Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 163

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Cuộc họp dịu dàng

“Bản thiếu gia từ nhỏ đã cơm ngon áo đẹp, cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người làm ấm giường, vì thế, tôi không cần gì khác, chỉ cần Thượng Quan Ngưng! Tôi muốn kết hôn với cô ấy, ông là cha hiển nhiên phụ trách việc đưa cô ấy lên giường của tôi đi!”
Thượng Quan Chinh hít sâu một hơi!
Quả nhiên bị ông đoán đúng, Cảnh Dật Nhiên muốn con gái ông ta!
Tại sao hai người đàn ông xuất thân cao quý nhất thành phố A, hai người đàn ông có quyền thế nhất, đều coi trọng Thượng Quan Ngưng! Cô thật là đặc biệt!
Tuy nhiên Thượng Quan Chinh biết Cảnh Dật Thần quan tâm đến Thượng Quan Ngưng như thế nào, ý nghĩ muốn ςướק người từ trong tay anh, đầu tiên không nói đến khó khăn ra sao, một khi anh biết, nhất định sẽ cho ông ta ૮ɦếƭ thật thảm!
Cảnh Dật Nhiên là em trai anh, nhưng có đủ sức mạnh để bảo vệ bản thân, mà bọn họ lại chịu trách nhiệm ra tay, Cảnh Dật Thần chắc chắn sẽ không bỏ qua!
Nhưng, chiếc ghế Thị trưởng thành phố A rất mê người, Thượng Quan Chinh mỗi ngày đều nằm mơ, muốn ngồi vào chiếc ghế đó, muốn nếm thử cảm giác dùng quyền lực triệt để áp đảo những viên chức khác dưới lòng bàn chân!
Cảnh Dật Nhiên dường như có thể nhìn rõ mòn một nội tâm của ông ta, biết ông ta sợ cái gì, cậu ta kéo miệng, trên môi lộ ra nụ cười điên đảo chúng sinh, không đứng đắn nói: “Ông yên tâm, người kia không cần phải sợ, rất nhanh thôi anh ta sẽ trở thành kẻ không có ‘hàm răng con cọp’ còn không thể tự mình giúp mình! Tôi chỉ cần ông phối hợp làm theo tôi, khiến Thượng Quan Ngưng thuận lợi kết hôn với tôi!”
“Nhưng, Tiếu Ngưng nó... Đã kết hôn, nếu không ly hôn, sẽ không có cách nào cùng nhị thiếu gia đăng ký lĩnh chứng.” Thượng Quan Chinh do dự một lát, vẫn là mở miệng nhắc nhở cậu ta.
“Vấn đề này ông không cần quan tâm, cô ấy đã kết hôn, tôi sẽ có cách xóa đi!”
Thượng Quan Chinh nghĩ rồi lại nghĩ, vẫn tiếc thương chiếc ghế Thị trưởng, ông ta cắn răng một cái, ngập tràn ác độc nói: “Được, tôi nghe theo cậu, tôi sẽ gả con gái cho cậu!”
Dương Văn Xu và Thượng Quan Nhu Tuyết nghe được lời đồng ý từ miệng ông, mừng như điên, đối với những người đã không còn gì như bọn họ, vô cùng chờ mong, trong ánh mắt lấp lánh ánh sáng điên cuồng!
Tòa nhà tập đoàn Cảnh Thịnh, Cảnh Dật Thần cùng mấy người nước ngoài bàn thảo xong, mới vừa tiễn họ đi ra, đã thấy Thượng Quan Ngưng đi vào phòng họp.
Anh không rõ nguyên nhân, Thượng Quan Ngưng ở công ty luôn giữ khoảng cách với anh, nhiều lúc anh muốn ôm cô cũng không được, sao hôm nay lại chủ động tìm đến anh, lại còn cố ý bí mật khóa trái cửa.
Là... vợ yêu đêm qua chưa thoải mái, muốn ở chỗ này bổ sung?
Tâm trạng anh cực kì tốt đẩy chồng văn kiện sang một bên, trực tiếp ôm vòng eo tinh tế mềm mại của cô, ôm cô vào trong ***, sau đó không nói một lời đưa bàn tay nóng bỏng luồng vào trong áo sơ mi cô.
Thượng Quan Ngưng phát hoảng, lo lắng đan xen xấu hổ nói: “Cảnh Dật Thần, anh sao vậy, buông em ra, đây là phòng họp.”
Cảnh Dật Thần cười nhẹ nói: “Ồ! Hóa ra không phải tìm đến anh cần vuốt ve, là chồng em hiểu lầm, nhưng vấn đề này hiểu lầm thật tuyệt vời, vì vậy anh muốn tiếp tục.”
Anh một miệng nói, một tay tháo nội y của cô, sau đó bàn tay to lớn phủ lên bộ *** no đủ, chọc Thượng Quan Ngưng hơi run rẩy.
Xúc cảm mềm mại trơn mềm, làm Cảnh Dật Thần thật sự yêu thích không muốn buông tay.
Hơi thở Thượng Quan Ngưng dồn dập, khuôn mặt trắng nõn đỏ lên, toát ra dáng vẻ đáng yêu lại mê hoặc, trên người tản ra mùi hương nhẹ nhàng dễ ngửi, khiến Cảnh Dật Thần say mê.
Tính kìm chế của anh rất mạnh, rất ít thời điểm có thể mất kiểm soát, càng không để công việc nhầm lẫn với chuyện riêng tư, khi anh làm việc, luôn tập trung suy nghĩ giải quyết, trong đầu sẽ không tưởng tượng lung tung.
Nhưng trời sinh Thượng Quan Ngưng là khắc tinh của anh!
Cô không cần phải làm gì cả, chỉ đứng đó, lặng lẽ nhả ra vẻ đẹp thuần nhiên của bản thân, không cần bất kỳ lời nói hay hành động, ý chí anh ngay lập tức sẽ sụp đổ, tâm trí ngoài hình ảnh cô ra, cái gì cũng không thể chứa nổi.
Ôm người đẹp thơm mát trong ***, những vất vả mệt nhọc cả một buổi sáng đều bị xua tan, Cảnh Dật Thần khe khẽ thở dài thỏa mãn.
Anh xấu xa cắn cắn vành tai đỏ ửng của Thượng Quan Ngưng, ở bên tai dùng giọng trầm thấp âm thanh gợi cảm nói: “‘Đêm xuân quá ngắn ngày lại dài, từ đây quân vương không lâm triều.’ Hiện tại anh thật muốn đưa em về nhà, chuyện gì cũng không làm. Có em, anh còn vất vả như vậy để làm gì?”
Thượng Quan Ngưng bị anh làm cho choáng váng, dường như cô không nghĩ Cảnh Dật Thần sẽ lớn mật làm bậy trong phòng hội nghị!
“Anh điên rồi?! Nhanh buông em ra, đây là công ty, sẽ có người nhìn thấy, nếu anh còn như vậy em sẽ rất giận!”
Thượng Quan Ngưng một tay bảo vệ cảnh xuân trước ***, một tay dùng sức đẩy anh, cố gắng tạo ra một hình tượng hung dữ.
Thật không may, trời xanh chẳng cho cô tố chất diễn xuất, bây giờ gương mặt đỏ ửng nhìn anh, cùng với liếc mắt đưa tình không có gì khác nhau! Thậm chí âm thanh cô phát ra, đối với Cảnh Dật Thần cũng là đòn mê hoặc khó có thể kháng cự!
Cảnh Dật Thần gần như không thể kiểm soát nổi bản thân, anh rất muốn bỏ hết tất cả những thứ vướng bận trên người cô ra, đặt cô nằm trên chiếc bàn dài phòng hội nghị, tiến vào cơ thể cô dung hòa làm một, cùng với cô trải qua sự điên cuồng cực hạn kia.
Nhưng, anh biết, nếu như làm vậy, Thượng Quan Ngưng chắc chắn sẽ rất nhiều ngày không cho anh chạm vào cô!
Anh cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ qua việc lớn!
“Đừng lo lắng, tầng này ngoài Lư Cần có thể đi lên, còn lại sẽ không ai có quyền đó, đừng sợ, ngoan ngoãn cho anh hôn...”
Anh nói xong, nhanh chóng cúi đầu nhìn gương mặt dịu dàng của cô nhẹ nhàng hôn xuống, sau đó *** lấy cánh môi tươi mọng, điên cuồng ở trong khoang miệng cô ςướק bóc ngọt ngào.
Thượng Quan Ngưng vì anh hôn nhẹ nhàng mà tỉ mỉ làm cho chóng mặt, đợi đến thời điểm cô cùng anh môi răng điên cuồng dây dưa, gần như chính cô cũng mất hết lý trí giống anh.
Không biết qua bao lâu, nụ hôn kéo dài này mới được dừng lại.
Hơi thở hai người đều dồn dập, có thể cảm nhận được nhiệt độ và từng nhịp tim đang dần tăng tốc của lẫn nhau.
Cảnh Dật Thần không cưỡng lại được, mổ mổ lên đôi môi sưng đỏ của cô, lúc này mới dùng âm thanh khàn khàn pha thêm gợi cảm thấp giọng nói: “Lịch trình tiếp theo là gì, thư kí Thượng Quan?”
Hơi thở Thượng Quan Ngưng bình tĩnh lại một chút, một mặt nói với anh lịch trình buổi chiều, một mặt dùng hết sức lực đặt tay lên bên hông anh bấm một cái.
Cảnh Dật Thần cường điệu hóa “Ôi” một tiếng: “Bảo bối, em đây là muốn mưu sát chồng sao? Đây là công ty của anh, đây là địa bàn của anh, vợ của anh, tại sao hôn cũng không thể hôn, mỗi ngày chỉ có thể giương mắt nhìn và nhìn, không thể ăn, sao số anh lại có thể khổ như thế này ah!”
Thượng Quan Ngưng “Xì” đột nhiên cười, ngạc nhiên nói: “Từ khi nào anh đã biết làm nũng?”
“A, chức năng này trước nay đều không có, chả biết tại sao khi thấy em lại có. Cùng xuất hiện với chức năng này, chính là công năng kia!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc