Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 898

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Gia đình giàu có như nhà họ Mộ, giống như Mộ Thịnh, cưới về nhà mấy bà vợ nhỏ cũng không có làm hôn lễ gì, địa vị của vợ nhỏ trong gia đình rất thấp hèn, ngay cả gia phả của gia tộc cũng không được vào!
Nếu không muốn chịu thua kém, sinh được con cái ưu tú, thì có thể thêm tên con vào gia phả, nhưng làm vợ nhỏ thì không bao giờ được gia tộc công nhận, không thể để chuyện này truyền ra bên ngoài được.
Mẹ của Mộ Liên Tước cũng là vợ nhỏ.
Hay nói cách khác, nếu Vân Thi Thi làm vợ nhỏ, thì cũng đồng nghĩa, cô không có địa vị gì trong gia đình nhà họ Mộ!
Trong cảm nhận của Mộ Lâm Phong, cho cô một vị trí vợ nhỏ, cũng coi như là rất coi trọng cô rồi!
Một cô gái không có gì trong tay, xuất thân từ gia đình bình dân bình thường, có thể được gả vào nhà họ Mộ, cũng coi như là phước phần tu luyện mấy đời mới có được!
Huống chi, mẹ ruột của Vân Thi Thi là ai, Mộ Lâm Phong không phải là không biết.
Một nữ ca sĩ bình thường, thân phận ti tiện, chỉ có lão già Mộ Thịnh kia mới tự nguyện xem như trân bảo thôi.
Mặc dù muốn che dấu thân phận mẹ ruột, nhưng đến lúc đó, cha mẹ Vân Thi Thi cũng sẽ bị công bố ra bên ngoài.
Lúc đó, mặt mũi của nhà họ Mộ cũng không còn cứu vớt được nữa rồi!
Chuyện một cô gái tầm thường được ở bên cạnh hoàng tử, chỉ xảy ra trong chuyện cổ tích thôi!
Trong thực tế, lại là tàn khốc như vậy, nhưng cũng không trách ông ta được!
Người phụ nữ như Vân Thi Thi, sẽ không có cửa được gả vào nhà giàu, nhưng nếu Mộ Nhã Triết cứ khăng khăng muốn kết hôn, mà ông ta còn kiên quyết không chịu đồng ý, không biết Mộ Nhã Triết sẽ lại làm ra chuyện kinh thiên động địa gì nữa!
Lỡ như sau này, anh lại làm nên chuyện gì quá giới hạn, ông ta sẽ không biết ra ngoài gặp người khác thế nào!
Đã như vậy thì, không bằng thối lui một bước!
Theo như ý muốn của ông ta, là để cho Vân Thi Thi được làm vợ nhỏ, sau đó cho Mộ Nhã Triết cưới một người vợ gia đình giàu có, có yêu hay không cũng không sao, về phần bối cảnh gia đình như thế nào, ông ta cũng sẽ không quá hà khắc.
Dù sao ở thành phố lớn như vậy, tìm một người đủ tư cách xứng với gia đình nhà họ Mộ, đếm trên đầu ngón tay cũng không đếm hết.
Chỉ cần bối cảnh gia đình tương đối, có chút của cải, tính tình ôn nhu ưu tú, làm bà chủ nhà họ Mộ, có năng lực điều hành công ty, cũng coi như là có đủ tư cách.
Như vậy thì, để Vân Thi Thi gả vào cửa, ông ta cũng có thể nhượng bộ được!
Nghe mấy lời bạc tình của Mộ Lâm Phong, có quỷ cũng biết, giờ phút này anh đang tính toán cái gì trong lòng!
Mộ Nhã Triết nhíu mày, chợt phát ra một tiếng cười lạnh.
"Chú hai, bây giờ là thời đại nào rồi! Chú lại còn vợ nhỏ cái gì nữa chứ, cháu thì miễn! Cháu cưới cô ấy về, thì cô ấy chỉ có thể trở thành bà chủ gia đình này! Không có lựa chọn nào khác!"
"Cháu ------!"
Mộ Lâm Phong tức giận không nói nên lời, cáu gắt nói: "Đứa nhỏ này, sao lại có thể gan bướng hồ đồ như vậy chứ!"
"Gan bướng hồ đồ, hẳn là chú mới đúng! Không phải cháu đã nói với chú sao, Mộ Nhã Triết cháu, từ khi nào lại vô dụng đến nỗi phải dựa vào một người phụ nữ để đạt được địa vị của mình chứ! Cháu không phải là loại người hời hợt, xin chú hai đừng xem cháu giống như những người khác, cưới một người phụ nữ giàu có, mới có thể củng cố sự nghiệp của mình! Không cần thiết phải như vậy!" Mộ Nhã Triết lạnh lùng cười, trong giọng nói có mấy phần ngông cuồng.
Anh cũng có tư cách để nói mấy lời này.
Có thể ngồi vào vị trí này, đương nhiên là nhờ có sự nâng đỡ của Mộ Lâm Phong, nhưng anh cũng là người đàn ông có bản lĩnh, nếu không lại làm sao có thể từng bước thu phục lòng người, ở giới thượng lưu quyền quý cao sang, dần dần khẳng định được vị trí của mình.
Trở thành chủ nhân của nhà họ Mộ, mặc dù con đường đi lên rất khó khăn, nhưng anh vẫn rất ưu nhã mà bước đi, không giống như những người kia, tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán, nhưng không tranh được cái gì hết, sự hiện hữu của anh, đã là một huyền thoại!
Anh vô cùng tự tin, tự phụ, thậm chí có thể nói là kiêu ngạo!
Anh tin tưởng năng lực của mình, không cần dùng đến những thủ đoạn như vậy để củng cố địa vị của bản thân!
Anh rất xem thường cách làm như vậy.
Mộ Lâm Phong giận điên người.
Thằng nhóc này, thật khó bảo.
"Cháu cố ý làm như vậy? Chẳng lẽ cháu không để vào tai lời khuyên của chú hai sao? Chuyện hôn nhân trọng đại, lời của cha mẹ, của người mai mối, chẳng lẽ chỉ là trò đùa? Cha mẹ cháu đều không có, chú là người lớn trong gia đình, chú chỉ bảo cho cháu, vậy mà cháu không thèm nghe sao?"
"Chú hai, chú nên hiểu, hôm nay, ai mới là chủ nhân của nhà họ Mộ!"
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nhắc nhở ông ta.
Mộ Lâm Phong bị câu nói của anh làm cho nghẹn lời.
"Nếu là người nắm quyền cao nhất của nhà họ Mộ, vậy thì, chuyện cháu kết hôn, cháu cưới người nào, chẳng lẽ còn cần đến người khác quyết định đại cuộc cho cháu sao? Thời đại của chú đã qua rồi, bây giờ, là thời đại của cháu! Cháu muốn làm cái gì, cũng không tới lượt chú nhúng tay vào can thiệp!"
Dừng một chút, anh nói: "Được rồi! Nói nhiều cũng vô ích thôi, chú không cần nói quá nhiều, mắc công phá hỏng hòa khí gia đình!"
Anh trào phúng, rất không nể mặt ông ta, không muốn tranh cãi nhiều với loại người bảo thủ!
Mộ Lâm Phong giận muốn đứng hình, ông ta thở dốc thật mạnh, giống như muốn nhuận khí, yên lặng một hồi lâu, mới giận dữ nói: "Được! Cháu cứng đầu! Cháu rất cứng đầu! Cháu không hiểu được ý tốt của chú, rõ ràng là không coi chú ra gì! Ha hả! Cháu là chủ nhân của gia đình, cho nên tư cách của cháu là lớn nhất, có phải không? Chú thật là không biết phân biệt! Có bản lĩnh, cháu muốn kết hôn, muốn làm hôn lễ, thì đừng dùng tiền của nhà họ Mộ! Chuyện sổ sách của công ty, cháu cũng đừng động vào! Xem cháu không có tiền của nhà họ Mộ, thì có bản lĩnh làm được những gì!"
Nói xong, Mộ Lâm Phong hầm hừ cúp điện thoại.
Mộ Nhã Triết ném điện thoại di động qua một bên, thái độ hiển nhiên thờ ơ.
Lúc buổi tối, Mộ Nhã Triết hẹn Lục Cận Dự, thay vì nói là hẹn, còn không bằng nói là gọi đến.
Địa điểm hẹn ở câu lạc bộ tư nhân.
Lúc Lục Cận Dự chạy tới, Mộ Nhã Triết đang cầm gậy đánh gôn, đánh quả bóng, thấy anh ta tới, anh để cây gậy đánh gôn xuống, ngẩng đầu lên: "Tới rồi sao!"
"Lão đại gọi, đương nhiên là không thể chậm trễ!"
Lục Cận Dự *** khoác, nhân viên phục vụ đưa R*ợ*u tới, anh ta tiện tay cầm một ly, nhấp một ngụm, thư thái cười một tiếng.
"Lão đại, giờ này hẹn em ra, có phải có chuyện quan trọng gì không?"
Lục Cận Dự, người gọi Mộ Nhã Triết là lão đại này, chính là một nhân vật hết sức tầm cỡ, cũng là bạn lâu năm của Mộ Nhã Triết.
Nói là bạn, nhưng mối quan hệ này so ra còn sâu sắc hơn một chút.
Mộ Nhã Triết ở nhà họ Mộ, tự mình bố trí nhân lực của mình, hơn nữa, anh còn bí mật ở bên ngoài thành lập thế lực riêng, trừ sản nghiệp của nhà họ Mộ ra, anh cũng có tài sản của riêng anh sở hữu.
Giống như anh nói vậy, anh rời khỏi nhà họ Mộ, cũng không phải chỉ còn hai bàn tay trắng!
Nhưng nhà họ Mộ không có anh, sẽ chỉ là một đống đổ nát!
Lúc đầu anh được Mộ Lâm Phong bồi dưỡng thành người thừa kế, đi tới bước này, anh là người đứng đầu lèo lái cơ nghiệp của nhà họ Mộ, đương nhiên là càng vất vả công lao càng lớn.
Nhưng anh không phải người ngu, sẽ không hy sinh không công tất cả mọi thứ cho sản nghiệp nhà họ Mộ!
Nhìn thấu tình người lạnh lẽo, anh quyết tâm mình không thể bị nhà họ Mộ trói buộc cả đời được, vì vậy, sớm từ mấy năm trước, anh đã bắt đầu bận rộn thiết lập cơ ngơi sản nghiệp của riêng mình!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc