Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ - Chương 118

Tác giả: Muội Chỉ Ái Cật Nhục

“Hoặc là, ta đưa ngươi lên ngôi cửu ngũ! Hoặc là, ta đưa ngươi đi địa phủ hoàng tuyền!”
Tô Duệ phủi phủi thân mình, nhìn Tần Hạo nói ra những lời này.
Giữa hai người cách một cái án thư gỗ đỏ, ở thời điểm tiếng nói Tô Duệ vừa dứt, Tần Hạo liền cảm giác được sát khí ngập trời không thể ngăn cản ập vào trước mặt!
Hắn một chút cũng không nghi ngờ lời nói của Tô Duệ.
Ngôi cửu ngũ, trước mắt người nam nhân này tuyệt không hiếm lạ.
Mà địa phủ hoàng tuyền, càng không phải nói chơi……
“Con chọn điều thứ nhất!”
Dưới cái nhìn chăm chú của Tô Duệ, Tần Hạo nuốt một ngụm nước bọt, nhanh miệng trả lời một câu.
“Rất tốt.”
Tô Duệ cười cười đứng thẳng thân mình, sau đó hơi hất cằm lên, nheo nheo mắt.
“Hiện tại chúng ta giải quyết một sự kiện khác!”
Một sự kiện khác?
Tần Hạo còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận sự kiện Tô Duệ nói là cái gì, hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tiếp theo, bụng hắn đã bị Tô Duệ đá thật mạnh bằng một chân, cả người Tần Hạo đều bay ngược ra ngoài, lực thật lớn đánh vào đâm nát cửa thư phòng, thân thể Tần Hạo ngã xuống ở giữa sân của vương phủ.
Chỉ là một chân mà thôi, Tần Hạo không chỉ có bay đi thật xa, cả người còn cuộn tròn trên mặt đất một bên hộc máu một bên thống khổ dùng đôi tay che lại bụng mình.
Trường hợp này thật là……
Truy Phong ở một bên theo bản năng sờ sờ bụng, may mắn là mình thông minh biết không thể chọc Tô tiểu thư không cao hứng, nếu không, chậc chậc chậc, vị Hoàng đế bệ hạ tương lai trước mắt này chính là miêu tả chân thật nhất kết cục của mình.
“Cửu, Cửu thúc……”
Tần Hạo chịu đựng cảm giác đau đớn mãnh liệt ở bụng, ánh mắt hoảng hốt nhìn nam nhân từng bước từng bước không chút để ý hướng về phía mình.
Tại một khắc này, hắn mới chân chính cảm giác được vị Cửu hoàng thúc này thật đáng sợ...
Bệnh nguy kịch?
Bệnh tật quấn thân?
Đờ mờ, các ngươi đã gặp qua người bệnh có thể nhẹ nhàng bâng quơ dùng một chân liền đem một vị võ lâm cao thủ đá bay, hơn nữa hộc máu không ngừng hay sao?
“Cửu thúc, Cửu thúc!”
Mắt thấy Tô Duệ đã đi đến trước mặt mình, sắc mặt Tần Hạo càng thêm thảm bại, đến thanh âm cũng run lên.
Thời điểm ở trong hoàng thành bị người vây công, ở trên đường bị tuần bổ của Đại Lý Tự đuổi giết, Tần Hạo cũng chưa cảm thấy sợ hãi, nhưng không biết vì sao, mắt thấy Tô Duệ từng bước một tới gần, cái loại sát khí từ trong xương cốt phát ra này, làm hàm răng của Tần Hạo cũng run lên.
Tô Duệ nâng tay ưu nhã nhấc áo choàng của mình, chậm rãi ngồi xổm trước người Tần Hạo.
“Đau không?”
Rõ ràng là ngữ khí ôn hòa đạm nhiên như vậy, lại làm người ta sởn tóc gáy.
“Cửu thúc……”
Tần Hạo không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể kêu Cửu thúc, tựa hồ kêu như vậy trong lòng sẽ không sợ hãi nữa...
Người nam nhân này là Cửu thúc, sẽ không thật sự giết mình? Ách, Tần Hạo bỗng nhiên có chút không xác định được.
Đối diện với con ngươi Tần Hạo có chút hoảng sợ, Tô Duệ không biết làm sao liền nhớ tới Hiên Viên Dã, còn có rất nhiều những nhiệm vụ ở các thế giới cổ đại hắn đã từng trải qua, những đế vương đó trước khi ૮ɦếƭ đều là hoảng sợ bất an như thế này nhìn mình. (Sắp ૮ɦếƭ thì phải sợ, không có ai như ngài đâu Tô tướng quân ạ =)).)
Thật là, không thú vị chút nào.
Tô Duệ thu hồi ánh mắt lại chậm rãi đứng dậy.
“Truy Phong, ngươi dìu hắn đi biệt viện dưỡng thương, thuận tiện nói cho hắn biết, người nào là không thể chọc.”
“Rõ!”
Truy Phong lập tức vội vàng tới trước mặt Tần Hạo, đỡ hắn đến biệt viện, đại phu của vương phủ cũng đuổi theo sau, tận mắt nhìn thấy đại phu kiểm tra thương thế cho Tần Hạo, tâm Truy Phong nhịn không được lại run rẩy.....
Một chân liền đá gãy 3 cái xương sườn gì gì đó, Vương gia của hắn lúc ấy cũng chỉ là dùng ba phần lực đạo mà thôi!
Nếu là dùng toàn lực, chẳng phải một chân liền mất mạng?
Lúc này Tần Hạo trên giường bệnh mặt đầy mồ hôi lạnh, lại không có đau đến ngất xỉu, không thể không nói vị hoàng thất này từ nhỏ đã trải qua sóng to gió lớn lưng đeo huyết hải thâm thù trở thành cô nhi cũng thật là một hán tử.
Nhìn thấy Tần Hạo vẫn là vẻ mặt rối rắm hình như hoàn toàn không biết mình phạm sai lầm gì, Truy Phong nhịn không được ở một bên nhẹ nhàng mở miệng.
“Thế tử, thời điểm người bị tuần bổ của Đại Lý Tự đuổi giết gặp một vị tiểu thư, người còn nhớ rõ không?”
Một vị tiểu thư?
Ánh mắt Tần Hạo hoảng hốt, vẫn gật gật đầu.
Hắn đương nhiên nhớ rõ, khi đó hắn nhìn thấy chiếc xe ngựa kia là xe ngựa quý tộc của đế đô, liền muốn nhân cơ hội bắt cóc con tin để thoát khỏi đế đô, ai biết ở một khắc kia bởi vì sơ sẩy bị người ám toán.
Từ từ, ám toán?
Ánh mắt Tần Hạo đột nhiên sáng ngời, nhìn về phía Truy Phong ở mép giường.
“Không sai.”
Truy Phong biết Tần Hạo đã nghĩ tới cái gì, hắn cũng không phủ nhận, dứt khoát vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu.
“Dùng ám khí đả thương người là ta, mà vị tiểu thư kia, không bao lâu nữa, sẽ là nữ chủ nhân của Tấn Thân Vương phủ chúng ta, cũng chính cửu hoàng thẩm của người!”
Cho nên nói, ngươi thiếu chút nữa làm bị thương người trong lòng của Vương gia nhà chúng ta, đá ngươi một chân tuyệt đối là nhẹ!
Tần Hạo:……
Ta chỉ có ý đồ bắt cóc, trời đất chứng giám, cuối cùng ta đến một cái góc áo của nàng cũng chưa ***ng tới có biết không?
Chuyện này, làm Tần Hạo khắc sâu nhận thức đạo lý nhân sinh của một người.........
Ngươi không cần cùng Cửu hoàng thúc giảng đạo lý, bởi vì hắn chính là đạo lý!
Vương gia bá đạo không giải thích ~
(Anh sợ vợ nhưng anh vẫn rất ngầu nha =)).)
Một đêm này, Tần Hạo ở giữa sự đau đớn đến ૮ɦếƭ đi sống lại thể nghiệm chân lý nhân sinh, mà ở Tĩnh Ninh hầu phủ, Lưu thị hôn mê tỉnh lại cũng đã là sáng sớm ngày hôm sau.
Giương mắt nhìn thấy phu quân của mình mặc triều phục chuẩn bị thượng triều, Lưu thị lập tức từ trên giường bò dậy, gắt gao bắt lấy ống tay áo Tô Vân.
“Phu nhân, nàng tỉnh rồi?”
Tô Vân nhìn Lưu thị một cái, ánh mắt tràn đầy quan tâm.
“Thân thể nàng không có việc gì? Đang yên đang lành làm sao lại té xỉu?”
Nha hoàn trong phủ cũng không có đem nguyên nhân Lưu thị té xỉu nói cho Tô Vân, chuyện này dù sao cũng là việc tư của chủ tử, những hạ nhân có mắt nhìn đều rõ ràng cái gì nên nói cái gì không nên nói.
“Ta……”
Lưu thị há miệng thở dốc, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói từ đâu, ánh mắt dừng ở trên triều phục màu đỏ của Tô Vân. Lưu thị nhịn không được hỏi một câu.
“Lão gia, ngài hôm nay thượng triều sẽ gặp được Tấn Thân Vương sao?”
“Cửu vương gia?”
Tô Vân sửng sốt một chút, hắn ở triều làm quan nhiều năm đối với Tần Mục Ngôn không thể nói là quá quen thuộc nhưng cũng tuyệt không xa lạ.
“Vương gia gần đây rất ít thượng triều, nàng cũng biết thời tiết đang lạnh, Vương gia thân thể ốm yếu, ở nhà dưỡng cũng không có gì đáng trách.”
Nghe được Tô Vân nói, sắc mặt Lưu thị càng thêm không tốt.
“Lão gia, ngài có biết Vãn Nhi nó, Vãn Nhi nó…… Nó muốn cùng Thẩm gia từ hôn!”
“Cái gì?”
Tô Vân nghe được Lưu thị nói liền sững sờ tại chỗ, việc hôn nhân này chính là hắn phí tâm tư rất lớn mới thúc đẩy được, đứa nhỏ này làm sao nói từ hôn liền từ hôn chứ!
“Hồ nháo!”
Tô Vân sắc mặt trầm xuống.
“Chờ ta hạ triều trở về, sẽ nói chuyện với nó! Đứa nhỏ này thật là càng ngày càng hồ nháo! Việc hôn nhân đã định tốt làm sao có thể nói từ liền từ? Vãn Nhi tuổi cũng không còn nhỏ, một khi từ hôn trong thời gian ngắn lại đi đâu mà tìm được người môn đăng hộ đối? Huống chi, những thế gia công tử ăn chơi trác táng ở đế đô, ai có thể so được với Thẩm Ngọc Thư?”
Nghe Tô Vân nói, Lưu thị lại thở dài một hơi
“Không chỉ như vậy, Vãn Nhi nó, nó còn nói…… Nó coi trọng Tấn Thân Vương, phải gả cho Tấn Thân Vương làm Vương phi!”
“Vương phi? Đứa nhỏ này…… Nàng nói cái gì?”
Tô Vân luôn bình tĩnh tuấn nhã, lần đầu tiên trên mặt xuất hiện biểu tình kinh ngạc vạn phần.
“Nàng xác định nàng không nghe lầm, Vãn Nhi nói chính là…… Cửu vương gia?”
“Toàn bộ Đại Kình của chúng ta cũng chỉ có một vị thân vương, ta thật ra cũng hy vọng là ta nghe lầm.”
Nhắc tới điều này, Lưu thị lại cảm thấy đầu mình có chút choáng váng, này thật là làm bậy a!
Nữ nhi bảo bối đầu tiên là ở Khánh Xuyên hầu phủ xảy ra chuyện như vậy, hiện tại đã định tốt việc hôn nhân nàng lại không muốn, còn không biết làm sao xui xẻo một hai phải gả cho Tấn Thân Vương để sống quả*, Lưu thị cảm thấy mình thực sự phải đi Hoàng Giác tự dâng hương rồi.
* sống quả nghĩa gốc là sống cô đơn, còn trong trường hợp này là phòng đơn gối chiếc không thể bạch bạch bạch í =))
Mà Tô Vân lúc này biểu tình cũng là muôn màu muôn vẻ, làm một quan văn, Tô Vân thật ra rất kính nể cùng thưởng thức Tấn Thân Vương, chỉ là, Tấn Thân Vương này thân thể không tốt là chuyện mà toàn bộ bá tánh Đại Kình đều biết, trước kia có người chủ động đem nữ nhi tới cửa đính hôn với hắn, hắn đều vì nguyên nhân thân thể mà uyển chuyển cự tuyệt, hiện tại……
Tô Vân nhịn không được vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lưu thị.
“Việc này là nữ nhi tự mình nói? Hay là vương phủ bên kia có tiếng gió gì?”
“Này……”
Lưu thị nghe phu quân mình nói, cũng đột nhiên sửng sốt.....
Nàng thật đúng là đã quên chuyện này!
Nữ nhi bảo bối của mình đầu tiên là coi trọng Thẩm Ngọc Thư, muốn ૮ɦếƭ muốn sống không gả cho người khác, hiện giờ thật vất vả cùng Thẩm gia làm thân, nàng lại quyết tâm muốn từ hôn, đảo mắt liền coi trọng Tấn Thân Vương.
Này, chắc có lẽ chỉ là một bên nhiệt tình?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc