Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 903

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Hoa Cẩm, đùng buồn nữa...Mọi chuyện rồi sẽ tốt thôi!"
Còn chưa nói hết câu- -
Lại thấy bất thình lình Hoa Cẩm trưng ra một khuôn mặt đầy tươi cười đùa giỡn
"Ha ha! Bị lừa đi?!"
Anh ta chỉ vào cô, thấy vẻ mặt thương cảm của cô, cười nhạo nói: "Thi Thi, đùa cô thật vui! Tôi cũng chỉ đùa cô một chút mà cô đã tin là thật! Cô thật dễ lừa!"
"Anh - -?!"
Vân Thi Thi giận, giận quá thành cười: "Vừa rồi là anh gạt tôi?!"
"Cái gì mà gạt cô!"
Hoa Cẩm ấm ức nói: "Tôi cũng chỉ nhàm chán, cho nên mới đùa cô một chút thôi! Không nghĩ tới cô lại tưởng thật! Thật thú vị!"
Vân Thi Thi tức giận không nói lời nào, sắc mặt xanh mét.
Hoa Cẩm thật cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, thấy cô thật tức giận, anh ta lại có chút luống cuống tay chân.
Anh ta mấp máy môi, đáng thương kéo kéo ống tay áo của cô, dáng vẻ bất lực như đứa trẻ làm sai chuyện, vẻ mặt như đưa đám nói: "Được rồi! Tôi sai rồi, không đùa cô nữa! Vừa rồi những chuyện kia đều là gạt cô! Cô không nên tưởng thật được không? Tôi tiến vào làng giải trí, thực ra là do có khuôn mặt đẹp, trời sinh đã phải cầm bát cơm này, ngoài việc phải quay phim ra tôi không còn con đường nào khác."
"Tôi thật ngốc, tôi vậy mà lại tin lời nói bậy của anh! Anh có biết không, vừa rồi, tôi đã thật sự thấy buồn thay anh. Không nghĩ tới, anh lại gạt tôi!"
Vân Thi Thi vô cùng tức giận, chất vấn: "Anh vì sao phải gạt tôi?"
"Bởi vì, tôi cảm thấy cô rất lương thiện. Như vậy, cô sẽ cảm thấy tôi đáng thương mà đối xử tốt với tôi." Hoa Cẩm cười cười.
"Bốp - - "
Đáp lại anh ta là một cái tát lạnh như băng.
Cô cũng không dùng nhiều lực, chỉ là do thẹn quá thành giận mà làm ra động tác theo bản năng.
Hoa Cẩm ôm bên má có chút đau, tha thiết nhìn cô, đáy mắt chứa đựng cố chấp cùng hoang mang không hiểu tại sao.
"Thi Thi..."
"Đừng gọi tên tôi như vậy! Chẳng có ai lấy sự đồng cảm của người khác ra để đùa giỡn cả, anh thật quá đáng!"
Vân Thi Thi vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, cảm thấy buồn cười nói: "Anh vậy mà lại muốn nhận được sự đồng tình từ người khác, muốn tôi thương xót anh?! Hoa Cẩm, trò đùa này của anh cũng hơi quá đáng rồi!"
Hoa Cẩm có chút mất tự nhiên nhìn cô, thăm dò kéo lấy ống tay áo của cô: "Tôi... Thi Thi, thực xin lỗi! Tôi sai rồi, về sau tôi sẽ không nói đùa với cô nữa!"
Vân Thi Thi mạnh mẽ gạt tay anh ta ra, lạnh lùng nói: "Đừng quấn lấy tôi! Tôi phải đi quay phim."
Nói xong, cô liền đứng dậy, ném kịch bản vào lòng anh ta rồi rời đi.
Hoa Cẩm vô tội nhìn cô rời đi, cắn cắn môi, vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.
Vân Thi Thi cùng Lâm Chi quay xong phim đã là rạng sáng 2 giờ.
Lúc cô rời khỏi studio, Hoa Cẩm vẫn ngồi ở vị trí cũ, khuôn mặt mang vẻ vô tội nhìn cô.
Mặc dù muốn tiến lên nói chuyện với cô nhưng lại không đủ dũng khí.
Vân Thi Thi lại không thèm liếc mắt nhìn anh ta một cái mà đi thẳng về nhà!
Hoa Cẩm sững sờ ngồi tại chỗ, một lúc lâu sau vẫn còn ngẩn ngơ.
- - " Anh vậy mà lại muốn nhận được sự đồng tình từ người khác, muốn tôi thương xót anh?! Hoa Cẩm, trò đùa này của anh cũng hơi quá đáng rồi!"
Lời nói tức giận của Vân Thi Thi vẫn như còn vọng ở bên tai.
Hoa Cẩm sờ sờ một bên má, cắn môi, thật có chút muốn khóc.
Có lẽ, tiếp cận người trong lòng bằng cách tranh thủ sự đồng tình từ đối phương có chút ngây thơ.
Được rồi, là do anh ta có chút vụng về đi!
Có lẽ, tiếp cận người trong lòng bằng cách tranh thủ sự đồng tình từ đối phương có chút ngây thơ.
Được rồi, là do anh ta có chút vụng về đi, nhưng trừ cách đó ra anh ta cũng không biết nên làm gì để thu hút sự chú ý của cô.
...
Lễ đính hôn giống như gióng trống khua chiêng mà chuẩn bị.
Bạn bè thân thiết của Mộ Nhã Triết không nhiều lắm, đại khái chỉ có hơn ba mươi người, đa số đều là những nhân vật quan trọng trong công ty, Lục Cận Dự cũng là một trong số đó.
Mà bạn bè thân thiết của Vân Thi Thi lại càng ít.
Lễ đính hôn dự kiến sẽ được tổ chức tại hải đảo, Mộ Nhã Triết đã tỉ mỉ chuẩn bị một buổi lễ đính hôn trên bãi biển, đương nhiên, những thứ này đều là gạt Vân Thi Thi bí mật chuẩn bị, muốn cho cô một niềm vui bất ngờ, Vân Thi Thi cũng không biết chuyện này.
Vân Thi Thi chuẩn bị xong thiệp cưới liền mang đi mời.
Nhưng trên đường đi mời cưới lại vô ý để xảy ra chút chuyện.
Có lẽ là do thường xuyên quay phim thức khuya, nên có chút mệt nhọc, lúc lái xe vô ý ***ng phải một người.
Là một người phụ nữ trung tuổi, tầm hơn 40, lúc Vân Thi Thi quẹo trái, không biết vì sao bà ta bỗng lao ra đường lớn, lúc cô phanh gấp tránh không được sượt qua bà ta khiến bà ta ngã trên mặt đất.
Khi Vân Thi Thi xuống xe, đã thấy người phụ nữ ôm đầu gối ngồi trên mặt đất, thống khổ kêu la tựa hồ như rất đau.
Nhìn thấy Vân Thi Thi, câu nói đầu tiên chính là lên án cô lái xe không an toàn, sau đó yêu cầu cô phải đưa bà ta vào bệnh viện.
Vân Thi Thi chưa từng gặp qua chuyện như vậy, sợ bà ta bị ***ng gây tổn thương đến những bộ phận quan trọng, vì thế liền vội vàng đưa bà ta vào bệnh viện.
Vừa vào bệnh viện, người phụ nữ này liền kêu gào muốn làm kiểm tra toàn thân, Vân Thi Thi đương nhiên cho là mạng người quan trọng hơn, vì thế cô đăng ký cho bà ta, ứng tiền thuốc men, sau đó mấy giờ tiếp theo đều căng thẳng chờ đợi, ngồi xuống chờ bà ta làm kiểm tra tổng thể, chờ cho đến khi có báo cáo ghi não bị chấn động nhẹ, cùng với một vài chỗ trên cơ thể bị bầm tím.
Rất nhanh, người nhà bà ta cũng vội vàng chạy tới bệnh viện, mắt thấy Vân Thi Thi không bị tổn thương chỗ nào liền đề nghị muốn nói chuyện riêng với cô.
Cô vốn thiện lương, nếu va chạm không nghiêm trọng gì, cô sẽ chịu tất cả tiền thuốc men, hơn nữa còn bồi thường một khoản tiền hao phí thời gian cùng tiền dưỡng bệnh.
Nhưng người nhà người phụ nữ kia lại dở công phu sư tử ngoạm, yêu cầu đòi 5 vạn tiền thuốc men.
Vân Thi Thi trợn tròn mắt, chưa từng gặp qua tình huống này, cô nghi ngờ lập tức nói: "Trong báo cáo có nói bà ấy bị thương không nghiêm trọng, chỉ có một chút chấn động não cùng một vài chỗ bị bầm tím, thậm chí bác sĩ còn không yêu cầu phải nằm viện, đã vậy sao lại muốn phí bồi thường cao thế?”
Người nhà bên kia nói năng hung hồn đầy lí lẽ: "Cô lái xe ***ng phải chị gái tôi khiến chị ấy bị thương, cô xem! Chính cô cũng đã xem báo cáo xét nghiệm bác sĩ viết, chị tôi bị huyết áp cao! Là huyết áp cao! Nếu không chịu nỗi kinh sợ này liệu huyết áp chị ấy có cao thế không?! Cô có biết điều này gây ra hậu quả cực kỳ nghiêm trọng không, giờ chỉ là huyết áp cao, nhưng có thể sẽ gây xuất huyết não đó! Nhẹ thì trúng gió, nặng liền mất mạng, cô biết không?!"
“Chú tôi chính là do chảy máu não mà ૮ɦếƭ! Nếu không tại cô, mẹ tôi sẽ trở thành như vậy sao?!"
Bị người nhà của người phụ nữ kia vây quanh gây chuyện, họ coi cô như phạm nhân gây tội không thể tha thứ được.
Vân Thi Thi day day mi tâm, cô còn tưởng chỉ là một chuyện rất đỗi bình thường, bồi thường xong là có thể đi.
Lại không nghĩ tới sẽ gặp phải mấy đóa kỳ hoa*!
<*Kỳ hoa: hoa lạ- ý chỉ những người ‘không bình thường’>
Cô quan sát bọn họ một phen, bọn họ ăn mặc bình thường giống công nhân làm thuê, nói chuyện còn dùng một chút tiếng địa phương.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc