỏi mệt, không biết vì nguyên nhân hắn giúp Tiểu Lộc thay máu mấy đêm liền, hay là vì trong quá trình hắn truy đuổi Triệu An An bị gặp quá nhiều chướng ngại vật.
Hắn đợi giọt máu cuối cùng vào người Tiểu Lộc xong, nhìn khuôn mặt cô trở nên tái nhợt vì một giờ trước bị mất quá nhiều, thấy vẻ mặt cảnh Dật Nhiên hiện lên đau lòng, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy thật hâm mộ.
Cho tới nay Cảnh Dật Nhiên không tim không phổi cuối cùng cũng gặp được cô gái mình thương yêu, mà đối với Tiểu Lộc ngây thơ không biết hắn tỉ mỉ che chở, chậm rãi giúp cô ấy hiểu rõ.
Thế gian chung quy sẽ trở nên thân thuộc, nhưng điều kiện tiên quyết là hai người có phần tình cảm tha thiết chân thành hay không.
Hắn đợi Triệu An An ước chừng mười một năm, bắt đầu từ hai mươi tuổi tới bây giờ hắn đã ba mươi mốt tuổi.
Mộc Thanh xác định mình không có hứng thú với cô gái khác, cô gái ở trong mắt bác sĩ hắn đều giống nhau, chỉ có Triệu An An là khác.
Hắn cho tới nay, đều mơ thấy ở hôn lễ trang trọng Triệu An An đồng ý lập lời thề, sau đó hai người bình yên nắm tay nhau sống hết đời.
Chỉ là, hiện tại hắn căn bản không biết nên làm gì với Triệu An An, hắn vẫn muốn ở bên cạnh cô, nhưng cô luôn đẩy hắn ra ngoài.
Từ khi đi nước Anh trở về, Triệu An An không còn bướng bỉnh với hắn như trước, mà luôn cười hì hì nói chuyện với hắn, giỡn với hắn, nhưng cô vẫn theo ý thức duy trì khoảng cách.
Mộc Thanh biết, cô vẫn còn do dự, cô không dám ra quyết định.
Ngay cả Thượng Quan Ngưng cũng nhìn ra, cô ấy còn đề suất một kế hoạch, đang chờ hắn trả lời.
Mộc Thanh không muốn tính kế với Triệu An An, cũng không muốn lừa cô, cho nên không muốn thực hiện lời Thượng Quan Ngưng nói.
Mộc Thanh trong phòng phẫu thuật nhìn tình trạng của Tiện Lộc trở nên ổn định, liền dọn dẹp hết mọi thứ, đi ra ngoài, để không gian lại cho đôi uyên ương kia.
Trở lại văn phòng của hắn, liền thấy di động trên bàn reo không ngừng.
Mộc Thanh vừa thấy tên trên màn hình, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, lại lập tức ấn nút nghe điện thoại: “Chị dâu!”.
"Mộc bác sĩ, tôi không quấy rầy cậu làm việc đi?" Thượng Quan Ngưng cười khẽ hỏi. Cô biết Mộc Thanh và Mộc Vấn Sinh đang thay máu cho Tiểu Lộc, hơn nữa đã liên tục vài ngày.
“Không có, tôi đang ở nghỉ ngơi!”. Giọng nói Mộc Thanh có chút khàn khàn, nhưng vẫn sáng sủa như ánh mặt trời, hắn là một người lạc quan, cho dù trong lòng có u buồn gì, cũng sẽ trôi qua rất nhanh.
“Tiểu Lộc thế nào rồi? Cô ấy có khỏe không?”. Thượng Quan Ngưng cũng mới biết được tin này từ Cảnh Dật Thần cách đây hai ngày trước, thân thể Tiểu Lộc bất thường, trong lòng cô luôn lo lắng, sợ Tiểu Lộc xảy ra việc gì sơ xuất.
Mộc Thanh lập tức nói: “Chị dâu yên tâm đi, trạng thái của Tiểu Lộc rất ổn định, dự tính ngày mai phẫu thuật thì nữa thì sẽ ổn, lần thay máu này, ít nhất mấy năm sau bên trong cơ thể cô ấy sẽ không có vấn đề”.
“Vậy là tốt rồi!”. Thượng Quan Ngưng thả lỏng, ngược lại lại nhắc tới vấn đề mà cô từng đề cập qua mấy lần: “Mộc bác sĩ, đề nghị của tôi cậu tính thế nào?”.
Trên mặt Mộc Thanh hiện lên tia cười khổ, thấp giọng nói: “Chị dâu, hay là thôi đi, tôi sợ An An cô ấy... Sẽ tức giận”.
Thượng Quan Ngưng lại không hề quan tâm chút nào đến cảm giác của Triệu An An, bình thản nói: “Cô ấy còn có mặt mũi để tức giận sao! Cậu yên tâm, nếu sau này cô ấy biết chuyện này, tất cả đều đổ hết lên đầu tôi, tôi không sợ đắc tội cô ấy đâu! Trước kia tôi còn bị cô ấy bán đi, lần này bằng cách nào cũng phải trả thù!”.
Nếu chuyện này xảy ra lúc trước, Thượng Quan Ngưng sẽ không làm, cô không muốn ép Triệu An An, hơn nữa, truyện tình cảm, kỳ thật người ngoài rất khó nói.
Nhưng từ khi Triệu An An mất tích, Thượng Quan Ngưng luôn luôn tự trách.
Nếu cô không để bụng việc Triệu An An có oán giận cô hay không, trực tiếp đẩy Triệu An An vào trong иgự¢ Mộc Thanh, vậy cô ấy không có khả năng mất tích!
Dù sao cô và Triệu An An có quan hệ rất thân thiết, cho dù cô ấy tức giận, cũng chỉ là chuyện một chút rồi thôi, dựa theo tính cách tùy tiện của cô ấy, phỏng chừng sẽ quên rất nhanh.
Gần đây Thượng Quan Ngưng thấy Triệu An An và Mộc Thanh có gì tiến triển, nhưng không ngờ sau khi cô đưa ra biện pháp đối phó Triệu An An, Mộc Thanh ૮ɦếƭ sống không chịu đồng ý!
Thật là, Mộc Thanh cũng quá đau lòng Triệu An An đi! Chỉ một chút oan ức nhỏ cũng không muốn Triệu An An bị, trách không được hắn bị Triệu An An dẫm lên đầu!
Mộc Thanh vừa thấy Thượng Quan Ngưng không vui, vội vàng giải thích: “Chị dâu, ý tôi không phải vậy, chị vì tốt cho chúng tôi, sao chuyện này có thể trách chị được, tôi cảm kích còn không kịp nữa là!”.
Thượng Quan Ngưng nghe vậy, trong lòng mừng thầm, nhưng giọng nói vẫn khó chịu, lập tức xen ngang lời nói của Mộc Thanh: “Vậy, nếu đã cảm kích tôi, thì kết hoạch kia lập tức triển khai, cậu không được nói cho Triệu An An, chỉ diễn một chút thôi! Tôi biết tính cách của cô ấy, chiêu này mặc dù có hơi kỳ, nhưng với cô ấy thì nhất định dùng được, nói không chừng hơn hai tháng sau cậu có thể rước người về nhà!”.
“A, chị dâu, đừng đừng đừng, tôi không thể…”
Mộc Thanh nói còn chưa nói xong, điện thoại đã bị cắt đứt, hắn nhất thời cười khổ không thôi.
Thượng Quan Ngưng chưa bao giờ tùy ý cắt đứt điện thoại của người khác, lúc này cắt điện thoại của hắn, rất rõ ràng là căn bản không cho hắn cự tuyệt.
Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu Triệu An An biết chân tướng, nhất định sẽ Gi*t hắn!
Đầu dây bên kia, Thượng Quan Ngưng đặt điện thoại về chỗ cũ, ôm Cảnh Duệ hôn một cái, sau đó vui vẻ nở nụ cười: “Duệ Duệ, mẹ muốn đẩy dì của con xuống hố, phỏng chừng rất nhanh con sẽ có một người tên là dượng Mộc Thanh, ha ha, có phải mẹ con rất thông minh hay không?”.
Cảnh Duệ mắt to đen lúng liếng nhìn một mình mẹ đang cười ngây ngô, không ngờ lại cổ vũ cô “Vâng” một tiếng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc