Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 90

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Ừm! Tôi nói đều là thật sự, tôi thề với trời!" Vân Na nói, thậm chí đàng hoàng trịnh trọng giơ tay lên, chân thành thề thốt.
"Được, tôi tin cô!" Lý Cửu Hiền cười nói.
Vân Na hoàn toàn cảm kích, rơi nước mắt như mưa.
Tiếp đó, Lý Cửu Hiền tức giận nói: "Vân Thi Thi thật là quá đáng, cô là em gái của cô ta, cha cô có ơn nuôi dưỡng cô ta, vậy mà cô ta dám hãm hại cô?"
"Hu hu hu..." Vân Na giả vờ bi thương khóc lóc vì bị đâm vào chỗ đau, nước mắt rơi liên tục.
Trong lòng lại cực kỳ đắc ý.
Cô ta cho rằng, Lý Cửu Hiền sẽ không tin tưởng mình, nhưng mà bây giờ xem ra, Lý Cửu Hiền cũng chỉ là một tên ngốc, căn bản không có tâm cơ gì, vô cùng đơn thuần.
Chỉ cần anh ta còn che chở cô ta, ngày hôm nay cô ta có thể toàn thân trở ra!
"Nhìn cô ta đơn thuần, thật ra tâm cơ rất sâu. Cũng không biết cô ta hạ thuốc mê hồn gì, mà đàn ông đều vây quanh cô ta.” Cô ta vừa nói một câu, càng thêm trêu tức một đám nữ minh tinh căm giận bất bình!
Lúc nãy ở hội trường, Cố Tinh Trạch che chở cho cô, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Người phụ nữ này, quả thực chính là hồ ly tinh chuyển thế, tại sao người đàn ông nào cũng muốn che chở cô, hận không thể nâng cô trong lòng bàn tay!
"Đừng khóc, mắt đã sưng lên rồi kìa! Tất cả đều đã qua, người phụ nữ như cô ta, sớm muộn gì cũng sẽ bị quả báo!” Lý Cửu Hiền nhẹ nhàng vỗ bờ vai cô ta, không ngừng an ủi.
"Cảm ơn anh, anh Cửu Hiền." Vân Na khóc thút thít nói cảm ơn.
Sắc mặt cô ta ửng đỏ, ánh mắt nhòe nước mắt, điềm đạm đáng yêu nhìn anh ta, giống như chạm trúng *** nhất trong lòng anh ta.
Dương Mị ở bên cạnh không hề nghĩ tới Lý Cửu Hiền sẽ luôn bảo vệ một người mới.
Lẽ nào, Lý Cửu Hiền thích thể loại như vậy?
"Nguỵ trang đến mức như thế, ai biết có phải cô cố ý bò lên giường của người ta?"
Lục Cảnh Điềm ở một bên thẳng thắn nói: "Trong giới giải trí này loại phụ nữ gì mà không có, vì thăng tiến, đều không chừa thủ đoạn nào! Được rồi, cô nhanh chóng cút đi, tôi nhìn thấy dáng vẻ của cô, liền phát ngán."
Lý Cửu Hiền nhíu mày, muốn phản bác, lại bị Dương Mị trợn mắt nhìn.
Tên ngu ngốc này, vì một người phụ nữ mà ngay cả bát cơm cũng không muốn sao?
Lục Cảnh Điềm là ai?
Là con gái của cổ đông lớn ở giải trí Hoàn Vũ, giải trí Hoàn Vũ là công ty quản lý của anh ta, là áo cơm cha mẹ của anh ta. Chọc giận vị đại tiểu thư này, nói giết liền giết, không chừa chút chỗ trống nào.
Bây giờ Lý Cửu Hiền là người chạm tay có thể bỏng, cùng scandal của Dương Mị đang nóng hừng hực, đây là lúc độ hot của hai người ở giai đoạn bừng bừng khí thế, tất nhiên cô ta muốn che chở anh ta.
"Là ai chơi cô..." Dương Mị bật thốt lên, giọng nói im bặt đi, tự biết dùng từ không thích hợp, lập tức cải chính: "Là ai biến cô thành dáng dấp như thế này?"
Nói đến đó, Vân Na lộ ra vẻ mặt vô cùng khó khăn.
Dương Mị này, là cố ý muốn cô ta khó xử hay sao?
Dương Mị hỏi như vậy, đoàn người lập tức thấy hứng thú.
Đúng vậy, rất muốn biết, là ai có khẩu vị nặng như vậy, nhìn toàn thân trên dưới của Vân Na đều là vết tích cấu véo cùng dấu hôn, xem ra tình hình trận chiến cực kỳ oanh liệt!
"Đúng vậy, là ai biến cô thành như vậy?"
"Không... Không thể nói. Tôi không dám nói..."
Vừa nghĩ tới hành vi thú tính của Dương Thọ Trình, cùng với hình ảnh đáng sợ lúc nãy, lần thứ hai Vân Na run rẩy không ngừng.
Sợ hãi, là thật sự sợ hãi.
Dương Thọ Trình và Hà Lăng Tương là cá mè một lứa, lúc chơi phụ nữ hung ác vô cùng, lúc nãy ở trong phòng, đủ kiểu chơi K**h th**h, chơi đùa đến mức khung xương cô ta đều sắp vợ vụn ra.
Thật đáng sợ...
Thật đáng sợ...
Bởi vậy khi cô ta lộ ra dáng vẻ sợ hãi thì, trong lòng Lý Cửu Hiền cảm thấy thương tiếc.
"Tại sao không dám nói? Cô có thể nói thẳng, chúng tôi làm chủ cho cô!" Hàn Ngữ Yên cũng rất muốn biết, rốt cuộc là ai chơi cô ta thành bộ dáng sống dở ૮ɦếƭ dở thế này.
"Không... Người kia đã căn dặn, không thể nói. Tôi không dám..." Vân Na bị bức ép cả người run rẩy.
Nhưng mà lời của cô ta, khó tránh khỏi nảy sinh một ý nghĩa khác.
Đó nhất định là một nhân vật lớn có bối cảnh không nhỏ, nên mới khiến Vân Na cực kỳ kiêng kỵ.
Phóng mắt nhìn toàn bộ hội trường, bối cảnh cao quý nhất, đơn giản là...
"Ôi? Hình như không có nhìn thấy tổng giám đốc Mộ? Lúc nãy không có nhìn thấy anh ta ở trong hội trường."
Không biết là ai hoài nghi nói ra một câu, vừa dứt lời, cửa thang máy mở ra, Mộ Uyển Nhu dẫn Tiểu Dịch Thần bước ra khỏi thang máy, vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy trận chiến trước mắt, trong lúc nhất thời có chút lờ mờ.
Trong tay Tiểu Dịch Thần cầm một cây kẹo, vô cùng buồn chán ***, trông thấy cửa thang máy vây quanh một vòng người, không nhịn được trốn phía sau Mộ Uyển Nhu.
Từ nhỏ, Mộ Nhã Triết đã bảo vệ cậu nhóc vô cùng chu toàn, chưa bao giờ lộ ra ánh sáng trong mắt người ngoài.
Cũng không phải cậu thấy sợ hãi, mà là không thích đi tới cảnh có nhiều người.
Mọi người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cậu chủ nhỏ thần bí nhất nhà họ Mộ, vì là người thừa kế duy nhất của tập đoàn tài chính Mộ thị, họ tò mò nhìn chằm chằm vào cậu nhóc.
Có kinh ngạc, cũng có ánh mắt tò mò rơi lên người cậu, khiến cho cậu chủ nhỏ giống như gánh phải một bó gai sắc nhọn.
Đặc biệt là ánh mắt của Lục Cảnh Điềm, vừa đố kị lại vừa phức tạp, hận không thể dùng ánh mắt P0'p ૮ɦếƭ cậu.
Đây chính là con trai của Mộ Uyển Nhu và anh Mộ sao?
Hừ. Sẽ có một ngày, đợi cô ta thuận lợi chen chân Mộ Uyển Nhu gả vào nhà họ Mộ, con trai cô ta cùng anh Mộ sinh ra mới là người thừa kế tập đoàn tài chính Mộ thị!
Cậu nhóc có chút không vui, lạnh lùng nhìn một vòng, hoàn toàn nấp sau lưng Mộ Uyển Nhu.
Trên mặt Mộ Uyển Nhu lộ ra sự không thích, trong mắt tràn ngập ý vị nhạy cảm: "Tại sao tất cả mọi người lại vây quanh nơi này?"
Cô ta lập tức nhìn về phía Vân Na đang trở thành mục tiêu bị công kích trong mắt mọi người, ánh mắt lộ ra sự chán ghét: “Tại sao cô lại ở chỗ này? Còn chưa cút khỏi hội trường à?”
Nhìn thấy Mộ Uyển Nhu, Vân Na càng lộ ra sự sợ hãi.
Bởi vậy, làm cho đoàn người suy nghĩ viển vong.
Có người bắt đầu lớn mật suy đoán.
Chẳng lẽ... Cùng cô ta xảy ra quan hệ không minh bạch chính là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Đế Thăng —— Mộ Nhã Triết?!
Nghe đồn bên trong nhà họ Mộ chưa bao giờ có tin tức dính líu tới người đẹp, truyền thông vô căn cứ liên quan đến anh cũng không nhiều, chẳng lẽ... Ngầm, anh cũng dính líu tới phụ nữ?
Vậy thì... Nếu thật sự, Vân Na leo lên được một nhân vật lớn, chẳng phải sau này sẽ bay lên đầu cành?
Trời ạ! Đây chính là sức nặng của bom!
Phải biết rằng, bất kể người nào, chỉ cần một câu nói của tổng giám đốc Mộ, không thể không chiếm được.
Dù là Lục Cảnh Điềm cũng giải thích sai ý tứ trong lời nói của cô ta, trong lúc nhất thời trợn tròn mắt, bừng lên cơn giận!
Cô ta không tin, dù như thế nào cũng không tin!
Ánh mắt của mọi người, làm cho Vân Na khiếp sợ.
Sẽ không phải bọn họ nghĩ đến Dương Thọ Trình chứ! Trời ạ, nhân vật lớn như hắn, cô ta vạn vạn không trêu chọc nổi!
Ngay khi đoàn người mắt to trừng mắt nhỏ thì, cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân tao nhã.
Mọi người theo tiếng động nhìn lại, chỉ thấy bóng dáng rắn rỏi của Mộ Nhã Triết xuất hiện trong tầm mắt.
Người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu, khí thế bức người, gương mặt đẹp trai, không biết ςướק đi bao nhiêu hồn phách của người ở đây.
Trái tim Lục Cảnh Điềm cũng đập loạn lên, nhưng ánh mắt vẫn chấp nhất sưu tầm “Tội chứng” trên người anh, nỗ lực tìm ra manh mối.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc