Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 316

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Thượng Quan Ngưng biết, việc Trịnh Luân thích Trịnh Kinh thật sự không thể gạt được Chu Nếu Đồng.
Ngay cô cũng chỉ cần ăn một bữa cơm là có thể phát hiện ra vấn đề, Chu Nếu Đồng là một cảnh sát hình sự xuất sắc, chắc chắn sẽ nhìn ra.
Trịnh Luân nhìn Chu Nếu Đồng, phản ứng thật sự quá lớn, làm sao mà đoán không được. Nhưng nếu biết rồi thì mọi chuện sẽ càng đơn giản.
Thượng Quan Ngưng ngăn cản Triệu An An tiếp tục đấu khẩu với Chu Nếu Đồng, ngữ khí bình tĩnh nói: “Chu tiểu thư, nếu cô cũng biết chuyện này, chúng tôi khẩn cầu cô nên rời khỏi đi.”
Chu Nếu Đồng sắc mặt vốn dĩ có chút trắng bệch, nghe được lời Thượng Quan Ngưng nói, sắc mặt lại càng trắng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Dựa vào cái gì mà muốn tôi rời khỏi? Cô nói thật nhẹ nhàng, việc của Trịnh Luân và Trịnh Kinh căn bản là không có khả năng, có bản lĩnh thì các người tự đi tìm Trịnh Kinh, nếu anh ấy nói muốn cưới em gái, tôi sẽ một chút cũng không do dự, lập tức rời khỏi đây!”
Thượng Quan Ngưng cũng biết chính mình có chút không nói đạo lý, cô có chút hổ thẹn, nhưng lại kiên trì lập trường của chính mình lập trường: Chu Nếu Đồng cũng không thích Trịnh Kinh, Trịnh Kinh cũng không thích cô, bọn họ kết hôn thì cũng chỉ là bạn bè, chứ mọi thứ không thể xuất phát tù tình yêu.
Nếu Trịnh Kinh và Chu Nếu Đồng yêu nhau, Thượng Quan Ngưng hôm nay nhất định sẽ không tới đây khuyên Chu Nếu Đồng, nhưng cô đã phát hiện chân tướng chuyện này, cô không thể không tới.
Triệu An An nghe Chu Nếu Đồng dùng ngữ khí như vậy nói chuyện, ngay lập tức lại muốn đi lên đánh người.
“Cô dựa vào cái gì mà không rút lui, cô vốn dĩ chính là kẻ thứ ba chen chân, phá hư cảm tình bọn họ, không có cô, nói không chừng bọn họ coa thể kết hôn! Cô cần phải rời khỏi, nếu không từ bỏ, tôi sẽ đánh gãy chân của cô, huỷ hoại gương mặt của cô, xem Trịnh Kinh còn muốn cưới cô hay không!”
Chu Nếu Đồng không chút sứt mẻ nằm ở nơi đó, một chút sợ hãi cũng không có, cô cười lạnh: “Các người hôm nay rốt cuộc là tới xin lỗi hay vẫn là tới để khiêu khích? Tôi làm cảnh sát hình sự nhiều năm như vậy, mà còn chưa sự cái gì, có giỏi thì Gi*t tôi luôn đi, nếu tôi chưa ૮ɦếƭ thì tôi sẽ tìm các người để Gi*t ૮ɦếƭ!"
“Được, bây giờ tôi sẽ Gi*t ૮ɦếƭ cô, nãy giờ thât phí miệng lưỡi!”
“An An, đừng nháo nữa, cậu ngồi im đi.” Thượng Quan Ngưng vừa thấy Triệu An An lại định nổi nóng đánh người liền mau chóng ngăn cản cô. Cô ấy đã đánh Chu Nếu Đồng thành cái dạng này, không thể lại đánh tiếp, nếu đánh tiếp không trufng sẽ bị mất mạng.
“Chu tiểu thư, chúng tôi quả thật là tới để xin lỗi, tianh cách An An rất dễ xúc động, cô cũng thấy đó. Nhưng cô là một người cảnh sát hình sự bình tĩnh lý trí, cũng đừng cùng cô ấy náo loạn mà đấy nhau. Tôi đến đây chỉ muốn nói với với cô là, cô không nên chấp nhận kết hôn một cách tạm bợ như vậy, hại người hại mình, tưong lai cô nhất định sẽ hối hận."
Chu Nếu Đồng nghe được lời Thượng Quan Ngưng nói, không hé răng, cô là một người ưa mềm không ưa cứng, người khác gây sự với cô thì cô sẽ không để yên, cô khác hơn người khác, trời sinh cô là một nữ hán tử, khiong thể ôn nhu mà nói chuyện, nhưng đối với sự ôn nhu của người khác thì cô lại mềm lòng hơn một chút.
Hơn nữa, Thượng Quan Ngưng có một câu nói đúng, cô chính là tạm bợ mà chấp nhận kết hôn.
Công việc cảnh sát hình sự đã khó tìm người làm, cảnh sát hình sự là nữ thì lại càng khoa tìm, mà cô lại là một cảnh sát hình sự nữ xuất sắc, để tìm được một người đàn ông thích hợp thì giống như khó,càng thêm khó.
Cô không chán ghét Trịnh Kinh, năng lực phá án của hai người ngang nhau, cũng coi như một đối thủ mạnh, cùng một đối thủ kết hôn cũng không phải là chuyện xấu.
Thượng Quan Ngưng thấy cô nghe lọt được, trên mặt hơi hơi lộ ra ý cười.
Cô biết, Chu Nếu Đồng là một con người lý trí, thậm chí lý trí đến mức có thể cùng một người mà mình không yêu để kết hôn.
“Tôi biết cô không ngại Trịnh Kinh không thích cô, nhưng cô có để ý viễ anh ấy thích người khác, lại cùng cô kết hôn không?”
Chu Nếu Đồng nghe xong, lập tức giương mắt nhìn về phía cô, đôi mắt có chút kinh ngạc, tựa như đang hỏi, Trịnh Kinh thật sự thích Trịnh Luân?
Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng vậy, cô không có đoán sai, anh ta thích em gái mình, chỉ là anh ta che dấu quá tốt, đều đem chúng ta lừa gạt hết. Chúng ta đều cho rằng anh ta chỉ yêu thương em gái mà thôi, nhưng anh ta yêu thương cũng quá mức độ đi. Anh ta là một người tương đối lý trí, phát hiện tình cảm của chính mình thì đều đem tất cả chôn dấu, về sau ai,mà biết được lúc nào bùng nổ."
Mặt Triệu An An cũng đầy vẻ kinh ngạc nhìn Thượng Quan Ngưng, cô cảm thấy, Thượng Quan Ngưng giờ phút này thật sự soái ngây người, trật tự rõ ràng, đem mọi việc phân tích rõ ràng đạo lý, từng bước một vây hãm Chu Nếu Đồng. Chiêu này so với việc đánh người thì…… Văn minh hơn nhiều! Hơn nữa là rất hữu hiệu, chu Nếu Đồng thoạt nhìn đã có chút giao động!
Hóa tra Trịnh Kinh cũng thích Trịnh Luân sao?
Vậy mà còn đi tìm bạn gái mang về nhà? Đây không phải càng hỗn đản sao!
Triệu An An tức giận, hận không thể đi tìm Trịnh Kinh đánh nhau một trận ngay bây giờ.
“Chu tiểu thư, cô ưu tú như vậy, việc đáng giá một người đàn ông nên cẩn thận, phải tìm một người đàn ông yêu và quý trọng mình, tôi khuyên cô vẫn nên chờ thêm hai năm rồi lại nói, nói không chừng cô có thể gặp được người đàn ông thuộc về mình.Trịnh Kinh không thích hợp với cô, hiện tại anh ta còn có thể khống chế được cảm tình của chính mình, nhưng về sau thì sao? Cô có thể cam đoan anh ta vẫn luôn bình tĩnh lý trí giống như bây giờ sao?"
Giọng nói Thượng Quan Ngưng không lớn, thậm chí mang theo sự ôn nhu và ý cười nhàn nhạt, làm không khí lạnh băng trong phòng bệnh đỡ hơn nhiều.
Triệu An An ngoan ngoãn ngồi ở một bên, nghe cô nói chuyện, không hề chen lời cô, cũng không hề khiêu khích Chu Nếu Đồng.
Trong ánh mắt của Chu Nếu Đồng đều mang theo vẻ hơi hơi kinh ngạc, cho đến giờ phút này cô mới chân chính nhận ra, Thượng Quan Ngưng còn rõ hơn cô tưởng tượng.
Cô phải thừa nhận, lời Thượng Quan Ngưng nói đã đánh thẳng vào đáy lòng cô, đánh trúng vào chỗ sâu nhất trong lòng cô, cô cũng là một người phụ nữ, tuy rằng là một người phụ nữ còn mạnh,mẽ hơn,đàn ông, nhưng thật lâu trước kia cô cũng đã từng có mong muốn được người đàn ông yêu mình bảo hộ.
Nhưng hiện thực quá tàn khốc, hoàn cảnh quá ác liệt, đàn ông quá vô năng, mới biến cô từ một cái cô gái thích hoa cỏ thành một nữa hán tử dùng thành thạo súng đạn và vũ lực.
Không ai có thể toàn tâm toàn ý bảo hộ cô, ngoại trừ bản thân cô ra, cô đã dùng mười mấy năm để đeo lên zự ngụy trang, cô có được nhiều thứ nhưng đồng thời cũng đã mâdt đi khá nhiều.
Lớp băng trong lòng Chu Nếu Đồng nhẹ nhàng vỡ ra, chỉ là nói khe hở này còn không đủ để làm cô lập tức xoay người đi tìm tình yêu, cô quá lý trí, sớm đã không còn khát vọng đi tìm tình yêu có thể làm cho nhiệt huyết mình sôi trào.
Cô nhàn nhạt mở miệng nói: “Trịnh Kinh so với tưởng tượng của tôi còn lý trí hơn nhiều, một khi chúng tôi kết hôn, anh ta sẽ không dễ dàng mà phản bội hôn nhân của chúng tôi, anh tq là một người có ý thức trách nhiệm rất mạnh, tôi nhìn trúng anh ta cũng chính là ở điểm này.”
“Nếu anh ta thật sự đủ lý trí, Trịnh Luân hiện tại đã được gả ra ngoài mới đúng, nhưng cô ấy vẫn chưa, bên người cô ấy đến một người đàn ông cũng không có, đây là vì cái gì? Chẳng lẽ thật sự là bởi vì những người đàn ông đó đều không xứng với Trịnh Luân hay sao?”
Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng cười cười: “Không, không phải bởi vì không có đàn ông tốt, mà chỉ là bởi vì, từ trong tiềm thức của anh ta, thì anh ta đã không muốn cho người đàn ông khác chạm vào Trịnh Luân.”
Sau khi đi ra từ phòng bệnh của Chu Nhược Đồng, Triệu An An nhìn xung quanh một vòng, phát hiện không có người, mới nhỏ giọng hỏi: “A Ngưng, cậu nói xem Chu Nhược Đồng có trực tiếp chia tay Trịnh Kinh không? Tớ xem dáng vẻ của cô ta, giống như đã bị cậu thuyết phục! Cậu sao lại trở nên lợi hại như vậy, tớ cảm thấy muốn đi theo cậu học nghề!”
Thượng Quan Ngưng bật cười, duỗi tay lại véo thịt trên mặt cô ấy: “Tới đây, gọi một tiếng sư phụ nghe một chút.”
Sắc mặt Triệu An An tức khắc đen xuống.
Thượng Quan Ngưng cười thu tay lại, nhẹ giọng nói: “Làm gì có chuyện dễ dàng khiến cho Chu Nhược Đồng từ bỏ Trịnh Kinh như vậy, cô ta là một người có lý trí, kể cả nhất thời bị tớ thuyết phục, chỉ sợ cũng sẽ không lập tức từ bỏ. Cô ta không chờ mong tình yêu, tự nhiên cũng sẽ không để ý đến việc Trịnh Kinh thích ai, chẳng qua, tớ cảm thấy cô ta cũng không muốn về sau kết hôn, Trịnh Kinh còn một lòng với Trịnh Luân.”
“Hóa ra bọn họ căn bản không thích đối phương! Hừ, thật là, làm tớ lo lắng một trận, sớm biết rằng như thế tớ sẽ không ra tay!”
Thượng Quan Ngưng cười nói: “Đúng vậy, cậu không phân rõ trắng đen liền đánh người ta, lần tới không thể tiếp tục như vậy, vũ lực không thể giải quyết được vấn đề, cậu muốn thì hãy học tập tớ, nhìn xem, phải dùng đến não mới được! Hiện tại xã hội này, cần một cô gái tài hoa, không phải người bạo lực giống cậu, làm sao có thể giải quyết tốt mọi việc được! Cậu đánh người trong lòng của Luân Luân, nhất định cô ấy rất đau lòng, nói không chừng cậu còn phải xin lỗi người ta đấy!”
Triệu An An cười không được, duỗi tay chỉ vào cô nói: “Thượng Quan Ngưng, sao da mặt cậu càng ngày càng dày vậy, như vậy sẽ dạy hư cháu trai của tớ!”
Triệu An An cười trong chốc lát mới nói: “Chẳng qua, Luân Luân khóc rất đẹp có thể gọi là hoa lê dính mưa a, cũng không biết là đau lòng tên khốn kiếp Trịnh Kinh kia hay là đau lòng chị em tốt như tớ, dù sao nhìn dáng vẻ cô ấy khóc, tớ cũng không ra tay được. Tớ cảm thấy cô ấy hẳn là loại hình mà tất cả các đàn ông đều thích, giống như chim nhỏ nép vào người, nhu nhược động lòng người, tớ nhìn còn muốn thấy bảo vệ chứ nói chi là đàn ông. Cho nên, Trịnh Kinh thích cô ấy mới là bình thường, không thích cô ấy thì Trịnh Kinh căn bản không phải là đàn ông!”
Trịnh Luân đúng là loại cô gái mà nhiều người rất thích, bởi vì cô ấy trong ngoài như một, từ trong ra ngoài đều có hơi thở thanh thuần dịu dàng, trong ánh mắt cô ấy không có chút tạp chất nào, lương thiện lại đơn thuần.
Hôm nay Triệu An An rốt cuộc nói đúng một câu, Trịnh Kinh thích Trịnh Luân mới là bình thường.
Cùng cô gái như Trịnh Luân sớm chiều ở chung, sao có thể không rung động đây?
Thượng Quan Ngưng thật ra rất bội phục Trịnh Kinh, hắn rõ ràng đã thích Trịnh Luân, nhưng mà lại có thể khống chế được mình, thậm chí vì làm Trịnh Luân hết hy vọng, cố ý tìm bạn gái, ý chí của hắn rất mạnh mẽ, cũng là một người chính trực, sẽ không bởi vì Dụς ∀ọηg của mình mà làm việc trái với luân thường đạo lý.
Nghĩ đến đây, cô cười nói: “An An, tớ muốn tiếp tục kế hoạch ABC của cậu, yên tâm đi hạ thuốc Trịnh Kinh đi! Hai chúng ta phải làm người xấu, đem Trịnh Luân đưa đến bên miệng Trịnh Kinh, nếu hắn không ăn, vậy thật sự không thể trách chúng ta!”
Chỉ có thể trách phương diện nào đó của Trịnh Kinh thật sự có vấn đề!
Triệu An An vừa nghe Thượng Quan Ngưng đồng ý, lập tức cao hứng nhảy dựng lên: “Ha ha, tớ biết mà, cậu sẽ giúp đỡ tớ! Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, để Trịnh Kinh cưới Luân Luân, lần mua bán này rất có lời, bằng không với tính cách của Luân Luân, về sau gả cho ai đều sẽ có hại!”
Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An nói nói cười cười trở về văn phòng của Mộc Thanh, đi vào, Cảnh Dật Thần liền lập tức đứng lên đón.
Hắn nhìn từ đầu đến chân Thượng Quan Ngưng một lần, phát hiện không có vấn đề, giống như thở nhẹ ra một hơi.
Thượng Quan Ngưng cảm thấy, chồng cô quá mức khẩn trương, mới rời đi một lát, liền sợ cô xảy ra vấn đề.
Hắn yêu cô như vậy sao?
Trong lòng Thượng Quan Ngưng tràn đầy hạnh phúc, có chút ngọt ngào nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Em rất tốt, con cũng rất tốt, yên tâm đi.”
Cảnh Dật Thần nghe cô nói, trên mặt hiện ra nhàn nhạt ý cười: “Ừ, được.”
Triệu An An căn bản không chú ý tới này hai vợ chồng này thân mật, lực chú ý của cô đều bị Mộc Thanh đang xử lý miệng vết thương của Trịnh Kinh hấp dẫn.
Cô giật mình lớn tiếng nói: “Tên khốn kiếp, sao trên người anh lại có nhiều vết thương như vậy?!”
Sẽ không phải đều do cô đánh đi?
Gương mặt bầm tím, quai hàm sưng lên, dưới mũi còn có vết máu đã khô, trên trán cũng đã được Mộc Thanh băng bó qua, hiển nhiên cũng bị thương, trên lỗ tai còn có dấu vết bị cắn, trên cánh tay trần của hắn tím tím xanh xanh, tất cả đều là vết thương, thoạt nhìn thực sự có chút thê thảm.
Đường đường là đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự của thành phố A, chỉ cần nghe thấy tiếng cảnh sát Trịnh đều sợ mất mật chạy trốn không thấy bóng dáng, lại bị một cô gái công phu mèo cào ba chân làm cho cả người đầy vết thương!
Chuyện này nếu truyền ra ngoài, Trịnh Kinh có thể mất hết mặt mũi!
Cố tình Triệu An An một chút giác ngộ cũng không có, còn giật mình Trịnh Kinh tại sao lại bị cô đánh thành như vậy, cô nhớ rõ, chính mình không xuống tay như vậy a!
Trịnh Kinh nhìn khuôn mặt trắng nõn thanh tú cảu Triệu An An gần trong gang tấc, bỗng nhiên cảm thấy, chính mình đã lâu không có xúc động muốn đánh ૮ɦếƭ một cô gái!
Mà hiện tại, hắn rất muốn đánh khuôn mặt này thành tàn phế!
Cô thật sự là quá thiếu đòn!
Triệu An An nhìn thấy trong ánh mắt của hắn có ngọn lửa nguy hiểm, lập tức trốn ra phía sau Mộc Thanh, còn mạnh miệng nhìn Trịnh Kinh gào lến: “Anh muốn làm gì, sao lại dùng loại ánh mắt đáng khinh đó nhìn tôi! Không đứng đắn!”
Trịnh Kinh bị cô chọc tức đến lệch cả mũi, nhưng mà Triệu An An chỉ là phụ nữ, hơn nữa là người phụ nữ của anh em mình, cơn giận này, hắn chỉ có thể mạnh mẽ nuốt xuống, khiến hắn nghẹn tới mức mặt mũi đỏ bừng.
Mà giờ phút này Mộc Thanh đang không ngừng khử trùng cho vết thương của Trịnh Kinh, băng bó, trong lòng lại vướng mắc và đau khổ.
Một mặt, người phụ nữ của hắn đã đánh Trịnh Kinh đến mức độ này rồi, trên người toàn là vết thương, vừa thấy là biết do đánh nhau mà có, hiển nhiên, Triệu An An khẳng định là ghé vào trên người Trịnh Kinh vừa đánh vừa đá, hai người khẳng định là vừa kéo vừa ôm, hơn nữa Triệu An An còn dùng răng cắn Trịnh Kinh, lỗ tai, cổ, cánh tay, bả vai, nơi nơi đều có dấu răng!
Những vết thương này, thoạt nhìn muốn có bao nhiêu ái muội lên có bấy nhiêu! Thật sâu kích thích tới người bạn trai là hắn!
Hắn rốt cuộc suy nghĩ cái gì, mới muốn giúp Trịnh Kinh xử lý vết thương! Việc này đối với hắn mà nói quả là một loại tra tấn tàn nhẫn!
Cô gái này không nhớ mình là con gái sao!
Cô không coi mình là phụ nữ không tính, cũng nên biết Trịnh Kinh là một người đàn ông, chẳng lẽ cô một chút cũng không suy nghĩ đến cảm nhận của bạn trai sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc