Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 957

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Đừng lề mề quá! Anh đang đợi em.” Anh ấm giọng dịu dàng nói.
Ôm eo của cô, thuận thế mà lên, lưu luyến quên về trước *** cô, giọng nói có chút khàn khàn giống như mê hoặc, “Đừng để anh đợi quá lâu.”
*** Vân Thi Thi cứng lại, trên mặt đỏ lên giống như hơi nước!
“Anh nói cái gì thế?”
Vân Thi Thi đỏ mặt đẩy anh ra, buồn bực đi vào phòng tắm, có lẽ quá khẩn trương, hoặc là thẹn thùng quên hết tất cả, lúc vào cửa đập mạnh vào khung cửa một cái, làm cô đau đến nhe răng trợn mắt.
Khóe môi Mộ Nhã Triết cứng đờ, nhìn cô đau đớn ôm trán, chui vào trong phòng tắm.
Đợi đến lúc cô đóng cửa lại, tươi cười trên mặt Mộ Nhã Triết lập tức lạnh rồi!
Anh chậm rãi ngưng tụ hai mắt, trong mắt xẹt qua ý lạnh thấu xương.

Sau khi tiệc đính hôn kết thúc, cô ở cùng anh trên đảo hai ngày, sau đó nhanh chóng trở về đoàn làm phim.
Đoàn làm phim đồng ý cho cô nghỉ bảy ngày, cô đã biết ơn rồi, bởi vậy tiệc đính kết thúc, hai ngày sau cô vội vàng chạy trở về.
Hai ngày hai đêm, diễn hai cảnh ban ngày, nhân tiện mở hai chuyến tàu đêm muộn, Vân Thi Thi cắn răng, ngoan độc một mạch, đem cảnh diễn khất nợ nhiều ngày quay xong.
Mới vừa quay xong, cô khó mà xin phép rồi, chắc một lúc nữa sẽ bị Lâm Phượng Thiên nâng hành trình lên.
Đương nhiên, đoàn làm phim ‘Khuynh quốc’ bên kia, Lâm Phượng Thiên cũng cố ý chào hỏi Cố Hiểu Dương một tiếng.
Trong lúc đó giao tình của hai người không tệ, bởi vậy một câu của Lâm Phượng Thiên, Cố Hiểu Dương đồng ý.
‘Qủa trám’ trải qua hậu kỳ dài đằng đằng, Lâm Phượng Thiên vì muốn tốt hơn, hậu kỳ kéo quá dài, nhưng cũng vì vậy mà hậu kỳ hoàn mỹ, càng tỏa ra hứng thú thích điện ảnh, ở trên mạng, có rất nhiều bạn trên mạng bày tỏ mong chờ mãnh liệt với bộ phim lần này.
Lễ công chiếu phim điện ảnh lần đầu tiên, tiến hành chuẩn bị quy mô hơn trăm người, rất nhiều fan đều nói phim điện ảnh này rất tuyệt.
Lập tức muốn triển khai diễn lưu động trên cả nước, vì tuyên truyền điện ảnh, Lâm Phượng Thiên xốc lại 12 vạn phần tinh thần, chuẩn bị diễn 24 cảnh trên đường cả nước.
Ngoại trừ mỗi thành thị tỉnh lẻ, thành thị kinh tế phồn hoa một chút cũng được liệt vào danh sách này.
Bộ phim điện ảnh này, anh ta tin tưởng, tự tin bộ phim này sẽ giành được quán quân phòng vé trong lễ giáng sinh cuối năm, dựa vào tâm trí mạnh mẽ, anh ta chuẩn bị đầy đủ, giai đoạn trước gần như tuyên truyền bùng nổ, chỉ là đi trước năm bước, ỷ vào tài nguyên hậu đãi, tại mỗi quốc gia thay nhau bùng nổ, khúc hát chủ đề trực tiếp đứng vị trí thứ nhất trên đài Âm Duyệt.
Nhiều nghệ sĩ đều chúc phúc phòng bán vé bán được số lượng lớn, xem như là cổ vũ Lâm Phượng Thiên.
Không thể không nói, cho dù Lâm Phượng Thiên được coi là ‘Đạo diễn ma quỷ’ ‘Xinh đẹp’ ở trong phim trường, tất cả mọi người đều kính sợ anh ta, nhưng mà không thể không nói, nhân duyên của anh ta rất tốt, tham dự lễ công chiếu lần đầu có đạo diễn và minh tinh nổi tiếng, lại thêm an bài truyền thông, trận đánh khổng lồ lần này, có thể nói là rất khí thế.
Chiếu phim điện ảnh, tình cờ trùng với ngày lễ giáng sinh, Lâm Phượng Thiên lại càng nói ra những lời ngoan độc, muốn chiếm lấy vòng nguyện quế ngày hôm đó, dã tâm bừng bừng, tất nhiên không cần nói cũng biết.
Phải biết rằng, cùng ngày lễ giáng sinh, phim chiếu không chỉ có một bộ.
Rất nhiều phim bom tấn Hollywood cũng tranh giành đe dọa ςướק đoạt đẳng cấp hoàng kim này, vì trùng ngày lễ giáng sinh, và nơi bán vé cuối năm.
Nói chung chu kỳ chiếu phim điện ảnh khoảng từ hai mươi ngày đến hai tháng.
Càng là đạo diễn lớn, tỉ suất quay phim càng cao, chu kỳ chiếu phim càng dài.
Hơn nữa có Cố Tinh Trạch ở đây, Lâm Phượng Thiên đối với vé bán phim điện ảnh, cực kỳ tự tin!
Vân Thi Thi lại có chút áp lực!
Đây là tác phẩm của cô, cô là người mới, lần đầu tiên làm nữ chính trong phim điện ảnh, nhỡ đâu tên tuổi của cô không đủ, không chịu nổi được phòng bán vé, kéo chân toàn bộ đoàn làm phim, chắc chắn sẽ khổ sở trong lòng.
Tần Chu lại trấn an cô, có Lâm Phượng Thiên và Cố Tinh Trạch hai người khiêng cầm phòng bán vé, cho dù tên tuổi của cô không đủ, thành tích của phòng bán vé cũng sẽ không quá khó coi.
Đoàn làm phim chuẩn bị mấy bộ lễ phục, nhưng mà gần đây cân nặng của Vân Thi Thi có chút tăng, Tần Chu sợ cô mặc không vừa lễ phục, vì thế đốc thúc cô giảm béo.
Đương nhiên trong thời gian ngắn như vậy, thủ đoạn gọi là giảm béo, cũng tương đối ***.
Vì lễ ra mắt công chiếu, cô bụng đói hai ngày, mới mặc được bộ lễ phục hoàn mỹ vào người.
Lúc này Lâm Phượng Thiên mới hài lòng.
Chỉ là vào hôm công chiếu, lúc Vân Thi Thi chạy tới hội trường, mới phát hiện tất cả thành viên của đoàn làm phim đều đến đông đủ, ngoại trừ Cố Tinh Trạch.
Cô không thấy người của anh ta.
Chẳng lẽ anh ta muốn vắng mặt lễ công chiếu đầu tiên sao?
Vân Thi Thi lo lắng anh ta xảy ra chuyện gì, vì thế thử thăm dò Tân Chu.
Tần Chu nói: “Anh ta sẽ đến, chỉ là có chút chuyện, có khả năng đến muộn một chút! Nhưng mà chắc chắn sẽ đến!”
Vân Thi Thi nhíu mày, có chút lo lắng lại cũng không có biểu lộ ra.
Còn một tiếng nữa mới mở màn, Cố Tinh Trạch có thể khoan thai đến chậm, nhưng mà lúc anh ta xuất hiện, thanh thế rất lớn.
Bốn vệ sĩ mở đường, còn có bác sĩ tư nhân, nhà tạo hình, trợ lý…
Mười mấy người chậm rãi vây quanh anh ta đi vào phòng trang điểm.
Vân Thi Thi đột nhiên nhận được điện thoại của Vân Cầm Lệ.
“Chị Thi Thi, em nghe nói hôm nay lễ công chiếu đầu tiên của ‘Qủa trám’ Cố Tinh Trạch cũng sẽ có mặt, có đúng không ạ?”
“Ừ.”
“Vậy chị… Chị có thể xin chữ ký cho em được không? Làm ơn đi mà! Em là fan ruột của Tinh Trạch, yêu cầu của em không cao, chỉ cần kí tên là được!” Vân Cầm Lệ cầu xin mãi.
Vân Thi Thi chỉ nói qua: “Chị bận nhiều việc, có cơ hội nhất định sẽ xin cho em.” Cô nói xong liền không có kiên nhẫn tắt điện thoại, ngồi ở phòng trang điểm, trong lòng rất loạn.
Mười mấy phút sau, Cố Tinh Trạch trang điểm xong, đi ra khỏi phòng trang điểm.
Cô ngẩng đầu nhìn anh ta, lại liếc mắt trông thấy sắc mặt anh ta trắng xanh như bị bệnh.
Trên gương mặt tuấn tú, cho dù được nhà tạo hình trang điểm tỉ mỉ, cũng khó mà không nhìn ra được, hiện giờ anh ta cực kỳ mệt mỏi.
Khuôn mặt trắng xanh, trán không ngừng chảy ra mồ hôi lạnh, môi mỏng khô lại, cho dù bôi son môi cũng khó che dấu hơi thở suy yếu của anh ta.
Nhất là khi anh ta cau chặt mi tâm, nhìn ra được, thân thể của anh ta rất tệ.
Vân Thi Thi không khỏi hỏi: “Tần Chu, Tinh Trạch anh ấy… Rốt cuộc làm sao vậy? Em thấy sắc mặt anh ấy trắng xanh, hình như là sinh bệnh rồi!”
Tần Chu nhíu mày, lại không nói lời nào.
Đột nhiên anh ta chậm rãi nói: “Anh ta có thể tham dự lễ công chiếu có lẽ là vì, đây là bộ phim điện ảnh cuối cùng của anh ta rồi!”
Tần Chu vừa dứt lời, Vân Thi Thi ngạc nhiên mở to hai mắt, nhìn anh ta khó có thể tin: “Một bộ phim điện ảnh cuối cùng sao?”
“…” Tần Chu không nói chuyện.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc