Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 346

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Ở hành lang khách sạn năm sao kim bích huy hoàng, Cảnh Dật Nhiên một tay đỡ cánh tay Mạc Lan, một tay đặt ở sau lưng bà, nhẹ nhàng ôm lấy bà, tựa như rất tận tâm đối với bà, như một đứa cháu trai hiếu thảo.
Chỉ là, trong ánh mắt hắn lại lộ ra sự đắc ý là âm lãnh, phá hủy không khí hắn khó khăn xây dựng.
“Cha, con chỉ đến tham gia hôn lễ của anh trai, chúc phúc anh ấy và chị dâu một tí, không có ý tứ gì khác. Con sẽ không náo loạn, cha yên tâm. Đây là trường hợp gì con rất rõ ràng, con sẽ không làm cho cha mất mặt!”
Hắn nói rất đàng hoàng, tựa như sau một đêm liền trưởng thành.
Cảnh Dật Nhiên hôm nay mặc một bộ tây trang màu đen sang trọng hiếm thấy, áo sơmi màu trắng, cà vạt màu xanh biển, đầu tóc trước kia có nhiễm chút ánh hồng giờ đều lại trở về màu đen, lời nói nghiễm nhiên là một đứa con trai ngoan nghe lời.
Nhưng Cảnh Trung Tu biết rõ tính nết của Cảnh Dật Nhiên, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, cảnh Dật Nhiên nếu có thể thay đổi tính thì mặt trời ngày mai sẽ mọc từ phía tây.
Hắn nói không đến náo lọan, nhưng lại nói to nhu vậy, cứ như sợ người khác không nghe thấy vậy, đây không phải gây náo loạn thì là cái gì?!
“Tôi không có đứa con trai như vậy, cút đi! Buổi hôn lễ này không cần cậu tham gia, nơi này không chào đón cậu!”
Cảnh Trung Tu sắc mặt rất không tốt, ngữ khí cũng rất lạnh băng, nhưng ông không nhìn về phía Cảnh Dật Nhiên, mà là nhìn về phía người vẫn luôn gắt gao che chở Cảnh Dật Nhiên, Mạc Lan.
Thực hiển nhiên, Cảnh Dật Nhiên là do Mạc Lan cho vào.
Khách sạn sớm đã bị Cảnh Trung Tu hạ lệnh, hai ngày này sẽ không tiếp đãi khách khứa bên ngoài, ra vào cần phải có thiệp mời hôn lễ mới được.
Cảnh Dật nhiên căn bản là không có thiệp mời, hắn có thể tiến vào đây, khẳng định là Mạc Lan chào hỏi qua với người bên khách sạn.
Ngày mai chính là lễ kết hôn của con trai, là công việc quan trọng nhất năm nay của Cảnh gia, Mạc Lan cố tình muốn đưa Cảnh Dật Nhiên trộn lẫn vào, sắc mặt Cảnh Trung Tu không biết sẽ đẹp đến mức nào.
Hắn đối xử với Mạc Lan đã nhẫn nại tới cực hạn rồi.
Cả đời hắn đã bị một người cố chấp như Mạc Lan làm hỏng, hiện tại còn muốn bởi vì sự cố chấp của bản thân mà hủy diệt cả đời của Cảnh Dật Thần?
Bà thật sự rất hồ đồ, vẫn luôn nhìn Cảnh Dật Thần không vừa mắt?
Từ trước cho tới nay bà đều luôn thiên vị Cảnh Dật Nhiên, Cảnh Trung Tu chưa từng nói qua cái gì, Cảnh Dật Thần quả thật không khéo léo mà lấy lòng bà nội được như Cảnh Dật Nhiên, nhưng Cảnh Dật Thần mới là người thừa kế chính thống của Cảnh gia, bất công và nuông chiều, cũng phải có giới hạn.
Cảnh Dật Nhiên tới tham gia hôn lễ, khẳng định sẽ không có ý tốt, Cảnh Dật Nhiên và Cảnh Dật Thần là địch, hai người gặp mặt là hận không thể trực tiếp giết đối phương.
Chúc phúc Cảnh Dật Thần? Chuyện này chỉ sợ ngay cả Mạc Lan cũng sẽ không tin tưởng đi!
Cảnh Dật Nhiên đem 20% Cảnh Thịnh Tập Đoàn nói bán liền bán liền bán, hắn không hề có lòng trung thành với Cảnh gia, cũng chưa từng để Cảnh gia ở trong lòng, nếu ngày mai Cảnh gia sụp, Cảnh Dật Nhiên không chỉ không khổ sở, mà còn sẽ rất cao hứng vui vẻ.
Hắn vẫn luôn cảm thấy Cảnh gia thiếu nợ hắn, nhưng trên thực tế, là hắn và Chương Dung thiếu nợ Cảnh gia, thiếu nợ Cảnh Dật Thần!
Cảnh Trung Tu làm việc từ trước đến nay đều rất lưu loát dứt khoát, cũng không **** bẩn thỉu, đã ra quyết định rồi sẽ không dễ dàng đổi ý.
Cảnh Dật Nhiên nếu đã bị trục xuất ra khỏi Cảnh gia, vậy thì sẽ không còn bất khì quan hệ gì với Cảnh gia, cũng không có bất luận tư cách gì tới tham gia buổi hôn lễ này, nếu không, việc trục xuất khỏi Cảnh gia sẽ là thùng rỗng kêu to sao!
“Cậu đã bị trục xuất khỏi Cảnh gia, không còn bất kì quan hệ gì với tôi và Cảnh gia, muốn đi chỗ nào tôi cũng không quản, nhưng nơi này thì cậu không có tư cách tới! Nếu cậu muốn phá hư buổi hôn lễ này, như vậy tôi khuyên cậu vẫn nên từ bỏ cái ý niệm này, thực lực Cảnh gia như thế nào, cậu rõ ràng hơn so với ai khác, đối kháng với Cảnh gia, kết cục sẽ rất thảm.”
Cảnh Trung Tu rời khỏi Mạc Lan, nhìn thoáng qua khách khứa tham gia hôn lễ lần này đi ra từ trong phòng, không khỏi đem thanh âm ép thấp một ít.
Đây là việc xấu trong nhà, không thể oang oang ra ngoài.
Nhưng Cảnh Dật Nhiên lại biết trong lòng ông nghĩ gì, cố ý lớn tiếng nói: “Cha, con thật sự chỉ tới chúc phúc anh trai con, cả đời anh ấy chỉ có một lần kết hôn, cha không thể cấm con tham gia! Nếu cha không nhận đứa con này, nhưng trong người con lại chảy dòng máu của Cảnh gia, hôn lễ lần này con phải tham gia!”
“Con hiện tại nhiều bản lĩnh, là chủ nhân của Cảnh gia, người làm mẹ như ta cũng không nói lại được, nhưng A Nhiên đã có tâm ý như vậy, con không nên đuổi nó đi! Hôn sự vui vẻ thì người một nhà phải luôn ở bên nhau, con đem A Nhiên bài xích ngăn ra bên ngoài, sao lại thế này! Người ngoài đều có thể tới tham gia buổi hôn lễ này, như thế nào mà người nhà lại không thể tới tham gia?”
Mạc Lan cũng thay Cảnh Dật Nhiên nói chuyện, bà vừa giữ chặt tay Cảnh Dật Nhiên, vừa nhìn chằm chằm Cảnh Trung Tu, trong giọng nói mang theo oán niệm, hơi có chút không tốt.
Cảnh Trung Tu áp xuống sự tức giận nơi đáy lòng, trên mặt bình tĩnh không gợn sóng, ngữ khí lại lãnh đạm hơn trước: “Cái gì là người ngoài, cái gì là người nhà? Nó là tới làm trò cười cho Cảnh gia, mẹ cũng làm bậy cùng nó, sao tôi lại không biết mẹ yêu thương con cháu như vậy!"
Mạc Lan có chút tức giận, nhưng nhìn những khách khứa đứng đó xem không xa, cũng hạ giọng nói: “A nhiên sao lại làm bậy, nếu con không cấm nó vào thì sẽ không có những việc này! Ta thất người làm trò cười cho Cảnh gia chính là con, mau tránh ra, Để A Nhiên vào nghỉ ngơi, vết thương trên người nó còn chưa khỏi hẳn, ngồi phi cơ một thời gian dài như vậy, giờ đang rất cần nằm nghỉ ngơi."
Cảnh Trung Tu dáng người thẳng đứng ở nơi đó, không chút sứt mẻ. Phía sau là hai người bảo vệ luôn phụ trách sự an toàn của ông cũng không cử động, như đã chắc chắn không thể để Cảnh Dật Nhiên bước vào.
Để Cảnh Dật Nhiên làm trò trước mặt khách khứa rồi vào trong, không khác nào thừa nhận hắn chính là người của Cảnh gia.
Người tới tham gia hôn lễ, tất cả đều là người có quan hệ mật thiết với Cảnh gia, hơn nữa thế lực đều tương đối cường đại, đồng thời cũng toàn là người cầm quyền hoặc là người thừa kế của gia tộc, thái độ của ông đối với Cảnh Dật Nhiên rất quan trọng.
Nếu ông tiếp nhận Cảnh Dật Nhiên, như vậy ngày sau Cảnh Dật Nhiên cùng những người này hợp tác sẽ rất dễ dàng, việc này không phải việc Cảnh Trung Tu muốn thấy.
Mà nếu ông cự tuyệt không cho Cảnh Dật Nhiên vào cửa, như vậy mai sau ai muốn cùng Cảnh Dật Nhiên hợp tác, sẽ phải xem xét, đây không phải người Cảnh gia thừa nhận, hợp tác cùng sẽ có sự nguy hiểm.
“Trục xuất nó ra khỏi Cảnh gia, không phải là chỉ nói mà thôi, mà là rất nghiêm túc, trong gia phả Cảnh gia cũng sẽ không có tên của nó, Chỉ với việc nó đem cổ phần kinh doanh mấy thế hệ Cảnh gia bán đi thì nó đã không còn tư cách tới tham gia buổi hôn lễ này.”
Giọng nói Cảnh Trung Tu nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc gì, Mạc Lan vẫn luôn quen thuộc con trai mình, bà biết, Cảnh Trung Tu hiện tại đã rất tức giận.
Nhưng dù Cảnh Trung Tu tức giận bà cũng không sợ hãi, đối với việc Cảnh Dật Nhiên bị đuổi ra khỏi Cảnh gia bà cực kỳ bất mãn, hận không thể mắng cho Cảnh Trung Tu máu chó phun đầu!
Nhưng mà nơi này có không ít người vây xem, Mạc Lan không thể làm như vậy.
Bà vẫn có một ít lý trí, biết không thể làm trò trước mặt người khác để con trai mất hết mặt mũi.
Mạc Lan nhìn Cảnh Trung Tu nghiến răng nghiến lợi, Cảnh Trung Tu thấy trong lòng bà cũng không có bao nhiêu tình thân.
“Nếu không muốn tự mình đi ra ngoài, con liền tìm người đuổi hắn ra ngoài. Ngài không để ý đến mặt mũi của Cảnh gia, con cũng không cần kiêng dè gì cả, cùng lắm thì, con đến nhận lỗi với ba, làm trò trước mặt nhiều người như vậy khiến Cảnh gia mất hết mặt mũi, con cũng nên chịu phạt.”
Cảnh Trung Tu nói, bỗng nhiên dừng một chút, sau đó đem ánh mắt nhìn về phía Cảnh Dật Nhiên đã thu bớt sự phóng túng, giọng lạnh băng nói: “Chẳng qua, chỉ là một người ngoài lại quấy rối đêm trước đám cưới của người thừa kế Cảnh gia, khả năng còn sống không lớn. Thật sự xác định muốn ở chỗ này náo loạn hay sao?”
Cảnh Dật Nhiên bị Cảnh Trung Tu nhìn chằm chằm đến lông tơ cả người dựng thẳng lên!
Hắn ta biết, hiện tại Cảnh Trung Tu tuyệt đối không phải hù dọa hắn ta, một khi ông đã muốn ***, mình thật sự sẽ mất mạng!
Sau lưng Cảnh Dật Nhiên nháy mắt đổ mồ hôi lạnh, nhưng không chờ hắn ta có phản ứng, Mạc Lan lại lập tức nổi giận.
“Hổ dữ không ăn thịt con! Con sao lại nhẫn tâm như vậy, A Nhiên là con trai con! Kể cả nó đã làm sai, con chậm rãi dạy dỗ nó là được, từ nhỏ đến lớn, nó đều do mẹ nuôi, con đã khi nào dậy dỗ nó chứ! Con nếu đối xử với nó như A Thần, dạy dỗ thật tốt, nó nhất định không kém A Thần!”
“Có lẽ ngài đã quên, con còn độc ác hơn hổ.” Cảnh Trung Tu không dao động, nhàn nhạt nói: “Người ૮ɦếƭ trên tay con rất nhiều, thêm một người cũng không đáng kể. Hơn nữa, con chưa bao giờ coi nó là con trai con, con chỉ có một mình Cảnh Dật Thần là con trai, người trước mắt này không liên quan đến con.”
Nếu Cảnh Dật Nhiên không làm việc có lỗi với Cảnh gia, Cảnh Trung Tu sẽ bảo vệ hắn ta cả đời.
Trước kia mặc kệ Cảnh Dật Nhiên làm gì Cảnh Trung Tu đều có thể tha thứ cho hắn ta, thậm chí hắn ta cùng Cảnh Dật Thần đấu đến anh ૮ɦếƭ tôi sống, Cảnh Trung Tu cũng không bất công, ngược lại chỉ có Cảnh Dật Thần dùng thủ đoạn thái quá, sẽ phải chịu trừng phạt rất nghiêm khắc.
Cảnh Dật Thần lớn như vậy, không biết bị đánh bao nhiêu lần, Cảnh Dật Nhiên đâu? Cảnh Trung Tu chưa bao giờ ra tay đánh hắn ta.
Nhưng Cảnh Dật Nhiên hiện giờ đã hoàn toàn biến chất! Hắn ta không chỉ liều mạng tiêu xài tài sản của Cảnh gia, hơn nữa còn hợp tác với người ngoài, đào khoét công ty của nhà mình, muốn hủy diệt Cảnh gia.
Đối mặt với kẻ thù của Cảnh gia, Cảnh Trung Tu còn do dự cái gì, Cảnh Dật Nhiên ૮ɦếƭ đi, Cảnh gia mới có thể càng vững chắc!
Cảnh Dật Nhiên nghe thấy Cảnh Trung Tu đối với mình không có chút tình cảm ba con nào, ngay cả việc muốn mạng hắn ta cũng có thể nói ra bình tĩnh như vậy, trong lòng trừ bỏ sự lạnh lùng còn lại đều là oán giận.
Hắn ta không thấy mình đã làm sai cái gì, chỉ cảm thấy Cảnh Trung Tu quá bất công!
Sở dĩ hắn ta đáp ứng đưa cổ phần Cảnh gia cho Quý Bác, là để đề phòng Cảnh gia thu hồi cổ phần của hắn ta!
Cho Quý gia, xem các người lấy về kiểu gì!
Cổ phần trị giá mấy trăm triệu, đặt ở bên người căn bản là không an toàn, từ lúc lấy được cổ phần, Cảnh Dật Nhiên vẫn luôn lo lắng bị Cảnh Trung Tu hoặc là Cảnh Dật Thần ςướק lại, sau đó mới theo đề nghị của Dương Mộc Yên, đem cổ phần của Cảnh Thịnh đổi lấy cố phần của Quý thị.
Hắn ta đã cùng Quý Bác đạt thành hiệp nghị, về sau khi hắn ta đã chiếm được toàn bộ tập đoàn Cảnh Thịnh, cổ phần của hai nhà sẽ trả lại cho nhau.
Kể từ đó, hắn ta cùng Quý Bác sẽ ở trên một chiếc thuyền, cần phải giúp đỡ lẫn nhau, như thế mới có thể cùng có lợi.
Hiện tại Cảnh Dật Nhiên nghe Cảnh Trung Tu nói, chỉ cảm thấy cách làm của mình cực kì sáng suốt, ít nhiều Dương Mộc Yên cũng nghĩ ra một biện pháp rất hay, nếu không, một ngày nào đó trở mặt với Cảnh Trung Tu, một chút cổ phần đó sẽ bị thu hồi mất!
Mà hiện tại, những cổ phần đó chỉ có hắn mới có thể lấy lại được, kể cả Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần muốn giết hắn ta, cũng phải cân nhắc thật tốt!
Nháy mắt trong lòng Cảnh Dật Nhiên đã suy nghĩ rất nhiều, ngẩng đầu nhìn Cảnh Dật Thần đang đi nhanh về phía này, người trên hành lang cũng nhanh chóng nhường đường cho hắn.
Trên người Cảnh Dật Thần mang theo khí thế cường đại, tất cả khách khứa đối với hắn cũng rất cung kính, nhìn thấy cảnh này khiến mắt Cảnh Dật Nhiên đỏ lên.
Trước nay hắn ta đều không nhận được sự đãi ngộ như vậy!
Bởi vì hắn ta không phải người thừa kế Cảnh gia, tất cả các nghiệp vụ của Cảnh gia đều không cho phép hắn ta tiếp xúc, người khác dù biết hắn ta là nhị thiếu gia Cảnh gia, cũng chỉ giáp mặt cung kính, sau lưng lại cười nhạo hắn ta, nói hắn ta là người ăn chơi trác táng!
Chẳng qua, Cảnh Dật Nhiên rất nhanh liền điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, sự tức giận trong lòng hắn ta rất nhanh liền biến mất, thay thế là sự đắc ý cùng trào phúng.
Cảnh Dật Thần ra đây, con cá đã cắn câu!
Thiên tài cái gì, người thừa kế Cảnh gia lợi hại nhất cái gì, thực lực mạnh mẽ cái, cũng chỉ có như vậy!
Cảnh Dật Thần vừa lại gần, liền nhìn thấy khóe môi Cảnh Dật Nhiên hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười phóng túng, nụ cười kia, tràn ngập khiêu khích cùng trào phúng, làm Cảnh Dật Thần không khỏi nhíu mày.
Nhưng mà nụ cười khiêu khích kia của Cảnh Dật Nhiên rất nhanh liền biến mất không thấy, ngược lại cung kính gọi một tiếng “Anh”, sau đó dùng giọng nghiêm túc nói: “Em tới tham gia hôn lễ của anh, đây là lễ vật tặng anh và chị dâu.”
Hắn ta nói xong liền từ trong túi xách lấy ra một hộp nhung xinh đẹp đưa qua.
Cảnh Dật Thần không nhận.
Không có người nào hiểu rõ Cảnh Dật là dạng người gì hơn hắn, đối thủ thường là người hiểu rõ lẫn nhau.
Hôm nay Cảnh Dật Nhiên tới đây, rõ ràng là để khiêu khích.
Trách không được gần đây hắn ta thành thật như vậy, hóa ra là chờ tới lúc này!
Hôm nay bảo vệ ở khách sạn đã đạt đến mức cao nhất, Cảnh Dật Nhiên muốn tìm người náo loạn cũng không dễ dàng, cho nên hắn ta liền tự mình ra trận sao?
“Cậu đem cổ phần Cảnh Thịnh trả lại, chẳng những có thể để cậu tham gia toàn bộ hành trình hôn lễ, hơn nữa còn có thể khôi phục thân phận của cậu ở Cảnh gia. Đây mới là lễ vật tốt nhất, cậu không phải một chút thánh ý cũng không có đi?”
Lời của Cảnh Dật Thần làm ba người đều sửng sốt.
Cảnh Dật Nhiên không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, vốn dĩ tình thế rất có lợi đối với hắn, lập tức bị Cảnh Dật Thần vặn ngược lại.
“Đó vốn dĩ là đồ của Cảnh gia, chỉ muốn cậu đựa lại mà thôi, đây là cách tốt nhất để cậu biểu hiện lòng trung thành.”
Giọng Cảnh Dật Thần nhàn nhạt, trầm thấp, dễ nghe, nhưng lại cực kì sắc bén, hùng hổ doạ người, hắn quay đầu nhìn về phía Mạc Lan, bỗng nhiên nói: “Bà nội, ngài nói đi?”
Mạc Lan vốn dĩ có chút sững sờ, hiện tại bị hắn hỏi như vậy, không khỏi nhìn về phía Cảnh Dật Nhiên, nhíu mày nói: “A Nhiên, cháu có thể lấy lại cổ phần của nhà chúng ta sao?”
Khóe môi Cảnh Dật Thần lộ ra một nụ cười lạnh lùng, mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm Cảnh Dật Nhiên, thấy hắn ta không nói lời nào, lại nhàn nhạt nói: “Cậu không phải đang cầm 20% cổ phần của tập đoàn Quý thị sao? Nếu không lấy lại cổ phần của Cảnh Thịnh được, giao ra cổ phần của Quý thị cũng được. Hai thứ này cũng không khác biệt bao nhiêu, cậu trả thứ nào cũng giống nhau.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc