Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 933

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nhưng mà thân phận của người đàn ông này cần phải tìm tòi nghiên cứu!
Lục Cận Dư lại nhìn thoáng qua Cung Kiệt vài lần, đột nhiên liếc mắt nhìn thấy phù hiệu trên áo gió, sửng sốt vài giây.
Phù hiệu này có chút quen thuộc!
Tập đoàn Cự Phong sao?

Khi Lục Cận Dự phản ứng kịp, trên mặt lập tức trắng bệch.
Tập đoàn Cự Phong - - không phải là tập đoàn VK mà mọi người trên thế giới nghe thấy đều sợ mất mật sao?
Nghe nói thực lực hùng hậu, dậm chân một cái, toàn bộ thế giới đều phải rung chuyển, lực ảnh hưởng cực kỳ đáng sợ.
Thực lực của Mộ thị đặt ở toàn bộ thế giới, quá rõ như ban ngày, nếu muốn dùng một câu để hình dung, nếu Mộ thị hắt xì mấy cái, tài chính toàn cầu trong nháy mắt tiến vào trời đông giá rét, rơi vào trạng thái suy thoái.
Nhưng tập đoàn Cự Phong lại khác.
Tập đoàn Cự Phong hoàn toàn nắm trong tay vận mệnh chiến tranh của gia tộc lớn trên toàn bộ thế giới, có thể nói như này, 70% VK trên thế giới đều xuất phát từ tập đoàn Cự Phong.
Nhất cử nhất động của nhà họ Cung, hoàn toàn lôi kéo khói lửa chiến tranh.
Chiến tranh toàn bộ thế giới, vì nó mà ngừng, cũng vì nó mà sinh ra.
Tài chính rơi vào khủng hoảng, nhưng chiến tranh một khắc cũng chưa từng dừng lại.
Có thể nói, tập đoàn Cự Phong không ngừng lớn mạnh, là một gia tộc khiến người ta kiêng kị.

Lục Cận Dự không khỏi ngổn ngang trong gió rồi!
Cái gì?
Em trai chị dâu thực sự là người của tập đoàn Cự Phong sao?
Rốt cuộc là có thân phận gì?
Nhìn anh ta thế này, hình như có địa vị bất phàm?
Chẳng lẽ là nhân vật quan trọng của nhà họ Cung?
Khương Thân ngầm nói: “Cận Dự, người này không phải là… Người của tập đoàn Cự Phong đấy chứ?”
Lục Cận Dự buồn bực nói: “Nhìn tư thế đó, chắc là không sai. Xem ra là nhân vật quan trọng của nhà họ Cung!”
“Nói như vậy, thế lực nhà mẹ chị dâu… Cũng cực kỳ dọa người đó!”
“Anh nhìn xem, hình như chị dâu không biết thân phận của em trai mình, có chút kỳ quặc!”
“Anh cả thảm rồi, còn tưởng rằng cưới được một con thỏ trắng nhỏ, kết quả đứng sau con thỏ trắng nhỏ này, là một đám sư tử.”
Lục Cận Dự đột nhiên bi ai vài giây thay Mộ Nhã Triết, lập tức nói: “Nếu như nhà mẹ đẻ của chị dâu là nhà họ Cung, như vậy đúng là không dễ đối phó!”
Khương Thân cũng yên lặng thay Mộ Nhã Triết chua xót một phen, bi ai vài giây.
Đau lòng cho anh cả một giây đồng hồ.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhìn bọn họ một cái, lại không biết rốt cuộc hai thằng nhóc này đang yên lặng oán thầm cái gì!
Trừng mắt một cái xem như là nhắc nhở.
Lục Cận Dự và Khương Thân cực kỳ hiểu ngầm hắng giọng một cái, có chút xấu hổ.
Vân Nghiệp Trình nói với Vân Thi Thi: “Thời gian không còn sớm nữa! Nếu người đã đến đông đủ, như vậy nên tổ chức nghi thức rồi!” Ông lập tức đi tới, muốn dắt tay Vân Thi Thi.
Cung Kiệt lễ phép nói: “Chào chú, cháu có chuyện muốn bàn bạc với chú.”
Thái độ của anh làm Vân Nghiệp Trình có chút không thích ứng, ông khách khí hỏi: “Chuyện gì?”
Cung Kiệt cúi đầu nhìn thoáng qua Vân Thi Thi bên cạnh, lập tức cười dịu dàng hỏi: “Lễ đính hôn hôm nay, cháu có thể thay chú dắt tay chị gái đi vào được không ạ?”
“Chuyện này…”
Cung Kiệt giống như đứa bé chắp hai tay thành hình chữ thập: “Làm ơn đi mà! Đây là tâm nguyện 15 năm qua cháu vẫn luôn muốn, hi vọng chú có thể giúp cháu.”
Anh dùng bất cứ giá nào, mạo hiểm tính mạng một đường chạy đến đây là vì thời khắc này có thể tự dắt tay Vân Thi Thi, cùng đi đến nơi diễn ra nghi thức.
Cung Kiệt lập tức trưng cầu ý kiến của cô: "Chị, được chứ? Em muốn dắt tay chị đi vào bên trong."
"Đương nhiên là được."
Vân Nghiệp Trình cũng tỏ ý tán thành: "Được! Được! Cháu là em trai của Thi Thi, ngày đặc biệt như hôm nay, cháu có thể dắt Thi Thi vào lễ đường cũng là hoàn thành nguyện vọng của con bé! Đương nhiên là chú rất vui!"
"Cảm ơn chú!"
Cung Kiệt cười rạng rỡ như một đứa trẻ nghịch ngợm.
Dường như anh đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, lấy bộ đàm ra nói: "Máy bay trực thăng rút lui, không được làm loạn trật tự hội trường, tất cả nhân viên ở lại nghe mệnh lệnh của tôi, khi tôi chưa lên tiếng thì tuyệt đối không được lộn xộn."
"Đã hiểu thưa sếp!"
Cung Kiệt cất bộ đàm, nhẹ nhàng nắm lấy tay Vân Thi Thi, cười với cô: "Chị! Vào thôi."
"Ừ!"
Cung Kiệt nắm tay cô, chậm rãi bước đi trên thảm đỏ.
Lục Cận Dự và Khương Thân lại vội vàng quay đầu tập trung vào chuẩn bị cho nghi lễ.
Lúc Cung Kiệt và Vân Thi Thi xuất hiện ở đoạn cuối thảm đỏ, thánh ca được tấu vang lần nữa, khách mời đang ngồi trên ghế đều đồng loạt đứng lên, không hẹn mà cùng nhìn về phía hai người họ, mang theo ánh mắt chờ mong và chúc phúc để nghênh đón cô dâu.
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ngoan ngoãn đi theo ngay phía sau, yên lặng giúp Vân Thi Thi nâng vạt váy đang trải dài trên mặt đất.
Một nhóm hoa đồng đáng yêu cầm theo lẵng hoa đựng đầy những cánh hồng đỏ rực, trên người mấy đứa trẻ mặc quần lụa mỏng màu đỏ nhạt, sau lưng lại mang đôi cánh thiên sứ xinh xắn như thể đã hóa thân thành thần Cupid.
Mấy đứa nhóc đáng yêu được chọn làm hoa đồng này đã được tập duyệt cẩn thận trước lễ đính hôn, cho nên khi Vân Thi Thi và Cung Kiệt vừa xuất hiện ở thảm đỏ, mấy đứa nhóc đều đồng loạt nắm lấy cánh hoa hồng ở bên trong lẵng hoa mà tung lên ngay phía trước người Vân Thi Thi.
Có hoa đồng xinh đẹp đáng yêu với mái tóc vàng nhạt, có hoa đồng mang huyết thống châu Âu quý phái, cũng có hoa đồng là con của vị khách mời nào đó, tóc đen, mắt màu hổ phách, ăn mặc cực kỳ có khí chất.
Nhưng mà sau đó, khi những hoa đồng này nhìn thấy Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đang nâng váy phía sau Vân Thi Thi thì đều nhao nhao xông tới, cất giọng non nớt đáng yêu: "Anh tên là gì thế?"
Hữu Hữu bĩu môi, không thích phản ứng của mấy cô bé này, kiêu ngạo hếch cằm quay đầu sang hướng khác.
Mấy hoa đồng vẫn bám riết không tha, vừa tung cánh hoa vừa cười tít mắt mà nói: "Chúng ta có thể làm bạn không?"
Hữu Hữu vẫn kiêu ngạo không thèm để ý.
Tiểu Dịch Thần lại rất thích chơi đùa với mấy cô bé, vì vậy nói: "Tên của em ấy là Hữu Hữu."
Hữu Hữu trợn mắt nhìn cậu: "Tại sao anh lại bán đứng em?"
"Hữu Hữu ngốc nghếch, sao em lại nhẫn tâm cự tuyệt mấy cô bé đáng yêu như thế này chứ." Tiểu Dịch Thần nghiêm túc dạy bảo: "Mẹ đã nói là phải dịu dàng với các bạn nữ!"
Hữu Hữu: "..."
Khách khứa nhìn thấy bọn trẻ đáng yêu như vậy, đặc biệt là lúc nghe Tiểu Dịch Thần nói "phải dịu dàng với các bạn nữ" thì đều bật cười.
"Mấy đứa trẻ này thật là đáng yêu quá đi!"
"Đúng vậy, hai cậu nhóc kia thật là xinh đẹp, mặc tây trang vào nhìn tao nhã như thể thân sĩ vậy!"
"Ôi chao, thật là hâm mộ quá đi! Nếu tôi có thể sinh hai đứa nhóc đáng yêu như vậy thì tốt quá!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc