Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 122

Tác giả: Muội Chỉ Ái Cật Nhục

Có thể được Thái Hậu mời nhập cung tham gia tiệc tối tự nhiên đều là những quý nữ, những nhóm quý nữ đó có thói quen trước mặt người khác thì ưu nhã đạm nhiên, còn đối với trạch đấu trong nhà mình, đều tuyệt đối là làm bộ làm tịch, giống Tô Vãn trắng trợn táo bạo như người đàn bà đanh đá xé rách hình tượng trước mặt mọi người thật đúng là chưa thấy qua.
Lúc này Thẩm Thanh Cẩm cũng bị Tô Vãn chọc tức cả người run rẩy, tuy là nàng ngày thường lý trí đạm nhiên, nhưng ở trước mặt bao người bị Tô Vãn bôi nhọ như thế, đáy lòng nóng giận cũng nhịn không được bạo phát.
“Tô Vãn, ngươi nếu còn ăn nói bừa bãi, đừng trách ta không khách khí!”
Thẩm Thanh Cẩm đè nặng lửa giận, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Vãn, mà nhìn thấy Thẩm Thanh Cẩm phát hỏa, Tô Vãn có chút khinh miệt cười.
"Làm sao, ngươi bị ta vạch trần trước mặt mọi người nên thẹn quá thành giận sao? Thẩm Thanh Cẩm ngươi nhìn ngươi xem, Tết nhất, tất cả mọi người đều mặc trang phục tươi sáng vui vẻ, còn ngươi lại mặc như là mẹ ૮ɦếƭ, ai nha, ngại quá, ta thiếu chút nữa quên mất nương của ngươi đã sớm ૮ɦếƭ rồi!”
Thấy Tô Vãn không chỉ không biết thu liễm, vậy mà còn cố ý nói đến chuyện mình mất mẫu thân sớm, Thẩm Thanh Cẩm cuối cùng cũng áp không được lửa giận ở đáy lòng, nàng đột nhiên nâng tay lên, mắt thấy liền đánh vào mặt Tô Vãn....
“Ngươi không có tư cách nói đến nương ta! Ngươi không xứng!”
“Bang!”
Tay Thẩm Thanh Cẩm đã sớm bị Tô Vãn có chuẩn bị ở giữa không trung đánh rớt.
“Ta không xứng?”.
Tô Vãn nheo mắt, ánh mắt lãnh lệ nhìn Thẩm Thanh Cẩm trước mắt.
“Ta xứng hay không xứng nhắc tới Thẩm phu nhân, đó là do Thẩm phu nhân định đoạt! Mà ta xứng hay không xứng với Thẩm Ngọc Thư, cũng là do Thẩm Ngọc Thư định đoạt! Thẩm Thanh Cẩm, ngươi cho rằng ngươi là cái thá gì? Là một nữ nhi, ngươi có mỗi năm đi thăm mộ mẹ ruột của mình sao? Là một muội muội, ngươi cố ý thiết kế chia rẽ hôn sự của ca ca ruột, ngươi có nghĩ tới cảm nhận của ca ca ngươi sao? Người như ngươi, vậy mà còn mở miệng ngậm miệng nói Tô Vãn ta không xứng!”
Nghe Tô Vãn nói, Thẩm Thanh Cẩm ngây ra một lúc, mà những người chung quanh cũng đều nhịn không được im lặng, các nàng chưa từng gặp qua Tô Vãn hùng hổ doạ người như vậy.
Tô Vãn đã từng vì lấy lòng Thẩm Ngọc Thư, mỗi năm định kỳ đều đi đến trước mộ của Thẩm phu nhân bái tế, khi đó nàng bị trở thành “Hoa si” bị toàn đế đô chê cười.
Hiện tại, lại nghe Tô Vãn nói đến những lời này, những nhóm danh môn quý nữ đó tất cả đều không tự chủ được trầm mặc……
Ở lúc mọi người trầm mặc, Thẩm Thanh Cẩm sắc mặt càng thêm khó coi, nàng trước khi trọng sinh bị Dư thị giả nhân giả nghĩa che dấu, vẫn luôn xem bà ta như mẫu thân thân sinh của mình, mà sau khi trọng sinh nàng lại thời thời khắc khắc đều nghĩ đến việc đi tìm kẻ thù kiếp trước để trả thù, Thẩm Thanh Cẩm căn bản không có thời gian cùng tâm tư để đi bái tế mẫu thân mất sớm của mình.
Cừu hận, sớm đã che mờ mắt Thẩm Thanh Cẩm, làm nàng nhìn không thấy thế gian này còn có thân tình cùng tình yêu, nàng nhìn thấy chỉ có phản bội cùng lừa gạt, chỉ có chán ghét cùng căm hận.
Lúc này, cảm giác được ánh mắt khác thường của mọi người nhìn về phía mình, lại nhìn thấy Tô Vãn trước mặt vênh váo tự đắc, Thẩm Thanh Cẩm lại nghĩ tới kiếp trước thê thảm của mình, nhớ tới thai nhi vô tội ૮ɦếƭ ở trong bụng kia, trong lúc nhất thời bi thương từ trong lòng dâng lên, nàng cũng bất chấp nhiều người như vậy, sắc mặt tái nhợt hướng về trước người Tô Vãn vọt qua....
Kiếp trước, nếu không phải bởi vì Tô Vãn cản trở, ca ca nhất định sẽ vì mình đòi lại công đạo, mình cũng sẽ không rơi vào kết cục táng thân trong biển lửa!.
Tưởng tượng đến đây, ánh mắt Thẩm Thanh Cẩm nhìn về phía Tô Vãn mang theo khắc cốt oán độc.
Mắt thấy Thẩm Thanh Cẩm hướng về phía mình nhào tới, Tô Vãn chỉ là cười cười, đang muốn có động tác, cửa đại điện đột nhiên truyền đến âm thanh thông báo bén nhọn của nội thị tổng quản.....
“Thái Hậu giá lâm!”
Thái Hậu tới!
Trong đại điện mọi người đang xem náo nhiệt vừa nghe thông báo tất cả đều sắc mặt đại biến, một bên sửa sang lại trang dung, một bên nhanh chân về vị trí của mình...
“Thái Hậu tới! Tỷ tỷ, tỷ không cần xúc động!”
Mắt thấy phượng giá của Thái Hậu phải vào cửa, Thẩm Thanh Dao vẫn luôn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt đột nhiên tiến lên một bước, một bên khuyên bảo một bên lôi kéo góc áo Thẩm Thanh Cẩm.
“Ngươi buông tay!”
Thẩm Thanh Cẩm còn chưa bị tức giận làm hồ đồ, nàng biết Thẩm Thanh Dao ngay lúc này đột nhiên có động tác, tuyệt đối là không có ý tốt.
Cho nên nàng nhanh tay nhẹ nhàng đẩy Thẩm Thanh Dao ra một chút, vốn định đem nàng ta đẩy ra, làm nàng ta đừng trở ngại mình, nhưng Thẩm Thanh Dao thời điểm lui ra phía sau, lại bị Tô Vãn bên cạnh nhìn như vô tình vướng một chút, cả người trọng tâm không vững, loạng choạng té ngã trên mặt đất, cái trán trơn bóng vừa lúc đập vào ngọc thạch trên mặt đất ở đại điện, nháy mắt liền chảy ra huyết sắc đỏ tươi.
Biến cố này tới tới quá bất ngờ, chờ Dư thị phản ứng lại tiến lên ôm lấy nữ nhi của mình, phượng giá của Thái Hậu đã vào đại điện.
“Trên đại điện, người nào làm càn như thế!”
Lúc này trong đại điện có chút hỗn loạn, nội thị tổng quản hầu hạ Thái Hậu nhìn thấy trường hợp trong đại điện, nhịn không được ánh mắt lạnh lùng, cao giọng khiển trách một câu.
Dư thị ôm cái trán đổ máu của Thẩm Thanh Dao run rẩy quỳ trên mặt đất, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Mà Thẩm Thanh Cẩm ở một bên ngay lúc này là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại, nàng hướng về phía Thái Hậu doanh doanh nhất bái, trên mặt nhìn không ra bất luận thần sắc hoảng loạn gì.
“Thần nữ Thẩm Thanh Cẩm tham kiến Thái Hậu, Thái Hậu nương nương Vạn Phúc kim an!”
Kiếp trước Thẩm Thanh Cẩm rất quen thuộc tính tình của Thái Hậu, nàng biết Thái Hậu không phải là một vị không nói lý lẽ, hơn nữa Thái Hậu cũng rất thưởng thức những người lâm nguy không sợ, cho nên lúc này Thẩm Thanh Cẩm biểu hiện trấn định tự nhiên, thậm chí nàng đã nghĩ kỹ lý do thoái thác, chỉ cần Thái Hậu mở miệng hỏi tình huống hiện tại là như thế nào, nàng nhất định phải đem chuyện Tô Vãn cố ý bôi nhọ mình nói ra!.
Nghe Thẩm Thanh Cẩm nói, Thái Hậu một thân hoa phục chỉ là nhẹ nhàng nâng mắt liếc mắt một cái, sau đó, ánh mắt Thái Hậu liền dừng ở trên người Tô Vãn, thấy Tô Vãn cũng đứng ở giữa đại điện vẻ mặt tái nhợt, Thái Hậu nhịn không được nhíu mày.
“Nha đầu Tô gia, đây là làm sao vậy? Bị dọa rồi sao? Tới tới tới, đến chỗ ai gia, để ai gia nhìn xem!”
Thẩm Thanh Cẩm:……
Mọi người:……
“Thái Hậu!”
Tô Vãn nghe được thanh âm của Thái Hậu lập tức trưng một khuôn mặt ủy khuất, đáng thương hề hề vọt tới bên người Thái Hậu.
“Thái Hậu, ngài tới đúng rất đúng lúc, Thẩm Thanh Cẩm vừa rồi muốn đánh thần nữ, Thanh Dao muội muội ở một bên ngăn cản nàng, kết quả bị nàng đẩy ngã trên mặt đất còn bị thương cái trán! Thái Hậu nương nương, ngài phải vì thần nữ làm chủ!”
“Thái Hậu, ngài chớ nên tin vào lời nói phiến diện của Tô Vãn! Nguyên nhân mọi chuyện thật ra là……”
Thẩm Thanh Cẩm mắt thấy Tô Vãn ở trước mặt Thái Hậu thay trắng đổi đen, nàng gấp không chờ nổi mở miệng muốn vì chính mình biện giải, nhưng nói đến một nửa đã bị thanh âm lạnh băng uy nghiêm của Thái Hậu đánh gãy!
“Làm càn! Ai gia có cho ngươi nói chuyện chưa?”
Thái Hậu mắt lạnh nhìn Thẩm Thanh Cẩm một thân lụa trắng, bản năng liền đối với nàng không vui, huống chi…… Nàng vậy mà còn dám khi dễ con dâu tương lai của mình?
Tưởng tượng đến tiểu nhi tử số khổ kia của mình thật vất vả mới tìm nữ nhân mà mình thích, đều đã chuẩn bị thành thân, mình làm mẫu hậu sao có thể để con dâu tương lai của mình ở chính địa bàn của mình bị người khác khi dễ?
“Dư thị, ngươi tới nói xem đây là có chuyện gì?”
Thái Hậu xoay chuyển ánh mắt, lập tức dừng ở trên người mẹ con Dư thị cách đó không xa.
Dư thị sắc mặt có chút phức tạp.
“Hồi bẩm Thái Hậu, tiểu nữ Thanh Cẩm cùng Tô đại tiểu thư…… Có chút hiểu lầm, nàng cũng không phải thật sự muốn động thủ với Tô đại tiểu thư! Mong Thái Hậu tha tội!”
Thanh âm Dư thị run rẩy, giống như phải vì Thẩm Thanh Cẩm biện giải, trên thực tế lại là chứng thực Thẩm Thanh Cẩm trong điện hành hung người là sự thật.
Quả nhiên, nghe được Dư thị nói, sắc mặt Thái Hậu lập tức âm lãnh xuống, nàng rũ con ngươi hàn ý nghiêm nghị liếc Thẩm Thanh Cẩm một cái, sau đó lại ánh mắt nhu hòa nhìn Tô Vãn đang ngồi cạnh mình.
“Nha đầu Tô gia, ngươi có bị thương chỗ không? Mau để ai gia nhìn xem!”
“Thần nữ không có việc gì, chỉ là Thanh Dao muội muội nàng……”
Tô Vãn cố ý kéo dài âm cuối, ánh mắt dừng ở trên người Thẩm Thanh Dao cách đó không xa.
Lúc này tâm tư Thẩm Thanh Dao lại là phức tạp nhất trong tất cả mọi người....
Cho tới nay Thẩm Thanh Dao đều cảm thấy mình thông minh tuyệt đỉnh, cho dù là Thẩm Thanh Cẩm hay là Tô Vãn đều là bị mình đùa bỡn như phế vật trong lòng bàn tay.
Nhưng hôm nay nàng mới biết được, tỷ tỷ của mình nhìn như đơn thuần ngây thơ cũng có một mặt vững vàng bình tĩnh như vậy, mà Tô đại tiểu thư luôn bị mình xem như bao cỏ, một khi lên tiếng là nhất minh kinh nhân! (kiểu như không nói thì thôi mà nói thì làm người ta ngạc nhiên í)
Lúc vừa rồi, Thẩm Thanh Dao mắt thấy Tô Vãn nhấc chân cố ý vướng mình một chút, mà hiện tại, nàng lại ở trước mặt Thái Hậu vì mình bất bình……
Thẩm Thanh Dao cho đến giờ khắc này mới đột nhiên phát hiện, Tô Vãn trước mắt này thật sự xa lạ, một chút cũng không giống đại tiểu thư bao cỏ mà trước kia nàng quen biết, có lẽ, nàng ấy của hiện tại, mới là nàng ấy chân thật nhất?……
“Người đâu, đỡ Thẩm tiểu thư xuống, thuận tiện truyền thái y chẩn trị!”
Thái Hậu ra lệnh một tiếng, lập tức có cung nữ nội thị bước nhanh đến đỡ Thẩm Thanh Dao từ trong *** Dư thị đi.
Đợi cho Thẩm Thanh Dao được người đỡ đi rồi, Thái Hậu lúc này mới lạnh giọng khiển trách.
“Thẩm Thanh Cẩm, ở trên đại điện ngang nhiên quát tháo, ngươi biết tội chưa?”
“Thần nữ không biết!”
Mắt thấy Thái Hậu cố ý thiên vị Tô Vãn, Thẩm Thanh Cẩm nội tâm không phục, nàng nhịn không được nâng mi mắt, cùng Thái Hậu bốn mắt nhìn nhau.
“Thần nữ còn có chuyện muốn nói! Hôm nay việc này rõ ràng là Tô Vãn……”
“Ai u.”
Tiếng kêu sợ hãi của Tô Vãn lại lần nữa đánh gãy lời nói Thẩm Thanh Cẩm, Thẩm Thanh Cẩm sắc mặt khó coi nhìn kĩ thuật diễn phù hoa của Tô Vãn đang đỡ trán của mình.
“Ta đầu đau quá! Không biết có phải bị nàng ấy làm cho nóng giận quá hay không, Thái Hậu, đều là Tiểu Vãn sai, Tiểu Vãn không nên đi trêu chọc Thẩm tiểu thư, cũng không nên cùng nàng ấy tranh chấp, hôm nay vốn là một ngày rất tốt, chính Tiểu Vãn làm Thái Hậu nương nương mất hứng, thỉnh Thái Hậu trách phạt!”
Nói xong, Tô Vãn làm bộ chuẩn bị quỳ xuống nhận sai, không đợi mọi người phản ứng, Thái Hậu đã tự mình cong hạ thân thể đỡ hai tay Tô Vãn.
Cái động tác này lại làm các bạn nhỏ trong điện sợ ngây người.....
Tô đại tiểu thư này rốt cuộc là cái vận khí gì vậy?
Vậy mà được Thái Hậu thiên vị nhứ thế?
Tô Vãn: nhi tử của Thái Hậu là hậu trường của ta, ta làm sao sẽ có chuyện được?
“Tiểu Vãn không cần nói như vậy, thị phi công đạo tự tại nhân tâm, ai gia sẽ vì ngươi làm chủ!”
Một tiếng Tiểu Vãn này, Thái Hậu nương nương kêu thật thuận miệng, mọi người một bên đều đã hết chỗ nói rồi.....
Thái Hậu chính là mẹ đẻ của bệ hạ, các vị tiểu thư ở đây đều là cùng hoàng tử đương triều tuổi tác tương đương, ai có bản lĩnh có thể làm cho Thái Hậu gọi thẳng nhũ danh?
Đến Thái tử phi cũng không có đặc quyền đó nha!
Một đám người trợn mắt há hốc mồm, cũng chỉ có Lưu thị có thể khắp nơi vẻ mặt đạm nhiên....
Không sai, nữ nhi của lão nương tương lai chính là Tấn Vương phi, là đệ muội của bệ hạ, con dâu của Thái Hậu, đến Thái Tử thấy cũng phải kêu một tiếng hoàng thẩm, hành lễ trưởng bối.
Tưởng tượng đến đây, tâm tình Lưu thị liền phá lệ thoải mái..
Được rồi, thật ra dựa theo bối phận cùng địa vị mà nói, gả cho Tấn Thân Vương hình như cũng không tệ lắm?
Lúc này Lưu thị từ đáy lòng đã có chút tán thành việc hôn nhân này, mà hiện tại duy nhất làm nàng lo lắng chính là thân thể của con rể yếu đuối nha, nếu không muốn để nữ nhi mình tuổi còn trẻ phải thủ tiết, tương lai nhất định phải dùng nhiều tiền mua đồ bổ để cho con rể hảo hảo tẩm bổ……
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc