Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 154

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Phá đám cưới

Lúc này đây, đã có không ít khách khứa đều biết người mới đến, nhìn thấy cảnh tượng này, hai chân như mềm nhũn ra, hoảng loạn khe khẽ nói nhỏ.
Lần trước trong tiệc đính hôn của Tạ Trác Quân và Thượng Quan Nhu Tuyết, chính là người phụ nữ này xuất hiện, khiến toàn bộ buổi tiệc đính hôn quấy rối cho hỏng bét, hơn nữa có một người đàn ông còn kinh khủng hơn cả cô ta, không thèm quan tâm đến tính mạng của tất cả mọi người, chĩa súng vào đầu những người đó, dọa mọi người sợ đến phải rời khỏi buổi tiệc.
Làm sao cô ta lại đến một lần nữa!
Hai người này kết hôn có gây ra thù hận gì lớn lao, để loại vô lễ vô phép như vậy đến quấy rối tiệc đính hôn, rồi cả lễ kết hôn!
Thượng Quan Chinh ngồi trước Dương Văn Xu giận dữ cùng nhau đứng dậy, trong ánh mắt bọn họ gần như có thể phun ra lửa!
Gương mặt hồng hào của Thượng Quan Nhu Tuyết trong phút chốc trắng bệch, tuy rằng là cô ta bảo Tạ Trác Quân gửi thiệp mời cho Thượng Quan Ngưng, nhưng không hề ngờ Thượng Quan Ngưng đã chờ đợi nhiều năm như vậy phá hư buổi hôn lễ này!
Hi vọng Cảnh Dật Nhiên không khiến cô thất vọng, có thể tận dụng lợi thế của đám cưới, bắt Thượng Quan Ngưng!
Nếu không hôn lễ cô ta nửa đường bị gián đoạn, cơn giận này cô ta có nuốt cũng không trôi!
Mà điều khiến Thượng Quan Nhu Tuyết tức đến nghiến răng nghiến lợi, trái tim đau như bị dao cứa qua, là Tạ Trác Quân nhìn thấy Thượng Quan Ngưng xuất hiện, vậy mà trên mặt lộ ra ý cười!
Người cùng hắn kết hôn hôm nay là Thượng Quan Nhu Tuyết, không phải Thượng Quan Ngưng, bị cô cắt đứt lời tuyên thệ, thế mà hắn còn có thể cười được!
Móng tay Thượng Quan Nhu Tuyết véo thật sâu vào thịt, kìm nén không nói ra một chữ.
Cô ta là cô dâu, đám cưới bị gián đoạn, chỉ cần bày ra bộ mặt oan ức thương tâm là được, việc còn lại, tự nhiên sẽ có người đi làm.
Ồ, quá chính xác, thời điểm tiếp theo, giọng nói Thượng Quan Chinh phẫn nộ vang lên khắp căn phòng: “Thượng Quan Ngưng, mày ngay lập tức đi ra cho tao, nơi này không chào đón mày! Bảo an đâu, đưa nó ra ngoài, hôn lễ tiếp tục!”
Ông ta không thể để Thượng Quan Ngưng trước mặt nhiều người như vậy làm ông ta mất mặt, càng không thể chấp nhận buổi hôn lễ này bị phá hư, nếu mất đi sự trợ giúp từ Tạ gia, công việc của ông ta sẽ rất khó giữ lại!
Thượng Quan Ngưng giống như không nghe thấy bất cứ điều gì, mang theo vệ sĩ, tựa hồ như đang dạo trong vườn hoa ung dung đi vào.
“Cha không cần gọi người nữa đâu, tất cả bọn họ đều bị tôi xử lí hết rồi! Và tôi cũng sẽ không đi, em gái tôi kết hôn, sao lại có thể không có tôi được nhỉ?”
Rõ ràng trên mặt Thượng Quan Ngưng ngập tràn ý cười, nhưng giọng nói lại cực kì lạnh lẽo.
Tất cả khách khứa đều không biết đến cô, bởi vì cách xưng hô của cô mà ngây dại!
Đây là con gai Thượng Quan Chinh? Chị gái Thượng Quan Nhu Tuyết? Tại sao lại chưa hề nghe đến tên cô, tại sao lại nhẫn tâm phá hư hôn lễ của em gái mình?
Thượng Quan Chinh tức đến mức thiếu chút nữa là ngất xỉu, hai vợ chồng Tạ thị ngồi bên cạnh ông ta sắc mặt đều vô cùng khó coi, bọn họ dường như không nghĩ tới, Thượng Quan Ngưng sẽ quấy rối hôn lễ!
Để đảm bảo đám cưới được tiến hành trôi chảy, bọn họ đã bỏ ra một số tiền lơn thuê đến vài chục nhân viên an ninh từ công ty Bảo An, kết quả lại không ngăn cản được Thượng Quan Ngưng!
Mọi người đều không biết Thượng Quan Ngưng kết hôn với người thừa kế Cảnh gia, tổng giám đốc tập đoàn Cảnh Thịnh Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Chinh chưa nói chuyện này với người trong nhà, đối với người nhà Tạ gia lại càng không, bởi vì Cảnh Dật Thần uy Hi*p, đe dọa, khiến ông ta cảm thấy nhục không thể tả, một khi Tạ Đông Phong biết ông ta đắc tội với Cảnh Dật Thần, ngay lập tức sẽ ngoắc ௱ôЛƓ phủi sạch mọi quan hệ, thậm chí sẽ không để cho cho Tạ Trác Quân cưới Thượng Quan Nhu Tuyết!
Thế lực của nhà Cảnh thật sự khổng lồ, Tạ gia chắc chắn sẽ không dám gây mất lòng, ngay cả gia tộc Quý gia đang hưng thịnh trong thành phố A, cũng không dễ dàng trêu chọc nhà họ Cảnh.
Bởi vì thế lực Cảnh gia hoàn toàn không đơn giản để thăm dò, mặc dù bên ngoài chỉ là một tập đoàn Cảnh Thịnh cực kì to lớn, nhưng trên thực tế có rất nhiều chi nhánh phức tạp, bọn họ đã sớm đầu tư trên tất cả các khía cạnh, trong đó có dược phẩm y tế, xây dựng đô thị, hệ thống tài chính, công an và các lực lượng cảnh sát hay là *** trên hầu hết các lĩnh vực!...
Xúc tu của Cảnh gia từ vài thập niên trước đã sớm thâm nhập vào các tầng lớp xã hội, mỗi ngõ ngách mỗi phương diện, vì vậy không ai dám tùy tiện động chạm vào con quái vật khổng lồ này.
Người thừa kế mới của Cảnh gia Cảnh Dật Thần, là một chiếc chìa khóa bí ẩn, hầu như không ai biết đến diện mạo thật của anh, nhưng tiếng tăm anh như một huyền thoại được lưu truyền trong thành phố, thậm chí có người còn xem anh là tín ngưỡng là thần linh.
Người biết rõ tình hình bên trong, chính là anh buộc Quý Mẫn Du từ chức Thị trưởng thành phố A, dẫn đến con đường thăng quan tiến chức của bà ta bỗng chốc hóa thành mây gió, hơn nữa không tốn chút sức lực nào ςướק mấy trăm vạn(*) từ tập đoàn Quý thị, khiến cho giá cổ phiếu tập đoàn Quý thị chỉ trong một giây bị rớt xuống thê thảm.
(*) Chỗ này thật ra lúc trước mình edit là hàng chục tỷ = mấy trăm vạn, “hàng chục tỷ” nghe thuần Việt hơn, nhưng “mấy trăm vạn” nghe ra TQ hơn, giờ mình sẽ dùng số tiền theo ngôn ngữ TQ nhé.
Nếu như mọi người biết thái độ Cảnh Dật Thần đối với ông ta, tất cả bọn họ sẽ nhanh chóng tránh xa ông ta!
Ngay cả khi nói anh là con rể ông cũng vô dụng, bởi vì tất cả mọi người đã thấy, con gái Thượng Quan Ngưng gần như đã chẳng còn mối quan hệ gì với ông ta, hơn nữa còn nhiều lần mang đến rắc rối!
Thượng Quan Chinh e dè thế lực của Cảnh Dật Thần và sự ủng hộ(*) của anh dành cho cô, trong lòng bừng bừng tức giận, nhưng cố gắng kìm nén không thể nói lung tung.
(*) Cụm từ “ủng hộ” là mình dịch dựa trên chữ Giản thể, chữ Trung Phồn thể thật ra là “sủng nịnh” trong trường hợp này mình thấy “ủng hộ” hợp văn phong hơn “sủng nịnh.”
Ông ta lo sợ nếu bản thân lỡ miệng nói nhiều lời, chọc giận Cảnh Dật Thần, thì cái chức Phó thị trưởng đang bấp bênh của ông ta, cũng sẽ ngay lập tức trôi dạt bờ sông!
Dương Văn Xu thì chẳng hề có nhiều e dè như vậy, bà đối với Thượng Quan Ngưng hận chỉ không thể rọc xương cô ra luôn mà thôi, thời điểm này thấy cô đến phá hỏng hôn lễ của con gái, cả người đã hoàn toàn mất khống chế, la hét chạy đến trước mặt Thượng Quan Ngưng, từ trên người móc ra một con dao, nhằm thẳng mặt cô để rạch!
Con dao này và vật tùy thân Dương Văn Xu thường xuyên mang bên người, kể từ khi làn da mà bà ta vẫn luôn tự hào bị Thượng Quan Ngưng phá hủy, đầu óc trở nên cố chấp lòng dạ ác độc, trái tim bà ta đã quá mức đen tối, hoàn toàn không thể che dấu.
Hiện tại Thượng Quan Chinh không còn quan tâm đến bà ta, nếu không phải vì ông ta sĩ diện, sợ ly hôn sẽ có ảnh hưởng không tốt đến cán bộ nhà nước, thì đã sớm ly hôn với Dương Văn Xu!
Ông ta nhìn Dương Văn Xu cầm con dao nhỏ nhằm vào mặt Thượng Quan Ngưng mà lao đến, đột nhiên cả người đổ ra một tầng mồ hôi lạnh, nếu Thượng Quan Ngưng xảy ra bất cứ chuyện gì, ngày hôm nay tất cả bọn họ sẽ ૮ɦếƭ chắc!
Thật may mắn, tất cả những vệ sĩ xung quanh Thượng Quan Ngưng đều thủ thuật giỏi giang, ngăn cản Dương Văn Xu dễ như trở bàn tay.
Trong căn phòng yên tĩnh không một âm thanh, chỉ duy nhất tiếng xương bị bẻ gãy vang lên thật nhứt tai, đi đôi sau đó là tiếng Dương Văn Xu hét lên, cánh tay bà ta đã được bẻ gãy, lưỡi dao vô cùng sắc bén bị bà ta nắm chặt đâm vào cánh tay, đột nhiên chảy ra rất nhiều máu.
Cuối cùng Thượng Quan Nhu Tuyết cũng không còn quan tâm đến bộ dáng ấm ức thương tâm đang khoác lên người nữa, thê lương gọi một tiếng “Mẹ”, vội vã chạy đến bên Dương Văn Xu, vừa đau lòng vừa phẫn nộ ôm lấy bà ta khóc lớn: “Mẹ, me không sao chứ? Con nhanh chóng đưa mẹ đến bệnh viện, mẹ đừng làm con sợ!”
“Chị, sao chị có thể tàn nhẫn như vậy! Mẹ là người đã nuôi chị lớn, chị lại báo ơn như vậy sao? Chị phá hư hôn lễ của tôi còn chưa tính, nhưng chị không nên làm tổn thương mẹ tôi! Chị làm tôi thật sự thất vọng!”
Thượng Quan Nhu Tuyết ngụy trang trong nhiều năm, đây là lần đầu tiên trước mặt mọi người để lộ ra hận ý, thế nhưng lí do lần này để cô ta có thể căm ghét vừa hay rất đúng, bởi vì Thượng Quan Ngưng làm mẹ cô ta bị thương, cô ta hận là điều hiển nhiên!
Thượng Quan Ngưng từ trên cao nhìn xuống cô ta, ánh nắng đầu hạ nhẹ nhàng đậu trên gương mặt lạnh lẽo của cô, rõ ràng là ấm áp, nhưng dường như không có một chút dấu vết của nhiệt độ.

Nhớ tới việc Thượng Quan Nhu Tuyết sai Quách Soái làm, trong lòng Thượng Quan Ngưng không hề hối hận, cô lạnh lùng nói: “Tôi hôm nay tới đây để báo thù, làm hại cô? Cô còn không biết xấu hổ mà nói lời này với tôi?! Việc cô gây ra cho tôi, trong lòng cô rõ ràng nhất!”
Cô quay đầu, bước tới Lý Đa đang cách cô gần nhất, nói: “Đưa bật lửa cho tôi.”
Tuy rằng Lý Đa không biết cô muốn làm gì, nhưng vẫn lập tức lấy trong túi ra một chiếc bật lửa, cung kính đưa cho cô.
Thượng Quan Ngưng “Bang” một tiếng mở bật lửa lên, nhìn ngọn lửa màu lam lập lòe, khóe môi cô hiện lên nụ cười lạnh.
Cô đi về phía thùng giấy chuyên dùng để đặt tiền mừng của khách khứa, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, duỗi tay châm lửa đốt chiếc thùng.
Một chiếc thùng có ít nhất một trăm vạn tiền mừng, mau chóng bắt lửa cháy lên khiến trong lòng mọi người đều cảm thấy tiếc nuối.
Vương Lộ lập tức chạy ra, tức giận nói: “Thượng Quan Ngưng, cô dừng tay cho tôi! Cô nếu còn tiếp tục giở thói ngang ngược, chúng tôi sẽ không khách sáo nữa!”
Tạ Đông Phong đứng bên cạnh vợ mình, tức giận nhìn Thượng Quan Ngưng, ông quen biết rất nhiều người trong quân đội, chỉ cần nói một tiếng, liền từ trong doanh trại điều tới rất nhiều binh sĩ đã trải qua huấn luyện, những tên vệ sĩ mà Thượng Quan Ngưng mang cũng không làm cho ông thấy sợ hãi.
Ông chỉ lạnh mặt không nói câu nào, hành động quá đáng của Thượng Quan Ngưng đã sớm vượt quá sức chịu đựng của ông, nếu không phải nể mặt cô là con gái của Thượng Quan Chinh, ông liền điều người từ trong quân đội tới!
Thượng Quan Ngưng nhìn thấy thùng giấy càng cháy càng lớn, Vương Lộ không làm cách nào dập tắt được, trên mặt chỉ lộ ra tươi cười nhàn nhạt.
Sau đó, cô liền tới gần Thượng Quan Nhu Tuyết, đem bật lửa ném tới chiếc váy cưới màu trắng đắt tiền của cô ta.
Áo cưới ngay lập tức liền bắt lửa, Thượng Quan Nhu tuyết “A” một tiếng hét chói tai, luống cuống tay chân dập lửa.
Đây là chiếc váy cưới đẹp nhất của cô ta, hôm nay cô ta rất muốn mặc nó, nếu bị phá hủy thì biết mặc cái gì đây!
“Thượng Quan Ngưng, cô bị điên rồi hả?!” Thượng Quan Nhu Tuyết quát to, đau lòng nhìn váy cưới của cô ta bị cháy thủng một lỗ thật lớn.
Tình cảnh nhất thời có chút rối loạn, một đám khách mời ngồi xem trò vui đều muốn càng làm càng lớn chuyện, cũng có không ít người cảm thấy tức giận, thấy Thượng Quan Ngưng cực kì độc ác!
Rất nhiều người khe khẽ nói thầm, có người khinh thường nói: “Cô gái này thật không biết kiềm chế, có thù hận tới mức nào, cũng nên giải quyết riêng, tại sao lại trong đám cưới của người ta mà làm loạn như vậy, cũng không phải muốn ςướק chú rể!”
Người kia liền nhỏ giọng nói: “Ai da, cô không biết sao, cô gái này còn không phải tới đây để đoạt chú rể sao! Ban đầu là cô ta cùng Đại thiếu gia Tạ gia đính hôn, hình như là lúc hắn hôn mê mà đính hôn, đến lúc hắn tỉnh lại liền thấy cô em tốt hơn! Cô nói cô ta có thể nuốt cục tức này xuống sao!”
“Tiệc đính hôn lần trước cô không tham gia, lúc ấy so với bây giờ còn kinh khủng hơn, lát nữa chúng ta liền tìm cách trốn đi, nếu không người đàn ông của cô ta tới, cái mạng nhỏ của chúng ta liền không còn!”
“Cái gì?! Còn có thể mất mạng sao!”
Thượng Quan Ngưng không để ý tới khách mời đang bàn tán ầm ĩ, không để ý tới Thượng Quan Nhu Tuyết xé rách mặt nạ mà la hét cũng không thèm để ý tới Dương Văn Xu khuôn mặt trắng bệch đang nằm trên đất dùng ánh mắt muốn Gi*t người nhìn cô, xoay người yêu cầu Lý Đa đưa bật lửa, ném lên thảm đỏ ở trên sàn, sau đó ra lệnh cho đám vệ sĩ, nhàn nhạt nói: “Đốt nơi này đi, đốt sạch tất cả, cái nào không đốt được thì đập đi, đừng để sót lại cái gì!”
Cả đám người liền đáp “Vâng”, một bộ dạng ngang ngược mà tiến vào.
Khách khứa vừa nghe thấy vậy, liền hét chói tai thi nhau chạy ra bên ngoài tình cảnh liền có chút hỗn loạn.
Thượng Quan Chinh suýt nữa thì ngất xỉu, nhưng hắn đã chịu một chút đau khổ nên không dám tiếp tục động tới Thượng Quan Ngưng.
Vương Lộ nóng nảy tiến lên ngăn cản khách khửa, khuôn mặt Tạ Đông Phong tràn đầy giận dữ gọi điện cho mấy lão chiến hữu, sau đó liền gọi cho mấy vị cấp trên.
Nhưng mà điện thoại vừa kết nối được ông còn chưa kịp nói lời nào, liền nghe thấy mấy chiến hữu từng sống ૮ɦếƭ với nhau chưa từng thấy sợ, hoang mang rối loạn nhanh chóng nói: “Lão Tạ, tôi không giúp được ông đâu, ông tìm người khác đi, về sau đừng gọi tới tìm tôi nữa!”
Ông ta nói hai câu liền giống như tránh dịch bệnh lập tức cúp điện thoại.
Tạ Đông Phong lập tức cứng người đứng ở đó.
Chuyện gì đang xảy ra!?
Quan hệ của ông với mấy chiến hữu luôn rất tốt, hai người lại có tình cảm rất sâu nặng, ngoài ra còn có một chút quan hệ về mặt lợi ích, ông ta không thể nào không có lí do mà từ chối ông!
Hơn nữa, ông ta hình như biết được ông đang xảy ra chuyện gì!
Trong đầu Tạ Đông Phong hiện ra hình ảnh người đàn ông lạnh lùng tàn nhẫn kia giọng nói lúc nào cũng thờ ơ ngạo mạn.
Chẳng lẽ là hắn?!
Nhưng làm sao có thể!
Có thể tác động đến các quan chức trong quân đội, trừ khi có quan hệ sâu đậm, quyền lực cực kì lớn nếu không thì không thể làm được!
Người đàn ông của Thượng Quan Ngưng rốt cuộc là ai?!
Trong lúc Tạ Đông Phong suy nghĩ, tình cảnh đã trở nên vô cùng hỗn loạn, một đám cưới tốt đẹp phút chốc đã biến thành biển lửa, khách khứa thi nhau chạy trốn, vợ ông lo lắng sốt ruột, Dương Văn Xu ngã xuống đất liền ngất xỉu, Thượng Quan Nhu Tuyết quỳ trên mặt đất bất lực khóc thút thít.
Chỉ có ông và Thượng Quan Chinh là không hoảng sợ.
Mà con ông - Tạ Trác Quân, đối với việc trước mắt không có cảm giác gì, thẳng tắp hướng phía Thượng Quan Ngưng bước tới.
Thượng Quan Ngưng nhìn Tạ Trác Quân đang đứng trước mặt mình, khuôn mặt đẹp trai bị ánh lửa cùng ánh mặt trời hắt lên nhìn có chút rét lạnh.
Cô lạnh lùng nói: “Đây là các người thiếu tôi, từ hôm nay trở đi cuộc sống của các người sẽ không còn yên ổn nữa!”
Đầu của Tạ Trác Quân lại bắt đầu đau, gần đây chỉ cần hắn cảm thấy tức giận, đầu lại đau đớn giống như bị kim châm, thời gian đầu thuốc giảm đau còn có tác dụng, nhưng bây giờ đã không có tác dụng chỉ có thể mạnh mẽ chịu đựng.
Gần đây công ty xảy ra rất nhiều chuyện, hơn nữa còn chuẩn bị cho đám cưới, chịu đựng hai mẹ con Thượng Quan Nhu Tuyết cùng Dương Văn Xu dồn ép, hắn không có thời gian để tới bệnh viện khám.
Hắn lờ mờ cảm thấy cơ thể đang xảy ra vấn đề lớn, mà vấn đề này rất giống với bệnh trạng của hắn lúc mới tỉnh lại! Làm hắn cảm thấy bồn chồn lo lắng!
Nhưng giờ phút này hắn không quan tâm tới cơ thể đau đơn, giọng nói nghẹn ngào mở miệng: “Tiểu Ngưng, em nhất định phải ác độc tới mức này sao? Việc lúc trước, em vẫn còn tức giận sao? Em cùng Tiểu Tuyết đều thay đổi rồi sao?”
Đây là đám cưới của hắn, cho dù hắn không còn yêu thương Thượng Quan Nhu Tuyết, nhưng đây là việc quan trọng của đời người, làm sao có thể bị phá hỏng được, về sau làm sao hắn có thể nhìn mặt họ hàng được nữa, người khác chắc chắn sẽ châm chọc cười nhạo ở sau lưng hắn!
Thượng Quan Ngưng nhàn nhạt nói: “Tôi đã cảnh cáo các người rất nhiều lần, đừng có động đến tôi, là các người không nghe, chỉ cần cảm thấy mình vui vẻ, liền ђàภђ ђạ tôi! Cho nên, tôi giúp các người đạt được mục đích!”
Cô từ trong tay Lý Đa nhận lấy một gói quà được bọc rất đẹp đẽ, đưa tới cho Tạ Trác Quân, trên mặt lạnh lùng nói: “Đây là quà mứng đám cưới của hai người, tôi cảm thấy hai người rất đẹp đôi! Chúc hai người trăm năm hạnh phục, yêu nhau trọn đời trọn kiếp!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc