Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 362

Tác giả: Hạ Thanh Sam

“Triệu tiểu thư, nên ăn cơm thôi.”
Một người đàn ông mang khuôn mặt châu Á thấp giọng nói.
Nhìn qua người đàn ông đã hai bảy hai tám tuổi, khuôn mặt có chút thô kệch, tóc rất ngắn, làn da màu đồng khỏe mạnh, cơ bắp toàn thân mặc dù bị quần áo bao vây lấy, vẫn khiếm người khác cảm giác hắn cường tráng, cảm giác được phía dưới quần áo ẩn chứa sức mạnh rất lớn.
Triệu An An có chút kỳ quái, một trăm linh một lần dò hỏi: “Anh quen tôi sao?”
Đối phương trầm mặc lắc đầu: “Không quen biết.”
“Không quen biết tôi tại sao lại biết tôi họ Triệu? Anh khẳng định là biết tôi!”
Hơn mười ngày trước, lúc cô đang đi dạo trên phố, nhìn thấy một con mèo nhỏ đáng thương bị đi lạc, cô nhất thời cao hứng, đuổi theo con mèo nhỏ cả một đoạn đường, nhưng vừa mới đuổi theo con mèo, đã bị người ta đánh hôn mê.
Sau khi tỉnh lại, đã bị đưa tới một nơi xa lạ.
Đây là nơi nào Triệu An An cũng không biết, nhưng cô biết đây vẫn là Anh quốc.
Bởi vì thời gian ở đây giống thời gian trên đồng hồ của cô —— từ lúc tham gia hôn lễ của Thượng Quan Ngưng đồng hồ của cô đã bị điều chỉnh theo giờ của Anh.
Dù sao cô trong vòng mấy năm này sẽ không về nước, ở lại đây cũng thuận tiện hơn.
Mới bắt đầu cô còn tưởng mình bị ςướק sắc, không phải cô tự kiêu, cô chỉ cần thu tập một chút thì cũng là một người đẹp! Hơn nữa ở đây khắp nơi đều là cô gái tóc vàng mắt xanh, cô là một người châu A tóc đen mắt đen, vẫn rất có lực hấp dẫn!
Tuy rằng là tóc ngắn, thiếu một chút mùi vị phụ nữ, nhưng dáng vẻ của cô vẫn rất xinh đẹp, huống chi, dáng người cũng rất đẹp, nếu không cô vẫn giả dạng thành một tiểu tử, vẻ đẹp của cô cũng có thể kiếm lời!
Người này thật là tinh mắt!
Đánh ςướק một người đẹp như cô, thẩm mỹ không tồi!
Đáng tiếc, sau đó Triệu An An phát hiện căn bản là không phải có chuyện như vậy.
Kẻ cơ bắp trước mắt này đối với cô thế nhưng một chút hứng thú cũng không có!
Tuy rằng yên tâm, nhưng Triệu đại tiểu thư vẫn có một chút mất mát.
Nếu không phải ςướק sắc, đó chính là ςướק tiền!
Nhưng mà ςướק sắc có thể, ςướק tiền lại không được!
Trên người cô chỉ có mấy trăm vạn, lại còn là trộm được từ Mộc Thanh, sau khi mua một phòng ở nhỏ, dư lại đã còn không nhiều lắm!
Về sau còn muốn ở chỗ này một thời gian, không có tiền, cô sẽ phải uống gió Tây Bắc a!
Tâm đắc trốn nhà của cô có rất nhiều, trong đó điều thứ nhất, cũng quan trọng nhất chính là muốn ra cửa phải mang đủ Money!
Không có tiền, vui chơi không được hai ngày đã phải ngoan ngoãn lăn trở về.
Lần này cô đã hạ quyết tâm không quay về, ςướק tiền của cô, chẳng phải giống như là muốn mạng của cô sao!
Nhưng đã qua vài ngày, cũng không tháy người này ςướק mấy bảng Anh trong túi của cô.
Không những như thế, hắn còn tìm một chỗ tốt như vậy cho cô ở lại, còn nuôi cơm, làm vệ sĩ, này rõ ràng là một vụ mua bán lỗ vốn!
Chẳng lẽ người này do anh họ phái tới?
Nhưng mà nhìn không giống a!
Người mà anh họ phái tới khẳng định sẽ không đối với cô không khách khí như thế, người trước mắt này lại có khuynh hướng ***, nói không đúng liền bày ra dáng vẻ muốn ăn thịt người, làm cô sợ tới mức không dám nói chuyện với hắn!
Nhưng mà người này lại biết cô họ Triệu!
Này không đúng, căn cước trên người cô tên là Vương Thúy Hoa, rõ ràng là họ Vương!
Triệu An An bị nhốt trong căn phòng này đã nhiều ngày, ý đồ đào tẩu vô số lần, nhưng mỗi một lần đều sẽ bị người đàn ông này bắt trở về!
Hơn nữa sau khi bắt về, sẽ bỏ đói cô suốt hai ngày, không cho uống nước, cũng không cho ăn cái gì, này quả thực là muốn Tra t** người ta đến ૮ɦếƭ!
Nếu không phải cô thông minh, nửa đêm bò dậy trộm sữa bò để uống, yến mạch để ăn, đã sớm đói ૮ɦếƭ khát đã ૮ɦếƭ!
Tưởng tượng đến việc này, thù mới hận cũ của Triệu An An cùng nhau nảy lên trong lòng, lập tức đứng lên, lạnh lùng nói: “Nói! Anh rốt cuộc là ai, vì sao bắt tôi đến nơi này, anh đang hạn chế tự do của tôi! Đây là phạm pháp, tôi có thể đến công an tố cáo anh! Đừng tưởng rằng cho ăn cho ở, tôi sẽ cảm kích anh, này giống như ngồi tù, tôi muốn ra ngoài đi dạo, thả tôi ra!”
Người đàn ông lạnh lùng nhìn cô một cái, nhíu mày nói: “Câm miệng, ngồi xuống ăn cơm!”
Triệu An An thấy hắn chỉ quát lớn một câu, cũng không có động tác gì khác, lá gan lập tức lớn lên, lớn tiếng hét lên: “Cứu mạng a, *** a! Mau tới đây, có người bắt cóc thiếu nữ trẻ tuổi a! Help, help, help, don"t kill me!”
“Câm miệng, kêu nữa thì không được ăn cơm hai ngày!”
Chiêu này dùng rất tốt, Triệu An An lập tức ngậm miệng, ngồi xuống ngoan ngoãn ăn cơm.
Tuy rằng cơm này không thể so với nhà cô, chỉ bánh mì cùng thịt bò bình thường nhất, còn có một đĩa nhỏ khoai tây nghiền, nhưng nếu không ăn, cô cũng chỉ có thể chịu đói.
Cơm nước xong, Triệu An An chuẩn bị đi ngủ, tuy rằng là buổi sáng mặt trời lên cao, nhưng cô là một người bị cầm tù ăn không ngồi rồi đành phải đi ngủ.
Cô muốn dưỡng đủ tinh thần, tùy thời chuẩn bị nửa đêm chạy trốn!
Ở cái chỗ quỷ quái này, khiến cô mệt nhọc lâu như vậy, còn không biết đến khi nào, chẳng may nếu bị giam cả đời, cô chẳng phải sẽ chịu thiệt rất lớn sao!
Cũng không biết rốt cuộc là ai có thù hận lớn với cô như vậy, tìm một nam nhân Biến th' như vậy trông coi cô, cô không có chút lực để chống trả! May mắn người đàn ông này không vừa mắt cô, nếu không, chút quyền cước của cô làm sao có thể chống cự!
Triệu An An là một người thích náo loạn ầm ĩ, bị cầm tù một chỗ như vậy, cả người cô đã sớm chịu không được, cứ tiếp tục như vậy cô khẳng định sẽ phát điên.
Cho nên, kể cả hậu quả của việc chạy trốn rất nghiêm trọng, nhưng cô vẫn không ngừng thử, trên cơ bản cách dăm ba ngày cô lại chạy trốn một lần, các khoảng thời gian đều đã thử qua, chỉ có rạng sáng 3 4 giờ còn chưa thử qua.
Hy vọng đêm nay có thể trốn thoát thành công!
Chờ xem, bà cô này bị giam lâu như vậy sẽ tra ra ai giam cô, sau đó cũng sẽ cầm tù hắn!
Nơi Triệu An An bị giam giữu là một tòa nhà bốn mươi tầng, mà nơi cô ở là tầng ba mươi chín, đây là do nhiều lần cô chạy trốn, đã lên ở cái độ cao này.
Trực tiếp nhảy xuống khẳng định là muốn đi gặp Diêm Vương, đi từ cửa chính cũng không thể được, bởi vì cái kia kẻ cơ bắp Biến th' đáng ૮ɦếƭ kia, thế nhưng có thể kéo giường tới gần cửa, hắn ăn ngủ đều ở trên chiếc giường đò, gần như một tấc cũng không rời, giống như trên đó có tuyệt thế mỹ nhân!
Quả thật không thể nói lý!
Triệu An An căm giận nghĩ, may hắn cũng là người, cũng cần đi WC, bằng không, cô thật là một chút cơ hội cũng không có!
Cô đã cẩn thận quan sát qua, sinh hoạt của người này rất có quy luật, đi WC cũng rất có quy luật, sáng sớm sáu giờ liền đi WC tiểu một lần, mà trên cơ bản hắn đều đi đại tiện lúc đêm khuya.
Triệu An An cảm thấy cực kì bị sỉ nhục, cô là một cô gái, hiện tại ngoại trừ Mộc Thanh còn phải quan sát thời gian đi WC của một người đàn ông khác!
Triệu An An hận đến nghiến răng nghiến lợi, là do tình thế còn đáng ghét hơn, cô ở dưới mái hiên, chỉ có thể cúi đầu!
Chờ khi nào cô chạy thoát, tìm được anh họ, nhất định phải kêu Cảnh Dật Thần đem cái người này đánh cho bầm thây vạn đoạn!
Nga, không, phải đem người này nhốt lại, sau đó treo lên đánh, đánh cho mất khống chế đại tiểu tiện mới thôi! Hừ!
Khoảng 3 rưỡi sáng, Triệu An An lặng lẽ bò dậy từ trên giường.
Từ lúc cô vào ở trong này, trong gian phòng lúc nào cũng để đèn sáng.
Triệu An An biết, đây là vì phòng ngừa cô nhân lúc ở trong đêm tối tìm cơ hội chạy trốn, cho nên mới bật hết đèn lên cho sáng như ban ngày.
Người trông coi cô quả nhiên đang ở trong WC, tay chân Triệu An An nhẹ nhàng đi qua toilet, nhanh chóng chạy chỗ cửa.
Kéo chiếc giường phát ra tiếng động lớn, cho nên Triệu An An cũng không lượng sức lực, cũng không thèm để ý xem mình có phát ra tiếng hay không, trực tiếp “Phanh” một tiếng, đem giường kéo ra.
Sau đó lòng cô nóng như lửa đốt mở cửa, xông ra ngoài.
Hoàn thành việc chạy trốn bước đầu tiên.
Nhưng Triệu An An không thể thả lỏng, lúc trước lần nào cô chạy trốn thì bước đầu tiên luôn là bước nhẹ nhàng nhất, bước sau mới là gian nan nhất.
Lao ra cửa phòng, Triệu An An quen cửa quen nẻo đi thẳng đến cửa thang lầu mà đi theo thang lầu, chạy nhanh xuống.
Thang máy tầng ba mươi chín bị hỏng, cũng không biết có phải do kẻ Biến th' kia làm hỏng hay không, nhưng dù sao cũng không thể dùng.
Cô chạy xuống tầng ba mươi tám, sau đó đi thang máy thầng ba mươi tám xuống đại sảnh lầu một.
Triệu An An cảm thấy, mang số “Mười tám” không khác gì đi xuống mười tám tầng địa ngục!
Bởi vì, cô vẫn thường chạy đến tầng ba mươi tám, luôn có tình huống chồng chất mà bị bắt lại, cô căn bản là không đến được tầng ba mươi bảy cho dù là thang máy hay là thang bộ!
Tòa nhà này cao như vậy, thang máy không có khả năng luôn luôn ở tầng ba mươi tám chờ Triệu An An, vận khí bối về đến nhà thời điểm, bốn cái thang máy đều cùng ở một tầng!
Giả dụ như hôm nay!
Mới rạng sáng mà tất cả thang máy đã đều ở hết một tầng!
……
Mộc Thanh tiến hành công việc tìm kiếm mấy ngày liền cũng không có một tia tiến triển.
Triệu An An mất tích đã được một tháng, cậu đi theo A Hổ, còn có cả anh em tốt của A Hổ, ở Anh quốc tiến hành tìm người.
Cũng may còn có thế lực của Cảnh Dật Thần ở Anh quốc trợ giúp, một đám người Á Châu và một đám người Châu Âu kết hợp với nhau, chẳng phân biệt ngày đêm, liên tục tìm kiếm Triệu An An.
Hôm nay, bọn họ đi vào một tòa nhà cao tầng có hệ thống an ninh vô cùng nghiêm ngặt, để tiếp tục tìm kiếm.
Đầu tóc của Mộc Thanh bởi vì một tháng không cắt nên đã dài ra một ít, nhưng cậu mỗi ngày đều sẽ nghiêm túc cạo râu, như vậy nhìn sẽ có tinh thần một chút, sẽ không làm cậu thoạt nhìn giống như một kẻ lưu lạc, không thì lại bị bảo vệ tòa nhà chung cư đuổi ra.
Đương nhiên, hôm nay có thể đi vào tòa nhà chung cư này là đã phải bồi dưỡng một tí cho người phụ trách chung cư.
Mộc Thanh và A Hổ chia làm hai đường, A Hổ mang theo người lục xoát tầng trên, Mộc Thanh mang theo người lục xoát từ trên đỉnh tầng xuống.
Vì phòng ngừa có người trên thang máy đi xuống dưới, cho nên tất cả thang máy, đều bị A Hổ điều động xuống tầng một, trong hai giờ thang máy đều không thể dùng. Kể từ đó, sẽ không có người canh giữ ở cửa thang máy. Mà mỗi tầng đều có người canh gác, không ai có thể chạy đi, có chạy cũng khó hơn lên trời.
Bốn mươi tầng rất nhanh liền lục xoát hết, nhưng không tìm được người cần tìm, Mộc Thanh cũng không nóng nảy, cậu hiện giờ sớm đã quen với sự thất vọng rồi.
Chỉ cần còn có hi vọng, cậu sẽ vĩnh viễn không từ bỏ.
Từ thang lầu đi xuống, rất nhang liền đến tầng ba mươi chín.
Mộc Thanh mang theo người, mỗi nhà mỗi hộ đều lục xoát khoảnh hai phút, có nhà nào không mở thì liền thuần thục mà cạy khóa trống trộm đi vào.
Một một tầng đều lục soát qua, nhưng lại lần nữa không có thu hoạch gì.
Nhưng Mộc Thanh cảm thấy, trong đó có một phòng có chút khả nghi.
Đèn tất cả đều lộn xộn, toilet còn có âm thanh nước chảy ào ào, nhưng bên trong nhà lại không có một bóng người.
Nhà này không chỉ riêng phòng ngủ có giường, mà cả phòng khách cũng có một cái giường, cửa cũng có một cái, trong phòng ở có dấu vết rõ dàng khiến cho Mộc Thanh nghi ngờ.
Nhưng việc này không phải vấn đề gì lớn.
Tìm người lâu như vậy, Mộc Thanh từ lâu đã biết, ở Anh quốc cũng thường xuyên phát sinh rất nhiều vụ án bắt cóc, ***, cậu đã gặp qua quá nhiều vụ bắt cóc.
Hơn nữa, cậu còn phát hiện ra rất nhiều người cổ quái, nhung loại người mà trong phòng có ba cái giường thì thật hiếm thấy.
Bất quá, nhà này vẫn phải chú ý.
Mộc Thanh lấy ra camera, treo ở trên cửa và trong nhà để dự phòng.
……
Triệu An An cảm thấy hôm nay sảy ra chuyện này là rất bất thường!
Bốn cái thang máy đồng thời ngừng hoạt động ở tầng một còn chưa tính, mấu chốt là cho dù cô có ấn phím như thế nào thì bốn cái thang máy cũng đều không cử động!
Việc này quả thực quá quỷ dị!
Phải biết rằng, đây chính là một tòa nhà cao ốc có bốn mươi tầng, không có thang máy, chẳng lẽ giờ phải dùng cánh phi xuống sao?
Đi thang bộ?
Buồn cười, thử bò xuống bằng thang bộ bốn mươi tầng thử xem, chắc chắn là mệt gãy chân!
Bốn cái thang máy đồng thời lâm vào tình trạng bị tê liệt, ở Anh quốc từ trước tới nay chưa từng phát sinh, hôm nay khẳng định có quỷ!
Triệu An An nhanh chóng quyết định, lập tức chạy bằng thang bộ xuống.
Cô đến tầng ba mươi bảy lại ***ng phải sui xẻo thì sao, vạn nhất tầng ba mươi tám thang máy hỏng thì sao?
Tới rồi tầng ba mươi bảy, cô liền trực tiếp trợn tròn mắt, bởi vì cái kẻ Biến th' cơ bắp kia đang đứng ở cửa thang máy ung cung chờ cô!
Thật là đen đủi, sao hắn có thể đuổi theo nhanh như vậy!
Điểm duy nhất không ổn của tòa cao ốc này là có hai thang bộ, điểm này thật không tốt, bằng không cô sẽ không chật vật như thế này!
Triệu An An theo bản năng lui về phía sau, xoay người liền chạy.
Chính là, đã chậm, tên đàn ông cường tráng kia tốc độ còn nhanh hơn cô, một giây sau lền tóm gọn cô trong tay.
Triệu An An liều mạng giãy giụa, tay đấm chân đá, ngay cả hàm răng cũng dùng tới, cắn lên cánh tau cơ bắp của tên đàn ông, trong miệng lập tức tràn ra mùi máu tươi.
Nhưng đối phương lại không hề nhăn mày dù chỉ một chút, dường như hân,ta không hề đau tí nào.
Người đàn ông kia đương nhiên là đau, hơn nữa trong lòng cực kỳ tức giận, bất quá, người phân phó hắn cầm tù Triệu An An, không nói hắn đối đãi tốt với Triệu An An, nhưng cũng không đồng ý cho hắn ngược đãi cô.
Cho nên, hắn không dám quá phận đối với Triệu An An.
Người đàn ông gắt gao nắm chặt bàn tay lại, không chút lưu tình mà dùng bàn tay chém ra sau gáy Triệu An An, đem tiếng thét chói tai chuẩn bị phát ra cắt đứt.
Lực đạo lớn làm Triệu An An trong nháy mắt lâm vào một mảng trước mắt đen xì, rồi hôn mê bất tỉnh.
Trước khi ngất xỉu trước một giây, dưới đáy lòng Triệu An An oán hận mắng: Cái tên Biến th' này, xuống tay cũng thật tàn nhẫn, ngày mai sau gáy cô khẳng định sẽ lại có một mảng tím!
Hắnmột phen khiêng Triệu An An lên lưng, đi lên thang lầu, bò lên trên tầng ba mươi chín tầng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc