Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 856

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tương Ngọc tức giận dậm chân, một khóc hai nháo ba thắt cổ, Vân Nghiệp Hậu lại quyết tâm, không quan tâm, cuối cùng trái tim Tương Ngọc lạnh với ông!
Chuyện này Vân Nghiệp Hậu làm đúng là không hoàn hảo, thế cho nên trái tim Tương Ngọc im lặng và hoài nghi, tuy nói không bằng một chén nước nhưng chồng mình có phải thiên vị nhà anh trai quá rồi không!
Cuộc sống của Vân Nghiệp Trình không dễ chịu, nhà bọn họ tốt hơn sao?
Nhà người ta phá sản, bà ta thì mất đi nguồn kinh tế, còn chăm sóc một người bệnh tàn phế nữa!
Hiện giờ con gái ở nhà muốn học đại học, tiền bạc đều không có, chuyện này tính là gì?
Bởi vì chuyện này, con gái nhỏ nhà bọn họ không thể học đại học, cuối cùng không thể không đi theo con gái lớn vào nhà xưởng làm công.
Vì thế Tương Ngọc ghi hận chuyện này ở trong lòng, thế cho nên chăm sóc cho chồng và mẹ chồng cũng qua loa.
Sau đó Vân Nghiệp Trình vội vàng trở về chịu tang, biết được chuyện này, đặc biệt băn khoăn, muốn đưa tiền đền cho Tương Ngọc.
Đưa tiền nhưng mà Tương Ngọc khó có thể xóa bỏ mối hận trong lòng, trên mặt mặc dù khách khí nhưng trong lòng bắt đầu tính toán sổ sách!
Tiền trở về còn có ý nghĩa gì?
Con gái bà ta vì chuyện này mà chư hoàn thành việc học đại học rồi!
Chuyện này thành tiếc nuối cả đời của bà ta!
Phải biết rằng trong nhà có học sinh học đại học là chuyện có thể diện như thế nào!
Cũng bởi vì một nhà Vân Nghiệp Trình mà bị hỏng, hủy đi!
Lại còn có một việc Vân Thiên Hậu không biết.
Có lúc Tương Ngọc về muộn, không phải đi làm ở ngoài ruộng. Mà là bà ta vụng trộm ở sau lưng ông làm chuyện mờ ám với người đàn ông độc thân ở nhà bên cạnh, lần trước làm xong, người ta còn cho mấy trăm tệ.
Chuyện vụng trộm sau lưng Vân Nghiệp Hậu toàn bộ người trong thôn đều biết, chỉ có Vân Nghiệp Hậu là chẳng hay biết gì.
Bởi vậy có nhiều người trong thôn vụng trộm cười trộm ông.
Người trong thôn đều chế nhạo Tương Ngọc là người đàn bà dâm đãng, dù sao thanh danh của bà ta cũng truyền ra ngoài, đều nói là người phụ nữ không tuân thủ nữ tắc.
Lần này Vân Nghiệp Trình về với ông bà, cũng nghe được một chút chuyện linh tinh, tức giận không nhẹ, đối với Tương Ngọc cũng có rất nhiều ý kiến!
Nhưng mà vì tránh K**h th**h Vân Nghiệp Hậu, Vân Nghiệp Trình cố nén không nhắc đến, đối với Tương Ngọc này đánh giá không được tốt.
Lần này về thủ đô, cũng là Tương Ngọc mặt dày mày dạn nói ra, bởi vậy Vân Nghiệp Trình cân nhắc, đến thủ đô liền thuê phòng cho Tương Ngọc, để bà ta đi thôi.
Ông cũng không thể để Tương Ngọc là trách nhiệm của Thi Thi.
Lúc bốn giờ, Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết sớm đã đến nhà ga.
Hai chiếc xe SUV chạy băng băng, Mộ Nhã Triết cố ý gọi vệ sĩ, trái phải mở đường, để tránh bị đội chó săn chụp ảnh.
Bọn họ đều là nhân vật công chúng, xuất hiện tại nơi công cộng, tất nhiên là cần chút phòng bị.
Sau khi xe đến trạm, Vân Nghiệp Trình liền gọi điện cho cô.
Lúc gặp được người, Vân Nghiệp Trình nhìn thấy Mộ Nhã Triết toàn thân quần áo thoải mái, nổi bật lên dáng người cao ngất đứng trước mặt, ngẩn người.
Lại nhìn Vân Thi Thi, trong mắt có vài phần nghi ngờ: “Thi Thi, đây không phải… Là giáo sư đại học của con sao?”
“A…”
Vân Thi Thi khụ khụ, lập tức nói: “Cha, về nhà trước đã! Ở đây nhiều người, nói chuyện không tiện lắm.”
“Được được.”
Vân Nghiệp Trình gật gật đầu, lập tức nói với Vân Nghiệp Hậu ngồi trên xe lăn: “A Hậu, đây là Thi Thi, trưởng thành rồi, em có nhận ra được không?”
Vân Thi Thi đi đến trước xe lăn, hơi ngồi xổm xuống, mỉm cười: “Chú, chú nhận ra cháu không? Trước đây chú từng ôm cháu, cháu là Thi Thi.”
Vân Nghiệp Hậu nhìn chằm chằm cô hồi lâu, bừng tỉnh đại ngộ: “Ai nha! Thi Thi! Đúng là cháu rồi! Nhận ra được nhận ra được! Ha ha…”
Ông nắm tay cô, vỗ vỗ, vô cùng cảm khái nói: “Thi Thi trưởng thành rồi, trở nên xinh đẹp hơn trước đây rồi! Con gái 18 thay đổi rất nhiều!”
Vân Nghiệp Hậu vẫn luôn hoài niệm, hốc mắt có chút ****.
Phía sau trên mặt Tương Ngọc và hai người con gái có chút khó coi, nhưng mà chỉ một lát, rất nhanh đem không thoải mái đè ép xuống.
Tương Ngọc cúi đầu, không phải là con gái của ông, bày tỏ thân thiết như vậy làm gì!
Vân Thi Thi nhìn thoáng qua Tương Ngọc ở phía sau, cùng với hai người con gái, đi lên phía trước cười nói: “Đây là bác gái phải không ạ? Chào bác gái!”
Tương Ngọc cười, mặt mũi tất nhiên phải tốt, nhiệt tình nói: “Ai nha, Thi Thi à! Là cháu sao! Cháu xem, sau khi lớn lên thay đổi nhiều như vậy, bác gái sắp không nhận ra nữa rồi!”
Con gái lớn Vân Thanh Miêu đứng bên cạnh Tương Ngọc đột nhiên nói: “Hả? Bộ dạng của em họ Thi Thi khác trước kia rất nhiều…? Chị thấy lớn hơn rồi.”
Vân Thanh Miêu lớn hơn Vân Thi Thi ba tuổi, trước đây gặp một lần.
Con gái Vân Cầm Lệ của Tương Ngọc không cho là đúng nói: “Chị, nhiều năm rồi chị không thấy Thi Thi, chắc chắn là không nhớ rõ diện mạo rồi!”
Vân Thi Thi cười, nói ngọt một câu: “Chị Thanh Miêu, chị Cầm Lệ.”
“Ừ.”
Hai chị em tiến lên, nắm tay cô, nhưng mà không biết vì sao, ánh mắt của Vân Cầm Lệ nhìn cô, ẩn ẩn có chút kỳ lạ.
Vân Cầm Lệ không thích cô.
Dù sao lúc trước nếu không phải vì Vân Nghiệp Trình, cô ta có thể không được học đại học, bị người ta chê cười sao?
Mộ Nhã Triết đi lên phía trước, nhưng mà anh vừa xuất hiện trước mặt hai chị em, trong nháy mắt làm ba mẹ con chú ý.
Anh quá lóng lánh, cho dù đeo kính râm, mặc quần áo khiêm tốn thoải mái, đứng bên cạnh Vân Thi Thi, lặng yên không tiếng động, nhưng cũng khó có thể xem nhẹ hơi thở cực mạnh của anh!
Rất có cảm giác tồn tại.
Vân Cầm Lệ ngay từ đầu chỉ chú ý đến Vân Thi Thi, nhưng mà Vân Thanh Miêu ngay từ đầu liền vụng trộm chú ý đến anh, vẫn ngầm liếc trộm vài lần.
Trời ạ…
Người đàn ông này rất đẹp trai đó!
Ăn mặc rất mốt, nhìn áo jacket bằng da trên người anh, vừa nhìn liền biết giá trị xa xỉ, toàn thân đều là hàng hiệu sao?
Người đàn ông này, có rất nhiều tiền, hoặc là gia thế rất tốt?
Không phải là… Bạn trai của Vân Thi Thi đấy chứ?
Tương Ngọc cũng chú ý đến anh, kéo tay áo Vân Thi Thi, vụng trộm hỏi: “Vị này là…”
“Chuyện này…”
Vân Thi Thi rơi vào khó xử.
Mộ Nhã Triết đứng bên cạnh mặt không chút thay đổi trầm giọng nói: “Chào bác gái, cháu là chồng Thi Thi.”
Đột ngột nói ra, Vân Thi Thi nhất thời bị sặc nước miếng: “Khụ - -!”
Cô lấy lại tinh thần, không vui trợn mắt nhìn anh.
Người đàn ông này sao lại tự mình quyết định vậy!
Hiện tại chỉ mới vừa cầu hôn, còn chưa có lĩnh giấy chứng nhận, chưa là chồng chứ nhỉ?
Mộ Nhã Triết nhận ánh mắt giận dữ của cô, cười nói: “Sao thế? Xấu hổ như vậy sao?”
“Chồng sao?”
Mọi người kinh ngạc nói ra cùng lúc, nhưng mà ánh mắt đều là khó có thể tin rơi lên người bọn họ.
Kinh ngạc nhất là Vân Nghiệp Trình.
Người đàn ông này…
Không phải là giáo sư đại học của cô sao?
Sao ông về thăm người thân mới mấy tháng, trở về vậy mà… thành con rể của ông rồi?
Vân Nghiệp Trình mở to hai mắt nhìn.
Tương Ngọc kinh ngạc nói: “Thi Thi? Cháu kết hôn rồi sao? Sao bác gái không có nghe nói vậy?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc