Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 323

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Bên trong quán trà thanh nhã, chỉ còn lại hai người Quý Bác và Lam Vũ.
Nhìn bóng dáng bốn người rời đi, giọng nói khàn khàn của Lam Vũ vang lên trong phòng: “Quý Bác, chúng ta kết hôn đi.”
Quý Bác tay run lên, “Loảng xoảng” một tiếng, một chiếc chén sứ Thanh Hoa bị ném trên mặt đất vỡ vụn.
“Cô nói cái gì?! Kết hôn? Cô điên rồi! Hiệp nghĩ lúc trước của chúng ta chỉ có đính hôn, không kết hôn!”
Cưới một người phụ nữ tâm tư thâm trầm như rắn rết, hắn là ngại mạng mình dài quá sao?!
Mỗi ngày chỉ cần nghe giọng nói của cô ta chính là một loại Tra t** cực lớn, chẳng lẽ còn muốn mỗi ngày đối mặt với cặp mặt tối om khiếp người kia?!
Cô ta thoạt nhìn rõ ràng rất bình thường, vì cái gì lại cho người ta một cảm giác cực kì không thoải mái?
Âm khí dày đặc, như là lệ quỷ mới bò từ dưới mộ lên.
Nếu không phải Quý Bác ý chí kiên định, không tin quỷ thần, hắn thật sự sẽ bị Lam Vũ dọa thành bệnh thần kinh.
Lam Vũ lại đối với thái độ của hắn không thèm để ý.
Quý Bác có đồng ý cưới cô ta hay không cũng không quan trọng, người cô ta thích lại không phải Quý Bác, quan trọng là, Quý Bác nhất định phải cưới cô ta!
“Anh yên tâm, chúng ta chỉ kết hôn giả mà thôi, chính là giả vờ như vậy, sau khi kết hôn một năm, chúng ta có thể lập tức ly hôn. Lấy điều kiện của anh, muốn tìm dạng phụ nữ gì cũng có, không có người phụ nữ nào để ý việc anh từng ly hôn. Bởi vì đến lúc đó anh chính là người giàu có nhất thành phố A, tổng giám đốc tuổi trẻ đẹp trài sở hữu tài sản hàng tỉ, phữ nữ đối với anh sẽ xua như xua vịt.”
“Huống chi, tôi đã dự cho anh của hồi môn của tôi 10% cổ phần! Quý Bác, anh không phải muốn lấy không đồ của tôi? Thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, anh làm người lèo lái một tập đoàn mười mấy năm, ngay cả đạo lí đơn giản này cũng không rõ sao?”
Quý Bác nghe cô ta nói, suy sụp ngã vào chiếc ghế.
Hắn có cảm giác mọi việc càng ngày càng thoát khỏi sự khống chế của hắn, hắn cảm thấy, chính mình đã làm sai việc gì đó, mà chuyện này khả năng sẽ ảnh hưởng cả đời hắn!
Hắn không có chỗ nào bằng Cảnh Dật Thần, mấy lần thua trong tay Cảnh Dật Thần, tuy rằng không cam lòng, nhưng hắn tâm phục khẩu phục, năng lực cùng tài lực của Cảnh Dật Thần xác thật hơn hơn hắn gấp mấy lần, hắn ăn mệt cùng giáo huấn, lần sau sẽ không tái phạm sai lầm.
Nhưng mà hiện giờ hắn không chỉ bị Cảnh Dật Thần hoàn toàn đàn áp, còn phải bị một người phụ nữ khống chế sự sống ૮ɦếƭ, loại cảm giác này làm hắn cảm thấy bị sỉ nhục!
“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, tôi sẽ chọn ngày lành, bỏ qua đính hôn trực tiếp kết hôn đi! Anh tốt nhất đừng nghĩ muốn phản kháng, tôi đã nói, nhiều nhất một năm, chúng ta liền có thể ly hôn, nếu anh không dựa theo lời tôi nói mà làm, tôi cam đoan, cả đời anh đều sẽ bị tôi hủy diệt. Không tin anh có thể thử xem.”
“Ừ, còn có, nếu chúng ta kết hôn, tôi sẽ khiến Quý Mẫn Quyết lập tức cút khỏi tập đoàn Quý thị, vị trí tổng giám đốc sẽ là của anh, về sau anh nói một không hai, không bao giờ có ai dám phản đối.”
Quý Bác dần dần ngồi thẳng lại, ánh mắt suy sụp của hắn đã biến mất, thay thế là sự kiên định.
Dù sao hắn đều đã ở trên thuyền của Lam Vũ, Lam Vũ cần phải thành công, hắn cũng cần phải thành công!
Lam Vũ nhìn hắn nhanh như vậy đã điều chỉnh lại tâm trạng, không khỏi cười khanh khách hai tiếng.
Đáng tiếc cô ta đã quên, giọng nói của cô ta hiện tại giống như tiếng kêu ồn ào cảu quạ đen ồn ào, mà giọng nói thanh thúy dễ nghe trước.
Quý Bác bị tiếng cười khủng pố của cô ta làm cho da đầu tê dại, nhanh chóng dời đi lực chú ý của cô ta: “Cô không phải nói, phải cho Cảnh Dật Thần một kinh hỉ sao? Ở đâu vậy? Hôm nay chỉ thấy hắn cho chúng ta kinh hỉ!”
Lam Vũ sờ sờ khuôn mặt chính mình đã trở nên bóng loáng tinh tế, cảm thụ *** mềm nhẵn của mình, trong lòng cô ta càng thêm khát máu tàn khốc.
“Đừng nóng vội, kinh hỉ tôi đã đưa đến, không biết Thượng Quan Ngưng có nhận được không, anh nói tôi nên để đứa bé của Thượng Quan Ngưng ૮ɦếƭ, hay là nên để cô ta ૮ɦếƭ cùng với đứa bé đây?”
Quý Bác sửng sốt, ngón tay liền gắt gao nắm chặt nhau, cắn răng nói: “Cô có ân oán với Cảnh Dật Thần, liên lụy người vô tội làm gì! Cô ấy cùng đứa bé không có đắc tội cô.”
Lam Vũ uống một ngụm trà lạnh trên bàng, dùng ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn lướt qua Quý Bác: “Vô tội? Hừ, tôi mới là người vô tội nhất! Như thế nào, anh đau lòng? Cũng không phải người phụ nữ của anh, cũng không phải con của anh, anh đau lòng cái gì?”
Cô ta nói xong, đem chén trà uống một hơi cạn sạch, thật giống như đang *** tươi của ai đó.
“Ha ha ha, Cảnh Dật Thần, hy vọng lúc anh nhìn thấy cô ta đừng khóc lóc nhớ tới tên tôi!”
……
Sáng sớm ngày hôm nay Thượng Quan Ngưng đã bị Cảnh Dật Thần đưa đến biệt thự của hắn ở ngoài thành, cùng bị đưa tới còn có Triệu An An.
Tuy rằng Triệu An An tương đối ầm ĩ, nhưng Cảnh Dật Thần sợ Thượng Quan Ngưng một mình buồn chán, cố ý đem Triệu An An đưa tới, cùng nói chuyện với Thượng Quan Ngưng.
Khi các cô tới nơi Tiểu Lộc đã ở biệt thự chờ sắn.
Hôm nay Tiểu Lộc vẫn như cũ buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng, mặc một bộ quần áo thuận tiện cho vận động màu đen, giày cũng màu đen, trên khuôn mặt như Pu'p bê không có biểu tình gì.
Thượng Quan Ngưng biết, Tiểu Lộc không bình thường. Không, có lẽ phải nói, Tiểu Lộc như vậy mới là bình thường, ít nhất giống một cô gái đã hai mươi sáu tuổi trầm ổn cùng nội liễm.
Triệu An An không có gặp qua Tiểu Lộc, cô không hay đến Cảnh gia, hành tung của Tiểu Lộc lại cực kì thần bí, hai người đến nay cũng chưa từng gặp qua.
Thượng Quan Ngưng tự nhiên giới thiệu hai người một phen, chỉ là trong lòng cô nghĩ, nếu Tiểu Lộc hiện tại vẫn là dáng vẻ một đứa bé như trước, nhất định sẽ ở chung với Triệu An An rất tốt.
Triệu An An nhiệt tình chào hỏi Tiểu Lộc, lại bị Tiểu Lộc không nóng không lạnh đáp lại, cô ấy rất không vui vẻ, bởi vậy trực tiếp lôi kéo Thượng Quan Ngưng vào phòng.
Tiểu Lộc không đi vào, cô từ ống tay áo lấy ra S***g, lắp đạn, không chút tiếng động đi tuần tra dọc theo biệt thự.
Trời cao ςướק đi của cô một thứ gì đó, lại cũng cho cô một năng lực nào đó.
Cảm giác của cô đối với nguy hiểm cực kì nhạy bén, trong tình huống bình thường, càng nguy hiểm, năng lực của cô sẽ càng lớn, trạng thái tốt nhất của cô sẽ duy trì càng lâu.
Hôm nay đến biệt thự này, cô cũng đã cảm giác có một hơi thở không bình thường, đó là hơi thở nguy hiểm.
Thượng Quan Ngưng nhìn Tiểu Lộc cẩn thận đi ra ngoài, trong lòng cũng có chút lo lắng.
Nhưng mà hôm nay Cảnh Dật Thần lại đưa cô đến đây, nói qua nơi này cực kì an toàn, ít nhất so với tiểu khu Lệ Cảnh an toàn hơn chút, bởi vì đây là biệt thự độc lập, muốn hoàn toàn bảo vệ tương đối dễ dàng, không giống tiểu khu Lệ Cảnh là một tiểu khu với hình thức mở, bên trong còn có rất nhiều những người khác.
Thượng Quan Ngưng làm chính mình tận lực thả lỏng, cảm xúc quá mức khẩn trương sẽ ảnh hưởng đến con, cô muốn cam đoan đứa bé của mình không chịu bất luận tổn thương nào.
Cũng may có Triệu An An tính cách tùy tiện ở bên cạnh cô, thỉnh thoảng bị cô ấy ngốc nghếch chọc cười, tâm trạng Thượng Quan Ngưng cũng không tồi.
Lúc này tâm trạng không tệ, Thượng Quan Ngưng lại nghe bên ngoài truyền đến tiếng khóc tê tâm liệt phế, rồi đột nhiên im bặt.
Giữa ban ngày, tiếng khóc thút thít lại làm người khác cảm thấy có chút sởn tóc gáy, giống như oan hôn.
Triệu An An lập tức đứng lên, tức giận nói: “Đây là ai không biết xấu hổ như vậy, giả thần giả quỷ!”
Cô đương nhiên là không sợ hãi mấy thứ này, nhưng mà Thượng Quan Ngưng đang mang thai, âm thanh quỷ khóc sói gào này sẽ ảnh hưởng đến cháu trai của cô!
Người hầu trong biệt thự đi ra từ phòng bếp, đi đến trước mặt Thượng Quan Ngưng, có chút sợ hãi nói: “Thiếu phu nhân, biểu tiểu thư, hai người ở trong nhà đi, tôi đi ra ngoài nhìn xem.”
Thượng Quan Ngưng gật gật đầu: “Ừ, chúng tôi không có việc gì, các người cẩn thận một chút.”
Bên ngoài có Tiểu Lộc ở đó, hẳn là không có vấn đề gì.
Giả thần giả quỷ mà thôi, trong lòng Thượng Quan Ngưng tuy rằng bất an, nhưng mà cũng không sợ hãi.
Cô theo bản năng xoa xoa bụng nhỏ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra kiên nghị.
Bé cưng, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con thật tốt, mẹ ở đâu thì con ở đó, chúng ta cùng nhau chờ ba trở về.
Bên ngoài biệt thự, bỗng nhiên vang lên tiếng S***g chói tai, sau đó tiếng khóc tan nát cõi lòng đột nhiên im bặt.
Không biết qua bao lâu, tiếng S***g mới ngừng lại, biệt thự yên tĩnh giống như ૮ɦếƭ.
Có tiếng bước chân không đồng đều vang lên, Thượng Quan Ngưng theo bản năng lôi kéo Triệu An An lùi ra sau —— cô cảm thấy người vừa mới nổ S***g hẳn là Tiểu Lộc, nhưng mà người tới nghe không giống tiếng bước chân của Tiểu Lộc, trạng thái hôm nay của cô ấy, đi đường căn bản sẽ không có tiếng độc.
Vốn dĩ Triệu An An muốn ra ngoài xem, nhưng cô nhìn thoáng qua Thượng Quan Ngưng, vẫn từ bỏ ý định đi ra ngoài, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, cô vẫn nên ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng thì tốt hơn, như vậy mới có thể bảo vệ cô ấy.
Chẳng may đây là kế điệu hổ ly sơn của người khác, cô rời khỏi Thượng Quan Ngưng, chẳng phải trúng bẫy rập của người khác sao. Trong TV đều diễn như vậy, Triệu An An vẫn cảm thấy những người đó quá ngốc, cho nên phản ứng của cô lập tức không chút do dự theo sát Thượng Quan Ngưng.
Qua một hồi lâu, biệt thự đều không có chút âm thanh nào, thời gian như dừng lại, chỉ còn tiếng hít thở của Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An, giống như trong biệt thự này không còn ai khác.
“A Ngưng, đừng sợ, tớ sẽ bảo vệ cậu và cháu trai, dù sao tớ cũng sống không lâu, nếu có thể cứu mạng cậu và bé cưng, chúng ta vẫn có lời!”
Vốn dĩ tâm trạng của Thượng Quan Ngưng rất khẩn trương, bởi vì những lời của Triệu An An liền tức giận: “Cậu câm miệng! Nói linh tinh cái gì, cái gì sống không lâu, cậu khẳng định có thể sống lâu trăm tuổi, tớ cùng bé cưng đều rất tốt, không cần cậu cứu! Bên ngoài không biết là người nào tới, có bao nhiêu người, cậu như vậy làm tớ sợ, tớ không có việc gì cũng bị cậu dọa cho bị bệnh!”
Tính tình Thượng Quan Ngưng rất tốt, đây là lần đầu tiên cô ấy tức giận với Triệu An An, khiến Triệu An An sửng sốt.
Cô biết, Thượng Quan Ngưng là bởi vì cô nói mình sống không được bao lâu mới tức giận, nên nói hai câu như vậy, vành mắt liền đỏ.
Thật là, Thượng Quan Ngưng làm sao lại xem trọng mạng sống của cô như vậy, hại cô cảm động muốn khóc.
Cửa phòng khách, bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay “Bạch bạch bạch”, sau đó một cô gái cười duyên nói: “Ai nha, đúng là tình cảm sâu đậm!”
Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An lập tức quay đầu nhìn lại.
Hai cô gái, một người dịu dàng xinh đẹp, một người nóng bỏng gợi cảm, thoạt nhìn như hai đại mỹ nhân, chỉ tiếc, hai người này đều có ác độc như rắn rết, đều là kẻ thù của Thượng Quan Ngưng.
“Chị, đã lâu không thấy a, chị đúng là hại em khổ sở a, em đã ૮ɦếƭ, nhưng oan hồn không thể siêu thoát phải tới tìm chị báo thù.”
Thượng Quan Ngưng cô gái mặc váy liền màu hồng nhạt đứng bên trái, sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lộ ra chán ghét: “Thượng Quan Nhu Tuyết, hóa ra cô còn chưa ૮ɦếƭ, như thế nào, hôm nay đưa tới cửa là muốn tìm ૮ɦếƭ sao?”
Cảnh Dật Thần đã sớm nói qua với Thượng Quan Ngưng việc Thượng Quan Nhu Tuyết còn sống, hiện tại nhìn thấy cô ta, Thượng Quan Ngưng cũng không ngoài ý muốn, cô chỉ không rõ, Thượng Quan Nhu Tuyết vào bằng cách nào.
Bên ngoài biệt thự không chỉ có hệ thống tự động báo nguy, hơn nữa còn có không ít vệ sĩ đang canh giữ, huống chi còn có Tiểu Lộc ửo đó, Thượng Quan Nhu Tuyết dễ dàng vào được, không khỏi quá quỷ dị!
Giọng nói của một người so với Thượng Quan Nhu Tuyết càng hung ác nham hiểm hơn vang lên: “Thượng Quan Ngưng, tôi nghe nói, cô có thai?”
Thượng Quan Ngưng dời ánh mắt nhìn về phía cô gái bên phải, Đường Vận.
Hôm nay cô ta thay đổi phong cách thanh nhã chuyên mặc đồ nhạt màu ngày xưa, vẽ mắt màu khói, môi màu đỏ sậm, trên đầu đội tóc giả màu vàng, mặc quần áo bó màu đen trễ ***, bao vây lấy dáng người lả lướt hấp dẫn của cô ta, đeo bao tay và đi giày da màu đen, thoạt nhìn như một cô gái xã hội đen nóng bỏng bất lương.
Thượng Quan Ngưng nhìn Đường Vận, tuy rằng cô ta nói chuyện với cô, nhưng đôi mắt lại không nhìn về phía cô, mà hai mắt bốc hỏa nhìn về phía Triệu An An, hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô ta cũng không quên những sỉ nhục mình phải chịu ở bệnh viện!
Triệu An An cùng một người gọi là Trịnh Luân, từng chút tùng chút cạo trọc tóc cô ta, hại tóc cô ta chỉ dài mấy centimet, căn bản không thể gặp người! Hơn nữa Triệu An An lấy thắt lưng đánh cô ta đến mức ૮ɦếƭ đi sống lại, thù này, hôm nay cô ta nhất định phải báo!
Triệu An An nhìn Đường Vận nhìn chằm chằm mình, cô mười phần khí thế trừng lại, trước nay cô đều không sợ đánh nhau! Đường Vận đúng là âm hồn không siêu thoát, nếu không phải năm đó cô ta đã cứu anh họ, hiện tại đã sớm bị cô đánh ૮ɦếƭ! Loại người này lúc còn sống quả thực khiến người khác ngột ngạt!
Đường Vận lại không hề để ý tới Triệu An An, mà đem ánh mắt dời về phía Thượng Quan Ngưng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bụng nhỏ cô ấy, giống như phải dùng ánh mắt *** đứa bé trong bụng cô.
Trước khi trừng trị Triệu An An, người phụ nữ có thai là Thượng Quan Ngưng mới quan trọng nhất!
Cô ta tuyệt đối không thể để Thượng Quan Ngưng sinh đứa bé! Tốt nhất là Cảnh gia phải đoạn tử tuyệt tôn!
Thượng Quan Ngưng nhìn ánh mắt tàn nhẫn khiến người khác khiếp sợ của Đường Vận, vẻ mặt bình tĩnh nhìn lại cô ta: “Đúng vậy, tôi mang thai, là đứa bé của chồng tôi Cảnh Dật Thần, làm sao, cô có nghi vấn gì?”
Đường Vận vừa muốn mở miệng, Thượng Quan Ngưng lại lập tức lại đánh gãy cô ta: “Cô có nghi vấn cũng tốt nhất nên nuốt lại vào trong bụng, tôi mang thai không liên quan đến cô, nhưng thật ra cô và Thượng Quan Nhu Tuyết, xông vào nhà tôi, là cảm thấy mình sống quá lâu phải không? Hoặc là cô cảm thấy vì đã cứu mạng chồng tôi, nên tôi không dám giết cô? Không, cô sai rồi, tôi không lương thiện giống tưởng tượng của cô.”
Cô nói, từ trong túi xách móc ra một khẩu S***g lục, tư thế chuyên nghiệp nhắm vào trán Đường Vận.
Ba người còn lại đều kinh hãi, làm sao cũng không nghĩ tới Thượng Quan Ngưng lại dùng S***g!
Cô ta là phụ nữ có thai, ở trong nhà mình, lại mang S***g theo người!
Không hợp logic, căn bản không phải phong cách của cô!
Triệu An An chỉ kinh ngạc trong chốc lát, sau đó liền cao hứng cười ha ha: “A Ngưng, dáng vẻ hiện giờ của cậu rất là đẹp trai nha!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc