Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 971

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Anh nói, anh thích cô chủ động…
Hồi tưởng lại biểu tình không đứng đắn của anh, Vân Thi Thi vừa thẹn thùng vừa mất tự nhiên, lại bị người đàn ông nhìn thấy rõ ràng!
Anh nắm lấy cằm cô, ôm eo của cô, khiến cho cô dán chặt vào thân thể anh.
“Em biết không? Em càng thẹn thùng càng làm anh muốn nhìn bộ dạng em ở dưới thân anh, bộ dạng đó mê hoặc ૮ɦếƭ người!”
Vân Thi Thi cực kỳ xấu hổ, túm lấy vạt áo anh, đưa tay muốn che đi cái miệng luôn nói ra những lời làm cô không biết làm gì!
“Mộ Nhã Triết - -!”
Người đàn ông này, sao khác những lúc bình thường đến vậy!
Trong ngày thường, anh được tây trang che chắn, áo mũ chỉnh tề, phong độ nhanh nhẹn, làm cho người ta có cảm giác nho nhã lễ độ, giống như vương giả tao nhã!
Mà về phương diện này, một khi anh đã làm, anh đều sẽ nói ra những lời làm mặt cô khô nóng!
“Đừng nói nữa!”
“Được, không nói. Chúng ta trực tiếp làm.”
Anh thì thào, trực tiếp phủ lên cái miệng muốn nói mà ngừng, đôi môi nóng bỏng chạm qua gương mặt cô, cần cổ, cuối cùng chiếm đóng thành trì xâm lược miệng cô, nếm hơi thở mê người ngọt ngào của cô.
Cô bị ép, chìm nổi dưới thân anh, anh từ từ cuồng liệt tiến công, khiến cho cô giống như đang bay bay trong gió, ở trên biển không ngừng lên xuống.
“Thực ngọt!”
Cắn vành tai cô, anh tà tứ nói, nắm lấy bàn tay nhỏ có chút phản kháng của cô, càng lúc càng tiến công hung mãnh.

Bóng đêm dài dằng dặc, tươi đẹp mê người.
Trong tiếng thở dốc phóng túng của người đàn ông, cuối cùng cũng phát tiết xong.
Giữ lấy cô, mãu cho đến khi cô không kiên trì nổi, khóc kêu nói từ bỏ, lúc này anh mới ôm eo cô, bỏ đi công kích không ngừng.
Trong lúc đó, chỉ trong một cái chớp mắt, đầu óc của anh thậm chí còn nghĩ, cứ như vậy giao nộp trên người cô thôi!
Vật nhỏ này giống như độc dược, dù vậy anh vẫn khó có thể tự động điều khiển như trước, rơi vào trong tay giặc, uống rượu độc giải khát.
Mây mưa qua đi, Vân Thi Thi rúc vào trong иgự¢ anh, bị rút hết sức lực, mệt đến mức mí mắt đã khó có thể nâng lên.
Hơi động một chút, thắt lưng sẽ phát ra một tiếng kêu rên thảm thiết.
Tựa như trải qua một trận chiến tranh, cô cảm thấy toàn thân trên dưới của mình, đều muốn rời ra từng mảnh!
Đúng là không có tiền đồ!
Cô đã cực kỳ cố gắng rèn luyện chính mình, nhưng mà khó có thể ứng phó thể lực cường thịnh quá độ của người đàn ông!
Anh chống đỡ thân thể, cúi đầu, nhìn hết tất cả quyến rũ của cô vào trong mắt!
Vật nhỏ này, nếu ở cổ đại, sẽ là một yêu phi hại nước, cho dù là quân chủ công minh, cũng khó có thể khống chế mình!
Có báu vật này, còn có tâm tư gì mà quan tâm triều chính.
Anh nghĩ như vậy, lại cảm thấy mình có chút giống hôn quân cổ đại trầm mê vào nữ sắc!
Mộ Nhã Triết cười, ôm chặt cô, làm cho cô kêu lên một tiếng rất nhỏ.
“Sao vậy?”
“Eo… Có chút chua xót!”
“Sao có thể chua xót được?”
Vân Thi Thi giận quá thành cười, “Anh còn hỏi em sao?”
“Đúng là không tốt!”
Người đàn ông lẩm bẩm một tiếng, trên tay cũng rất dịu dàng, bắt đầu xoa Ϧóþ nhẹ cho cô.
Vân Thi Thi lập tức như bị điện giật tránh né: “Này! Sao anh… Sao anh có thể như vậy?”
“Được rồi, không đùa em nữa.”
Người đàn ông cười, trên mặt khôi phục lại đứng đắn, nghiêm túc thay cô mát xa.
Cho dù không chuyên nghiệp, nhưng tay của anh rất dịu dàng, được anh vuốt ve Vân Thi Thi thoải mái thích ý hừ ra tiếng, toàn thân thả lỏng rất nhiều.
Mộ Nhã Triết vừa cảm thấy bực vừa cảm thấy buồn cười.
Sao người phụ nữ này lại mảnh mai như vậy.
Nhưng mà càng mảnh mai, lại càng làm anh yêu thương nhiều hơn.
Thay cô xoa Ϧóþ một lát, lập tức ôm cô đến phòng tắm, đem mồ hôi đầm đìa trên người hai người dọn dẹp sạch sẽ.
Toàn thân sảng khoái ôm cô vào trong chăn, mở điều hòa ra, ôm lấy cô, yên lặng ngủ.
Một đêm không mộng, mãi đến khi trời sáng.
Mộc Tịch gọi điện thoại đánh thức cô.
Lúc Vân Thi Thi tỉnh, sắc trời ngoài cửa sổ còn mờ tối, mùa đông ở đây mặt trời dậy tương đối muộn, lúc bảy giờ mặt trời mới ló lên từ xa.
Bình minh thời tiết rất lạnh.
Sau khi cô từ chối rất lâu, mới bỏ được từ trong chăn ấm đứng dậy!
Lúc này người đàn ông vẫn còn đang ngủ, anh bá đạo ôm cô, cánh tay có lực giống như gông xiềng khó có thể tránh thoát, cô vội vàng rời giường rửa mặt chải đầu, vừa bận tâm sợ làm anh tỉnh, vừa thật cẩn thận, hao phí rất nhiều tinh lực, lúc này mới chui được từ иgự¢ anh ra!
Thay quần áo, đi vào phòng vệ sinh, rửa mặt xong đi ra, lúc cô chuẩn bị ra cửa, vừa mới mở cửa phòng, người đàn ông nhạy cảm bị kinh động rồi.
Vân Thi Thi quay đầu lại, đã thấy ánh mắt người đàn ông mở ra khe nhỏ.
“Đi đâu thế?”
Giọng nói khàn khàn nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên.
Vân Thi Thi cười nhẹ, đi tới trước giường, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đưa tay che trán anh, “Vợ đi làm việc! Thâи áι, ngủ tiếp một lát đi.”
“Sớm như vậy?”
Mộ Nhã Triết có chút bất mãn, cơn buồn ngủ được đánh tan, che lên mu bàn tay cô, trong mắt có chút ý tứ hàm xúc nguy hiểm, “Vì sao sớm như vậy đã phải đi làm việc rồi?”
“Ừm, đuổi theo thông cáo, hành trình hôm nay hơi nhiều, có khả năng sẽ về muộn một chút.”
Mộ Nhã Triết híp híp mắt!
Tần Chu Vampire ૮ɦếƭ tiệt đó!
Thân thể vật nhỏ này yếu như vậy, anh ta cũng không bỏ qua lăn qua lăn lại cô, anh ta lại dám sắp xếp hành trình của cô nhiều như vậy sao?
Muốn ૮ɦếƭ!
“Nghe nói bộ phim điện ảnh em diễn vai chính thành tích bán vé không tệ!”
“Ừm! Cho nên lập tức sẽ nhận được rất nhiều thông cáo.”
Hợp đồng đều đã ký mấy bản rồi.
Ánh mắt Mộ Nhã Triết càng lúc càng nguy hiểm.
Tần Chu này, quả thực đáng ૮ɦếƭ, không lẽ lời anh nói với anh ta thành gió thoảng bên tai rồi sao, thừa dịp anh không có ở đây, sắp xếp nhiều hành trình cho người phụ nữ của anh như vậy!
Vân Thi Thi không biết anh suy nghĩ cái gì, nói chuyện với anh một lát liền vội vàng ra cửa.
Chân trước cô vừa mới đi, Mộ Nhã Triết liền lấy di động, gọi điện thoại cho Tần Chu.
Tần Chu cũng vừa rời giường, điện thoại vừa mới nhận nghe, giọng nói tức giận của Mộ Nhã Triết truyền từ trong di động đến: “Anh sắp xếp nhiều thông cáo cho người phụ nữ của tôi như vậy, mỗi lần trở về đều là đêm hôm khuya khoắt, lăn qua lăn lại cô ấy bận rộn như vậy, có nghĩ đến cảm nhận của tôi hay không?”
Tần Chu lập tức tỉnh táo, “…”
A nha.
Mới sáng tinh mơ, boss lớn đúng là oán niệm rất nhiều!
Mộ Nhã Triết hừ lạnh một tiếng, “Xem ra anh coi lời tôi nói thành gió thoảng bên tai rồi!”
“Tôi đã sắp xếp ổn thỏa, tuy bây giờ Thi Thi bận rộn, nhưng đã nói qua với đoàn làm phim, quay phim xong không cần thiết phải ở lại đoàn làm phim.”
“Ngày hôm qua trở về đều rạng sáng rồi.”
Tần Chu cười ha ha nói, “Ông chủ, xin bớt giận! Trễ thì trễ nhưng mà không phải không vượt qua tiến độ sao! Cũng không làm anh phòng không gối chiếc mà!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc