Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 930

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Ánh mắt Vân Thi Thi kinh ngạc một phen, thất thần nói không ra lời.
Cô đưa tay nhẹ nhàng vuốt bên ngoài kim cương.
Cô nhìn ra được, viên kim cương này vừa được trải qua gia công không lâu, tạo hình mới được cắt, mơ hồ có chút thô ráp tay, hiển nhiên là vừa mới được cắt không lâu.
Vân Thi Thi cảm động không nói nên lời!
Cô cũng không biết, viên kim cương này rốt cuộc đến như thế nào!
“Thích không?”
Cung Kiệt có chút khẩn trương nhìn cô, sợ cô nói “Không thích”, như vậy anh sẽ không biết nên làm gì bây giờ!
Lễ vật này được nhà họ Cung cất giữ.
Lúc trước cha của anh ở Trung Đông buôn ***, đem một lượng lớn VK tiêu thụ cho tổ chức khủng pố, tổ chức khủng pố này không có đủ đô la, lúc này mới đưa Blood Diamond làm tiền thù lao, đưa cho ông.
Người đứng đầu khủng pố đó nhìn không ra đó là bảo bối, không có nghĩa Cung Thiếu Ảnh không phân biệt được.
Viên Blood Diamond này không phải viên kim cương thông thường có thể so sánh được.
Sau khi lấy trở về, liền dấu kĩ như báu vật.
Viên Blood Diamond này là bảo bối hiếm có, kỳ thật viên Blood Diamond này khoảng bốn cara, sau khi tạo hình lúc này mới biến thành chỉ có ba cara.
Blood Diamond bốn cara, trên thế giới này căn bản tìm không ra cái thứ hai, cho dù có, cũng chưa có xuất hiện.
Viên Blood Diamond xuất hiện trên tay Vân Thi Thi, chân chính là kim cương vua!
Cung Kiệt lấy bảo bối cha dốc lòng cất giữ mang đi, ra lệnh cho nhà thiết kế tạo hình suốt đêm, cuối cùng trên đường đi, dùng cánh hoa hồng tươi mới trang điểm cho bông hoa trên tay, vì vậy đưa vòng tay hoa đeo vào cổ tay cô.
Vân Thi Thi cực kỳ cảm động!
Riêng nhìn tạo hình Blood Diamond, liền biết thằng nhóc này hao phí bao nhiêu tâm lực vào đây!
“Chị cực kỳ thích!”
Vân Thi Thi gật gật đầu, trên mặt là thỏa mãn, tuyệt đối không có giả dối, chân tình thực lòng biểu lộ ra yêu thích.
Cô ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Kỳ thật em có thể đến, là lễ vật tốt nhất dành cho chị rồi! Những thứ khác không quan trọng bằng em!”
“Lễ đính hôn của chị gái, em tất nhiên sẽ đến! Không chỉ như vậy, sau này bất luận là ngày gì của chị, em sẽ không bỏ lỡ!”
Anh nói xong, trên mặt không có chút đùa giỡn, cực kỳ chân thành tha thiết!
“Chỉ là mục đích lần này em đến còn có một chuyện khác!”
Cung Kiệt nói xong, đột nhiên ánh mắt lạnh lùng chậm rãi nâng lên, cuối cùng rơi vào người đàn ông phía sau Vân Thi Thi.
Anh nhìn Mộ Nhã Triết, đôi mắt không còn mềm mại dịu dàng như vừa đối mặt với Vân Thi Thi, lộ ra chút lạnh thấu xương, lãnh đạm, nhìn chăm chú bức người.
Mộ Nhã Triết cũng nhìn thẳng anh, không có trốn tránh.
Hai đôi mắt giao nhau giữa không trung, vô hình va chạm ra ngọn lửa, như không hề có khói thuốc S***g chiến tranh.
Lúc đó hai người đàn ông đối mặt nhau, giống như vương giả quyết đấu vậy!
Mắt đối mắt, giống như giằng co nhau, khí tràng của hai người đàn ông va chạm vào nhau mãnh liệt, gần như là đất rung núi chuyển.
Cuối cùng, Cung Kiệt nhếch môi cười, phá đi bầu không khí yên lặng quỷ dị.
“Mộ Nhã Triết! Anh biết tôi là ai không?”
“Nếu tôi đoán không sai…”
Giọng nói của Mộ Nhã Triết dừng một chút, trong mắt vẫn là lạnh lùng như cũ: “Tập đoàn Cự Phong!”
Nhà họ Mộ ở phương diện nào đó, bởi vì lợi ích tranh chấp, có tranh chấp với tập đoàn Cự Phong, bởi vậy anh không thể nhận ra người đàn ông trước mặt này rốt cuộc có bối cảnh gì, nhưng phù hiệu trên tay áo Cung Kiệt là thứ mà anh rất quen thuộc.
“A a… Thật đáng tiếc, anh đoán sai rồi…!”
Cung Kiệt lại làm biểu tình tiếc hận, lắc lắc đầu.
Mộ Nhã Triết hết sức hoang mang, đã thấy Cung Kiệt đột nhiên đưa tay choàng qua vai Vân Thi Thi, nghịch ngợm nói với anh: “Hôm nay tôi đến, không phải lấy thân phận người của tập đoàn Cự Phong! Mà là em trai của chị gái tôi, tham dự lễ đính hôn này!”
Khóe mắt Mộ Nhã Triết căng mạnh lên.
Lại nghe Cung Kiệt lười biếng nói: “Ai nha, tôi nghĩ kỳ thật anh nên gọi tôi một tiếng… Em vợ, phải không?”
Vân Thi Thi bị lời nói nghịch ngợm của anh xé nát.
Vẻ mặt Mộ Nhã Triết lại càng quỷ dị rồi!
Có thể tưởng tượng một người đến bây giờ đều là kẻ thù, mỉm cười bảo anh xưng một tiếng “Em vợ”!
Cung Kiệt vừa nói là em trai Vân Thi Thi, cho dù trong lòng anh có rất nhiều chuẩn bị, vẫn có chút bất ngờ không phòng ngự!
Tuy nói bộ dạng hai chị em tương tự, nếu không phải cách ăn mặc khác nhau, căn bản khó phân biệt được ai với ai.
Nhưng mà một tiếng “Em vợ” của Cung Kiệt vẫn làm đầu anh mờ mịt.
Vân Thi Thi bất đắc dĩ nói: “Tiểu Kiệt, em…”
“Chị! Em không có nói sai mà!”
Cung Kiệt làm nũng nói: “Em là em trai chị, một khi đã như vậy, như thế anh ta phải nên gọi em một tiếng “Em vợ” chứ nhỉ?”
Vân Thi Thi giơ hai tay lên thỏa hiệp: “Được rồi! Đúng, em nói không sai! Nên gọi em một tiếng ‘Em vợ’!”
Cung Kiệt làm biểu tình “Em đã nói mà”, vô cùng thản nhiên nâng cằm với Mộ Nhã Triết, giống như là khiêu khích, cười hì hì nói: “Chị của tôi đều đã nói như vậy rồi, có phải anh nên gọi tôi một tiếng ‘Em vợ’ chứ nhỉ!”
“Có thể!”
Mộ Nhã Triết cũng cười tao nhã, lập tức bày ra phong độ, cũng giống như khiêu khích, nhíu mày nói: “Chỉ là trước hết, chẳng phải cậu nên gọi tôi một tiếng ‘Anh rể’ sao!”
Vừa dứt lời nửa giây, Cung Kiệt cười tít mắt thốt ra: “Anh rể!”
Mộ Nhã Triết: “…”
Trong lòng Cung Kiệt cười thầm.
Muốn anh kêu một tiếng anh rể cũng không phải là chuyện gì khó!
Nếu anh đã đến nơi này, đó là anh đã chuẩn bị tốt trong lòng!
Cho dù anh am hiểu sâu, thân phận của người đàn ông trước mặt này, trong cơ thể chảy dòng máu mà anh căm hận, nhưng vì chị gái, anh nguyện ý tạm thời bỏ qua hiềm khích trước kia, ít nhất trong thời gian này, bỏ xuống tất cả cừu hận, thản nhiên đối mặt.
Mộ Nhã Triết cắn chặt răng, tâm bất cam tình bất nguyện hừ lạnh một tiếng: “Em vợ!”
“Ừm…”
Cung Kiệt giống như cố ý làm khó dễ anh, nói sâu xa: “Hình như anh rể không tình nguyện nhận em vợ này nhỉ…?”
Mộ Nhã Triết, “Cậu…”
“Không quan hệ! Chuyện này không phải trọng điểm lần này.”
Cung Kiệt đang nói dừng một chút, đột nhiên buông lỏng bả vai Vân Thi Thi ra, xoải bước đi về phía anh.
Mãi đến khi đứng trước mặt Mộ Nhã Triết, lúc này anh mới dừng bước, hai người đàn ông đối diện nhau, khí tràng đều cao kinh người, trong lúc giao chiến, lực lượng ngang nhau!
Cung Kiệt lạnh lùng nhìn Mộ Nhã Triết, trong mắt đột nhiên lạnh lẽo, giọng nói trầm thấp để Vân Thi Thi không nghe thấy cảnh cáo, “Tôi đến cảnh cáo anh - - nếu như anh dám bắt nạt chị tôi, để chị ấy chịu chút ấm ức, tôi liền san bằng Mộ thị!”
Khương Thân biết được hội trường đột nhiên xảy ra chuyện, vội vàng chạy đến, nhưng mà vừa mới đi đến, nhạy cảm bắt giữ được lời nói uy hiếp bức người của Cung Kiệt, cả kinh, lập tức giật mình thay đổi sắc mặt!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc