Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 339

Tác giả: Hạ Thanh Sam

“Việc của cổ phần đã xảy ra rồi, không cần quá sốt ruột, quyền khống chế Cảnh thịnh vẫn là ở trong tay con, Quý gia sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ sẽ không dám! Trước tiên con đem số tài sản mà tên hỗn trướng kia có đóng băng rồi lấy lại, nhất định phải làm cho nó không còn một phân tiền nào trong người!"
Trên mặt Cảnh Trung Tu tràn đầy sương lạnh, trong giọng nói lạnh băng.
Địch ngoài ông có thể tin tưởng là giải quyết được, nhưng hiện tại thì điều quan trọng nhất chính là xử lý cái tai họa ngầm Cảnh Dật Nhiên xử lý, không thể để nó ૮ɦếƭ, nhưng có thể chặt đứt nguồn tài chính của nó.
“Mặt khác, nếu bà ngoại tự mình cho nó tiền, cũng sẽ không được để yên! Ta muốn cho nó không còn xu dính túi! Đồ vật của Cảnh gia, nó một chút cũng không thể động vào!”
Cảnh Dật Thần cũng có quyết định này, anh cũng định rút củi củi dưới đáy nồi, ngăn chặn mọi nguồn tài chính của Cảnh Dật Nhiên, nếu không hắn sẽ dùng số tài sản này để chống lại Cảnh gia, kết quả thì người thiệt hại vẫn là Cảnh gia.
Tài sản và tiền của Mạc Lan tuy rằng là của bà, nhưng cũng được coi như là của Cảnh gia, Cảnh Dật Thần đoạt lấy, sẽ không có chút gánh nặng nào.
“Còn có, chuyện này, con nói với ông nội, sáng mai đi đến Mộc gia, thuận tiện đem cái tên hỗn trướng kia trục xuất ra khỏi Cảnh gia.”
Cảnh Dật Nhiên bị trục xuất ra khỏi Cảnh gia, đương nhiên là phải nói cho Cảnh Thiên Viễn, nói cho ông lý do tại sao lại trục xuất Cảnh Dật Nhiên.
20% cổ phần Cảnh thịnh đều rơi vào trong tay người khác, việc này không phải việc nhỏ, Cảnh Thiên Viễn là người đầu tiên phải biết.
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt gật đầu: “Được, ngày mai con đến Mộc gia.”
“Đưa A Ngưng cùng đi, khoảng thời gian trước ông nội vừa phải chịu sự kích thích, không thể lại làm ông ngã gục, nếu ông nội nhìn thấy A Ngưng, khẳng định sẽ rất cao hứng vui vẻ, cho dù có biết cổ phần của cảnh thịnh bị bán, cũng sẽ không đến mức tực giận nhất xỉu giống như lần trước.”
Cảnh Thiên Viễn ở Mộc gia, có Mộc Vấn Sinh ở bên cạnh, nếu có trường hợp xấu gì xảy ra cũng có lão gia ra tay đúng lúc.
Hơn nữa, Cảnh Trung Tu không cho rằng cha của mình lại yếu ớt như vậy, nghị lực của ông ấy còn kiên cường hơn cả ông, mọi việc lúc trước chẳng qua là vì không khéo. Cảnh Thiên Viễn có tố chất tâm lý luôn luôn vững vàng, thân thể cũng không tồi, chỉ cần Mạc Lan không đem ông chọc cho nóng nảy, thì tất cả đều không có việc gì lớn.
Cảnh Thịnh Tập Đoàn là chậm dãi mà phát triển đến bây giờ, không phải tất cả đều là tài sản lưu truyền của tổ nghiệp thế hệ trước, bị Cảnh Dật Nhiên tiêu xài hoang phí phần tiền của Cảnh thịnh ông cũng không đau lòng, ông chỉ đau lòng phần tài sản tổ tiên truyền đến bây giờ, có một số đồ giá trị cao như bức tranh chữ cổ độc nhất vô nhị, những món đồ đó khi bán đi thì rất khó có khả năng lấy lại được.
Cảnh Dật Thần không nghĩ tới Cảnh Trung Tu sẽ bởi vì nguyên nhân này mà kêu anh đưa Thượng Quan Ngưng cũng đi, anh nao nao, lúc sau liền đáp: “Được, con sẽ cùng A Ngưng đến thăm ông.”
Vừa lúc có thể cho Mộc Vấn Sinh bắt mạch cho Thượng Quan Ngưng, anh cũng có thể học ít y thuật của Mộc Vấn Sinh.
Hai cha con đứng ở phòng khách, đem việc Cảnh Dật Nhiên gây ra thảo luận, sau đó lại hàn huyên trong chốc lát công việc phát sinh ở thành phố A mấy ngày nay, bảo đảm Cảnh gia vẫn luôn đứng hàng đầu ở thành phố A, nói song một lúc thì mới kết thúc cuộc nói chuyện.
Cảnh Dật Thần đi ra khỏi biệt thự, Cảnh Trung Tu liền trực tiếp gọi quản gia vào.
Quản gia chỉ là cung kính đứng ở bên người ông, kêu một tiếng “Lão gia”, rồi an tĩnh đứng ở nơi đó, chờ Cảnh Trung Tu phân phó.
Cảnh Trung Tu không có trầm mặc lâu lắm, ông thần sắc bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng: “Sáng mai đem Cảnh Dật Nhiên đuổi ra khỏi Cảnh gia, mặc kệ nó có bị thương nặng đến đâu! Tuyên bố với bên ngoài, từ nay về sau nó không còn là con của Cảnh Trung Tu ta, càng không phải nhị thiếu gia của Cảnh gia. Từ nay về sau, không được để nói bước vào Cảnh gia dù chỉ nửa bước! Nếu có ai dám để Cảnh Dật Nhiên vào thì liền đánh luôn rồi đuổi ra ngoài!"
Quản gia thấp giọng nói “Nếu là..”, hắn biết, chuyện này đã không còn đường thay đổi, lần này Cảnh Trung Tu quả thật rất tức giận.
Đừng nói Cảnh Trung Tu, ngay cả hắn làm giản gia khi nghe nói Cảnh Dật Nhiên đem 20% cổ phần của Tập Đoàn Cảnh Thịnh bán cho người khác, cũng đã tức giận đến chân tay phát run.
Đây chính là tâm huyết ba đời của Cảnh gia, mỗi một phần cổ phần đều có giá trị liên thành, hơn nữa rất quan trọng, Cảnh Dât Nhiên sao lạo không níu tiếc tí nào mà bán đi! Hắn vẫn là người của Cảnh gia sao? Làm như vậy quả thật là rất ngu rốt!
Hắn hôm nay có thể đem 20% cổ phần cảnh thịnh bán đi, ngày mai có thể là đem toàn bộ Cảnh gia bán đi, nếu có thứ đủ dụ hoặc mà có thể làm Cảnh Dật Nhiên phản bội Cảnh gia, hoàn toàn đem Cảnh gia chôn vùi cũng đều có khả năng.
Cho nên, Cảnh Trung Tu rất nhanh chóng quyết định lựa chọn trục xuất Cảnh Dật Nhiên ra khỏi Cảnh gia, việc này là hợp lý nhất, là lựa chọn sáng suốt nhất! Nếu không, về sau Cảnh gia sẽ bị Cảnh Dật Nhiên hủy hoại toàn bộ!
“Nếu Lão phu nhân ngăn cản thì không cần bẩm báo cho tôi, trực tiếp ngăn bà ấy lại là được, chú ý đừng để bà ấy bị thương.”
Cảnh Trung Tu dừng một chút, thần sắc có chút đạm mạc dặn dò quản gia hai câu. Bởi vì ông biết, Mạc Lan nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên bị đuổi ra Cảnh gia lúc bị thương, thì nhất định sẽ ra mặt ngăn cản.
Quả nhiên, sáng sớm hôm sau, Cảnh Dật Nhiên bị quản gia mang theo mấy người bảo vệ mạnh mẽ đưa ra khỏi biệt thự sau, Mạc Lan rất tức giận.
Nhưng tất cả mọi người đều không nghe bà chỉ huy, cũng không thèm để ý bà đang tức giận, chỉ nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của Cảnh Trung Tu. những người này, tất cả đều là người của Cảnh Trung Tu, cho nên bọn họ chỉ nghe lệnh của một người là Cảnh Trung Tu.
Bọn họ tôn kính với lão phu nhân Mạc Lan, nhưng căn bản là không thể trung thành với bà.
Cảnh Dật Nhiên lần này là bị nội thương, ngày hôm qua Giản bác sĩ kiểm tra qua cho hắn, nói hắn lần này bị thương rất nghiêm trọng, yêu cầu hắn phải nằm trên giường tĩnh dưỡng một tháng, nếu không sẽ lưu lại di chứng nghiêm trọng.
Vết thương bên ngoài rất ít, nhưng mỗi khi bước một bước thì Cảnh Dật Nhiên đều cảm thấy rất thống khổ.
Hận ý trong lòng hắn càng ngày càng lớn, hận không thể trực tiếp hủy hoại Cảnh gia ngay bây giờ!
Hắn không nghĩ tới, mình vừa mới hoàn thành hiệp nghị với Quý Bác, đem cổ phần chuyển qua cho hắn, mà Cảnh Trung Tu trong nháy mắt đã biết!
Hóa ra thế lực của Cảnh gia đã sớm thâm nhập đến bên trong Quý gia, thâm nhập vào tập đoàn Quý thị rồi!
Cảnh Dật Nhiên biết việc mình chuyển nhượng cổ phần khi bại lộ sẽ khiến cho Cảnh Trung Tu tức giận, cũng biết bản thân mình rất có khả năng sẽ bị trục xuất khỏi Cảnh gia.
Bởi vì Cảnh Trung Tu đã từng đã cảnh cáo hắn, nếu hắn phản bội Cảnh gia, Cảnh gia sẽ không chứa chấp hắn.
Chỉ là, hắn không nghĩ tới nhanh như thế đã bị trục xuất khỏi Cảnh gia!
Việc này đối với hắn thật sự quá bất lợi!
Rời khỏi Cảnh gia, hắn không thể đem mọi việc trong Cảnh gia truyền lại cho Quý Bác, việc hắn cùng Quý Bác liên thủ để xử lý Cảnh Dật Thần sẽ có sự trở ngại, giá trị bản thân của hắn cũng sẽ tụt dốc thảm hại.
Quý Bác hiện tại đã càng ngày càng kiêu ngạo, trước kia đối xử với hắn còn có chút cung kính, hiện tại còn dám ra lệnh cho hắn.
Hắn cần thiết phải có lực lượng lớn mạnh để áp chế Quý Bác, mà hiện tại, hắn tuy rằng bị Cảnh gia đuổi ra ngoài, nhưng hắn cũng có cách áp chế thủ đoạn của Quý Bác!
Ban đêm cùng ngày, khi Cảnh Dật Thần về đến nhà, Thượng Quan Ngưng vẫn đang bất an chờ anh.
Trong phòng ăn, cơm chiều đã được dọn lên, cô lại chưa chạm vào chút nào.
“Sao không ăn cơm?” Cảnh Dật Thần nắm tay cô, kéo cô đến bồn rửa tay, rửa cho sạch rồi dẫn cô trở lại chỗ ngồi.
“Em chờ anh về ăn chung!”
Thượng Quan Ngưng rất thích cảm giác Cảnh Dật Thần rửa tay cho mình, động tác của anh ôn nhu, giống như tay cô là bảo vật thế gian, được anh nâng trong lòng bàn tay, tỉ mỉ che chở.
Lúc đầu, nước rửa tay trong nhà là do người làm chuẩn bị, bây giờ thì do Cảnh Dật Thần ra nước ngoài tự mình mua cho cô, hiệu quả sát trùng hay bảo vệ da tay đều rất xuất sắc, hơn nữa còn không tích lại, thích hợp cho phụ nữ có thai sử dụng.
“Đồ ngốc, em chờ anh làm gì, lần sau không được đợi anh nữa, em ăn trước là được rồi.”
Tuy Cảnh Dật Thần nói vậy, nhưng mà anh vẫn cảm thấy cực kỳ ấm áp.
Anh ra ngoài làm việc, mặc kệ là đi đến đâu, mặc kệ là làm gì, đều có một người phụ nữ, mang trong mình đứa con của anh, ở nhà tha thiết chờ anh về, chờ anh cùng ăn cơm.
Đây là cảm giác gia đình.
“Không được, anh không có ở nhà, một mình em ăn không vô, hai người cùng nhau ăn mới có mùi vị, một mình em ăn rất cô đơn, không muốn!”
Thượng Quan Ngưng không chút nghĩ ngợi mà trực tiếp từ chối.
Nếu Cảnh Dật Thần đi công tác, không có ở A thị, vậy thì không có biện pháp nào, cô chỉ có thể ăn một mình.
Nhưng mà Cảnh Dật Thần lại đang ở A thị, cô nhất định phải chờ anh về, cùng anh ăn cơm.
Cảnh Dật Thần cầm khăn lau bàn tay trắng nõn của Thượng Quan Ngưng, trên mặt hiện ra ý cười: “Bây giờ em không phải là một, là hai người, cho nên anh không có ở nhà, hai mẹ con cũng phải ăn cơm cho tốt, ăn cơm đúng giờ.”
“Không được, nhóc con còn chưa lớn đâu, bây giờ không thể tính là một người, ít nhất phải đợi nó sinh ra mới tính!”
Cảnh Dật Thần bất đắc dĩ lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Được, sau này đến giờ ăn cơm anh sẽ cố gắng về đúng giờ, cùng em ăn. Nếu thật sự có việc, em không cần chờ anh, vì con cũng muốn ăn cơm đúng giờ, biết chưa?”
Thượng Quan Ngưng gật đầu: “Anh thật sự không về kịp, đương nhiên em sẽ ăn, nhưng mà chẳng phải hôm nay anh đã về rồi đó thôi! Hơn nữa em cũng không đói, nếu không cũng sẽ không nhịn rồi.”
Bây giờ cô có con, thức ăn mỗi ngày đều tuân theo quy luật dinh dưỡng, còn không được thức đêm giống như lúc trước.
Thói quen cuộc sống của cô, đã vì cục cưng mà thay đổi rất nhiều.
Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần ngồi vào bàn ăn, vừa nhẹ giọng nói chuyện vừa chậm rãi dùng cơm, đợi đến khi hai người đều ăn xong, Thượng Quan Ngưng mới mở miệng hỏi chuyện Cảnh Dật Nhiên bị trục xuất khỏi Cảnh gia.
Một tay Cảnh Dật Thần bưng đĩa ô mai, một tay nắm tay Thượng Quan Ngưng, ngồi vào sô pha trong phòng khách.
Anh đặt đĩa ô mai lên bàn đá cẩm thạch, theo thói quen kéo Thượng Quan Ngưng vào trong ***g ***, vừa lấy ô mai đút cho cô ăn vừa kể chuyện xảy ra vào hôm nay.
Thượng Quan Ngưng lắng nghe, trong lòng lập tức xoắn lại.
“Nhiều cổ phần như vậy! Có ảnh hưởng đến sự phát triển của tập đoàn không?”
Cảnh Dật Thần cười cười, thản nhiên nói: “Cảnh Thịnh phát triển cho đến hôm nay, có loại sóng gió nào mà chưa từng trải qua? Không có lúc nào là không gặp phải áp lực cực lớn, bây giờ anh là người lái, cũng là người khống chế cổ phần, mặc kệ Quý thị chơi trò gì, cũng không ảnh hưởng quá lớn đến Cảnh Thịnh.”
Chia đi nhiều cổ phần như vậy, chắc chắn là có ảnh hưởng, chính là Cảnh Dật Thần không lo chuyện bị Quý thị chèn ép, bởi vì anh có biện pháp chèn ép tập đoaàn Quý thị.
Thượng Quan Ngưng cực kỳ tin tưởng năng lực của Cảnh Dật Thần, đối với kinh doanh, anh có năng lực lãnh đạo và trí tuệ hơn người, bây giờ người lợi hại nhất Quý gia là Quý Bác, nhưng cô tin, Quý Bác không phải là đối thủ của Cảnh Dật Thần.
Chỉ là cô không giải thích được, vì sao Cảnh Dật Thần lại muốn chuyển 20% cổ phần công ty Cảnh Thịnh cho tập đoàn Quý thị.
Đó là một phần của cải giá trị, hơn nữa hàng năm còn được chia hoa hồng, Cảnh Dật Thần cũng không phải đồ ngốc, hắn không thể trực tiếp đem tiền bạc đưa cho Quý Bác được.
Trong chuyện nhày, nhất định là có giao dịch quan trọng.
Giống như cảm nhận được tâm tư Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần lấy giọng điệu trầm thấp nói: “Bây giờ còn chưa xác định được Cảnh Dật Nhiên đã được lợi gì từ Quý Bác, nhưng mặc kệ là cái gì, giá trị cũng không cao hơn 20% cổ phần. Đây là phiên giao dịch lỗ vốn.”
Đương nhiên là lỗ rồi!
Nhưng quan trọng là, cổ phần mà Cảnh Dật Nhiên lấy được đều là của Cảnh Trung Tu và Mạc Lan, hắn không phải trả giá gì hết, đã có được tài phú thật lớn rồi, bây giờ dùng cổ phần đi đổi cái gì đó, với hắn mà nói, cái đó không phải là mua bán, mà là cho không.
Lúc này, Thượng Quan Ngưng rất không vui, tập đoàn Cảnh Thịnh là của Cảnh Dật Thần, đột nhiên bị ςướק mất một phần năm, bây giờ cô rất muốn chửi mắng Cảnh Dật Nhiên.
Đương nhiên, cô cũng chửi thiệt, chẳng qua là chửi trong lòng mà thôi.
Cảnh Dật Thần chỉ ngồi chơi với cô một lát là phải đi xử lý tài sản trên danh nghĩa của Cảnh Dật Nhiên, anh dùng tất cả lực lượng, suốt đêm đóng băng tài khoản ngân hàng của Cảnh Dật Nhiên, niêm phong tất cả nhà, xe, còn có công ty, quán bar, câu lạc bộ... hắn mở.
Trong một đêm đó, Cảnh Dật Nhiên lập tức biến thành kẻ nghèo hèn.
Ngày hôm sau, tin tức Cảnh Dật Nhiên bị trục xuất khỏi Cảnh gia, giống như cơn bão thổi quét cả A thị.
Mọi người sôi nổi thảo luận, vì sao Cảnh nhị thiếu lại bị trục xuất khỏi Cảnh gia, ngược lại là tin tức Quý Bác kết hôn lại không khiến quần chúng nhân dân chú ý -- mọi người đều yêu thích náo nhiệt, chuyện kết hôn không có gì để bàn tán, còn việc Cảnh gia tiếng tăm lừng lẫy xuất hiện nội đấu, điều này làm cho mọi người hưng phấn như được uống máu gà.
Mọi người suy đoán rất nhiều.
Có người nói, Cảnh nhị thiếu không kiềm chế hành vi, chọc giận Cảnh Trung Tu, cho nên mới trục xuất hắn khỏi gia môn.
Có người lại cảm thấy rằng, khẳng định là một núi không thể có hai hổ, Cảnh nhị thiếu bị Cảnh đại thiếu đuổi đi, quan hệ anh em giữa bọn họ rất xấu.
Vợ chồng Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng ở giữa tâm bão, tâm tình vẫn không tệ lắm, sáng sớm liền đem theo dược liệu hơn trăm năm đến chỗ Mộc Vấn Sinh.
Có nhiều khi Mộc Vấn Sinh ở tiểu viện trong nhà đơn của mình nhiều hơn, chứ không ở trong đống biệt thự tinh xảo tại Mộc gia.
Dù sao thì cũng có Cảnh Thiên Viễn ở bên cạnh ông, hai ông già cả ngày không chơi cờ thì chính là đấu võ mồm, ngẫu nhiên còn có thể chơi “huyễn tôn”, chính là làm như có thật mà khoe khang về cháu chắt của mình, thoả mãn lòng hư vinh của bọn họ.
Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là hai ông già không biết chuyện gì trên đời.
Chuyện Cảnh Dật Nhiên bán cổ phần Cảnh Thịnh, đêm qua Cảnh Thiên Viễn đã biết.
Ông tức đến không ngủ được.
Đương nhiên, Mộc Vấn Sinh cũng không ngủ, bởi vì Cảnh Thiên Viễn cứ cằn nhằn bên tai ông, hùng hùng hổ hổn, cho nên ông không thể ngủ được!
Lúc này nhìn thấy Cảnh Dật Thần dẫn vợ đến, cuối cùng ông cụ Mộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đã có người đến nghe ông cụ đó lải nhải, Mộc Vấn Sinh có thể đi ngủ rồi!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc