Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 948

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

*Muộn tao: theo baike, người muộn tao là những người có vẻ ngoài lạnh nhạt, nhưng thực ra bên trong nội tâm lại là người rất cuồng nhiệt, nói đơn giản thì chính là kiểu người ngoài lạnh trong nóng.
Mộ Nhã Triết lại cố ý muốn trêu cợt cô, bởi vậy, cho dù trên gương mặt của cô bỏng đến không thể nói lý, vẫn nói: "Không phải ý này thì có ý gì?! Em không phải lo lắng, không khóa cửa, sẽ bị người quấy rầy?"
Vân Thi Thi bị anh làm cho mắc cỡ ૮ɦếƭ được, lập tức đẩy anh một chút, trừng anh, lại có mấy phần muốn nói và ý vị!
"Anh lại khi dễ em! Cả đời này, cũng coi như là bàn giao vào tay anh rồi!"
Cô giận mắng, khóe môi lại dần dần hiện lên mấy phần ý cười.
Đối với người đàn ông này thỉnh thoảng phải biểu hiện ác mới thú vị, cô cũng coi như không có biện pháp, rõ ràng là đang tiêu khiển chính mình, nhưng sao da mặt của cô lại rất mỏng, không thể kìm mình được như thế.
Anh ôm cô cười: "Cái gì gọi là em bàn giao vào tay anh? Lời nói này của em, nghe thật ủy khuất!"
"Chẳng lẽ không phải sao?!" Vân Thi Thi hờn dỗi.
"Được! Em nói cái gì, chính là cái đó!"
Mộ Nhã Triết ôm lấy cô, nhỏ giọng dỗ dành cô, hào phóng không so đo miệng lưỡi nhanh chóng của cô.
Anh đi xuống giường, đến cạnh cửa, khóa trái cửa khóa lại.
Lúc này lòng Vân Thi Thi mới kết thúc, giống như cửa không khóa, cô không có bao nhiêu cảm giác an toàn.
Mộ Nhã Triết xoay người lại, động tác khiến âu phục khoác trên người rơi trên mặt đất, lập tức, thân hình điêu khắc hoàn mỹ như thiên thần, lập tức bại lộ trong không khí.
Nhưng anh lại không thấy ngượng ngùng, đường hoàng đi tới.
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua, ánh mắt rơi vào dáng người có thể so với người mẫu quốc tế, cơ bụng rõ ràng, trên dưới toàn thân tràn đầy một loại mị hoặc, nhất là một đôi tay có lực, tạo cho người ta sức ép hít thở không thông.
Cô nhìn, trên mặt không tự chủ được đỏ muốn chảy máu rồi!
Cho dù giữa hai người, đã được thân mật, nhưng giờ phút này, cô nhìn thân thể không hề che đậy của anh, sẽ cảm thấy trên mặt nóng hổi!
Mộ Nhã Triết ánh mắt như nai con của cô ngưng trên người người mình, khóe môi hơi phác hoạ, lại nghiền ngẫm cười một tiếng.
"Nhìn đủ chưa?"
Vân Thi Thi ngơ ngẩn, kịp phản ứng, đối đầu đôi mắt giấu kín mấy phần ranh mãnh.
"Anh..."
Cô nhếch môi: " Anh nên mặc quần áo!"
"Mặc quần áo sao?"
Mộ Nhã Triết cười tà ác một tiếng: "Anh cho là em thích! Sao em nhìn anh chằm chằm như thế, còn tưởng rằng em thích xem."
"Mộ Nhã Triết!!"
Anh lại giễu cợt cô!
Vân Thi Thi tức giận đến tắt tiếng, sau cùng, giận quá mà cười.
Anh đi lên phía trước, ôm lấy cô, lúc đó, anh vô cùng tham luyến thời gian hai người vuốt ve an ủi lúc này.
Hai người lại hồ nháo một trận trên giường, Vân Thi Thi bị anh chơi đùa mệt bở hơi tai, bởi vậy, mê mẩn trừng trừng ngủ thi*p đi trong иgự¢ anh.
Mộ Nhã Triết thấy cô mệt mỏi ngủ thi*p đi, cũng không quấy nhiễu cô, đắp kín chăn cho cô, ấn xuống trán cô một cái hôn, rời khỏi phòng.
Giờ phút này, đã tới gần chạng vạng tối.
Mộ Nhã Triết mới ra khỏi phòng, Lục Cận Dự và Khương Thân đã sớm chờ anh ở cửa từ lâu, thấy anh áo mũ chỉnh tề, thần sắc sáng láng, ăn ý giữa anh em, lại làm bọn họ lập tức cảm thấy anh giờ phút này có chỗ biến hóa rất nhỏ!
Xem ra, lão đại và chị dâu về đến phòng, vuốt ve an ủi một phen!
Khương Thân và Lục Cận Dự nhìn nhau, trong lòng cười trộm, như anh ta nói, đối với việc này, lão đại giống như mạnh mẽ hơn anh ta nghĩ!
Trong ấn tượng của anh ta, Mộ Nhã Triết giống như có một loại cảm giác cấm dục, anh ta chưa từng nghĩ tới hóa ra lão đại là một người đàn ông thâm trầm.
Bề ngoài nhìn thì cực kỳ nặng nề, thực ra nội tâm lại vô cùng…
Ừm khụ.
Chỉ có thể hiểu ngầm, chỉ có thể hiểu ngầm!
Khương Thân vứt bỏ những suy nghĩ miên man, lập tức đi lên phía trước, nói nhỏ bên tai anh vài câu.
Mộ Nhã Triết nghe vậy, gật gật đầu, môi mỏng hơi nhếch.
Trên đảo có một trung tâm chữa trị, vì sự cố bất ngờ xảy ra mà sắp xếp.
Lúc chuẩn bị tiệc đính hôn, anh ta nghĩ đến tình huống khẩn cấp, bởi vậy đặc biệt điều một đội chữa bệnh đến đây, lại không nghĩ rằng vậy mà có công dụng!
Giờ phút này, tâm tình Mộ Lâm Phong đúng là không được thoải mái!
Lúc Mộ Nhã Triết đuổi tới, Mộ Thục Mẫn nằm ở trên giường bệnh, vẻ mặt trắng xanh, không còn chút sức sống, mặt bởi vì tụ máu, sưng rất khó coi, nhất là khóe mắt và khóe miệng, khâu vài mũi, miệng vết thương khép lại khó tránh khỏi sẽ để lại sẹo, e là có nguy cơ bị hủy dung!
Nghe nói Mộ Thục Mẫn bị gãy vài cái xương sườn, trên mặt cũng bị gãy xương sống mũi.
Thuộc hạ của Cung Kiệt thủ đoạn độc ác, ra tay đều không thu liễm, tuyên bố muốn đưa bà ta vào chỗ ૮ɦếƭ.
Mộ Nhã Triết có năng lực ngăn cản anh ta, nhưng cũng không có ra tay.
Mộ Thục Mẫn biến thành như hiện giờ, cũng không phải do bất luận kẻ nào, miệng trên người mình, đắc tội người không nên đắc tội, có thể oán ai được chứ?
Mộ Lâm Phong thấy anh đến đây, trái tim vốn lộn xộn, đầy bụng hỏa không có chỗ phát tiết, nhìn thấy vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng đứng trước mặt ông ta, Mộ Lâm Phong cảm thấy uy nghiêm của mình bị khiêu khích!
“Cháu còn có mặt mũi đến đây sao?”
Mộ Nhã Triết cười lạnh, nói cũng không nể tình chút nào: “Cháu vốn không muốn đến đây, hôm nay là lễ đính hôn của cháu, ai mà muốn đến phòng bệnh dính xui xẻo vào người chứ!”
“Cháu…”
Mộ Lâm Phong giận dữ im miệng, sắc mặt cực kỳ xanh mét, sau khi hít một hơi lạnh, trên mặt là tươi cười rét lạnh!
“Ha ha! Được lắm! Thằng nhóc cháu, sao từ trước đến nay chú lại không phát hiện ra, cháu có năng lực lớn như vậy nhỉ?”
Hôm nay ông ta và Mộ Thục Mẫn chạy đến, tư thế ôm chế giễu mà đến!
Mới đầu nghe nói Mộ Nhã Triết muốn cử hành lễ đính hôn trên đảo, ông ta cảm thấy rất buồn cười, bởi vậy thái độ cực kỳ khinh miệt!
Xem ra thằng nhóc này đúng là muốn tạo phản, vậy mà vụng trộm chuyển khoản tài chính của Mộ thị đi, không kinh động trên dưới Mộ thị, làm lễ đính hôn này!
Xem ra coi lời ông ta thật sự thành gió thoảng bên tai rồi!
Mộ Lâm Phong ra lệnh, Mộ Thục Mẫn còn đặc biệt chạy đến kiểm tra đối chiếu tài chính tập đoàn một phen, kết quả lại gây ra một trận ầm ĩ!
Sổ sách của Mộ thị căn bản không có dùng bất luận một món tiền nào, phần lớn đều là tài chính tập đoàn buôn bán quốc tế, chuyện lớn như vậy, Mộ Nhã Triết không có lấy của gia tộc một chút tiền nào, chuyện này làm người ta cảm thấy ngạc nhiên rồi!
Mới đầu anh nói muốn kết hôn với Vân Thi Thi, Mộ Lâm Phong dưới cơn giận dữ, nói ra những lời ngoan độc, nói có bản lĩnh kết hôn, thì đừng dùng một phân tiền của nhà họ Mộ.
Mộ Nhã Triết đồng ý, ở ngoài mặt hình như có vẻ chẳng thèm ngó tới.
Mộ Lâm Phong bởi vì anh nói ra ngoài miệng, ông ta nghĩ chẳng lẽ anh rời Mộ thị, còn có thể dựa vào chính mình làm một hôn lễ lớn được sao?
Bởi vậy trong lòng Mộ Lâm Phong cũng không cho là đúng, chắc chắn thằng nhóc này rời khỏi Mộ thị, cái gì cũng không còn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc