Hạ Chi Tinh - Chương 03

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Không dài dòng, bán con gái của ông cho tôi, địa vị tiền bạc tôi giúp ông khôi phục"
"Sao chứ? Bán...bán con gái tôi"
"Đúng vậy, là cô gái Hạ Chi Tinh, hãy bán cô gái ấy cho tôi"
Ba cô ông Hạ Dục Uy phá cười, trên vầng trán nhễ nhại mồ hôi, chảy dài xuống khóe môi mặn chát, ông tưởng cậu trai trẻ tuấn tú kia đang đùa cợt, sao có thể bán cô con gái quý báu chứ, không thể không thể
"Cậu à, đi đi, tôi còn làm việc, kẻo ông chủ lại la rày tôi đấy"
"Đi đi"
Ông Hạ Dục Uy khua tay giọng nhỏ nhẹ tỏ ý bảo anh đi, Cố Hàn mỉm cười, anh sang trọng đút tay vào túi quần.
"Từng là ông chủ Hạ, địa vị cao quý, ở nhà rộng đi xe đắt tiền? Giờ chôn vùi ở nơi này ông không thấy tiếc"
"Huống hồ, con gái là Hạ Chi Tinh lại cực khổ chạy vạy kiếm tiền trả nợ"
"Sao không nghĩ đến làm hợp đồng thỏa thuận với tôi? Tôi cho ông tất cả, đổi lại tôi có thứ tôi muốn"
Nụ cười nham hiểm, lời lẽ mê hoặc lòng tin như rót mật vào tai, tên trợ lý lẳng lặng đứng sau nghe mà thật tình không hiểu, rõ ràng khi nãy Cố Tổng còn tức giận không hài lòng về cô Hạ, nhưng bây giờ lại nằng nặc đòi mua cô ấy.
Ông Hạ Dục Uy ầm ờ im lặng ngẫm ngợi, dù sao đi nữa ông có túng thiếu, ông cũng không bao giờ hám lợi mà bán con gái, là đứa con duy nhất ông thương, bán rồi ông còn ai nữa chứ, giàu có cũng bằng vô ích
Chưa kịp mở lời từ chối thì đằng xa giọng nói thanh thoát, dễ nghe vang lên.
"Ba ơi, con mang cơm đến rồi"
Hạ Chi Tinh điếng người khi trông thấy người đàn ông mình phục vụ tối qua xuất hiện ở nơi làm việc của ba? Cô liếc mắt đi đến.
"Anh làm gì ở đây"
"Con quen cậu này sao Chi Tinh"
"Quen biết qua đường thôi ạ, cơm của ba đây, ba ăn đi kẻo nguội mất ngon"
Ông Hạ gật đầu vui vẻ cầm lấy hộp cơm từ con gái, còn Cố Hàn, anh đen mặt thật sự bức bối khi nghe Chi Tinh nói quen biết qua đường, an*** tình, dốc lòng muốn cô, vậy mà chỉ được xem là qua đường.
"Nhìn cái gì? Đi theo tôi"
Chi Tinh lớn giọng quát, lần đầu tiên trong cuộc đời Cố Hàn bị mắng, Chi Tinh nắm tay áo kéo anh ra chỗ khác tránh mặt ông Hạ vì không muốn ông biết chuyện.
"Ông anh à? Không phải đã hết liên quan, ông anh còn đến đây làm gì"
"Đến thương lượng"
"Xì, thương lượng cái gì với ba tôi chứ"
"Mua bán"
"Anh mua gì ở đây"
"Mua người"
Cố Hàn điềm nhiên mỉm cười thích thú đáp trả, nét mặt ung dung xem chuyện là bình thường, Chi Tinh căng thẳng, ánh mắt sắc bén nhìn anh, cô khoanh tay trước ***
"Nè ông anh, trinh tôi bán rồi, tiền cũng đã nhận, sòng phẳng, sao ông anh còn nhọc sức đến quấy rối tôi làm gì"
"Em nói đúng, trinh đã bán, giờ người bán nốt thì có vấn đề gì"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc