Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 874

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mộ Nhã Triết vừa dứt lời, Tần Chu hoảng hốt mở to hai mắt, khó tin nhìn anh.
"Cái, cái gì...?"
Tổng giám đốc Mộ vừa nói, Thi Thi là vợ chính thức của anh...
Chẳng lẽ, bọn họ đã kết hôn rồi hả?
Sao anh không biết chuyện này!
Chuyện lúc nào vậy?
Sao Thi Thi không thông báo cho anh một tiếng?!
Trong lúc suy nghĩ của Tần Chu xoay vòng, Mộ Nhã Triết lại lên tiếng: "Đương nhiên, lời này của tôi, không phải chỉ một mình Cố Tinh Trạch."
Dừng một chút, giọng của anh trầm xuống: "Tôi nghe nói, trong tổ phim bây giờ của cô ấy, có một nghệ sĩ bối cảnh không tệ, hình như có mục đích không trong sáng với cô ấy!"
"Người nào?!"
Tần Chu theo bản năng hỏi lại, trầm ngâm khoảng khắc, tỉnh táo nói: "Tổng giám đốc Mộ, người anh nói, hẳn không phải Hoa Cẩm chứ? Người này thì xin anh yên tâm, tôi đã dặn dò Thi Thi, bảo cô ấy cách Hoa Cẩm xa một chút! Hẳn là Hoa Cẩm sẽ không gây sự với cô ấy!"
"Ha ha!"
Mộ Nhã Triết nhíu mày: "Tôi nghe nói, Hoa Cẩm ở trong tổ phim, là chuyên gia gây chuyện. Điểm này, tôi mặc kệ, nhưng nếu trêu chọc tới người không nên trêu chọc..."
Vậy thì, anh sẽ không ngồi xem mặc kệ!
Tần Chu nghe vậy, có phần ngoài ý muốn.
Anh ta cẩn thận nhìn anh một cái, ngầm hiểu.
Người tên Hoa Cẩm này, Tần Chu cũng biết khá rõ.
Những việc về anh ta, Tần Chu cũng hỏi thăm khắp nơi, bổ sung sự hiểu biết.
Nghe nói năm mười sáu tuổi Hoa Cẩm lấy nghệ danh "Hoa Cẩm" ra mắt trong Giới Điện Ảnh và Truyền Hình, bằng vẻ ngoài xuất sắc, đã bộc lộ tài năng rất nhanh.
Nhưng mà mới đầu, thân là người mới, Hoa Cẩm cũng không có tài nguyên tốt, phần lớn chỉ đóng vai nam phụ, rất ít có cơ hội được diễn nhân vật chính.
Nhờ vào vẻ ngoài trời cho, diễn xuất cũng coi như không tệ, có một đám fan rất nhanh.
Sau này, anh ta nhận vai nam chính của một bộ phim truyền hình, hơn nữa bằng vai diễn kia, mà sự nghiệp diễn xuất trực tiếp bay lên, khá giống Cố Tinh Trạch một đêm thành danh mười năm trước!
Nhưng nghe nói, sở dĩ anh ta nhận được nam chính đó, là vì anh ta đã ôm đù* được một nhân vật lớn, mới có thể thăng tiến trong giới giải trí này. Giải trí chia thành 4 khu lớn.
Khu vực Bắc Kinh, Thượng Hải, Hồng Kông và phía Đông Bắc.
Trong đó giải trí Bắc Kinh lại phân thành ba phương diện là Nghệ thuật, Kinh Ảnh (Kinh kịch và điện ảnh) còn lại là ở khu trung tâm Bắc Kinh.
Cái gọi là giải trí trung tâm chỉ là chương trình truyền hình ở thủ đô..
Phàm là người có thể bước vào khu vực giải trí Bắc Kinh này, sau lưng không có một kim chủ nâng đỡ, căn bản không thể tiến vào cánh cửa kia.
Nhân vật sau lưng Hoa Cẩm, nghe nói vô cùng thần bí, lai lịch không nhỏ, nhưng Tần Chu biết người kia là ai.
Hoa Cẩm có tiếng phong lưu trong giới, anh ta thường xuyên cùng có gút mắt không rõ với rất nhiều ngôi sao nữ, có rất nhiều tình sử mờ ám.
Phàm là nữ chính đóng phim với anh ta, đều sinh ra một chút chuyện xấu không trong sáng với anh ta.
Sự chủ động của anh ta, căn bản không ai có thể ngăn cản.
Anh ta có khuôn mặt yêu nghiệt trời cho, vẻ đẹp cổ điển điển hình, dù là người phụ nữ nào, cũng sẽ rung động vì vẻ đẹp của anh ta, do đó rơi vào cạm bẫy dịu dàng của anh ta, nhưng mà không có ngoại lệ nào, tất cả những ngôi sao nữ từng có vướng mắc với anh ta, sao khi đóng phim chung với anh ta, bị đóng băng hoặc là phong sát rất nhanh, từ nay về sau mai danh ẩn tích.
Những ngôi sao nữ này, cũng có rất nhiều người có bối cảnh không tầm thường, nhưng đều bị phong sát hết.
Có thể đoán ra, kim chủ thần bí sau lưng Hoa Cẩm, quyền lực của người đó trong vòng tròn thủ đô này đáng sợ bao nhiêu.
Bởi vậy, ngay cả Cố Hiểu Dương, cũng không dám đắc tội anh ta, là vì nguyên nhân này.
Mộ Nhã Triết có tai mắt trong tổ phim, nghe nói, Hoa Cẩm thường xuyên gây chuyện với Vân Thi Thi trong tổ phim.
Nhưng mà, Vân Thi Thi cũng không giống như những ngôi sao nữ khác, bình thường có thể tránh thì tránh Hoa Cẩm rất xa.
Nhưng, điểm này, khiến anh ta không hài lòng.
Xem ra, người phụ nữ này, chung quy là không thể trở thành món điểm tâm của anh ta rồi!
"Sau này, cô ấy có thể quay phim trong tổ phim! Nhưng quay xong, anh lập tức đưa cô ấy về nhà! Hiểu chưa?"
Mộ Nhã Triết dặn anh ta.
Anh lo lắng khi người phụ nữ của mình ở lại tổ phim.
Tần Chu chần chờ trong khoảng khắc, cuối cùng vẫn nhượng bộ, gật gật đầu."Được, tôi hiểu ý của anh! Tôi sẽ làm theo."
"Sự nghiệp người phụ nữ của tôi giao cho anh, anh nên để tâm một chút. Nếu là cô ấy còn chịu một chút tổn thương nào, tôi sẽ hỏi anh!"
Tần Chu gật đầu ba lần nói vâng.
"Tổng giám đốc Mộ, anh cứ yên tâm! Trước kia tôi không chú tâm, sau này, tôi chăm sóc cho cô ấy đàng hoàng!"
"Cô ấy thích quay phim, nên vô cùng trân trọng công việc này." Mộ Nhã Triết dừng một chút, lại nói, "Sau này, lúc cô ấy sẽ lui về hậu trường, nên phương diện này, anh cứ lót đường cho cô ấy trước! Đợi thời cơ chín muồi, tôi thành lập một công ty điện ảnh và truyền hình, anh có thể tới quản lý, cũng là lựa chọn không tệ!"
Bỏ qua những phương diện khác, Mộ Nhã Triết rất xem trọng năng lực của Tần Chu.
Nếu sau này Vân Thi Thi lui về hậu trường, thành lập công ty điện ảnh và truyền hình, như thế Tần Chu sẽ là một viên đại tướng mà anh chiêu mộ cho cô.
Tần Chu được cưng chiều mà lo sợ, cười, lập tức nói: "Tổng giám đốc Mộ coi trọng tôi, là vinh hạnh của tôi! Tôi nhất định không phụ sứ mệnh."
...
Vân Thi Thi lái xe về nhà, dưới yêu cầu của Vân Nghiệp Trình, lại vội vàng tới buổi hẹn với chuyên gia trung y, đưa Vân Nghiệp Hậu đi bệnh viện một chuyến.
Lúc trước Vân Nghiệp Hậu bị tàn tật, cũng không có được trị liệu đàng hoàng, mà đã về nhà an dưỡng rồi.
Bác sĩ chẩn đoán bệnh một phen, tiếc hận tỏ vẻ, nếu lúc trước có thể kịp thời đến bệnh viện giải phẫu, tích cực khôi phục, cũng không phải không có cơ hội đứng lên một lần nữa.
Chỉ là nay đã cách lúc bị thương nhiều năm, tê liệt trên giường, bắp thịt hai chân đã bị teo lại, sau này, không có hi vọng đứng lên nữa!
Vân Nghiệp Trình nghe vậy, tim như bị đao cắt.
Lại càng hổ thẹn không chịu nổi với người em trai.
Lúc trước nếu không phải ông...
Lúc trước nếu không phải lúc nhà họ Vân gặp chuyện không may, Vân Nghiệp Hậu vì giúp đỡ ông mà đưa tất cả tiền tiết kiệm cho ông, cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh tàn tật suốt đời thế này!
Theo như lời bác sĩ nói, phẫu thuật như vậy, cũng không phải vô cùng khó khăn, trong thị trấn thì ba vạn đồng, là có thể chữa khỏi.
Mà sau khi Vân Nghiệp Hậu bị thương, đốc công ôm tiền trốn chạy, tiền bồi thường không có một đồng nào, cũng không nhận được lời giải thích.
Tiền tiết kiệm cũng đã lén lút đưa cho Vân Nghiệp Trình, không dùng vào hai chân ông, bởi vậy, trị liệu đơn giản một phen, rồi trở về nhà.
Trừ đôi chân, Vân Nghiệp Trình còn kiểm tra toàn diện choVân Nghiệp Hậu, báo cáo hôm sau mới có.
Ra khỏi bệnh viện, ở trên xe, Vân Nghiệp Trình đau lòng trộm lau nước mắt.
Vân Thi Thi một bên cầm lái, một bên nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy sắc mặt buồn khổ của Vân Nghiệp Trình, cười nói: "Cha, đừng đau lòng nữa! Mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Đều là tại cha..."
Vân Nghiệp Trình thở dài: "Hai chân của em ấy tàn phế, đều là tại cha."
"Anh, anh đừng nói như vậy! Giờ có thể thấy anh và Thi Thi sống tốt, em đã cảm thấy hạnh phúc rồi!" Vân Nghiệp Hậu cười thật thà phúc hậu, trên mặt lộ ra tươi cười thuần phác vui mừng.
Vân Thi Thi lại có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Sau khi về đến nhà, vì Vân Nghiệp Trình và Vân Nghiệp Hậu mãnh liệt yêu cầu, Vân Thi Thi chở bọn họ ra ngoài tìm nhà.
Vân Thi Thi vốn định giữ bọn họ lại.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc