Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 864

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vấn đề này quá đần độn.
Mộ Nhã Triết lập tức bị đánh bại, khóe mắt anh chứa chút suy tư, nhịn không được nói với cô: "Đăng ký kết hôn!"
Đi cục dân chính thì còn có thể làm gì!
Vân Thi Thi hết hồn há miệng thở dốc, quyết định quá đột ngột, thế nên cô căn bản không kịp chuẩn bị, bởi vậy, lúc Mộ Nhã Triết nói bốn chữ "đăng ký kết hôn" ra khỏi miệng, cô chỉ thấy giật mình và nghi ngờ!
Cô... cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng mà.
Đột ngột như vậy...
Một chút chuẩn bị cô cũng không có!
"Sao nào?"
Mộ Nhã Triết thấy vẻ mặt do dự đến ngốc nghếch của cô, mắt đẹp hơi hơi nheo lại, lộ ra hờn giận dày đặc.
"Em không muốn?!"
Vân Thi Thi lập tức nói: "Không phải... Không phải em không muốn!"
"Vậy sao em có vẻ mặt này?"
"Em..."
Vân Thi Thi giải thích chi tiết: "Không phải là em không kịp chuẩn bị sao!"
Bỗng nhiên cô nghĩ đến chuyện gì, hỏi anh: "Anh xem hoàng lịch chưa?"
"Hoàng lịch?"
Mộ Nhã Triết nhíu mày.
Vân Thi Thi cười nói: "Có thể anh không biết chuyện này, tuy nói là đăng kí, không làm hôn lễ chính thức, nhưng mà đăng kí, cũng phải xem hoàng lịch! Nếu hoàng lịch viết hôm nay không nên kết hôn, vậy thì, không thích hợp đăng kí!"
Mộ Nhã Triết lại cong môi: "Anh xem rồi!"
Vân Thi Thi trợn tròn mắt, "Hả...?"
Anh còn biết xem hoàng lịch nữa?
Bỗng nhiên Vân Thi Thi nhìn về phía phòng khách, báo chí trên bàn, đã hiểu rằng, sáng sớm anh ngồi trên ghế sofa, xem báo, cuối cùng xem cái gì!
Người đàn ông ngày, hóa ra đã chuẩn bị đầy đủ như vậy rồi?!
Mộ Nhã Triết giơ giơ hộ khẩu trong tay lên, cười nói: "Theo anh."
Anh không cho phép kháng cự, nắm tay cô, ra cửa.
Vân Nghiệp Trình rời giường, vốn đi xem Vân Nghiệp Hậu dậy chưa, đi đến phòng khách, thì thấy Hữu Hữu đang ở trên ghế sofa lật xem báo chí, ông cúi đầu, thấy cậu lật báo chí một tờ lại một tờ, nhưng mà mãi đến lúc lật đến một mặt, nhìn vào trong góc, bỗng nhiên nhếch môi cười.
Vân Nghiệp Trình hỏi: "Hữu Hữu à, mẹ con thức dậy chưa?"
Hữu Hữu cúi đầu lật báo chí một phen, lập tức ngẩng đầu, lúm đồng tiền rạng rỡ: "Mẹ con ra ngoài rồi ạ!"
Vân Nghiệp Trình thấy lạ: "Ồ? Đi ra cửa sớm vậy?"
Hữu Hữu suy nghĩ một khoảnh khắc, lập tức cười nói: "Đại khái, đi cục dân chính rồi!"
Cậu đóng báo chí lại, gió ngoài cửa sổ phất tới một cái, nhấc lên một góc báo chí, chỗ hoàng lịch kia viết: Nên gả cưới.
Mộ Nhã Triết lái xe đến cục dân chính.
Dọc theo đường đi, Vân Thi Thi vẫn thấy huyền ảo mà vi diệu.
Thậm chí, có phần khó có thể tin.
Bởi vậy, mãi đến lúc hai người đến chỗ cửa cục dân chính, xuống xe, cô còn chưa phục hồi tinh thần lại.
Cô có cảm giác không hiểu.
Cứ cô ૮ɦếƭ rồi, phải mặc cho người ta xâu xé!
Không hiểu ra sao bị xách đến cục dân chính, rõ ràng mang theo một chút hiếp bức cưỡng chế, tuy nhiên đối tượng kết hôn đứng bên cạnh, diện mạo đẹp đẽ, gia cảnh hiển hách, hai ngày trước, cầu hôn với cô, cô vui vẻ đồng ý.
Đổi lại là những người phụ nữ khác, hẳn là hạnh phúc cảm giác lâng lâng rồi.
Nhưng mà, có lẽ do anh quá đột ngột, quá mạnh mẽ, thế cho nên cô có ảo giác mình bị ép buộc.
Không biết trong một đêm, anh bị cái gì K**h th**h, giống như là gió xoáy, làm cho người ta trở tay không kịp!
Cô... có thể hối hận không?!
Vân Thi Thi lệ rơi đầy mặt nghĩ.
Người ta nói hôn nhân giống như phần mộ, cô còn chưa chuẩn bị hợp táng với anh mà!
Không phải Vân Thi Thi không chờ mong hôn nhân, chỉ là quá vội vàng, ngược lại khiến cô có cảm giác không chân thực!
Lúc xếp hàng đăng ký, Vân Thi Thi chỉ cảm thấy trên đầu có một cụm mây đen, thường thường nổi lên sấm sét vang dội, gió thổi mãnh liệt, khiến cô ngổn ngang trong gió, cả người ngồi trên ghế như linh hồn đã bay đi đâu mất, không còn sức sống.
Trạng thái suy sút như vậy của cô, hình thành tương phản với đám chuẩn vợ chồng hạnh phúc thoải mái tươi trẻ bên cạnh.
Mộ Nhã Triết ngồi cạnh cô, lẳng lặng lật tạp chí tài chính và kinh tế, khuôn mặt đẹp trai hấp dẫn vô số ánh mắt kinh ngạc ao ước.
Chỉ là... Mọi người đánh giá người phụ nữ nào đó mặt mũi như treo nước mắt bên cạnh anh, trong lòng hơi hơi toát mồ hôi.
Đây là bức hôn đó hả?
Thấy thế nào cũng không giống người cam tâm tình nguyện tới đăng ký kết hôn đó nha?
Nhưng mà, nếu nói ép hôn, dựa theo tiêu chuẩn của hai người, đối tượng bị ép hôn nên là nhà trai mới hợp lý.
Bọn họ nghĩ mãi không ra.
Hôm nay đại khái là ngày tốt, người tới cục dân chính đăng ký kết hôn hình như hơi nhiều.
Vân Thi Thi mang kính râm, võ trang kĩ càng, kiêng dè ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mọi người.
Có lẽ người trẻ tuổi tới nơi này đăng ký kết hôn đang đã đắm chìm trong vui vẻ hạnh phúc, bởi vậy, nhất thời không có chú ý tới giờ phút này, không khí vi diệu giữa Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết.
Cô mờ mịt ngẩn ngơ, chợt nghe người bên cạnh phát ra tiếng động, quay đầu, thấy Mộ Nhã Triết chậm rãi đứng dậy, cô hoài nghi nhìn anh, không biết anh muốn làm gì.
Chẳng lẽ, anh đổi ý hả?
Hay là, anh cũng nhận ra, chuyện trang nghiêm như kết hôn, không nên đầu óc nóng lên thì vội vàng quyết định.
Mộ Nhã Triết liếc cô một cái, nhàn nhạt nói, "Chứng minh ở trên xe, anh đi lấy, em ở chỗ này đợi anh."
Hi vọng bị phá hủy...
Vân Thi Thi chất phác gật gật đầu
Đợi anh đi xa, mấy cô gái bên cạnh tò mò bu lại, H**g phấn hỏi, "Anh ấy là người đàn ông của cô hả?"
"... Cô đoán đi." Vân Thi Thi mang theo, đáp án có phần ba phải.
"Hẳn là hai người tới đăng ký rồi!"
Vân Thi Thi nghe vậy, khóe miệng nhếch lên lại bỏ xuống, không có vẻ vui mừng khi đăng kí.
Cô gái ồ lên một tiếng, "Ai? Tôi thấy cô và anh đẹp trai kia đều vô cùng trẻ trung, hẳn là tới đăng kí! Bất quá, xem vẻ mặt của, giống như là đăng ký ly hôn vậy!"
"..." Vân Thi Thi không nói gì.
Cô ấy nói như vậy, đại khái là vì giờ phút này cô xem ra rất giống người phụ nữ bị vứt bỏ!
Hai mắt cô gái phát sáng, "Nhưng mà, người đàn ông của cô đúng là rất đẹp trai đó nha! Mới nhìn tôi còn tưởng ngôi sao điện ảnh! Ôi, còn đẹp trai hơn ngôi sao điện ảnh nữa!"
Người đàn ông ngồi bên cạnh cô ấy có chút không hài lòng, "Này này, chồng của em ngồi ngay bên cạnh em, em còn khen ngợi người đàn ông khác đẹp trai trước mặt anh!"
Cô gái lập tức nũng nịu ôm lấy cánh tay anh, "Ha ha, trong lòng em thì đương nhiên là anh là người đẹp trai nhất rồi!"
Hai người liếc mắt đưa tình có vẻ rất là hạnh phúc, Vân Thi Thi cảm thấy bất ngờ không phòng ngự bị nhét đầy một miệng thức ăn cho chó.
Phương thức đăng kí đúng đắn, hẳn là giống bọn họ vậy.
Nhưng vừa rồi, Mộ Nhã Triết ngồi bên cạnh cô, từ đầu đến cuối không nói một lời, mắt sáng như đuốc nhìn chỗ thụ lí, vẻ mặt nghiêm túc.
... Căn bản không có một chút ngọt ngào của người trẻ tuổi đi đăng kí.
Càng nghĩ, trong lòng Vân Thi Thi càng cảm thấy chua xót, yên lặng cúi đầu.
Cô gái mới vừa dỗ xong người đàn ông của cô ấy, lại nhiều chuyện nghiêng đầu sang hỏi, "Ôi chao, ai, ôi? Cô còn chưa trả lời tôi nữa! Cô và anh ấy có quan hệ gì vậy?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc