Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 174

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Tốc độ cùng tình yêu

Cảnh Dật Thần cẩn thận ôm Thượng Quan Ngưng ngồi vào ghế sau của một chiếc Volkswagen màu đen cực kì bình thường, sau khi đóng cửa xe liền quay lại nói với A Hổ: “Đưa Nhị thiếu gia về nhà, nói một tiếng với Cảnh Trung Tu, nếu ông ta đối với việc cấm túc hắn chỉ là nói cho qua chuyện, như vậy tôi sẽ không giữ lời hứa lúc trước nữa, tôi sẽ đuổi tất cả những người không phải người Cảnh gia!”
A Hổ cung kính đồng ý, xoay người đi vào sảnh lớn Cục Dân Chính, khiêng Cảnh Dật Nhiên đang ngất xỉu ra ngoài, nhét hắn ta vào chiếc Maserati, đưa hắn ta trở về.
Mộc Thanh đi theo phía sau hắn ta, vẻ mặt đắc ý bước ra từ Cục Dân Chính, vừa muốn duỗi tay đập bả vai của Cảnh Dật Thần, liền chạm phải ánh mắt lạnh lùng của hắn liền nhanh chóng rút tay về.
Hắn bĩu môi, một người đàn ông lớn đầu như vậy mà còn keo kiệt, chạm một chút cũng không cho còn thận trọng hơn cả mấy tiểu thư khuê các!
“Cảnh thiếu, tôi hôm nay tới đây hỗ trợ cậu còn dùng ánh mắt *** đó nhìn tôi là sao? Cũng không phải tôi đưa chị dâu tới đây kết hôn!”
Hắn vừa thốt ra một câu, liền phát hiện nhiệt độ xung quanh giảm xuống nhanh chóng, Cảnh Dật Thần trên người tản mát ra hơi thở lạnh lẽo giống như muốn đem hắn đông lạnh thành một khối băng nhỏ!
Mộc Thanh sợ hắn sẽ phát tiết tức giận lên người mình, nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Lão gia tử nhà cậu không thèm quản lý kẻ điên kia sao? Mặc kệ hắn làm xắng làm bậy, hắn từ nhỏ đến lớn gây cho cậu không ít phiền phức, tại sao bây giờ vẫn còn kiêu ngạo như thế, không phải chịu một chút trừng phạt nào, lão thái thái cùng lão gia tử có thiên vị quá hay không!”
Vừa dứt lời, Mộc Thanh chỉ cảm thấy trên người lạnh hơn!
Không xong, đề tài này cũng chẳng ra sao!
“Ai nha, cái kia…… Cậu cùng chị dâu không phải tâm đầu ý hợp sao? Khi nào kết hôn? Mau chóng cưới đi, như vậy cái người điên Cảnh Dật Nhiên kia mới hết hy vọng! Tôi nhìn dáng vẻ của chị dâu, đối với cậu là một lòng một dạ, cậu cũng không thể phụ lòng một cô gái tốt như vậy!”
Mộc Thanh nói cho hết câu, liền nhanh chóng nhìn sắc mặt của Cảnh Dật Thần, thấy hắn rốt cuộc không còn lạnh lùng nữa, lúc này mới lặng lẽ thở ra một hơi, xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, ở trong lòng nói thầm: Cũng thật ủy khuất một bác sĩ như hắn, phải đổi nghề làm bác sĩ tâm lí!
Cảnh Dật Thần qua cửa kính xe trong suốt đang hạ một nửa, nhìn thoáng qua vợ mình đang nằm trên ghế, thản nhiên mở miệng nói: “Tôi và A Ngưng đã kết hôn, chỉ là chưa có làm lễ cưới thôi.”
Mộc Thanh kinh ngạc, há hốc miệng nói: “Khi nào? Hai người lúc này mới quen nhau có mấy tháng?”
“Năm trước lần đầu tiên tôi mang cô ấy đến bệnh viện của cậu.”
“Năm trước?! Hai người khi đó mới quen biết một tháng? Kết hôn chớp nhoáng!!”
Kích động là ma quỷ đó, việc kết hôn chớp nhoáng như vậy cũng xảy ra được trên người Cảnh Dật Thần!
Sau khi Mộc Thanh hết khiếp sợ, lập tức tấm tắc khen, quả nhiên là Cảnh Dật Thần, luôn klhông đi theo con đường bình thường! Hắn cũng có thể bắt kịp với xu hướng bây giờ mà kết hôn chớp nhoáng!
“Cảnh Dật Nhiên cơ thể thế nào, có khôi phục được không?” Cảnh Dật Thần chờ Mộc Thanh đi ra không phải để cho hắn nhiều chuyện, mà là muốn biết tình trạng của Cảnh Dật Nhiên.
“Sao có thể! Chính tay tôi châm xuống, sao có thể nhanh như vậy liền khôi phục! Nhưng mà, cơ thể hắn có tố chất rất tốt, đoán chừng nửa năm nữa hắn liền có thể sống mơ mơ màng màng với mấy người tình của hắn.”
“Tìm một cơ hội lại châm cho hắn ta mấy cái, làm cho hắn ta trong vòng một năm không có cách nào chạm vào phụ nữ, nếu có thể làm hắn ta cả đời đều không xuống giường được, liền không còn gì tốt hơn.” Cảnh Dật Thần lạnh lùng mở miệng, nếu không phải còn Cảnh Trung Tu cùng lão thái thái và lão thái gia hắn không thể đánh ૮ɦếƭ được hắn ta, nhưng nếu có thể làm hắn ta sống không bằng ૮ɦếƭ, cũng là một phương pháp tốt!
“Đừng đừng đừng, Cảnh thiếu, cậu vẫn là tha cho tôi đi! Tôi đã mạo hiểm sinh mạng làm cho Cảnh gia Nhị thiếu ngất xỉu, nếu để lão thái thái biết tình hình thực tế, bà ấy nhất định sẽ đem bệnh viện nhà chúng tôi phá hủy, sau đó đi tìm lão nhân gia trong nhà tính sổ, đến lúc đó tôi khẳng định bị lão nhân châm cho cả người đều là lỗ thủng! Nếu tôi làm Cảnh Dật Nhiên tê liệt nằm trên giường, Mộc gia ở thành phố A không thể sống thêm một ngày nào nữa! Đến lúc đó Mộc gia sẽ coi tôi là tội nhân thiên cổ, xin cậu thương xót, cho tôi một con đường sống đi!”
Cảnh Dật Thần cũng biết, không thể làm Cảnh Dật Nhiên cả đời đều nằm ở trên giường, lúc đó Cảnh Trung Tu sẽ cực kì tức giận.
Hắn cùng Cảnh Dật Nhiên đấu đá hơn hai mươi năm, đều không có phương pháp thích hợp để giải quyết, hiện tại cũng không có cách nào giải quyết triệt để cái tai họa ngầm này.
Không thể vội, chỉ có thể từ từ.
“Vậy cứ châm cứu cho hắn, khiến hắn làm thái giám một năm!” Cảnh Dật Thần lạnh lùng nói xong, liền mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, khởi động động cơ nhanh chóng rời đi.
Mộc Thanh nhìn chiếc xe màu đen nhanh chóng biến mất, tức giận dậm chân: “Sao lại thế này, mỗi lần lợi dụng tôi xong liền ném đi, không trả tiền còn chưa tính, còn không thèm tìm người đưa bác sĩ cực kì đẹp trai như tôi trở về! Cuộc sống của tôi sao lại khổ như vậy!”
Trong xe, Cảnh Dật Thần lạnh mặt, không nói một lời, chỉ không ngừng tăng tốc cho xe chạy thật nhanh, chỉ một lát sau đã rời khỏi nội thành, tiến vào vùng ngoại thành có chút hẻo lảnh.
Chiếc xe Volkswagen rõ ràng đã được cải tiến, các tính năng đều là tốt nhất không thua kém những chiếc xe thể thao hàng đầu.
Cảnh Dật Thần nhấn mạnh chân ga, ở trên đường cao tốc rộng lớn chạy như bay, đem những chiếc xe khác bỏ xa phía sau, giống như đang phát tiết cái gì đó.
Thượng Quan Ngưng đối với hắn cực kỳ quen thuộc, nhận thấy được tâm trạng của hắn không tốt, liền miễn cưỡng chống đỡ thân thể ngồi dậy, mở miệng hỏi hắn: “Dật Thần, anh đang tức giận sao?”
Một tiếng thắng xe rít lên giống như muốn xe rách màng nhĩ, nhanh chóng dừng chiếc xe đang chạy lại, làm cho Thượng Quan Ngưng không kịp chuẩn bị đập mạnh về phía trước.
Cảnh Dật Thần mở cửa xe, ngồi xuống ghế sau, ôm Thượng Quan Ngưng vào trong *** của mình, qua lúc lâu mới dùng giọng khàn khàn nói: “Anh không phải giận em, anh tức giận chính bản thân mình! Hôm nay anh bị Cảnh Dật Nhiên cản trở, cho nên mới đến muộn như vậy!”
Trong giọng nói hắn đầy sự tự trách, lần đầu tiên hận sự nghiệp mà mình vẫn rất tự hào!
Hôm nay Quý Bác sáng sớm đã gọi điện thoại cho hắn, muốn cùng hắn nói chuyện về việc hợp tác, cho nên hắn không cùng Thượng Quan Ngưng đi làm, mà là trực tiếp đến tập đoàn Quý thị. Tài chính nghiệp vụ của tập đoàn Cảnh Thịnh cũng rất bình thường, so với tập đoàn Quý thị kém rất nhiều, cho nên lãnh đạo cấp cao trong công ty vẫn luôn hy vọng có thể cùng tập đoàn Quý thị hợp tác, học tập kinh nghiệm của bọn họ, làm cho tập đoàn Cảnh Thịnh tiến lên một nấc thành hoàn toàn mới.
Chờ hắn tới nơi, cùng Quý Bác nói chuyện được mấy câu liền nhận được điện thoại báo tin của Ly Đa, nói bọn họ bị người của Cảnh Dật Nhiên cản trở Thượng Quan Ngưng có thể gặp phải nguy hiểm.
Hắn lúc này mới ý thức được, Quý Bác ngay từ đầu không muốn hợp tác với hắn bỗng nhiên thay đổi là do Cảnh Dật Nhiên sắp đặt.
Hắn rất nhanh liền mở phần mềm định vị trên điện thoại, tìm được vị trí của Thượng Quan Ngưng, mặc kệ tất cả dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới chỗ cô.
Nếu mưu kế của Cảnh Dật Nhiên thành công, trước giả mạo hắn ly hôn cùng Thượng Quan Ngưng, sau đó lại cùng cô kết hôn, Cảnh Dật Thần cảm thấy hắn nhất định sẽ tức giận tới mức mất đi lý trí!
Thượng Quan Ngưng căn bản là không có trách anh, cô cảm thấy anh đã tới rất nhanh!
Cô buổi sáng biết Cảnh Dật Thần đã đi đến tập đoàn Quý thị, Cảnh Dật Thần còn cố ý dặn dò cô, đem hội nghị buổi sáng chuyển đến ngày mai.
Mà tập đoàn Quý thị cách Cục Dân Chính cách nửa thành phố A, anh có thể đến trước Cục Dân Chính không biết là rốt cuộc đã chạy xe nhanh bao nhiêu!
“Được, không phải em không có việc gì sao? A bkhông cần tự trách, là do em sơ suất quá, không nghĩ tới cha em sẽ giả bộ sinh bệnh gạt em trở về, về sau em sẽ không bị lừa. Anh lại không phải thần, làm sao đoán trước được hết mọi việc? Anh có thể xuất hiện đúng lúc ở trước mặt em thì em đã thỏa mãn rồi!”
Giờ phút này, Cảnh Dật Thần đem cô ôm chặt như vậy, xiết cô sắp không thở nổi.
Anh để ý cô như vậy!
Trong lòng Thượng Quan Ngưng lại rung động, nhịn không được ngẩng đầu hôn lấy bờ môi lạnh của anh.
Cảnh Dật Thần không nghĩ tới Thượng Quan Ngưng sẽ hôn mình, sửng sốt một giây đồng hồ sau, lập tức từ bị động sang chủ động, bàn tay to chế trụ cái gáy cô, dùng sức đem cô ôm sát chính mình, trằn trọc *** vào.
“A Ngưng, về sau bất luận phát sinh chuyện gì đi nữa, em đều không thể rời khỏi anh, càng không thể ly hôn với anh, rồi cùng người khác kết hôn, em chỉ có thể là của anh! Có nghe hay không?” Cảnh Dật Thần hơi thở hơi loạn, lại khống chế được tình cảm của chính mình, nghiêm túc nhìn đôi mắt Thượng Quan Ngưng, có chút bá đạo dặn dò cô.
Tưởng tượng đến việc Thượng Quan Ngưng hôm nay bị Cảnh Dật Nhiên mang đến Cục Dân Chính, Cảnh Dật Thần tâm tựa như bị đao cắt, rất khó chịu, anh căn bản không thể chịu đựng được việc người đàn ông khác ôm vợ mình vào *** đưa đi đến Cục Dân Chính để đăng ký kết hôn!
Đây là ở muốn anh ૮ɦếƭ sao!
Thượng Quan Ngưng biết anh để ý cái gì, cô hô hấp có chút dồn dập gật đầu, dùng ngữ khí ôn nhu nói: “Em không rời xa anh, anh cũng không cho em rời xa anh! Vợ của anh chỉ có thể là em……”
Thượng Quan Ngưng hôm nay hít phải một chút mê dược, thân thể càng mẫn cảm hơn so với ngày thường, tình cảm bùng nổ càng thêm mãnh liệt, Cảnh Dật Thần bởi vì tự trách nên chậm chạp không có bước độc tác tiếp theo.
Cô cảm thấy thân thể mình càng ngày càng nóng, không thoải mái cọ cọi trên ***g *** anh thậm chí tự cở áo trên của mình, đem *** nóng bỏng dán vào người anh để cảm nhận hơi lạnh.
Cô vừa xé rách áo sơmi của Cảnh Dật Thần vừa có chút vội vàng nói nhỏ ở bên tai anh: “Dật thần, en muốn anh, nhanh lên……”
Ngắn ngủn mấy chữ, hơn nữa âm thanh kiều nộn đầy mị hoặc, lập tức đốt cháy *** của Cảnh Dật Thần!
Kết hôn lâu như vậy, từ trước tới nay Thượng Quan Ngưng còn chưa bao giờ chủ động như vậy, càng không có chuyện nói với anh như vậy, thật là làm cho anh huyết mạch phun trào!
Anh yêu cô tới tận xương, hận không thể đem cơ thể cô khảm vào cơ thể mình, làm gì có chỗ nào của anh có thể chịu được sự khiêu khóch như vậy!
Anh *** sơmi của mình ra, làm lộ ra vòng *** kiệm mỹ rắn chắc, sau đó đem nửa thân trần ở trên đè Thượng Quan Ngưng ở Dưới ***, từng nụhoon chi chít như hạt mưa rơi vào khuôn mặt cô, rồi đến xương quai xanh, rồi đến hai nụ hoa no đủ trước *** cô, chọc cho Dưới *** của cô không khỏi rùng mình.
Bên ngoài xe nhìn có vẻ ca hoa và bình thường, nhưng ở trong xe thì vang lên nhưng âm thanh vụn nhỏ ngân nga, không khí trong xe trở nên nóng bỏng mà tràn ngập tình cảm mãnh liệt.
……
Tình cảm mãnh liệt qua đi, Thượng Quan Ngưng cả người mềm mại vô lực nằm ở trong ***g *** ấm áp của Cảnh Dật Thần, mệt mỏi không muốn cử động.
Cảnh Dật Thần rút chiếc khăn trong túi tây trang, cẩn thận lau mồ hôi trên trán cho cô, ôn nhu mặt quần áo cho cô.
“Phu nhân, mới vừa rồi là ai gấp gáp như vậy, không chờ nổi mà xé áo sơmi của anh? Làm cho áo sơmi đứt mất hai cức, hiện tại lại nằm bất động?"
Nhớ tới việc mình vừa mới chủ động, mặt của Thượng Quan Ngưng ngay lập tức liền đỏ, quẫn bách đem bản thân mình cuộn tròn, đem mặt chôn trong ***g *** của anh.
“Câm miệng, anh đừng nói bậy, vừa rồi không phải em!”
Cảnh Dật Thần cười nhẹ không thôi: “Trừ em ra, còn có ai dám xé áo sơmi của anh? Không có việc gì, bảo bối, anh rất thích em như vậy, áo sơmi anh có rất nhiều, em tùy tiện xé cũng được, chẳng qua anh chỉ sợ làm tay em đau mà thôi.”
Thượng Quan Ngưng vẫn cứ ngượng ngùng ngẩng đầu, dùng âm thanh li ti không thể nghe thấy m nói: “Mau đưa em về nhà thay quần áo, chốc lát còn phải về công ty làm m!”
Cảnh Dật Thần không hề làm loạn nữa, mang quần áo mặc cho cô, rồi mặc chiếc áo sơ mi vừa bị cô dựt đứt hai cúc kia. Có chuat sủng ninh nói: “Chúng ta hôm nay không đi làm, phong cảnh nơi này quả thực không tồi, chồng của em sẽ đưa em đi chơi.”
Vẻ mặt đỏ ửng của Thượng Quan Ngưng biến mất, nghe được Cảnh Dật Thần nói không khỏi nhìn ra ngoài xe.
Xung quanh cây xanh phủ che thành bóng râm, hương thảo khắp nơi, các đóa hoa nở rộ ở xung quanh, cách đó không xa là ngọn núi cao nguy nga, có đám mây phiêu đãng ở sườn núi, giống như tiên cảnh vậy.
Thượng Quan Ngưng bị phong cảnh như họa như thơ trước mắt hấo dẫn, không khỏi kinh ngạc cảm thán nói: "Thật đẹp”
“Nhìn xem, chồng của em chọn nơi thật tốt, ít người cảnh lại đẹp, cỏ cây tươi tốt, không khí thoáng mát trong lành, rất thích hợp để ở trong xe làm một chút việc vận động, tiếp theo còn có thể tới chỗ này!”
Thượng Quan Ngưng xấu hổ buồn bực, thấp giọng nói thầm với anh: “Da mặt anh càng ngày càng dày!”
Người này sao lại khác với trước khi kết hôn thế này, Ngày thường luôn mang nghiêm trang lãnh khốc, bên trong lại lén lút dùng da mặt dày để dọa người, hoàn toàn đã không còn có con người cao cao tại thượng mọi khi, giờ chỉ là một người chồng bình thường.
Cảnh Dật Thần thính tai, đem Thượng lời Quan Ngưng nói nghe rõ, lập tức hợp lý hợp tình nói: “Loại việc này sao anh có thể để da mặt mỏng, da mặt em đã rất mỏng, da mặt anh cũng mỏng, thì khi nào mới có thể có con.”
Anh nói, cúi người đeo dây an toàn kỹ cho Thượng Quan Ngưng, nhân cơ hội lại mổ mổ mất cái vào môi cô, nhìn môi của cô càng thêm hồng nhuận thì lúc này mới vừa lòng ngồi vào chỗ cũ.
“Ngồi ổn định rồi, anh sẽ đưa em thử nghiệm một lần vùng núi xe bay!”
Tiếng nói của anh vừa dứt, xe liền đột nhiên bay ra ngoài, làm Thượng Quan Ngưng sợ tới mức thét chói tai.
Cảnh Dật Thần kỹ thuật xiếc xe đạp cực kì tốt, hơn nữa xe là cải tiến, tốc độ ở trên cỏ thế nhưng cũng phát huy hết giới hạn cực hạn, chỉnh chiếc xe giống như một con báo, chạy như bay vào rừng cây, rồi sau đó đạp lên trên sườn núi chênh vênh, đường dọc theo núi có chút gập ghềnh không ngừng xoay quanh đi.
Thượng Quan Ngưng cả đời đều không có K**h th**h giống hôm nay.
Bởi vì từ nhỏ đã không còn mẹ, hơn nữa có một đứa em ngoan ngoãn Thượng Quan Nhu Tuyết so sánh, cho nên cuộc sống của cô đều luôn có chút rụt dè cẩn thận, từ nhỏ đến lớn đều là nghe lời mà làm con ngoan, chưa bao giờ làm ra việc gì như đi chơi xe mạo hiểm mà K**h th**h như vậy.
Hơn nữa bởi vì cô đi cùng với Tạ Trác Quân bị sảy ra tai nạn xe cộ, cô tuy rằng chỉ là vết thương nhẹ, nhưng Tạ Trác Quân lại bị đâm thành người thực vật, cho nên về việc lái xe cô vẫn luôn rất cẩn thận, chưa bao giờ đi quá tốc độ.
Mà hôm nay đi theo Cảnh Dật Thần, lại được trải nghiệm qua cái TVì được gọi là K**h th**h.
Trách không được ngành kinh doang loại hình đua xe vẫn luôn phát triển như vậy, hóa ra là bở vì nó khiến mình H**g phấn thế này, khiến trong người sôi trào ý chí vận động.
Cảnh Dật Thần nhìn khuôn mặt nhỏ của vợ có chút H**g phấn, khóe môi không khỏi lộ ra ý cười.
Anh tuy rằng lái xem rất nhanh. Nhưng ngọn núi này anh đã lái qua nhiều lần, cho nên vẫn rất an toàn, nếu không anh cũng sec không dắt theo Thượng Quan Ngưng làm những việc nguy hiển như vậy.
“Ngồi yên, muốn xuống núi!”
Anh tâm tình vui vẻ nói một câu, liền thẳng tắp hướng dưới chân núi phóng đi, chọc được Thượng Quan Ngưng không ngừng thét chói tai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc