Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 380

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Cuối cùng Cảnh Dật Thần cũng thở phào nhẹ nhõm, thản nhiên dặn dò: “Xem chừng nó, đừng để nó chạy nữa, tốt nhất là trói lại, nếu Mộc Thanh không làm, anh trực tiếp xuống tay là được.”
Lý Đa cười đáp ứng, hỏi: “Thiếu gia, bọn em có cần lập tức trở về không?”
“Lập tức về!”
Cảnh Dật Thần vừa dứt lời, trong điện thoại liền đổi thành giọng của Mộc Thanh, hắn bất mãn: “Cảnh thiếu, anh cũng quá vô đạo rồi đó, An An đói đến hạ đường huyết, em ấy cần được điều dưỡng một thời gian!”
Cảnh Dật Thần bị Mộc Thanh làm cho tức giận, anh mở cửa rồi ngồi vào trong xe, vừa lấy khăn lau mà A Hổ đưa cho lau tóc vừa lạnh lùng nói: “Đó là xứng đáng! Anh kêu nó chạy sao? Anh kêu nó bị nhốt sao? Anh khiến nó nhịn đói sao? Em nghĩ anh kêu em dẫn nó trở về là làm gì? Anh muốn nó nhanh chóng chứng nhận kết hôn với em! Em còn dám nói anh vô nhân đạo?!”
Bên kia điện thoại, đương nhiên là Mộc Thanh không nghĩ tới nguyên nhân này, hắn hơi sửng sốt, lại thấp giọng nói: “Cảnh thiếu, em hiểu, em không ép buộc An An nữa, mỗi lần em ép thì em ấy đều chạy trốn, em sợ rồi, không dám ép em ấy nữa. Sau này cứ thuận theo tự nhiên thôi, chỉ cần An An sống tốt, thế nào cũng được, cùng lắm thì em không kết hôn, cả đời ở vậy với em ấy, An An có thể sống thêm mấy năm, em liền ở cạnh mấy năm.”
Cảnh Dật Thần không biết nên nói gì với Mộc Thanh nữa.
Hắn còn tưởng, trải qua chuyện này, Mộc Thanh sẽ giữ chặt Triệu An An, hoặc là đi chứng nhận kết hôn, hoặc là nghĩ biện pháp cho Triệu An An có thai, giữ chặt bên người.
Không ngờ, thái độ của Mộc Thanh lại là như vậy!
Rốt cuộc Mộc Thanh muốn nuông chiều Triệu An An thành cái dạng gì!
Cảnh Dật Thần cảm thấy, mức độ chiều chuộng bà xã của anh đã sắp chạm đến trời rồi, không ngờ Mộc Thanh còn thái quá hơn anh!
Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, sao Triệu An An lại may mắn như vậy, gặp được người vừa si tình vừa mềm lòng như Mộc Thanh, mặc kệ Triệu An An gây sức ép thế nào, Mộc Thanh cũng cam tâm tình nguyện bao dung, thậm chí là dung túng.
Nếu cứ như vậy Triệu An An sẽ càng không sợ trời không sợ đất nữa hơn!
“Mấy tháng nay em ở Địa Trung Hải nên não ngấm nước luôn rồi sao?! Nghỉ ngơi hai này rồi dẫn Triệu An An về, em muốn theo nó, anh và dì còn chưa đồng ý đâu! Nha đầu kia họ lừa, phải vội vàng mới chịu đi về phía trước, nếu em không ép nó, đến ૮ɦếƭ nó cũng không kết hôn với em!”
Cảnh Dật Thần lau nước mưa trên tóc và mặt rồi dạy dỗ Mộc Thanh.
“Em tưởng mình đang vì nó sao? Em đây là hại nó! Dù sao thì em cũng nên hiểu, nếu em và Triệu An An không đi chứng nhận kết hôn, chờ nó trở về đây, anh liền an bài nó đi xem mắt, tìm người bị bệnh giống nó cho nó kết hôn, như vậy hai đứa sẽ không còn chướng ngại tâm lý, có thể sống thêm mấy năm thì sống mấy năm, ai cũng không ghét bỏ ai ૮ɦếƭ quá sớm!”
Suýt chút nữa thì Mộc Thanh bị lời của Cảnh Dật Thần làm cho nghẹn ૮ɦếƭ!
Phương pháp hại người này, cũng chỉ có Cảnh Dật Thần mới nghĩ ra được, hơn nữa anh thật sự sẽ làm như vậy!
Mộc Thanh lập tức thoả hiệp: “Được được được, em dẫn An An về nước liền, sau khi về liền kết hôn!”
Lúc này Cảnh Dật Thần mới vừa lòng gật đầu: “Nhanh trở về, ngồi trực thăng về cũng được, chắc chắn không gây hại cho cơ thể nó, nếu nó mảnh mai như vậy thì đã bị dì ép ૮ɦếƭ từ lâu! Mẹ nó còn đang ngóng trông nó về, nếu hai đứa không về, dì sẽ bay đến Anh!”
Mộc Thanh liên tục đáp ứng, bây giờ hắn cảm thấy, Cảnh Dật Thần ngày càng bá đạo rồi, còn bá đạo đến nỗi làm người ta không thể sinh ra ý định phản kháng.
Tắt điện thoại, Cảnh Dật Thần thay quần áo, đợi đến khi trở lại tiểu khu thì cả người anh đều khô ráo, giống y như lúc vừa mới rời khỏi nhà.
Nếu anh mang cả người ướt đẫm về nhà, chắc chắn Thượng Quan Ngưng sẽ oán trách anh không biết chăm sóc bản thân.
Nghĩ đến Thượng Quan Ngưng, nghĩ đến đứa con hoạt bát đáng yêu của mình, trong lòng Cảnh Dật Thần liền mềm mại.
Vài phút sau, Cảnh Dật Thần mở cửa, Thượng Quan Ngưng liền ra đón.
Cảnh Dật Thần khẽ cau mày, sau đó liền bế cô lên: “Không phải dì đã nói, hai ngày nay em nên nằm trên giường rồi sao? Sao lại xuống giường?”
Thượng Quan Ngưng mỉm cười, bĩu môi: “Em nằm trên giường mốc meo luôn rồi, xuống dưới đi lại một chút cũng tốt, cho dù là ở cữ cũng không thể nằm mãi trên giường, không có lợi cho việc khôi phục!”
Cảnh Dật Thần thả cô lên giường, nhưng cũng không ép cô nhất định phải nằm trên giường, đúng là nằm hoài cũng không tốt, đi một chút cũng được, cũng rất cần thiết.
Anh buông Thượng Quan Ngưng ra, lại đi đến bên nôi nhẹ nhàng ôm đứa con đang say ngủ đến bên giường bọn họ.
Thượng Quan Ngưng nhìn thấy cục cưng ngày càng khoẻ mạnh, không kiềm nén được mà cúi đầu hôn lên gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của con, gương mặt hạnh phúc: “Con ngày càng giống anh!”
Cảnh Dật Thần nhìn thấy một lớn một nhỏ mà anh yêu nhất nằm cùng nhau, trong lòng liền xuất hiện cảm giác thoả mãn mãnh liệt.
Cuộc sống như vậy, lúc trước, ngay cả nghĩ anh cũng không dám nghĩ đến, anh đã từng cho rằng mình sẽ cô độc đến già, lẻ loi một mình giữa biển người mờ mịt.
Bây giờ, vợ và con yêu đều ở bên cạnh, anh còn giải quyết được một cái uy hiếp thật lớn, sau này, Thượng Quan Ngưng và Cảnh Duệ sẽ an toàn, thiếu mất một mối nguy, cô có thể dẫn con đi ra ngoài chơi, có thể đến công viên trò chơi, cũng có thể đến bờ biển, mà không cần lo lắng một lúc nào đó sẽ bị bắt hay là hạ độc.
Cảnh Dật Thần cúi đầu hôn cục cưng rồi hôn hai má vợ mình.
Anh *** khoác, nghiêng người nằm bên cạnh Thượng Quan Ngưng, lấy tay chống đầu nhìn chăm chú vào hai mắt Thượng Quan Ngưng, thấp giọng nói: “Sau này Cảnh Dật Nhiên không thể uy hiếp hai mẹ con em nữa, anh cũng đã phái người đi giải quyết Dương Mộc Yên, sau này em và con sẽ an toàn.”
Thượng Quan Ngưng xôn xao.
Cô hiểu ý Cảnh Dật Thần, anh nói, anh đã giết Cảnh Dật Nhiên.
Trong lòng cô dâng lên cảm xúc khó hiểu, có chút cao hứng, lại có chút khổ sở.
Lúc đầu cô rất hận Thượng Quan Ngưng, thật sự là hận không để đẩy hắn xuống mười tám tầng địa ngục, nhưng mà bây giờ nghe tin hắn ૮ɦếƭ, trong lòng lại khó chịu.
Cảnh Dật Thần rất hiểu cô, nhìn thấy biểu tình của cô anh liền biết trong lòng cô không thoải mái.
Anh ôm Thượng Quan Ngưng vào lòng, hít một hơi thật sâu mùi hương trên người cô, nhẹ giọng nói: “Không cần đau khổ thay hắn, hắn ૮ɦếƭ đáng tội! Lần này nếu không phải vận khí của em và con tốt, rất có thể đã bị hắn hại, anh không thể để chuyện này xảy ra lần nữa. Hắn ngày càng độc ác, hắn là một quả bom, không biết khi nào sẽ nổ mạnh.”
Cảnh Dật Thần nói như vậy, Thượng Quan Ngưng thật ra đều hiểu được, cô cũng hận Cảnh Dật Thiên không từ thủ đoạn, hắn ngày thường khi dễ cô như thế nào đều được, nhưng cô không thể chịu đựng được ngay cả con của cô Cảnh Dật Nhiên cũng không buông tha.
Cô chỉ cảm thấy một mạng người cứ thể mà ૮ɦếƭ đi, hơn nữa là bởi vì cô mà ૮ɦếƭ, trong lòng có chút khó chịu mà thôi.
Cảnh Dật Thần ôm vòng eo đang dần khôi phục sự mảnh mai sau sinh của Thượng Quan Ngưng, vẻ mặt có chút lạnh lùng: “Hơn nữa, em còn chưa biết, An An là bị Cảnh Dật Nhiên bắt đi, hơn nữa còn giam giữ lâu như vậy!”
“Cái gì?!”
Thượng Quan Ngưng biến sắc, cô thiếu chút nữa hô ra tiếng.
Cô nhìn thoáng qua con trai đang ngủ, thấy bé không bị đánh thức, lôi kéo cánh tay của Cảnh Dật Thần vội vàng nói: “Chuyện này là như thế nào? Cảnh Dật Nhiên làm sao có thể giam giữ An An! Hắn thật sự quá độc ác, An An cũng không làm gì hắn!”
Việc này làm một chút cảm giác tội lỗi trong lòng Thượng Quan Ngung không còn chút nào!
Cảnh Dật Nhiên quá đáng giận, làm lòng người lạnh giá!
Bọn họ tìm Triệu An An sắp điên rồi, nửa năm qua lật từng tấc đất toàn bộ thành phố A và Anh quốc, vận dụng tất cả nhân lực, Trịnh Kinh thậm chí đã lợi dụng chức quyền của mình, yêu cầu tất cả các cảnh sát hình sự trong nước tìm kiếm Triệu An An, hiện tại trong tay cảnh sát hình sự cả nước đều có ảnh chụp và tư liệu của Triệu An An, đang toàn lực tìm kiếm Triệu An An khắp nơi!
Hóa ra Triệu An An bị Cảnh Dật Nhiên giam giữ!
Thượng Quan Ngưng chỉ cảm thấy tức giận đến *** cũng đau!
Người này thật là khiến người khác muốn đối tốt với hắn cũng không được!
Cảnh Dật Thần biết Thượng Quan Ngưng biết được tin tức này sẽ tức giận, cho nên trước khi giết Cảnh Dật Nhiên, hắn không nói cho Thượng Quan Ngưng biết Triệu An An bị giam giữ.
Đương nhiên, trước ngày hôm nay hắn cũng hoàn toàn không biết Triệu An An bị Cảnh Dật Nhiên giam giữ.
Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng vỗ vỗ Thượng Quan Ngưng, thấp giọng an ủi cô: “Không có việc gì, An An không chịu chút thương tổn nào, khả năng do liên tục mấy ngày không được ăn cơm, đói tới hôn mê. Tuy rằng có đôi khi Cảnh Dật Nhiên cực kì tàn nhẫn, nhưng hắn sẽ không làm chuyện vô dụng, Tra t** An An hắn không chiếm được chỗ tốt nào, hơn nữa hắn cũng không có loại ham mê Tra t** người như vậy, cho nên An An tuy g bị cầm tù, cũng chỉ bị hạn chế tự do thân thể không hề bị thương.”
“Không bị thương cũng không được a!” Thượng Quan Ngưng vẫn có chút giận dữ, “Ai vô duyên vô cớ bị cầm tù sáu tháng sẽ không bị điên? Còn bỏ đói An An đến hôn mê, ai biết ngày thường cô ấy có thường xuyên phải chịu đói hay không? Hơn nữa cơ thể của An An…… Cô ấy còn phải định kỳ đến bệnh viện làm kiểm tra! May mắn anh muốn giết Cảnh Dật Nhiên, hắn mới nói ra nơi ở của Triệu An An, bằng không sẽ giam giữ cả đời sao!”
Thượng Quan Ngưng nghĩ lại chuyện này mà thấy sợ, Triệu An An có u ác tính, bệnh ung thư của cô lúc nào cũng có thể tái phát, cô ấy cách ba tháng phải đến bệnh viện kiểm tra một lần, hiện tại đã hơn nửa năm, chẳng may trong lúc đó phát bệnh, chẳng phải trực tiếp muốn mạng cô ấy sao!
“Không có việc gì, kể cả Cảnh Dật Nhiên không nói ra, An An cũng sẽ được Mộc Thanh cứu.”
Cảnh Dật Thần thấy Thượng Quan Ngưng còn tức giận, không khỏi hôn hôn cái trán trơn bóng của cô, thấp giọng nói: “Ba ngày trước Mộc Thanh đã bao vây xung quanh nơi An An bị giam giữ, cũng không biết hắn cùng An An có tâm linh tương thông hay không, hắn tháng trước đã nói nói, hắn cảm thấy Triệu An An ở rất gần hắn, nhờ Lý Đa kiểm tra những khu vực kia thêm một lần nữa, kết quả đúng là phát hiện ra vấn đề.”
Nơi giam giữ Triệu An An, thật ra đã bị Lý Đa tìm hai lần, những căn hộ kia cũng đã bị Lý Đa lục soát hai lần, hai lần đều không phát hiện bất kì điểm khả nghi nào, nhưng mà Mộc Thanh vẫn cảm thấy có vấn đề, cho nên hắn lôi kéo Lý Đa quay lại lục soát một lần nữa, lúc này đây, bọn họ mới phát hiện ra dấu vết của Triệu An An cùng kẻ cơ bắp kia.
Mà nguyên nhân cuối cùng làm Mộc Thanh tin tưởng Triệu An An ở nơi này, là trong lúc vô tình hắn phát hiện một hộp mì ở đáy thùng rác, phát hiện hình vẽ heo bằng móng tay đơn giản.
Lúc tối tăm cũng không thấy rõ ràng, nhưng dưới ánh mặt trời dấu vết này lại rất rõ ràng.
Mộc Thanh liếc mắt một cái liền nhận ra, con heo kia là Pu't tích của Triệu An An!
Trừ bỏ cô ấy, không ai sẽ vẽ heo xấu như vậy!
Hơn nữa, cô ấy dùng móng tay vẽ lên hộp mì gói, rất rõ ràng trong tay cô ấy ngay cả Pu't cũng không có, cho dù có, chỉ sợ cũng không để lại bất kì tin tức gì, cô ấy bị giam giữ! Bị hạn chế tự do thân thể!
Người giam giữ cô ấy rất cẩn thận, ngăn chặn tất cả khả năng cô ấy có thể truyền tin ra ngoài, Triệu An An chỉ sợ dùng hết tế bào não, mới có thể nghĩ đến dùng móng tay ở trên hộp mì gói vẽ tranh.
Mộc Thanh lúc ấy cảm thấy cực kì may mắn, may mắn chính mình đã vứt bỏ tất cả, một mình đến Anh quốc tìm kiếm Triệu An An, nếu hắn không tới, đám người Lý Đa chỉ sợ vĩnh viễn tìm không thấy cô ấy.
Ai cũng không có trực giác tâm linh tương thông với Triệu An An như hắn, càng không biết bức vẽ heo nhỏ xấu xí của Triệu An An, thậm chí căn bản không có người để ý đến chiếc hộp trong thùng rác kia.
Nhưng mà có hộp mì gói vẫn không thể xác định được Triệu An An đang ở căn hộ nào trong khu dân cư kia, cho nên Mộc Thanh cùng Lý Đa mang theo người đi từng nhà cẩn thận điều tra.
Hai ngày sau, bọn họ mới xác định được địa điểm cụ thể Triệu An An bị giam giữ.
Cảnh Dật Thần đợi mấy ngày mới đi giết Cảnh Dật Nhiên, trong đó có một nguyên nhân rất quan trọng do Mộc Thanh nói, hắn đã phát hiện chỗ của Triệu An An, nhưng lại không dám rút dây động rừng, sợ Triệu An An bị đối phương trực tiếp diệt khẩu.
Cho đến khi Mộc Thanh cùng Lý Đa xác định đối phương chỉ có một mình, cũng không có người giúp đỡ, lúc này mới dám ra tay đem Triệu An An cứu ra.
Cảnh Dật Thần cũng không biết là Cảnh Dật Nhiên giam giữ Triệu An An, hắn chỉ muốn xác định Triệu An An an toàn mới đi làm chuyện khác.
May mắn Mộc Thanh tìm được Triệu An An, nếu không Cảnh Dật Nhiên lấy Triệu An An ra uy hiếp, Cảnh Dật Thần thật đúng sẽ không giết hắn ta.
Hắn cố ý nói Triệu An An không quan trong, không thèm để ý đến sự sống ૮ɦếƭ của cô, chẳng qua muốn khiến Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn tuyệt vọng mà thôi.
“An An lần này bị anh liên luỵ, bị tai bay vạ gió, nếu không con bé sẽ không cần chịu khổ. Cảnh Dật Nhiên cầm tù con bé, chính là muốn biến con bé thành bùa hộ mệnh. Nhưng cũng do con bé đã quá tùy hứng, nếu con bé thành thành thật thật đi theo Mộc Thanh, làm sao có thể bị Tra t** như vậy.”
Thượng Quan Ngưng nghe Cảnh Dật Thần nói xong, không khỏi cực kì đau lòng cô bạn thân của mình.
Nhưng cô đau lòng trong chốc lát, trong đôi mắt tràn đầy nghi ngờ, sau đó dùng giọng không tốt nói với Cảnh Dật Thần: “Cảnh đại thiếu, hóa ra anh đã sớm biết An An bị người ta giam giữ! Sao anh không nói với em!”
Cảnh Dật Thần không khỏi cười khổ, hắn chỉ lo an ủi Thượng Quan Ngưng, thế nhưng lại lỡ miệng, bị cô nghe ra hắn đã sớm biết việc Triệu An An bị giam giữ.
Cảnh Dật Thần sợ vợ nắm mãi không buông, lập tức đứng dậy xuống giường, giống như không có việc gì cầm di động đi ra ngoài: “A, anh đi gọi điện thoại cho dì, nói cho bà biết đã tìm được An An rồi……”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc