Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 968

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hoa Cẩm lại buồn bực, miễn cưỡng đáp lại vài tiếng, sau đó liền im lặng.
Cố Hiểu Dương nhìn thoáng qua sắc mặt của cậu ta, muốn mắng lại thôi, hiển nhiên ông cũng rất bận tâm đến Hoa Cẩm, không đắc tội được với cậu ta, trước mặt nhiều người như vậy, mắng vài câu xem như xả giận, thái độ cũng không quá mưc cường ngạnh.
Vì thế, ông nhịn cơn giận xuống, hít sâu vài hơi, răn dạy: "Kế tiếp, diễn cho hẳn hoi vào!"
"Vâng, tôi biết rồi, ngài đạo diễn." Thái độ của Hoa Cẩm rất hời hợt.
Cố Hiểu Dương vốn đã áp chế cơn giận xuống, lại bị một câu hờ hững này của cậu ta khiêu khích khiến cho cơn tức lại trào lên.
Ông đi nhanh tới, dí sát vào anh ta, nhìn chằm chằm anh ta, nghiến răng nghiến lợi, lấy giọng nói chỉ đủ để 2 người nghe thấy: "Cậu đừng tưởng rằng ỷ vào bối cảnh phía sau mà bày ra thái độ này ở đòan phim! Hoa Cẩm, cậu có thể tiến vào đoàn làm phim, nếu không phải có người giúp đỡ, ông đây cũng không thèm nhịn cái tính khí này của cậu đâu! Diễn cho hẳn hoi, nếu cậu không muốn diễn thì cút cho ông!"
"Tôi liền không cút."
Hoa Cẩm cười đầy tà ác, ném qua cho ông một câu đầy khinh bỉ: "Có bản lĩnh, ông đá tôi ra khỏi đoàn đi? Đạo diễn Cố."
"Cậu - -!!"
Cố Hiểu Dương thở hổn hển, xiết chặt quả đấm, sau khi đè xuống lửa giận liền phất tay áo rời đi.
Vân Thi Thi lúng túng nhìn một màn bất ngờ này, có chút khó tin, vừa rồi Hoa Cẩm đứng đó, dáng vẻ ngạo mạn, làm như không phục, khuôn mặt nhăn nhó, hiển nhiên là cố ý làm khó dễ Cố Hiểu Dương.
Cô đi qua, kìm chế tính tình, nói: "Hoa Cẩm, anh có thể diễn hẳn hoi được không?"
Vân Thi Thi vừa nói, giọng nói hoa Cẩm liền mềm hẳn xuống, cười nói: "Tôi diễn tốt đấy thôi!"
"Đây là kết quả anh diễn tốt sao? Chỗ nào cũng có vấn đề, từ phản ứng cho đến lời thoại chỉ có vài câu mà anh NG bao nhiêu lần rồi?"
Hoa Cẩm bĩu môi, có chút không vui: "Trạng thái của tôi không được tốt."
"Trước đó đã cho anh thời gian điều chỉnh trạng thái, hiện tại anh lại nói với tôi trạng thái không tốt? Không biết như vậy là rất quá sao?"
Mọi người tò mò nhìn qua, thấy Vân Thi Thi dùng thái độ này nói chuyện với Hoa Cẩm liền kinh ngạc sửng sốt một hồi.
Trong đoàn làm phim, có ai lại không biết thế lực lớn đứng sau Hoa Cẩm, có kim chủ làm chỗ dựa, anh ta ở trong tổ kịch ngạo mạn, không ai dám đắc tội.
Ngay cả khó tính như Cố Hiểu Dương cũng phải hạ giọng nói chuyện với anh ta.
Nhưng Vân Thi Thi lại dám đứng trước mặt mọi người nói chuyện với anh ta như vậy.
Trong lòng mọi người âm thầm cảm khái: Thật sự rất can đảm!
Hoa Cẩm không nói lời nào.
Vân Thi Thi vẫn không ngừng"phê phán” anh ta: "Phiền anh diễn cho có tâm chút, tình trạng này đã không phải xảy ra một hai lần rồi! Tất cả mọi người đều mệt ૮ɦếƭ đi được, nhất là đạo diễn cố, ông ấy đã quay phim cả một ngày, anh không thể thông cảm cho mọi người được sao? Có nhất thiết phải liên lụy đến mọi người, ngay cả anh cũng phải chịu khổ dưới cái lạnh thế này không?”
Hoa Cẩm chỉ nói một câu: "Trong lòng tôi không vui."
"Không vui?"
Vân Thi Thi giận quá thành cười: “ Anh không vui liền muốn mọi người cũng phải chịu tội cùng sao? Hoa Cẩm, anh không khỏi quá ích kỷ đi!"
Hoa Cẩm trợn mắt há hốc mồm nhìn cô, lập tức dùng giọng điệu vô cùng quái dị nói với cô: "Thi Thi, có phải em vội vã quay xong để về nhà không?"
"Cái gì?"
"Bởi vì, trong nhà có người đang đợi em, cho nên, em muốn nhanh chóng quay xong để về nhà với anh ấy.”
Ngữ khí của Hoa Cẩm rất kỳ lạ, mơ hồ làm cho người ta có một loại cảm giác cam chịu.
Vân Thi Thi không rõ vì sao anh ta lại nói ra những lời mạc danh kỳ diệu như vậy, cô lạnh lùng cười: “Ai mà chẳng muốn quay xong nhanh, về nhà làm bạn với người nhà.”
Trong mắt Hoa Cẩm là cô đơn, cười tự giễu, “Thật tốt. Có người đợi cô về nhà, nhưng tôi không có.”
Trong mắt anh ta, vừa có chút hâm mộ vừa có chút mất mát.
Vân Thi Thi, “…”
Hoa Cẩm cúi đầu, thỏa hiệp, “Được rồi, tôi sẽ cố gắng quay một lần là được, hẳn là sẽ không làm chậm trễ thời gian của cô.”
Phần diễn kế tiếp cực kỳ thuận lợi, tất cả phần diễn trên cơ bản đều quay một lần là xong.
Hoa Cẩm thật sự nổi dậy, thực lực làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối, bất luận là ánh mắt chứa tình cảm cũng được, thần thái trong bộ phim cũng được, đều không hề có tỳ vết.
Tất cả mọi người tiên đoán, Hoa Cẩm nhất định có thể trở thành Cố Tinh Trạch thứ hai.
Anh ta có thực lực và tài năng như vậy mà.
Sau khi phần diễn chấm dứt, Hoa Cẩm còn ở lại diễn cảnh đêm, Vân Thi Thi kết thúc phần diễn, nhanh chóng về nhà.
Trên đường về, Mộc Tịch vừa lái xe vừa cẩn thận nói: “Thi Thi, cô có cảm thấy hay không, Hoa Cẩm đối với cô có một loại ỷ lại không hiểu được.”
“…?”
“Tôi cảm thấy hình như anh ta… Cực kỳ thích cô. Đương nhiên! Không phải là loại tình cảm yêu thích giữa nam và nữ, nói chung là cảm giác anh ta cực kỳ cô đơn, cho nên đối với cô, ỷ lại như em trai với chị gái!” Mộc Tịch nói chi tiết.
Nhắc đến Hoa Cẩm, Vân Thi Thi lại có chút đau đầu.
“Không cần để ý đến anh ta.”
“Sao vậy?”
“Người này thật sự là người kỳ lạ! Tính tình kỳ lạ, người cũng rất kỳ lạ!”
Mộc Tịch giật mình, lập tức cười nói: “Kỳ thật, tôi cảm thấy Hoa Cẩm vô cùng tốt!”
“Vì sao lại nói như vậy?”
“Trước kia lúc không tiếp xúc với Hoa Cẩm, đối với tên người này, tôi cảm thấy rất sợ hãi. Đều nói người đứng sau Hoa Cẩm không tầm thường, kim chủ đứng sau nâng đỡ anh ta thần bí khó lường, thực lực hùng hậu. Lúc trước Hoa Cẩm gia nhập đoàn làm phim ‘Khuynh quốc’, cô không biết, vai diễn này của anh ta, ít nhiều tiểu thịt tươi đều muốn đoạt lấy! Kịch bản IP ‘Khuynh quốc’ như vậy, trên cơ bản một khi truyền ra, tất sẽ làm cho người ta điên cuồng. Hơn nữa vai nam chính này giống như là cỏ thơm, có rất nhiều fan trung thành. Trên cơ bản, chỉ cần ςướק được vai diễn này, có thể cam đoan bùng cháy ngọn lửa lớn! Nhưng nhiều người tranh đến đầu rơi máu chảy, Hoa Cẩm bên kia chỉ nhẹ nói một câu, vai diễn liền định do anh ta diễn rồi! Cô nói xem, có đáng sợ hay không?”
Vân Thi Thi im miệng không nói.
“Hơn nữa tôi còn nghe được một tin tức đó!”
Mộc Tịch đột nhiên nói thần bí: “Cô có biết Lý Cửu Hiền không?”
“Biết.”
“Lúc trước vì có thể diễn bộ phim này, anh ta còn lên giường người sản xuất đó! Cuối cùng vẫn là bị Hoa Cẩm nắm lấy, Lý Cửu Hiền sắp tức đến nôn ra máu rồi!”
Vân Thi Thi kinh ngạc, “Nếu tôi nhớ không nhầm… Nhà sản xuất ‘Khuynh quốc’ là ông chú trung niên mà…”
“Như vậy thì sao chứ?”
Mộc Tịch lại không cho là đúng, hiển nhiên là coi như không thấy gì, “Trong giới giải trí này rất hỗn loạn. Người sản xuất đó là GAY, tuy Lý Cửu Hiền không phải, nhưng vì vai diễn, cũng phải hiểu được. Có thể có được một vai diễn vàng, cùng ngủ mấy tối thì có tính là gì?”
Vân Thi Thi ngổn ngang trong gió, yên lặng châm chọc một câu: “Giới giải trí thực loạn.”
“Cô cho rằng là gì? Tiến vào giới giải trí mọi người đều giống như cô, chân chính nhiệt tình thích diễn hay sao?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc