Hào Môn Ẩn Hôn - Chương 132

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Có bệnh phải trị

A Hổ biết Cảnh Dật Thần muốn hỏi cái gì, lập tức nói: “Nhị thiếu gia bên kia bị tổn thất rất lớn, muốn khôi phục thực lực lại như ban đầu, ít nhất phải mất thời gian 5 năm, có 7 công ty dưới danh nghĩa của hắn đã bị phá sản.”
Cảnh Dật Thần gật gật đầu, nói: “VIệc trong nhà thì sao?”
Nhắc đến việc này, A Hổ lại lộ ra nụ cười hàm hậu: “Đã theo thời gian ngài phân phó, đưa đến bệnh viện chuẩn bị làm xét nghiêm ADN.”
Hắn đối với thiếu gia nhà mình không khâm phục không được, tất cả các ý tưởng của Cảnh Dật Nhiên đều có thể đoán được, sự tình phát triển tiếp theo đều dựa vào hắn ta mà bố trí.
“Tốt, đem tất cả bác sĩ an bài thật tốt, không được để lộ ra sơ hở. Về phần cô gái kia sau khi việc thành công, liền đưa tiền sau đó sắp xếp cho cô ta xuất ngoại.”
Sơ Đan là do thuộc hạ của Cảnh Dật Thần tìm được từ một vũ trường, nghĩ cho cô ta một thân phận giả. Cô có rất nhiều bạn trai, chính mình cũng không biết được đứa bé là con của ai, vốn định bỏ đứa bé đi. Nhưng lúc này lại có người đồng ý cho cô rất nhiều tiền lại đồng ý giúp việc xuất ngoại, cô tất nhiên là vui vẻ đáp ứng rồi.
Cô ta đương nhiên biết lừa Cảnh gia Nhị thiếu nếu không cẩn thận sẽ mất mạng, nhưng cô không muốn tiếp tục bị người người phỉ nhổ, sống cuộc sống thấp hèn, cô muốn rời khỏi nơi này, cầm một số tiền lớn ra nước ngoài bắt đầu một cuộc sống mới.
Cho nên cô cực kì phối hợp, so với diễn viên chuyên nghiệp còn làm tốt hơn.
Một bệnh viện bình thường ở thành phố A, Cảnh Dật Nhiên vừa vào cửa liền khiến mọi người bán tán xôn xao.
Không có cách nào, hắn có một khuôn mặt đẹp trai có thể mê hoặc lòng người, thân hình cao lớn rắn rỏi, khí chất lại tà mị tràn ngập mê hoặc, xung quanh hắn chen chúc đầy người, ai cũng muốn lại gần hắn hơn một chút.
Nếu không phải Cảnh Dật Nhiên bị Cảnh Dật Thần chỉnh mệt mỏi khiến hắn tức giận, nếu không phải bị một cô gái không biết từ đâu ôm bụng lớn tìm tới cửa, hắn nhất định sẽ quăng một ánh mắt quyến rũ cho mấy cô y tá xinh đẹp, miệng không đứng đắn huýt sáo, ước hẹn buối tối cũng đi ăn rồi ngắm biển, thuận tiện hưởng thụ đôi môi mềm mọng, dáng người lung linh nóng bỏng!
Đáng tiếc hiện tại tâm trạng hắn không tốt, chỉ muốn mau chóng đem cô gái cùng đứa bé kia phá bỏ, rồi trở về xử lí tốt một số công việc.
Hắn trở về muộn một phút đồng hồ, liền sẽ tổn thất thêm mấy trăm vạn, cứ tổn thất như vậy, đến sáng mai, hắn sẽ trở thành một kẻ nghèo mạt! Về sau lấy cái gì để đấu với Cảnh Dật Thần!
Nơi này không phải bệnh viện cao cấp, bởi vậy hiệu suất làm việc cũng rất chậm chạp, lão thái thái cực kì không hài lòng cháu trai mình lại chọn một bệnh viện cấp thấp như vậy.
“Bệnh viện Mộc thị không phải rất tốt hay sao? Ngươi không thích bệnh viện Mộc thị thì còn có bệnh viện thành phố, bệnh viện lớn X, nơi đó trình độ bác sĩ đều rất tốt, chúng ta cũng quen biết bác sĩ nơi đó, tại sao ngươi lại muốn tới nơi này! Ngươi nhìn hoàn cảnh bệnh viện này xem, lỡ may trình độ bác sĩ không tốt làm tổn thương tới đứa bé thì phải làm sao!”
Lão thái thái liên tục trách mắng, Chương Dung cũng không đồng tình, cau mày ngồi ở ghế dài, bà hiện giờ là con dâu thứ Cảnh gia, đi đâu cũng là tốt nhất, khi nào lại như đám người nghèo nàn tới bệnh viện nhỏ bé như này.
Bà có chút hối hận khi đi theo tới bệnh viện, nhưng bà lại sợ tới khi nhận được kết quả xét nghiệm, Cảnh Dật Nhiên sẽ lừa bà không phải là con của hắn, nên đành phải bực tức ngồi chờ ở chỗ này.
Cảnh Dật Nhiên không để ý tới hai người, chỉ gọi cho thuộc hạ mau chóng thu mua bác sĩ, tiến hành phẫu thuật phá bỏ đứa bé của Sơ Đan.
Hắn đương nhiên sẽ không tới bệnh viện Mộc thị cùng bệnh viện thành phố, nơi đó đem bà nội như tổ tông mà đối đãi, sẽ không dễ dàng bị hắn thu mua.
Hắn cũng không thật sự nghĩ sẽ giám định ADN, chỉ cần có thể dẫn người tới bệnh viện, tất cả đều giống nhau.
Đợi hơn mười phút, rốt cuộc đến phiên bọn họ.
Chính là, chờ tới lúc Mạc Lan cùng Chương Dung nhận được kết quả xét nghiệm, liền ngất đi.
Đứa bé đã bị Cảnh Dật Nhiên dặn dò phá bỏ, mà theo kết quả xét nghiệm, đứa bé kia chính là con của Cảnh Dật Nhiên!
“Chuyện này không thể nào!” Cảnh Dật Nhiên trực tiếp đập bàn.
Đứa bé có phải con của hắn hay không, hắn không thể nào không biết!
Rốt cuộc là bác sĩ không có trình độ hay vẫn còn nguyên nhân khác……
Hắn gần đây đều bị Cảnh Dật Thần chỉnh thảm, mọi chuyện đều phải hoài nghi trước sau có bị hắn ta sau lưng điều khiển hay không.
Cảnh Dật Nhiên nghĩ tới đây, bỗng nhiên lạnh lùng nhìn thoáng qua vị bác sĩ trông có vẻ chuyên nghiệp ngay thẳng kia.
Không nghĩ tới, vị bác sĩ kia đẩy gọng kính lên hướng hắn nở một nụ cười.
Mạc Lan cùng Chương Dung đều cực kỳ tức giận, nghĩ tới việc Cảnh Dật Nhiên tự ý quyết định liền muốn mắng hắn một trận, hai người giờ mới biết được hắn âm mưu lừa họ tới nơi này để phá bỏ đứa bé của Sơ Đan.
Bác sĩ thấy hai vị trưởng bối cực kỳ gấp gáp nóng nảy, liền trấn an nói: “Nói thật với hai vị đứa bé này bị phá bỏ lại là chuyện tốt.”
Nghe bác sĩ nói vậy, sắc mặt hai người đều rất khó coi, sắc mặt Cảnh Dật Nhiên lại tốt hơn rất nhiều, nghĩ thầm quả nhiên thuộc hạ làm việc chắc chắn, mất tiền rồi mà bác sĩ còn có thể trấn an người nhà hắn.
Nhưng nghe những lời tiếp theo khiến mặt hắn đen thành đáy nồi.
“Bởi vì đứa nhỏ này vốn dĩ rất yếu ớt, đoán chừng không đợi được đủ tháng mà sẽ ૮ɦếƭ yểu. Tôi nhìn tình trạng thân thể của cô gái này cũng không có tệ lắm, như vậy vấn để hẳn là ở người đàn ông.”
Quay đầu nhìn Cảnh Dật Nhiên hỏi: “Đây chính là ba của đứa bé?”
“Không phải!”
“Phải!”
Ba người cùng lúc trả lời tuy rằng đáp án không giống nhau, bác sĩ dường như đã gặp chuyện này nhiều lần, ra vẻ hiểu rõ gật gật đầu, trực tiếp bỏ qua ánh mắt muốn phun ra lửa của Cảnh Dật Nhiên, nói tiếp: “Tôi kiến nghị nên đi tới bệnh viện lớn kiểm tra một chút, xem vấn đề rốt cuộc ở nơi nào miễn cho ảnh hưởng tới đời sau. Tôi nhìn khuôn mặt có chút vàng vọt, đi lại tùy tiện, người trẻ tuổi vẫn nên hạn chế bản thân một chút, bằng không về sau sẽ khó có con, tới lúc đó mới hối hận thì đã không kịp rồi.”
Thân thể của mình, Cảnh Dật Nhiên rõ ràng nhất, hắn làm gì có bệnh! Tên lang băm này rõ ràng là nói dối!
Chính là, loại chuyện này hắn không có cách nào giải thích cũng không thể chứng minh, hắn cũng không thể tùy tiện làm một người có thai kéo tới chứng minh mình có năng lực!
Từ bệnh viện bước ra, Mạc Lan cùng Chương Dung không để hắn kịp giải thích lền kéo hắn đi bệnh viện Mộc Thị.
Sơ Đan thì đã bị Chương Dung tùy tiện đuổi đi rồi. Nếu đã không có hài tử, cô ta cũng không còn giá trị gì nữa cho một chút tiền rồi đuổi đi là được.
Bệnh viện Mộc thị là bệnh viện quý tộc, không chỉ có bác sĩ tốt nhất mà trang thiết bị cũng là tân tiến nhất ở thành phố A, hơn nữa tính bảo mật rất mạnh sẽ không tiết lộ thông tin cá nhân của bệnh nhân, đưa Cảnh Dật Nhiên tới nơi này kiểm tra thân thể là tốt nhất.
Hơn nữa Cảnh Thịnh có cổ phần ở bệnh viện Mộc thị, tới nơi này khám bệnh cũng giống như do nhà mình xem bệnh cực kì đáng tin.
Lão thái thái bị cháu trai lừa một lần, lúc này như thế nào cũng không chịu, không nghe hắn giải thích liền lôi kéo hắn vào bệnh viện Mộc thị.
Với thân phận của lão thái thái người tiếp đón bọn họ chính là viện trưởng bệnh viện Mộc thị, không ai khác là thanh niên tốt Mộc Thanh.
Cảnh Dật Nhiên không biết có phải chính mình gặp ảo giác, hắn cảm thấy lúc Mộc Thanh nhìn hắn cười có chút quỷ dị, nhưng nhìn kĩ lại thì không có gì, giọng nói vẫn nhiệt tình như cũ.
Mộc Thanh đã rất quen thuộc với quý bà Mạc Lan, rất thuận miệng gọi hai tiếng “bà nội”, mới nhìn qua có lẽ sẽ thấy còn thân hơn cháu trai Cảnh Dật Nhiên.
Về phần Chương Dung, cậu ta cũng rất lịch sự, mỉm cười gọi “Dì.”
Mạc Lan và Chương Dung đều thích cậu ta, bọn họ nhiệt tình vui vẻ trò chuyện một lúc, bầu không khí có vẻ thật sự tốt, ngoại trừ một người là Cảnh Dật Nhiên sắc mặt vô cùng xấu xí y hệt như người khác thiếu nợ cậu ta mấy trăm triệu.
Vòng vèo xung quanh một dạo, Mộc Thanh mói hỏi: “Bà nội hôm nay đến để điểm tra sức khỏe sao? Cháu nhìn qua thấy cơ thể nội rất khỏe, tinh thần cùng thần sắc tốt như vậy, lát nữa sẽ để cho bệnh viện tiến hành kiểm tra tổng quát.”
Sức khỏe của Cảnh Dật Nhiên, Mạc Lan và Chương Dung đều không biết rõ ràng cho lắm, nhưng bọn họ hết sức lo lắng, những lời bác sĩ nói có lẽ là đúng.
Nếu không cậu ta ở bên ngoài có rất nhiều phụ nữ, làm thế nào lại không thể đậu thai, mà cái thai duy nhất đã bị phá đi rồi!
Điều này thực sự đã bị hai người bọn họ xem nhẹ, lúc này Mộc Thanh hỏi đến, Mạc Lan ngay lập tức nói: “Đứa bé ngoan, không phải bà nội đến gặp bác sĩ mà là nội đưa A Nhiên đến gặp bắc sĩ.”
Mộc Thanh liếc mắt đánh giá trên dưới Cảnh Dật Nhiên một cái, cười nói: “Cậu ấy không phải khá tốt sao? Cũng không bị thương chỗ nào mà!”
Vấn đề này tuy có chút khó khăn để mở miệng, nhưng Mạc Lan đã hơn bảy mươi tuổi, đối với những chuyện như thế này thật sự vô cùng bình thường, bà ngừng một phút, nhỏ giọng nói: “Không phải bị thương, là bà muốn có chắt trai, con hãy tìm chuyên gia trong lĩnh vực này để cho họ nhìn qua một chút, nếu đúng là có bệnh, vậy phải nhanh chữa trị, không thể để chậm trễ được.”
Mộc Thanh lia mắt nhìn Cảnh Dật Nhiên đang dựa người vào tường, nhìn thấy khuôn mặt cậu ta tức giận và khó chịu hẳn lên, cố gắng nhịn cười, kìm nén đến mức ruột gan cũng muốn vỡ tung, lại bày ra bộ mặt nghiêm túc nói: “Bà nội không cần tìm người khác, con cũng là chuyên gia trong lĩnh vực này nhé! Nội yên tâm, nếu Dật Nhiên không có bệnh thì tốt rồi, còn có bệnh đương nhiên phải trị tận gốc, đảm bảo sang năm nội sẽ bế được chắt trai!”
Thời điểm này Mạc Lan thật sự vui tai khi nghe nói như vậy, trên mặt nhanh chóng tươi như hoa nở, tràn đầy tin tưởng nói: “Được, bà nội biết trình độ con rất giỏi, vậy A Nhiên sẽ giao cho con!”
Mộc Thanh nghĩ, cậu ta nói bà nội sang năm có thể bế chắt trai, cũng không phải nói người đang đứng trước mắt đây, mà chính là cháu trai lớn sinh chắt trai cho bà cơ!
Cậu ta tích cực gật đầu với Mạc Lan, thế nhưng dùng ánh mắt lấp lánh quỷ dị nhìn thoáng qua Cảnh Dật Nhiên, chọc cho Cảnh Dật Nhiên hai đầu mày nhíu chặt lại.
Ngay sau đó, Cảnh Dật Nhiên bị Mạc Lan và Chương Dung cứng rắn đẩy vào phòng phẫu thuật, để Mộc Thanh bắt đầu làm kiểm tra.
“Đến đây đi, Cảnh nhị thiếu, *** ra nào!”
Cảnh Dật Nhiên liếc mắt nhìn cậu ta, trên mặt chẳng hề có chút tức giận hay lo lắng gì, lại bày ra nụ cười yêu nghiệt trên gương mặt tuấn mĩ: “Bản thiếu gia hẳn là trai thẳng rồi, yêu thích những cô gái *** nhỏ trẻ đẹp! Có điều, nếu cậu một hai muốn vui vẻ với tôi, tôi cũng có thể miễn cưỡng suy nghĩ, nhưng ở đây không thể được rồi, tôi muốn đổi một cái giường lớn hơn!”
Mộc Thanh không thèm đếm xỉa, một mặt đeo khẩu trang y tế và găng tay plastic, một mặt cười như không cười nói: “Thật hi vọng lát nữa cậu cũng có thể ngang ngược như vậy mà nói chuyện với tôi.”
Cảnh Dật Nhiên hừ lạnh một tiếng, vừa muốn nhạo báng vài câu, đã thấy Mộc Thanh cầm một vật hình tròn màu trắng đi đến trước mặt cậu ta, sau đó cậu ta không có tí sức lực nào ngã xuống.
Mộc Thanh đỡ lấy cậu ta, dùng kiểu ôm công chúa đưa cậu ta lên giường phẫu thuật, cũng chẳng hề nháy mắt một cái đã *** Cảnh Dật Nhiên ra, chỉ còn chiếc quàn lót màu đỏ lẳng lơ.
Cả người Cảnh Dật Nhiên mềm như bông không có chút sức lực, nhưng lí trí lại rất tỉnh táo, thấy Mộc Thanh *** của mình, lạnh lùng nói: “Mộc Thanh, cậu dám cởi nữa, ông đây... sẽ giết cậu!”
Mộc Thanh mắt điếc tai ngơ, không hề dừng lại trực tiếp cởi luôn chiếc *** màu đỏ, Tiểu Dật Nhiên nhanh chóng phóng thoát ra bên ngoài.
“Ôi chao, vốn liếng cũng không bé chút nào ha! Không có gì lạ khi mỗi ngày đều ca múa mừng cảnh thái bình, cũng không hề thấy cậu kiệt sức. Tuy nhiên nhỉ, khẳng định là thận cậu đã hư rồi, chút nữa tôi sẽ viết cho cậu một vài loại thuốc bổ, về nhà sắc làm nước uống, uống khoảng nữa năm đến đây lấy tiếp.”
Mộc Thanh tấm tắc khen ngợi, không thèm quan tâm đến ánh mắt *** của Cảnh Dật Nhiên, còn tốt bụng nhắc nhở cậu ta: “Đừng di chuyển, ồ, tôi muốn châm cứu, cậu mà còn lộn xộn cũng mặc kệ mà đâm lệch kim. Ngoài ra, lúc đâm vào sẽ có chút đau, cậu hằng năm đều bị Cảnh đại thiếu tẩn cho thành người cũng không ra người, quỷ cũng không ra quỷ, chắc với chút đau ít ỏi này có thể chịu đựng rồi.”
Cậu ta vừa nói, cây kim trong tay vừa nhằm huớng Tiểu Dật Nhiên đâm xuống.
Trong phòng phẫu thuật vang lên tiếng kêu la thảm thiết của Cảnh Dật Nhiên một lúc lâu thật lâu, khiến cho Chương Dung ở phía ngoài chờ đau lòng không thôi, lo lắng hỏi Mạc Lan: “Mẹ, mẹ nói A Nhiên sẽ không có việc gì chứ? Tại sao lại la đau như vậy?”
Mạc Lan cũng không tường tận chuyện bên trong, nhưng bà tin tưởng vào tay nghề Mộc Thanh, an ủi nói: “Hãy yên tâm, chắc chắn sẽ ổn, có thể để chữa bệnh này sẽ có chút đau đớn.”
Nửa tiếng sau, rốt cuộc Mộc Thanh cũng rút kim ra, nắm miệng Cảnh Dật Nhiên cho cậu ta uống một lọ thuốc, sau đó ngừng lại, thu dọn dụng cụ và thuốc.
“Ôi, sao cậu lại la lớn như vậy làm gì, phòng phẫu thuật không hề có cách âm, chắc chắn bên ngoài đều nghe thấy rõ, lỡ như có người hiểu lầm phương diện đó của cậu không có tốt, nhưng tôi là trai thẳng, chỉ thích những cô gái *** nhỏ trẻ đẹp!” Mộc Thanh thuật lại những lời mà Cảnh Dật Nhiên đã nói trả lại, thấy gương mặt cậu ta trắng phéo, cả mặt đau đến vặn vẹo, vô cùng vui sướng khi có người gặp xui xẻo.
Lần trước cậu ta dám bắt cóc Thượng Quan Ngưng khỏi bệnh viện, làm cho cô ấy thiếu chút nữa không thể sống, kết quả chính cậu chỉ có thể gọi ông nội đến cứu người.
Lúc đó rất nguy hiểm, không cẩn thận sẽ không giữ được mạng sống Thượng Quan Ngưng. Mộc Thanh chỉ là đang giúp Thượng Quan Ngưng trả thù nhé, vừa hay lúc này thời cơ không tồi.
Toàn bộ nơi đó của Cảnh Dật Nhiên hầu như đều bị Mộc Thanh dùng kim đâm vào, đau đến mồ hôi chảy đầy đầu, gương mặt tuấn mỹ tái nhợt, đôi mắt đào hoa câu hồn đoạt phách người ta, giờ phút này không có một chút ấm áp. Nếu ánh mắt có thể ***, chắc chắn Mộc Thanh đã bị *** đến một trăm lần.
Mười lăm phút sau, thuốc tê cũng hết tác dụng, Cảnh Dật Nhiên cũng đã lấy lại sức lực, cậu ta bất chấp *** đau đớn giống như đâm vào tim, đột ngột bước đến túm lấy cổ áo Mộc Thanh, trực tiếp cho Mộc Thanh một cú đấm.
Máu mũi Mộc Thanh nhanh chóng chảy ra, đau đến nổi cậu ta hít hà.
Cảnh Dật Nhiên còn tưởng Mộc Thanh sẽ đánh lại, nhưng cậu ta chả thèm quan tâm nói: “Cậu đánh thêm cái nữa đi, tôi chắc chắn sẽ là cho cậu cả đời này không thể hoạt động được nữa, chân chính làm một thái giám!”
Trong một giây bàn tay Cảnh Dật Nhiên đang ở bên tai Mộc Thanh dừng lại, trở nên cứng ngắc, nghiến răng nghiến lợi rút trở về.
Mộc Thanh mặc kệ máu mũi đang chảy ra, cũng không lau đi, để im như vậy lát nữa ra ngoài Mạc Lan và Chương Dung thấy, cậu bị chính cháu trai bảo bối của bà đánh, nhất định sẽ lấy được sự ủng hộ.
Trên lĩnh vực châm cứu, lỡ như Mộc Thanh đâm lệch, nửa đời sau Cảnh Dật Nhiên xem như xong rồi! Hiện tại dù cho cậu ta có hận ૮ɦếƭ Mộc Thanh, cũng phải kìm hãm sự tức giận của mình.
Lời Mộc Thanh vừa nói ra không hề đùa giỡn, chuyện này thật sự có vấn đề, vừa bước vào cửa Mộc Thanh đã ngay lập tức châm cứu cậu ta, ngay cả kiểm tra hầu như chưa có làm, rõ ràng đã tính toán từ trước!
Mà người yêu cầu Mộc Thanh, Cảnh Dật Nhiên chả cần phải nghĩ.
Cảnh Dật Thần!
Cảnh Dật Nhiên hận nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như muốn phun ra lửa, tay nắm gắt gao, hận không thể đem Mộc Thanh *** ngay tại đây.
Mộc Thanh một chút cũng không sợ hắn, nhàn nhạt nói: “Vừa mới rồi tôi châm cứu cho anh, trong vòng một năm anh sẽ không thể chạm vào phụ nữ."
Chỉ một câu nói này liền khiến cho Cảnh Dật Nhiên đỏ mắt, không khống chế được sự phẫn nộ mà lao đến chỗ Mộc Thanh cho một đấm.
Mộc Thanh đau đớn kêu, nằm trên mặt đất hô to: “Anh mà lại đánh tôi thì tôi sẽ làm cho anh cả đời sẽ không chạm được vào phụ nữ!”
Những lời này cực kỳ hữu dụng, Cảnh Dật Nhiên lập tức dừng tay.
“Tôi cũng không nói bừa, trên đời này trừ tôi ra, không ai có thể chữa khỏi cho anh, Một năm sau, anh còn phải tìm tới tôi để châm lại mấy châm, thì thân thể mới có thể khôi phục lại như bình thường. Hừ, không nên trông cậy vào người khác có thể chữa hộ, không sợ mất mặt mà nói mà nói ra, anh tùy tiện đi tìm người thử xem!”
Một năm không thể chạm vào phụ nữ, vậy không phải là muốn *** hắn sao.
Cảnh Dật Nhiên phải cắn răng, hắn rốt cuộc cũng xác định được, việc ngày hôm nay nhất định đều là do một tay Cảnh Dật Thần an bài, bao gồm cả việc người phụ nữ mang thai mò tới cửa nhà!
Hắn rơi vào bẫy!
Nhìn Cảnh Dật Nhiên nghiến răng nghiến lợi, Mộc Thanh cảm thấy tâm tình rất thoải mái.
“Nếu không muốn trở thành thái giám thì tốt nhất nên đối xử với tôi tốt một chút, chờ khi nào tâm trạng tôi tốt lên, xem trừng tôi sẽ chữa hết cho anh!"
Mộc Thanh nói xong, liền trực tiếp ra khỏi phòng giải phẫu, cậu không ngốc, nếu ở lại bên trong Cảnh Dật Nhiên lại động thủ lần nữa thì làm sao bây giờ, mặt của cậu rất quý giá, còn phải dùng khuôn mặt này để đi câu dẫn vài cô gái, huỷ hoại đi thì xong đời.
Phòng cho khách quý bên ngoài phòng giải phẫu, Bà nội Mạc Lan cùng Chương Dung đều sốt ruột chời ở bên ngoài, vừa thấy Mộc Thanh tiến vào, hai người liền lập tức đứng lên.
“Thế nào rồi, bác sĩ Mộc, thân thể A Nhiên……” Chương Dung còn sốt ruột hơn cả bà nội, nếu thân thể con trai có vấn đề, về sau không có con nối dõi, hai người bọn họ nương nhờ ở Cảnh gia cứ như vậy về sau bất luận như thế nào cũng đều không thắng được Cảnh Dật Thần.
Mộc Thanh máu mũi đầy trên mặt, trên áo khoác màu trắng cũng dính đầy vết máu loang lổ, tỉ mỉ xử lý tóc đã rối loạn nhưng vẫn không thoát được vẻ chật vật.
Bà nội trầm ổn hơn Chương Dung nhiều, thấy Mộc Thanh mang bộ dạng này đi từ phòng giải phẫu ra, liền khẳng định là cháu trai đã làm chuyện tốt gì.
Bà không hỏi tình trạng của Cảnh Dật Nhiên ngay, mà chen ngang lời Chương Dung có chút xin lỗi nói: “Mộc Thanh, Bà nội rất xin lỗi con, con vất vả xem bệnh cho A Nhiên, lại còn bị nó đánh, con yên tâm, bà nội nhất định không bạc đãi con!"
Mộc Thanh xoa xoa máu mũi của mình, nói: "Bà nội đừng nói vậy, con với A Nhiên đều là anh em tốt, cậu ấy là do thân thể không tốt nên mới phát hỏa, mới không kìm chế được mà ra tay thôi, không thể trách cậu ấy. Chỉ cần có thể chữa khỏi cho cậu ấy thì cho dù bị đánh ૮ɦếƭ con cũng chấp nhận."
Cảnh Dật Nhiên mới vừa đi vào liền nghe thấy Mộc Thanh mặt không đỏ tim không đập trợn mắt nói dối, máu nóng lại xông lên, muốn nhào đến chỗ Mộc Thanh đánh gẫy mũi hắn.
Chương Dung thấy con trai sắc mặt khó coi, hơn nữa mồ hôi đầy đầu, chiếc áo sơmi màu xanh biển đều ướt đẫm, bà liền lập tức tiến lên đỡ lấy hắn, có chút lo lắng hỏi: “A nhiên, con không sao chứ? Sao mà lại toát nhiều mồ hôi như vậy?”
Cảnh Dật Nhiên cắn răng không nói lời nào, chỉ dùng ánh mắt như muốn *** nhìn Mộc Thanh.
Mộc Thanh cười với Chương Dung và bà nội giải thích: “Là thế này, A Nhiên thân thể không có vấn đề gì lớn, chỉ là thân thể tiêu hao quá nhiều sức lực, rất may là phát hiện sớm, không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Bà nội và Chương Dung vừa nghe, liền biết lý do tại sao lại như thế này, Cảnh Dật Nhiên ngày thường không biết tiết chế, lúc nào bên người cũng có một đám phụ nữ vây quanh, không kiệt sức mới lạ! Hai người giờ phút này đều có chút khẩn trương, thấp thỏm hỏi: “Vậy giờ làm sao mới được?”
Cảnh Dật Nhiên ở một bên nghe phổi đều chứa đầy khí nóng, bà nội với mẹ của hắn, thế nhưng không tin đứa cháu trai này, nhưng lại không chút do dự mà tin tưởng Mộc Thanh, vừa rồi ở trong phòng phẫu thuật, kém chút nữa là hắn bị Mộc Thanh châm ૮ɦếƭ!
Hơn nữa, thân thể của hắn chính hắn là rõ nhất, hắn căn bản là không có vấn đề như Mộc Thanh nói, làm gì có chuyện “Tiêu hao quá nhiều sức lực”!
Hắn ngày thường có rất nhiều phụ nữ thì không sai, nhưng đó chỉ là do hắn cố ý tạo ra biểu hiện giả dối lừa bịp mọi người mà thôi, trên thực tế đâu có như vậy.
Nhưng hắn ngụy trang quá thành công, lúc này hai người phụ nữ này căn bản sẽ không tin tưởng việc hắn ở loại chuyện này có tiết chế.
Cảnh Dật Nhiên hiện tại cảm thấy, hắn đã rớt sâu vào vái bẫy do Cảnh Dật Thần thiết kế, anh ta đem mọi việc an bài hết, chỉ chờ hắn tự chui vào, mà hắn bởi vì trong nhà có hai người phụ nữ ngu xuẩn, mà từng bước một làm đúng theo kế hoạch của Cảnh Dật Thần.
Trong lòng hắn vô cùng bực mình, lại còn ngồi nghe Mộc Thanh nghiêm túc dặn dò hai người phụ nữ kia:“Thân thể A Nhiên vẫn phải nghỉ ngơi thật tốt mới được, tuy rằng con châm cứu cho cậu ấy có thoải mái lên một chút, nhưng việc này không có biện pháp, bây giờ chỉ có biện pháp tốt nhất đó chính là cho cậu ấy ở nhà nghỉ ngơi một năm, trong một năm nay không được động vào phụ nữ, nếu không kiềm chế sẽ giống như kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Tí con sẽ bốc cho cậu ấy ít thuốc, hai người lúc về cho cậu ấy uống, trong thời điểm dùng thước điều trị phải kiêng kị một số thứ không thể dộng vào đồ ăn mặc, càng không được ăn cay, càng không thể động vào R*ợ*u bia, phải nghỉ ngơi nhiều, không thể thức khuya quá mệt nhọc, phải giữ cho tâm tình thật vững vàng, không thể quá vui mừng hay buồn bã quá, càng không thể phát giận, nên khống chế bản thân một chút..."
Mộc Thanh lải nhải nói rất nhiều, nhưng hai người phụ nữ lại nghe cực kỳ nghiêm túc, nhìn dáng vẻ như chắc chắn sẽ làm theo lời Mộc Thanh nói, nghiêm khắc với hắn, việc này làm cho Cảnh Dật Nhiên cảm thấy cả người đều vô lực, da đầu tê dại.
Dựa theo cách nói của Mộc Thanh thì hắn có thể xuất gia làm hòa thượng được rồi!
Vật lộn suốt một buổi trưa, Mộc Thanh mới đem ba người tiễn về.
Bọn họ vừa đi, cậu liền lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Dật Thần, trong giọng nói tràn ngập H**g phấn, đắc ý nói: “Cảnh thiếu, đã hoàn thành, nhờ tôi, ít nhất một năm hắn không thể có mùa xuân! Ha ha ha, hơn nữa, bà nội nhà anh nhất định sẽ đem hắn quản rất nghiêm, mẹ hắn có khi còn nghiêm khắc hơn so với bà nội, Cảnh Dật Nhiên sẽ được làm hòa thượng một năm."
Cảnh Dật Thần lại không H**g phấn giống Mộc Thanh, tình thế chưa chắc sẽ giống như Mộc Thanh tưởng.
Anh quá hiểu Cảnh Dật Nhiên, với tính cách của Cảnh Dật Nhiên, tuyệt đối sẽ không dễ dàng khoanh tay chịu ૮ɦếƭ như vậy, làm hắn ngoan ngoãn ở nhà một năm làm hòa thượng, đây là việc tuyệt đối không thể thành hiện thực.
Bất quá, anh cũng không có trông cậy vào chút thủ đoạn nhỏ như vậy mà khiến cho Cảnh Dật Nhiên dừng lại, anh chỉ là hy vọng có thể tăng thêm lực cản từ gia đình cho Cảnh Dật Nhiên mà thôi.
“Được rồi, tôi đã biết, cậu chú ý hắn một chút, lần sau bà nội đến, cậu cứ đem bệnh của nó nói nghiêm trọng thêm một ít.”
Cúp điện thoại của Mộc Thanh, Cảnh Dật Thần lại kêu A Hổ vào thư phòng.
“Việc bên Tạ Trác Quân thế nào rồi?”
“Thiếu gia, hắn gần đây tra được việc của Thượng Quan Nhu Tuyết, hắn nghi ngờ Thượng Quan Nhu Tuyết cùng đàn ông khác có quan hệ không trong sạch, hai người họ gần đây thường nảy sinh mâu thuẫn, tình cảm rất không tốt."
“Vậy giúp giúp bọn họ một chút, cần phải nhanh gả cô ta đi!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc