Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 315

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Triệu An An cảm thấy, hình như từ khi kết hôn, anh họ cô đã thay đổi hoàn toàn, rất yêu thương Thượng Quan Ngưng, sợ Thượng Quan Ngưng gặp phải chuyện gì, mỗi bước đều phải đi theo, bây giờ Thượng Quan Ngưng mang thai, anh lại càng không thể rời đi nửa bước.
Thật là, rõ ràng là cô biết Thượng Quan Ngưng trước anh, bây giờ lại xem cô như phần từ nguy hiểm, lo lắng khi cô ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng.
Quả nhiên, Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn cô, thản nhiên nói: “Em cũng không được vào, trên người em quá dơ!”
Thượng Quan Ngưng đi đằng trước nghe thấy hai người bọn họ đối thoại, không khỏi cười ra tiếng: “Được rồi, không sao đâu, hai người cũng đừng đi theo, sẽ không lâu đâu. Dật Thần, anh chờ em ở văn phòng bác sĩ Mộc đi. An An, em nhanh về nhà thay quần áo, tắm rửa đi. Chờ chị kiểm tra xong, chúng ta cùng đi thăm Chu Nhược Đồng.”
Triệu An An lập tức đồng ý, sau đó chạy nhanh như chớp —— giao Thượng Quan Ngưng cho Mộc Tâm, cô rất yên tâm. Cô và Mộc Tâm quen nhau đã lâu, khi đó Mộc Tâm chính là mọt sách, cả ngày chỉ biết ôm sách y học, còn lẩm bẩm những thuật ngữ khó hiểu, cho nên tri thức y học của Mộc Tâm vừa khổng lồ lại vững chắc, còn làm việc rất nghiêm túc.
Cảnh Dật Thần cũng không rời đi, anh nhẹ nhàng nhéo tay Thượng Quan Ngưng, thản nhiên nói: “Anh chờ em bên ngoài phòng kiểm tra, có việc thì gọi anh.”
Thượng Quan Ngưng cười cười, nhẹ giọng nói: “Được rồi.”
Thật ra trong lòng cô vẫn có chút khẩn trương, Cảnh Dật Thần canh giữ bên ngoài, cô cảm thấy rất yên tâm.
Đợi đến khi cô và Mộc Tâm vào phòng kiểm tra, Mộc Tâm kêu cô nằm xuống giường, vừa điều chỉnh dụng cụ vừa cười nói: “Xem ra, ông xã chị rất yêu chị, tình cảm của hai người rất tốt.”
Trên mặt Thượng Quan Ngưng xuất hiện vẻ hạnh phúc thản nhiên, giọng nói cũng ôn nhu: “Ừ, tình cảm của chúng tôi rất tốt.”
“Em là bác sĩ chuyên khoa sản, cho nên đã nhìn thấy rất nhiều vợ chồng đến khám thai, ít khi thấy chuyện như vậy, nhất định phải đứng trước cửa, là lần đầu em gặp phải. Em từng nghe anh ba nói về Cảnh thiếu, nhưng mà trăm nghe không bằng một thấy. Hơn nữa, hôm nay nhìn thấy anh ấy, giống như trong truyền thuyết, lại có vẻ không giống.”
Mộc Tâm đặt dụng cụ lên cổ tay Thượng Quan Ngưng, giọng nói có chút bùi ngùi.
Sao lại không xúc động cho được, cô đã nghe Mộc Thanh kể rất nhiều chuyện về Cảnh Dật Thần, chính là tất cả mọi chuyện, đều không rung động bằng chuyện hôm nay anh canh giữ bên ngoài cửa phòng khám.
Bởi vì cô cho rằng, anh là người đàn ông cao ngạo lạnh lùng, là tồn tại để người khác nhìn lên, cho đến nay đều thần bí khó lường, hôm nay nhìn thấy anh, Mộc Tâm lại cảm thấy được, thì ra người đàn ông mạnh mẽ như thế cũng biết yêu một người.
Nhưng mà, điều đó cũng không làm giảm bớt mị lực của anh, ngược lại, người đàn ông như vậy mới làm cho người ta cảm thấy, tấm lòng của anh dành cho một cô gái sâu đậm thế nào.
Mộc Tâm dừng một chút, cười nói: “Em cảm thấy, hai người rất xứng đôi!”
Khoé môi Thượng Quan Ngưng cong lên: “Cám ơn!”
Đây là lần đầu tiên có người nói bọn họ xứng đôi, trong lòng Thượng Quan Ngưng rất vui.
Đợi đến khi làm xong tất cả kiểm tra, Thượng Quan Ngưng rời khỏi phòng khám, trên mặt còn mang theo ý cười thản nhiên.
Cảnh Dật Thần thấy cô đi ra, nhìn thấy ý cười trên mặt cô, trong lòng trầm tĩnh lại, cầm tay cô nhẹ giọng nói: “Xong chưa?”
Thượng Quan Ngưng gật đầu: “Ừ, kiểm tra xong rồi, bác sĩ Mộc Tâm nói, em và cục cưng đều tốt lắm, sau này mỗi tháng đến kiểm tra một lần là được rồi.”
“Ừ, tốt rồi.” Cảnh Dật Thần nói thản nhiên, nghe không ra tình cảm, nhưng Thượng Quan Ngưng có thể cảm nhận được, tâm tình anh đã bình ổn lại, sau đó trở nên sung sướng.
Anh nhẹ nhàng ôm thắt lưng Thượng Quan Ngưng, dẫn cô về văn phòng Mộc Thanh.
Mộc Thanh đã trở lại, nhìn thấy hai người đi vào, lập tức đứng lên nói: “Sao rồi, kiểm tra xong chưa? Chị dâu, em họ em là chuyên gia khoa sản, tuy nó còn trẻ, nhưng trên phương diện sản khoa thì rất lợi hại, chị có thể yên tâm.”
Thượng Quan Ngưng gật đầu, cười nói: “Chị rất yên tâm, em ấy nói thân thể chị rất tốt, không có vấn đề gì, sau này lúc nào cũng có thể tìm em ấy. Em gái em rất tốt, hơn nữa còn rất chuyên nghiệp, chị có thể cảm nhận được sự nhiệt tình và lòng yêu nghề của em ấy, sau này chị lại đến tìm em ấy!”
Mộc Thanh nghe cô nói vậy, trong lòng rất vui vẻ, không khỏi cười ha ha: “Được rồi, sau này Mộc Tâm chính là bác sĩ riêng của chị!”
Đang nói, Mộc Tâm bước vào: “Anh ba, mới có một chút mà anh đã bán em rồi sao?”
Mộc Thanh thấy Mộc Tâm đi đến, lập tức trừng mắt: “Nha đầu xấu xa, không phải anh đã kêu em đến sớm một chút rồi sao? Em đến trễ nửa tiếng, có phải muốn bị đánh hay không!”
“Được được được rồi, anh ba em sai rồi được chưa? Lần này đúng là bệnh viện có việc gấp, sau này không bao giờ như thế nữa, tha cho em đi.” Mộc Tâm cười cầu xin hắn tha thứ, nếu không Mộc Thanh có thể lôi kéo cô cằn nhằn cả ngày.
“Tại sao hai người lại vòng vo rời khỏi bệnh viện như thế, em rời khỏi bệnh viện Mộc thị làm vị viện trưởng như anh cũng chóng mặt theo, đâu phải lúc nào em cũng phải ở trong bệnh viện chứ? Em phải học quản lý bệnh viện và các y bác sĩ, quản lý đó, em hiểu không?”
Mộc Thanh không chịu buông tha cho cô, kéo cô ngồi xuống ghế, sau đó liền chuẩn bị bắt đầu giảng đạo lý không ngừng nghĩ.
Mộc Tâm thật sự đau đầu đối phó với Mộc Thanh, nhìn thấy Triệu An An đi vào liền sáng rỡ: “Anh ba, An An đến rồi, em nói chuyện với An An!”
Triệu An An lập tức tiếp lời: “Đi thôi, Tâm Tâm, đúng lúc mình và A Ngưng muốn đi thăm một người, bạn đi cùng cho vui!”
Vì vậy, một tay Triệu An An kéo Mộc Tâm, một tay kéo Thượng Quan Ngưng, ba người cùng nhau ra ngoài, lúc đi ra Triệu An An còn không quên nói với Cảnh Dật Thần: “Anh, em đã giặt giũ bản thân sạch sẽ rồi, suýt chút nữa là tiêu độc luôn, trên người cực kỳ sạch sẽ, tuyệt đối không lây vi khuẩn cho chị dâu và cháu cưng của em đâu!”
Thượng Quan Ngưng xì cười: “Được rồi, An An, em đừng chê cười anh ấy, anh ấy cũng chỉ là lo lắng cho chị nên mới như vậy, đi thôi.”
Triệu An An nhìn thấy cuối cùng Cảnh Dật Thần cũng không đi theo, tâm tình tốt lên, nhưng vẫn nén giận nói: “A Ngưng, chị cũng đừng đứng về phía anh em quá, em mới chê cười ảnh có hai câu, chị liền ngăn cản, thật là, thấy sắc quên bạn!”
Ai ngờ thái độ của Thượng Quan Ngưng lại có chút vênh váo: “Đúng vậy, ông xã chị sao lại không hướng về phía chị chứ? Dù sao bây giờ em đã có người đau lòng rồi, chị quên mất em cũng không sao!”
Triệu An An vừa tức vừa cười, muốn véo cô, đột nhiên nhớ đến việc cô đang mang thai, không thể lộn xộn, lập tức tức giận đến ngứa ngáy hàm răng: “Tốt, bây giờ chị có bùa hộ mệnh, đương nhiên em phải cố hết sức nhịn nhục, chờ xem, ngày nào đó chị cũng sinh con, đến lúc đó em chắc chắn sẽ báo thù!”
Thượng Quan Ngưng sờ bụng mình, cười đến ánh mắt cũng cong cong: “Thế nào, đúng là chị có bùa hộ mệnh đó, em cắn chị đi!”
Mộc Tâm nhìn các cô vui cười, không khỏi cũng cười nói: “An An, Thượng Quan, bệnh viện tớ còn có việc, hôm nay thật sự không thể chơi lâu, còn muốn cảm ơn hai người các cậu cứu tam ca từ nơi đó ra, về sau có rảnh tìm tớ chơi, tớ đi trước một bước.”
Triệu An An rất hiểu cô ấy, biết cô ấy thoạt nhìn dáng vẻ dịu dàng, nhưng kỳ thật là một người cuồng công việc, trên cơ bản tất cả thời gian đều ở tại bệnh viện, cho nên cũng không giữ cô, cười nói: “Được rồi, biết cậu trong lòng chỉ nhờ mong những bệnh nhân đó, có bác sĩ như cậu là phúc của bọn họ, nhanh chóng đi thôi!”
Thượng Quan Ngưng cũng gật gật đầu, cười nói câu “Hẹn gặp lại”.
Chờ Mộc Tâm đi rồi, Triệu An An mới thấp giọng hỏi: “Thế nào, cháu trai của tớ không bị sao chứ? Thật sự chỉ có một đứa? Xác định không phải song bào thai?”
Thượng Quan Ngưng bật cười: “Tớ xác định cùng với khẳng định, cậu chỉ có một cháu trai, hoặc là cháu gái, đứa bé hiện tại phát triển rất tốt, đang từ đậu nành biến thành đậu phộng!”
Trước kia lúc Triệu An An mang thai cũng không cảm thấy gì, hiện tại nhìn Thượng Quan Ngưng mang thai, liền che chở cô ấy như quốc bảo, cô luôn luôn tùy tiện, thế nhưng cũng cẩn thận đỡ lấy cánh tay Thượng Quan Ngưng, giống như sợ cô ấy té ngã.
Cô hoạt bát hiếu động như vậy, cũng có lúc trở nên an tĩnh trầm ổn, làm cho Thượng Quan Ngưng không kịp thích ứng.
“An An, tớ không có yếu đuối như vậy, cậu không cần phải cẩn thận quá, thật không có việc gì, coi tớ như người bình thường là được!”
Triệu An An trừng cô liếc mắt một cái: “Như vậy sao được, cậu hiện tại là người phải được bảo vệ, mà tớ cũng không phải bảo vệ cậu mà là cháu trai bé nhỏ!”
Thượng Quan Ngưng không lay chuyển được cô ấy, đành phải tùy ý cô ấy thật cẩn thận đỡ eo mình.
Cuối cùng, còn nghe được cô ấy cảm khái: “Ai, trách không được anh tớ muốn một tấc cũng không rời ở bên cạnh cậu, hiện tại tớ cũng muốn ở bên cạnh cậu 24 giờ, tớ cảm thấy mạng cậu rất quý giá, tốt nhất có thể bên cạnh cậu 24 giờ, bằng không cảm thấy không yên tâm.”
Thượng Quan Ngưng cười cười, nhẹ giọng nói: “Đó là cậu quan tâm tớ, cho nên mới muốn chăm sóc tớ, anh cậu hiện tại còn nghiêm trọng hơn.”
“Ừ, xem đi, anh tớ là một người đàn ông hoàn mỹ? Lúc trước nói hắn hoàn mỹ, cậu còn trộm chê cười tớ, hừ, đừng cho là tớ không biết, giọng của cậu đều là ứng phó cho qua, tớ là đồ ngốc mới nghe không hiểu! Hiện tại thì sao, cậu cũng thừa nhận anh tớ là người đàn ông tốt duy nhất trên thế giới!”
Thượng Quan Ngưng nhớ tới khi đó nghe Triệu An An giới thiệu dáng vẻ của Cảnh Dật Thần, không khỏi buồn cười: “Ừ, Triệu đại tiểu thư, lúc trước tớ là ếch ngồi đáy giếng kiến thức quá ít, cho rằng cậu là một em gái ngốc bị tẩy não đi sùng bái anh trai, căn bản không biết trên thế giới còn có thể có người anh trai tốt như vậy! Cậu người lớn không chấp kẻ nhỏ, tha thứ cho tớ đi!”
Triệu An An nhịn cười, hừ nhẹ một tiếng: “Được, tớ tha thứ cho cậu, ai bảo tớ còn bán cậu đi lấy mười vạn tiền tiêu vặt nào!”
“Cái gì?!”
Thượng Quan Ngưng trừng lớn đôi mắt, duỗi tay véo thịt trên mặt Triệu An An: “Triệu An An, cậu cuối cùng cũng nói thật, tớ còn không hiểu sao cậu nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho tớ như vậy, hoá ra là bán tớ lấy tiền! Mới mười vạn mà cậu đã đem tớ bán đi, giá trị của tớ chỉ một chút tiền như vậy? Mệt tớ còn coi cậu là người tốt, hóa ra cậu là cái đồ không có lương tâm, tớ muốn báo thù, tớ cũng muốn bán cậu! Hơn nữa chỉ bán một xu, nhiều một phân cũng không cần, người nào cho thêm tớ cũng không cần!”
Triệu An An không cẩn thận lại nói lỡ miệng, cô hối hận xanh cả ruột, vội không ngừng nói: “A nha, A ngưng, hiểu lầm hiểu lầm, đây là hiểu lầm! Cậu là bạn tốt của tớ, tớ sao có thể bán đứng cậu, cho tớ bao nhiêu tiền tớ đều không bán a!”
“Được rồi, cậu đừng giải thích, giải thích chính là che dấu, che dấu đều là sự thật!” Thượng Quan Ngưng còn còn niết mặt cô ấy, chờ cô véo mặt Triệu An An đủ cũng vừa lúc đi đến phòng bệnh của Chu Nhược Đồng, mặt cô ấy đã đỏ bừng dấu tay.
“Cậu ra tay cũng thật tàn nhẫn!” Triệu An An dùng sức xoa xoa mặt mình, đau đến nhe răng trợn mắt nói: “Đây là mặt thật của tớ, không phải mặt plastic, bằng không sớm bị cậu niết hỏng rồi!”
Thượng Quan Ngưng không để ý tới cô ấy, trực tiếp gõ cửa, sau đó vào phòng bệnh.
Triệu An An nhanh chóng đi theo phía sau cô, đi vào.
Sắc mặt Chu Nhược Đồng có chút tái nhợt nằm ở trên giường, trên mặt bị thương, cánh tay bị băng bó lại, rất rõ ràng bị thương không nhẹ.
Thấy hai người tiến vào, cô ta rõ ràng có chút cảnh giác hơi co lại một cái.
Xem ra Triệu An An cho khiến cho cô ta bị ảnh hướng khá lớn…… Bóng ma tâm lý, đoán chừng cô ta về sau sẽ không chịu đến gần Triệu An An, bởi vì Triệu An An không giống như người bình thường khiến cho người khác sợ hãi.
“Các cô tới làm gì?”
Giọng Chu Nhược Đông có chút khàn khàn, nhưng mặc dù cô ta cả người bị thương, nằm ở nơi đó bất động, trên người vẫn như cũ có khí thế sắc bén.
Thượng Quan Ngưng đứng yên trước giường cô ta, vẻ mặt nghiêm túc, giọng thành khẩn nói: “Chu tiểu thư, chúng tôi là tới xin lỗi cô. An An làm bậy đã quen, khiến cô bị thương, là cô ấy sai, tôi thay cô ấy xin lỗi, hy vọng cô đừng để ở trong lòng, tiền thuốc men của cô chúng tôi sẽ chi trả toàn bộ, nguyên nhân của chuyện này hẳn là cô cũng biết.”
Chu Nhược Đồng lại không cảm kích, cô ta lạnh lùng nói: “Triệu An An đánh tôi thành như vậy, chính là phạm pháp, tôi là cảnh sát hình sự, lúc nào cũng có thể bắt cô ta về cục! Mặc kệ nguyên nhân gì, tôi bị đánh chính là sự thật! Đánh người rồi xin lỗi liền xong rồi? Chờ xem, chờ tôi tốt hơn liền đánh lại!”
Thượng Quan Ngưng bị cô ta nói cứng, tức khắc có chút không biết phải mở miệng thế nào.
Chuyện này xác thật là Triệu An An làm không đúng, có chút cưỡng từ đoạt lí nói, thật không phải sở trường của Thượng Quan Ngưng.
Triệu An An lập tức tiến lên, một phen P0'p chặt cổ Chu Nhược Đồng, hung tợn nói: “Được a, cảnh sát hình sự thì ghê gớm đúng không? Tôi hiện tại liền P0'p ૮ɦếƭ cô, có có bản lĩnh bắt tôi về cục đi! Cô có bản lĩnh thì đánh tôi đi!”
Thượng Quan Ngưng nhìn cô ấy xúc động như, tức khắc to đầu.
Cô nhanh chóng tiến lên kéo Triệu An An: “An An, cậu đừng làm bậy, mau buông tay!”
Triệu An An vốn dĩ không nghĩ buông tay, nhưng sợ khiến Thượng Quan Ngưng bị thương, đành phải tạm thời buông tha Chu Nhược Đồng, ở trên ghế ngồi xuống.
Rồi sau đó cô ấy liền tùy tiện trực tiếp mở miệng nói: “Được rồi, tôi đem chuyện này làm rõ, cô đừng mơ tưởng gả cho Trịnh Kinh, hắn đã sớm là của người khác, không có phần của cô!”
Chu Nhược Động bị Triệu An An P0'p chút nữa thì tắt thở, “Khụ khụ khụ” mồm to hô hấp, một hồi lâu hô hấp mới thông thuận hơn.
Chính là nghe được Triệu An An nói, cô ta lại không cam lòng yếu thế nói: “Tôi không gả cho hắn, ai gả cho hắn? Cô gả cho hắn? Hay là em gái mong manh yếu đuối của hắn?”
Triệu An An đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cô ta: “Nếu biết, liền lăn xa một chút!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc