Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 958

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Lời này của anh là có ý gì? Em không hiểu lắm!”
“Không có gì!”
Tần Chu cười nhạt một tiếng, cực kỳ bắt đắc dĩ, chỉ nói. “Thân thể của anh ta gần đây đúng là khiến người ta lo lắng, khoảng thời gian trước, anh ta uống R*ợ*u quá nhiều, vội vàng đưa đi bệnh viện, xuất huyết dạ dày, bệnh bao tử chuyển biến xấu, mấy ngày nay vẫn ở trong bệnh viện truyền nước biển, thân thể cực kỳ suy yếu.”
“Xuất huyết dạ dày sao?” Vân Thi Thi nghe vậy cả kinh, hít thở không thông.
“Ừ! Em không biết sao?” Tần Chu liếc cô một cái, “Anh ta có bệnh bao tử rất nghiêm trọng, thay đổi thất thường, anh ta làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật, nói chung bệnh đau bao tử, ba bữa cơm nhất định phải được bảo đảm, nhưng thằng nhóc này, mấy ngày hôm trước còn chạy đi uống R*ợ*u giải sầu, cũng không biết anh ta làm trò ma quỷ gì! Anh thấy anh ta không muốn thân thể này nữa rồi!”
Tim Vân Thi Thi bỗng nhiên đập lỡ một nhịp.
“Gần đây anh ta cực kỳ sa sút, tính tình của anh ta cao ngạo, tự mình nhốt mình trong thế giới của mình. Anh ở cùng anh ta lâu như vậy, không dễ dàng gì mới mở được cửa trái tim của anh ta, hiện giờ anh ta lại đóng lại, quay về bộ dạng trước kia rồi!”
Tần Chu càng nói, càng nghiến răng nghiến lợi chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. “Đúng là thằng nhóc không có tiền đồ!”
“Anh ấy đúng là… Làm người ta lo lắng, không hiểu được chăm sóc chính mình.”
“Anh đã nói, anh ta nói không cần anh quản, không cần anh chăm sóc, anh ta nói anh ta có thể tự mình chăm sóc bản thân mình! Nhưng mà kết quả thì sao? Bệnh bao tử chuyển biến xấu, bác sĩ nói, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ là biến thành ung thư nguy hiểm!” Tần Chu thở dài một tiếng, hiển nhiên là cực kỳ bất đắc dĩ, trái tim lao lực quá độ.
Đối với anh ta mà nói, Cố Tinh Trạch là người mà anh ta từng hợp tác, là nghệ sĩ mà anh ta từng bồi dưỡng, tự tay tạo ra Thiên vương siêu sao, cũng là bạn thân anh ta quan tâm nhất.
Hiện giờ Cố Tinh Trạch suy sút như vậy, cơm nước không ăn, ba bữa cơm không thèm để ý, lần nữa chà đạp thân thể mình, Tần Chu hận không thể đánh anh ta một trận, anh ta thật sự muốn nhìn xem, có thể đánh Cố Tinh Trạch tỉnh táo lại hay không!
Trái tim Vân Thi Thi loạn như ma, trong lúc này cực kỳ lo lắng, lại thực khó hiểu, ý “Một bộ phim điện ảnh cuối cùng” của Tần Chu là gì.
Chẳng lẽ anh ta thật sự muốn rời khỏi giới giải trí sao?
Kỳ thật rời đi cũng là chuyện tốt.
Ở trong giới giải trí chìm nổi nhiều năm như vậy, Cố Tinh Trạch có được tài sản, giờ phút này, nếu rời khỏi giới giải trí, quay về cuộc sống bình thường không hẳn là chuyện xấu.
Như vậy anh ta có nhiều tâm lực hơn, chăm sóc bản thân mình thật tốt, điều dưỡng thân thể.
Vân Thi Thi trái lại hi vọng anh ta có thể rời khỏi giới giải trí.
Tần Chu giống như nhìn ra được tâm tư của cô, đột nhiên nói: “Anh cũng không biết Cố Tinh Trạch rời khỏi giới giải trí, là chuyện tốt hay không!”
“…?”
“Lúc anh ta còn trẻ tuổi đã ra nhập giới giải trí, cả đời của anh ta, sự nghiệp chiếm cứ tất cả trung tâm. Hiện giờ rời khỏi, tương đương với ý nghĩa anh ta mất đi nhân sinh.”
Nói xong, anh ta gạt *** trong tay xuống, lo lắng trùng trùng.
Rất ít khi anh ta ***, gần đây nghiện TL rất mạnh, một ngày một bao, một cây lại một cây, trong gạt tàn đều đầy mẩu TL.
Vân Thi Thi lại không biết nên nói gì cho phải.
Lễ công chiếu đầu tiên mở màn rồi.
Đây là cuộc đua tên tuổi và danh lợi, cũng là một hồi dã tâm bừng bừng tạo ra.
Trên đài, tất cả nhân viên quan trọng đều ngồi trên ghế cao nhỏ, đối mặt với vấn đề của truyền thông, từng người lên tiếng.
Vân Thi Thi ngồi bên cạnh Cố Tinh Trạch, lại cảm nhận được rõ ràng tay anh ta cầm microphone hơi run rẩy, gần như không bị khống chế, trái tim cô theo sát mà nắm chặt lại.
Nhìn ra được, anh ta đang cực kỳ chịu đựng.
Truyền thông: “Tinh Trạch, xin hỏi một chút, bộ phim điện ảnh lần này anh có thu hoạch gì lớn nhất?”
Cố Tinh Trạch cầm microphone trả lời: “Tôi nghĩ, thu hoạch lớn nhất của tôi hẳn là hồi ức có thể cùng đạo diễn Lâm, đạo diễn ưu tú như vậy và rất nhiều bạn diễn cùng nhau cố gắng! Vì quay bộ phim điện ảnh lần này, tất cả mọi người đều cực kỳ cố gắng, bởi vì bộ phim điện ảnh này được biên soạn từ nguyên tác nổi tiếng, rất nhiều fan cực kỳ mong đợi. Vì không để cô phụ nhóm fan, tất cả mọi người đều liều mạng.”
Truyền thông: “Khi anh ra nhập giới giải trí, quay một bộ phim diện ảnh thanh xuân, mãi đến khi anh gia nhập giới giải trí mười năm, mới tiếp tục quay phim về thanh xuân, anh có cảm xúc gì?”
Cố Tinh Trạch nói: “Kỳ thật phim điện ảnh thanh xuân không chỉ ôm ấp tình cảm mà thôi. Cảm xúc lớn nhất, chính là mười năm tới, trải qua lắng đọng không ngừng, kỹ thuật diễn của tôi cũng không ngừng tăng lên. ‘Quả trám’ chắc là cột mốc lịch sử trong sự nghiệp diễn của tôi, đối với bộ phim điện ảnh này, tôi nhập vào đó rất nhiều tâm huyết, hy vọng có thể khiến các fan vừa lòng.”
Tiếng nói vừa ngừng, anh đột nhiên chuyển microphone, che miệng ho khan vài tiếng.
Thanh âm khụ khụ truyền vào tai cô rõ ràng.
Vân Thi Thi nắm chặt hai tay lại.
Truyền thông đột nhiên đề xuất ra câu hỏi khắc nghiệt.
“Xin hỏi anh kỳ vọng thế nào với phòng bán vé?”
“Đạo diễn Lâm nói, phòng bán vé kỳ vọng có thể bán được hai mươi tỷ, đương nhiên, mặc kệ phòng bán vé cuối cùng bán được ít hay nhiều, trong lòng tôi, ‘Quả trám’ là bộ phim điện ảnh đáng quý nhất, hi vọng mọi người có thể thích.”
Một câu nhẹ nhàng bâng quơ, hóa giải vấn đề sắc bén.
Tất cả truyền thông thổn thức một trận, ở trước mặt Cố Tinh Trạch, bọn họ thường không nhận được ưu đãi gì tốt.
Vì thế bắt đầu dời mục tiêu, tấn công mãnh liệt trên người Vân Thi Thi.
Nhưng mà trải qua nhiều trận thực chiến như vậy, Vân Thi Thi phản ứng rất có năng lực và không rơi vào thế hạ phong, vấn đề bén nhọn không thắng được cô.
Nhóm truyền thông tuyệt vọng.
Cuối cùng nghi thức, do Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi cùng giơ cao sâm banh lên, dùng R*ợ*u đổ lên băng chế tác tên ‘Quả trám’.
Sau khi lễ công chiếu chấm dứt, lúc tan cuộc, Vân Thi Thi lặng yên không tiếng động theo sát Cố Tinh Trạch.
Dọc theo đường đi, cô nhìn Cố Tinh Trạch không ngừng ho khan, cô nghe mà kinh hồn táng đảm.
Nhiều lần khi anh ta ho kịch liệt, bọn họ sợ anh ta ho ra máu nữa.
Tại một chỗ rẽ, anh ta đột nhiên bị một nhân viên vội vàng đi qua va vào, thân thể lay nhẹ, sắp ngã xuống.
Vân Thi Thi nhanh tay lẹ mắt đỡ anh ta từ phía sau.
“Không sao chứ?”
Nhân viên đó cũng hoảng sợ, vừa thấy là Cố Tinh Trạch lại càng nơm nớp lo sợ, luống cuống tay chân muốn tiến lên nâng, nhưng mà trông thấy đôi mắt lạnh như băng của Cố Tinh Trạch, thức thời thu tay về, nói một tiếng “Thực xin lỗi”, nhanh chóng trốn đi.
Cố Tinh Trạch đỡ lấy tường đứng thẳng người, nhưng mà vẻ mặt lạnh lùng hất tay cô ra.
Trên mặt Vân Thi Thi có chút cứng đờ, lập tức trì hoãn, nhíu mày nói: “Đi bệnh viện đi!”
Cố Tinh Trạch chậm rãi quay đầu lại, nhìn cô một cái.
Vân Thi Thi lo lắng nói, “Thân thể của anh không khỏe, kế tiếp còn phải diễn 24 lần trên đường, anh căn bản chịu không nổi…”
“Em định làm cái gì?” Cố Tinh Trạch đột nhiên chất vấn.
Cô ngớ ra.
Anh ta cười, lại như đùa cợt, “Đây là quan tâm anh sao?”
“Em…”
“Nếu quan tâm dối trá, mời em tự trọng, anh không muốn nghe.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc