Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 202

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Cái ૮ɦếƭ kì lạ

Cảnh Trung Tu không có phủ nhận, trên mặt ông lấy lại dáng vẻ uy nghiêm và bình tĩnh như mọi ngày, nhưng ngữ khí lại có chút nhẹ nhàng: “Rất nhều thế lực nhìn chằm chằm chúng ta như hổ rình mồi, thậm chí chính phủ hay quân đội cũng vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta, nếu không phải thế lực chúng ta rắc rối khó gỡ, gốc gác vững vàng, rất nhiều người đã sớm nhào lên. A Ngưng bị bọn họ theo dõi, cho nên cha mới sắp xếp Tiểu Lộc đi theo con bé, sẽ an toàn.”
Cảnh gia từ lâu đã là một gia đình giàu có, coi như hàng năm lộ ra một phần nhỏ tài sản, cũng khiến đám người kia đỏ mắt không thôi.
May mắn thay, gia đình bọn họ kinh doanh hàng trăm năm, tất cả các khía cạnh đều gắn bó chặt chẽ, không dễ dàng để động vào, chưa nói gì khác, hai vị Phó tổng quyền cao chức trọng của Cảnh Thịnh, một người là cháu ngoại của lãnh đạo cấp cao trong chính phủ, một người con rể của cán bộ quân sự TW, những vị Phó tổng còn lại lai lịch cũng không phải dạng vừa, gần như mọi phương diện đều được chiếu cố.
“Con nói vị hôn thê của Quý Bác tên là Lam Vũ, nhìn qua giống như không có gì, nhưng xét trên tình hình hiện tại đang loạn trong giặc ngoài ở Quý gia, không có khả năng để cho người thừa kế ưu tú nhất cưới một người vô danh tiểu tốt, con hãy điều tra kĩ một chút.”
Cảnh Dật Thần gật đầu, trầm mặc một lúc sau mới nói: “Có thể là người của Dương gia hay không?”
Vẻ mặt Cảnh Trung Tu lãnh khốc, sáng ngời dưới ánh đèn, lại có chút lạnh lẽo thấu xương: “Dương gia đã sớm ngo ngoe rục rịch với chúng ta, ba năm trước đã ra tay thăm dò, từ trong tay chúng ta ςướק đi mấy trăm vạn tài nguyên, tuy rằng hiện giờ đã bị cha hủy diệt, nhưng không ít kẻ có thể chạy thoát, gặp được không cần nhân từ, diệt cỏ phải diệt tận gốc, nếu thật cô ta là người của Dương gia, tất nhiên chỉ có một con đường ૮ɦếƭ! Còn Dương Văn Xu, ở Hàn Quốc chúng ta nhìn thấy bà ta, vài ngày nữa sẽ đưa về, đến lúc đó giao cho A Ngưng xử lí.”
Cảnh Dật Thần gật đầu “Được” một tiếng, Dương Văn Xu bức ૮ɦếƭ mẹ Thượng Quan Ngưng, còn tìm sát thủ bắn giết cô, người đàn bà này nhất định phải để tự Thượng Quan Ngưng xử lí, có lẽ Thượng Quan Ngưng sẽ không để cho bà ta ૮ɦếƭ một cách dễ dàng.
“Hiện tại người nhà họ Dương đã đi vào ngõ cụt, những người còn lại nhất định sẽ liều ૮ɦếƭ một lần, con và A Ngưng phải cẩn thận, ngoài ra, người của chúng ta ở Quý gia truyền đến tin tức, nói gần đây có lẽ bọn họ đang hành động, vì vậy không thể bỏ qua.”
Vốn dĩ những lời này Cảnh Trung không cần phải nói, bởi vì ông biết Cảnh Dật Thần so với ông còn cẩn thận hơn, hơn nữa vẫn luôn chú ý đường đi nước bước mấy gia tộc lớn ở thành phố A, nhưng có lẽ hôm nay uống vào một ít R*ợ*u, và có lẽ hôm nay con trai không bài xích ông, bất tri bất giác ông dặn dò vài câu.
Nhưng Cảnh Dật Thần chỉ cảm thấy trong lòng rất ấm áp, bởi vì ngày thường cha nói chuyện rất ngắn gọn, hiếm khi lộ ra sự chăm sóc và yêu thương của mình, nhưng bây giờ cũng nguyện ý nói nhiều hơn hai ba câu.
Hai cha con nói chuyện trong chốc lát, nói với nhau tin tức của những thế lực lớn trong nước, lúc này mới xong.
Cảnh Dật Thần trở về phòng, Thượng Quan Ngưng đi đến ôm lấy cổ anh, cười khúc khích hỏi: “Anh đã nói chuyện gì với cha, nói lâu như vậy?”
Cô nhìn thấy Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu không còn xa lạ, hai cha con trở nên thân thiết hơn rất nhiều, trong lòng rất vui vẻ. Cha con ruột thịt không có ngăn cách thù hận, mặc dù khoảng cách của bọn họ là cái ૮ɦếƭ ngoài ý muốn của một người phụ nữ cực kì quan trọng tạo nên, nhưng nghĩ đến Triệu Tình trên trời có linh thiêng cũng sẽ không muốn thấy hai cha con bọn họ ghẻ lạnh sâu đậm, khẳng định bà cũng hi vọng hai cha con bọn họ có thể vui vẻ sống chung.
Cảnh Dật Thần không muốn Thượng Quan Ngưng biết chuyện nguy hiểm kia, chỉ khẽ cười nói: “Không có gì, nói vài ba chuyện về công việc thôi.”
Thượng Quan Ngưng cũng không hỏi nhiều, tìm cho anh một bộ quần áo của Hoàng Lập Hàm chưa từng mặc, giục anh đi rửa mặt.
Bóng đêm nồng đậm, mọi âm thanh đều tĩnh mịch, một đêm mộng đẹp.
Ngày hôm sau, bốn người đều dậy rất sớm, cùng nhau ăn sáng, sau đó nhanh chóng tách ra, bận rộn việc riêng của họ.
Hôm nay Thượng Quan Ngưng vừa đến phòng làm việc, phát hiện Cảnh Dật Nhiên vô cùng yêu thích văn phòng của cô thế nhưng lại không tới, vốn dĩ cô có chút vui vẻ, nhưng rất nhanh đã biết lí do vì sao hôm nay Cảnh Dật Nhiên hôm nay không có đến.
Đêm qua Chương Dung bị ai nạn xe, không thể cứu được đã qua đời!
Vẻ mặt Cảnh Dật Thần có chút lạnh, xoay người muốn đi: “Anh về nhà một chuyến.”
Thượng Quan Ngưng giữ chặt anh, sắc mặt có chút nghiêm trọng nói: “Em cũng đi!”
Sau đó hai người nhanh chóng trở về Cảnh gia, trên đường về đã biết rõ đầu đuôi câu chuyện.
Một người rất ít khi ra đường như Chương Dung, không biết vì sao đêm qua, sau khi nhận được điện thoại, lại phá lệ lái xe ra ngoài, xe bà ta vòng qua khúc cong trên đường cao tốc va vào một chiếc xe khác, hai chiếc đâm vào nhau bốc cháy, mặc dù hai người kia đã được gọi 120 ngay lập tức đưa vào bệnh viện, nhưng sau một giờ cấp cứu đã qua đời.
Khi Chương Dung xảy ra chuyện, trên người không có giấy tùy thân, di động ở trên xe cũng đã bị thiêu cháy. Mãi đến 7 giờ sáng hôm sau bệnh viện mới tìm ra người nhà của người ૮ɦếƭ, Cảnh Dật Nhiên, thông báo cậu ta đến bệnh viện khẳng định thi thể.
Nhưng điều khiến người khác cảm thấy kì lạ chính là, quá trình tử vong của Chương Dung và Triệu Tình giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả thời gian xảy ra tai nạn cũng không sai lệch.
Thi thể của Chương Dung không hỏa táng ngay, mà được Cảnh Dật Nhiên đưa về Cảnh gia, đặt trong linh đường(*) nằm trong nghĩa trang Cảnh gia.
(*) Nơi để linh cữu.
Cảnh Trung Tu và Cảnh Thiên Viễn, Mạc Lan mới từ nước ngoài du lịch về, đều đã đến rồi, sắc mặt cả ba người đều nghiêm trọng, trước tiên xác nhận thi thể chính là Chương Dung.
Thời điểm Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng đến, người làm Cảnh gia đang đưa thi thể Chương Dung vào trong một chiếc xe thương vụ màu đen, chuẩn bị tiến hành hỏa táng.
Một giọt nước mắt Cảnh Dật Nhiên cũng không có rớt, nhưng gương mặt nhợt nhạt đáng sợ, phảng phất trái tim đang chịu đựng đau đớn, muốn bùng nổ.
Cậu ta vừa thấy Cảnh Dật Thần đi tới, lập tức giống như người điên lao vào đánh, vung nắm lên nhằm vào mặt Cảnh Dật Thần mà nhào đến.
Thân thủ Cảnh Dật Thàn nhanh nhẹn gấp mấy lần Cảnh Dật Nhiên, loáng một cái, đã né tránh đòn công kích của Cảnh Dật Nhiên, sau đó không chút khách khí bẻ quặp nắm tay cậu ta đến khi gương mặt tuấn mĩ tái mét.
Cảnh Dật Nhiên bị một lực mạnh đè ngã xuống đất, lại nhanh chóng bò dậy, giống như không muốn sống tiếp tục nhào vào Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần khẽ chau mày, vẫn không chút khách khí một chân đá cậu ta văng ra xa.
Cảnh Dật Nhiên đau đớn ngã trên mặt đất, máu tràn khóe miệng, tay che *** phẫn nộ rít gào: “Chính anh! Là anh giết mẹ tôi! Ngoài anh ra không còn ai khác, hại bà ấy ૮ɦếƭ thật thảm! Là anh muốn trả thù, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh, tôi sẽ giết anh!”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, chỉ có Cảnh dật Thần gương mặt không một chút biến hóa, anh dùng âm thanh lạnh lẽo nói: “Bà ấy hại ૮ɦếƭ một mạng người vô tội, còn dễ chịu sống nhiều năm như vậy, sớm đã đã đáng ૮ɦếƭ! Cậu cũng nên ૮ɦếƭ, nếu cậu muốn đi theo bà ta, hiện tại tôi có thể thành toàn giúp cậu!”
Anh nói rất nhiều, dường như không có giải thích cái ૮ɦếƭ của Chương Dung và anh không có quan hệ, ngược lại rất dễ dàng khiến người khác hiểu lầm Chương Dung là do anh hại!

Thượng Quan Ngưng lập tức đi tới phía trước giữ chặt Cảnh Dật Thần, lạnh lùng hướng ảnh Dật Nhiên nói: “Chuyện này không liên quan đến Dật Thần, anh không cần chó điên cắn loạn! Anh ấy nếu muốn giết mẹ anh, căn bản không cần chờ nhiều năm như vậy, bà ta đã sớm không sống nổi! Tâm trạng đau lòng của anh có thể hiểu được, nhưng anh vẫn nên lý trí một chút, không cần bị hận thù che mắt!”
Nhưng Cảnh Dật Nhiên hiện tại căn bản nghe không vào bất cứ một lời khuyên can nào, hắn đã một lòng xác định, Cảnh Dật Thần vì báo thù cho Triệu Tình, nếu không cái ૮ɦếƭ của mẹ hắn không thể giống Triệu Tình đến như vậy được!
Hắn ngửa mặt lên trời cười điên loạn, tiếng cười trộn lẫn hần thù cùng đau lòng, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Mạc Lan chạy nhanh đến bên người hắn ôm lấy hắn, khóc lóc nói: “A Nhiên, con đừng dọa bà, con không sao chứ? Bác sĩ! Mau tới khám cho hắn, đây là làm sao vậy!”
Cảnh Dật Nhiên lại một tay đem bà đẩy ra, mạnh mẽ chống đỡ đứng lên, dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn thoáng qua Cảnh Dật Thần, sau đó liền lảo đảo đi ra bên ngoài.
“Ngươi đứng lại đó cho ta!” Cảnh Trung Tu cau mày quát, “Trở về! Mấy ngày nay thành thật ở trong nhà, sự việc chưa được điều tra rõ ràng, ngươi chỗ nào cũng không được đi!”
Đêm qua Cảnh Dật Thần vẫn luôn cùng ở cùng ông, hơn nữa lấy tính cách của Cảnh Dật Thần, căn bản khinh thường dùng thủ đoạn trả thù Chương Dung, giống như Thượng Quan Ngưng nói, Cảnh Dật Thần nếu muốn mạng của Chương Dung, bà ấy làm sao an an ổn ổn sống nhiều năm như vậy!
Ông tin tưởng cái ૮ɦếƭ của Chương Dung, không liên quan đến Cảnh Dật Thần, Cảnh Dật Nhiên rõ ràng bị thù hận cùng đau lòng che kín đầu óc, đem tất cả oán giận đều đổ lên Cảnh Dật Thần.
Chương Dung ૮ɦếƭ kỳ quặc như thế, Cảnh Trung Tu trong nháy mắt nghe quá trình bà tử vong, liền lập tức biết, tai nạn xe cộ lần này nhất định không phải sự cố bình thường, không phải ngẫu nhiên, mà là có người thao túng!
Tai nạn xe cộ của Triệu Tình năm đó, thành phố A rất nhiều người đều biết, cho nên muốn bắt chước cũng không khó. Có khó khăn chính là liên lạc với Chương Dung vẫn luôn ru rú trong nhà, hơn nữa có thể làm cho Chương Dung nửa đêm lái xe ra cửa!
Cảnh Trung Tu đối với cái ૮ɦếƭ của Chương Dung cũng không có một tia thương cảm, với ông mà nói, sự tồn tại của Chương Dung là một loại dày vò, ông đã từng rất nhiều lần muốn tự mình đem người phụ nữ hại ૮ɦếƭ vợ mình P0'p ૮ɦếƭ!
Nhưng đây là mẹ một đứa con trai khác của ông, ông không thể làm con trai cả không có mẹ, lại làm con thứ cũng mất mẹ, cho nên ông vẫn luôn hết sức nhẫn nại.
Chỉ là, ông muốn Chương Dung ૮ɦếƭ là một chuyện, có người lợi dụng bà, đem bà hại ૮ɦếƭ lại là một chuyện khác!
Ảnh hưởng của Cảnh Trung Tu ở Cảnh gia rất lớn, Cảnh Dật Nhiên dù cho tức giận tới mức muốn ***, nghe được ông nói lại như cũ dừng lại bước chân.
Mấy vệ sĩ của Cảnh gia lập tức tiến lên bắt lấy cánh tay cùng bả vai của hắn, không cho hắn đi ra ngoài, rồi sau đó dựa mệnh lệnh của Cảnh Trung Tu, đưa hắn mang về biệt thự Cảnh gia.
Cảnh Dật Nhiên tức giận giãy giụa không có kết quả, lúc gần đi lại hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Cảnh Dật Thần, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là hung thủ, tôi nhất định sẽ tìm ra chứng cứ, sau đó giết anh! Anh trốn không thoát đâu!”
Cảnh Dật Thần một ánh mắt cũng không chịu bố thí cho hắn, cười lạnh nói: “Mẹ con các người vốn dĩ không nên ở Cảnh gia, nơi này là địa bàn của tôi, định hại một người phụ nữ đang mang thai, từ sớm đã phải cút đi! Cậu cùng bà ta, sống ở Cảnh gia, ૮ɦếƭ cũng đừng nghĩ bước vào được mộ phần của Cảnh gia, bởi vì các người không xứng! Làm cô hồn dã quỷ đi thôi!”
Cảnh Dật Thần cùng Cảnh Dật Nhiên từ lâu đã có thù hận, hai người sớm đã vật lộn sống ૮ɦếƭ vô số lần, thóa mạ không hề lưu tình giống như hôm nay đã xảy ra rất nhiều lần, Cảnh Trung Tu chỉ có thể quát bảo Thượng Quan Ngưng ngăn hai người lại, Mạc Lan không thể quản được bọn họ, mà Cảnh Thiên Viễn là trước nay đều mặc kệ.
Năm đó Cảnh Thiên Viễn cũng không tán thành đem Cảnh Dật Nhiên trong bụng Chương Dung giữ lại, Cảnh gia nếu đã có Cảnh Dật Thần là người thừa kế, sẽ không cần thêm một đứa con trai nữa. Cảnh gia đã liên tục tam đại đơn truyền, ngược lại càng ngày càng thịnh vượng, khí thế càng ngày càng lớn, thêm một người thừa kế không biết là phúc hay họa. Nhưng Mạc Lan nhất định cố chấp, biết được đứa bé trong bụng Chương Dung là bé trai, một hai phải đòi lưu lại đứa bé này, kết quả có hậu quả ngày hôm nay, cục diện rối rắm trong nhà để bà ấy đến xử lí.
Tuy rằng ngày thường Cảnh lão gia tử cũng đối với Cảnh Dật Nhiên rất dung túng, nhưng trong lòng ông chỉ có Cảnh Dật Thần mới có tư cách làm người thừa kế, đối với việc sử dụng thủ đoạn để mang thai của Chương Dung thấy không vừa mắt, cảm thấy loại phụ nữ này căn bản là không ra gì, hiện tại người đã ૮ɦếƭ, đối với Cảnh gia là một chuyện tốt! Hơn nữa, Cảnh Dật Thần nói rất chính xác, Chương Dung không có khả năng mai táng vào mộ phần Cảnh gia! Cho nên ông cũng không ngăn Cảnh Dật Thần.
Tất cả mọi người đều đã quen với trường hợp giương cung bạt kiếm này, chỉ có Thượng Quan Ngưng không thích ứng nổi.
Đương nhiên, cô cũng chỉ không thích ứng mà thôi, trong lòng cũng không có bài xích, cô chỉ không nghĩ tới, Cảnh Dật Thần sẽ mắng người tới mức như vậy rất lợi hại, Cảnh Dật Nhiên căn bản không phải đối thủ của hắn!
Các người không xứng!
Làm cô hồn dã quỷ đi thôi!
Rất tàn nhẫn, rất sảng khoái!
Cô là vợ của Cảnh Dật Thần, trong lòng tự nhiên sẽ hướng về chồng mình, Chương Dung năm đó dùng thủ đoạn hèn hạ mang thai đứa bé của Cảnh Trung Tu, còn lớn bụng tìm tới cửa, làm hại Cảnh Trung Tu cùng Triệu Tình vợ chồng xa cách, làm cho bà qua đời, này đã là mối hận rất lớn! Huống chi bà ta vẫn luôn ở mưu toan muốn con trai mình thay thế Cảnh Dật Thần, ςướק đi gia sản vốn dĩ thuộc về hắn! Cảnh Dật Thần hận bà ta muốn giết bà ta cũng không quá đáng, hắn có thể nhẫn nại nhiều năm như vậy, để cho người hại ૮ɦếƭ mẹ mình sống trong nhà của mình đã rất nhân từ!
Đổi lại một người khác, chỉ sợ sẽ tìm mọi cách giết Chương Dung!
Vệ sĩ mang Cảnh Dật Nhiên đi, nơi này chỉ còn lại mấy người Thượng Quan Ngưng, Mạc Lan vẫn duy trì tư thế bị Cảnh Dật Nhiên đẩy ngã trên mặt đất, lo lắng nhìn cháu trai rời đi khỏi tầm mắt của mình.
Thượng Quan Ngưng tiến lên đem bà nâng dậy, nhẹ giọng nói: “Bà nội, ngài đừng lo lắng, người của chúng ta đều đi theo hắn, hắn sẽ không có việc gì, chỉ là nhất thời không tiếp thu được, lửa giận quá lớn, qua hai ngày tự nhiên sẽ tốt hơn.”
Thượng Quan Ngưng không rõ, vì cái gì lão thái thái Mạc Lan vẫn quan tâm Cảnh Dật Thần, nhưng Cảnh Dật Thần đối với bà rất lạnh nhạt, thậm chí là có chút lãnh khốc vô tình.
Hiện tại cô đã rõ, lão thái thái nhất định cố chấp, làm một gia đình đẹp đẽ tan vỡ, bà muốn Cảnh gia khai chi tán diệp, muốn trong nhà nhiều đứa bé một chút về sau hỗ trợ lẫn nhau, khiến Cảnh gia càng thêm phát triển, kết quả lại không như mong muốn, hại ૮ɦếƭ mẹ Cảnh Dật Thần, hơn nữa làm Cảnh Trung Tu mấy năm nay đều sống trong tự trách.
Đổi lại cô là Cảnh Dật Thần, cũng cùng Mạc Lan không gần gũi nổi.
Chỉ tính hiện tại, Thượng Quan Ngưng cùng bà cũng không hoàn toàn gần gũi, chỉ là lão thái thái là trưởng bối, hiện tại thoạt nhìn cũng thực sự đáng thương, cô không đành lòng, mới có thể an ủi bà.
Trên thực tế, Mạc Lan đối với quyết định của mình năm đó cũng cực kì hối hận.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc