Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 851

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Ưm... Đừng..."
Cửa còn chưa đóng đâu!
Nhưng mà đáp lại cô, lại là nụ hôn liều lĩnh của người đàn ông.
Dường như thời khắc này, H*m mu*n bị đè nén hồi lâu, cuối cùng thỏa mãn mà phóng thích, nửa tháng này, bao gồm cả đường đi từ hang truyện cổ tích đi vào khách sạn, anh đều cực kỳ gắng sức kiềm chế nhẫn nại, vì cái gì, chính là tại thời khắc này, khó mà nhịn được!
Anh cúi đầu, ấn bờ vai cô, hôn lên thật sâu, hung ác mà ςướק bóc sức lực, cùng với vừa rồi lúc trên xe, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém!
Cho dù cô nhiều lần kinh hô, cũng không dừng được anh.
Hơi thở của anh phả vào môi cô, đưa tất cả phản kháng cùng khước từ của cô, tất cả đều nuốt vào trong bụng!
Lúc trước, vì chiếu cố cô, mới nhẫn nại chính mình.
Nhưng mà đến nơi này, chính là trời đất của anh anh muốn làm gì thì làm!
Anh không cần kiêng dè những cái kia có không có, càng không cần ủy khuất chính mình!
Anh bây giờ chỉ cần cân nhắc, tiếp đó, nên như thế nào mà nhấm nháp vị ngon của cô
Trong óc của anh, trong nháy mắt, vậy mà loại bỏ mười mấy tư thế, đầu ngón tay vừa chạm tới làn da của cô, liền lập tức cảm thấy nóng bỏng, sức lực hôn cô càng hung mãnh dị thường!
Nửa tháng này không gặp, anh nhớ cô, thực sự nhớ vô cùng.
Anh cũng vì như vậy cảm thấy ngạc nhiên, anh vậy mà có thể nhẫn nại được, không bay đến đoàn làm phim tìm cô!
Trên thân người phụ nữ này, có một loại mị lực đặc biệt.
Một khi thưởng thức qua, liền nhớ mãi không quên, mặc cho như thế nào, cũng như có thể hồi ức lại sự ngọt ngào của cô.
Thế gian này, trừ cô ra, đại khái không có người thứ hai, có thể hoàn mỹ phù hợp với anh như vậy nữa!
Hôn cô, liền nghĩ tới từng chiếm hữu cô, cảm giác thoải mái này, phát tán vô cùng tinh tế khắp xương xốt, vẫn rõ mồn một trước mắt!
Chạm vào cô, giống như chạm phải ma chướng gì đó, vốn không thể tách rời.
"Ưm... Cửa... Cửa..."
Vân Thi Thi vừa giãy dụa, vừa cố gắng nhắc nhở anh, anh giống như có chuyện gì chưa làm!
Mộ Nhã Triết lại có chút không kiên nhẫn, cánh tay dài vươn ra: "rầm rầm" một tiếng, như cô mong muốn, cửa thuận lợi đóng lại.
Cô thấy vậy, thở ra một hơi, một giây sau, cả người cô lại bị nâng bổng lên, anh khẽ vươn tay, cánh tay có lực vững vàng đem thân thể của cô nâng lên.
Giờ phút này, cô đối mặt với anh, dựa lưng vào cửa, cả người lại được nhấc bổng lên, được anh nâng.
"Nhìn anh..."
Mộ Nhã Triết đưa một bàn tay, bắt cằm của cô, buộc cô nhìn mình.
"Nhìn anh!"
Vân Thi Thi nhìn về phía anh, ánh mắt ngưng lại.
"Người phụ nữ ngu ngốc, hiện tại, nên chuyên tâm một chút!"
Anh có chút bất mãn cô bởi vì những thứ râu ria mà phân tâm, bởi vậy trong mắt, có một chút không vui.
"Toàn bộ thời gian đêm nay của em, tất cả thuộc về anh."
Nói xong, anh liền ổn định cô, *** áo cô ra, kích tình sớm đã kiềm chế rất lâu đang kêu gào cực hạn, dốc sức mà ςướק lấy một cách hung mãnh, cơ hồ là mạnh mẽ xâm nhập vào cô.
Gần như không cho cô không gian thở dốc, đè ép cô, thật sâu chiếm thành của mình!
Hung mãnh, giống như cuồng thú, muốn cô, hung hăng muốn cô, sung sướng tràn trề mà phiên vân phúc vũ(*)!
(*):ý nói sự cuồng nhiệt của hai nhân vật trong quá trình ***.
Dù là đã chuẩn bị, nhưng cô vẫn bị sự trùng kích dọa người của anh làm cho sợ hãi!
Sau khi ngang ngạnh phát huy vô cùng tinh tế, anh thở hổn hển một tiếng, ôm cô, lại không nỡ buông tay!
Ôm cô đi đến phòng khách, ở trên ghế sofa, lại tiếp tục thỏa thích mà làm cô.
Vân Thi Thi ôm vai của anh, cánh tay một trận co rút, toàn thân mỗi một tế bào, đều như tê dại.
Một trận chiến, tiếp tục đến nửa đêm, người đàn ông vẫn không biết thoả mãn mà gắng sức ở trên người cô, đủ biểu hiện ra, thể lực anh tựa như dùng mãi không cạn, lại giống như anh muốn mượn đêm nay, đem nhớ nhung suốt nửa tháng này, toàn bộ phát tiết cho cô xem!
Lúc động tình, anh không ngừng gọi tên cô, mà cô, cũng không ngừng đáp lại anh!
Mới đầu, cô cố gắng phối hợp anh, nhưng càng về sau, thể lực mệt mỏi dần dần chống đỡ hết nổi, chiến hỏa gần như điên cuồng, trong phòng ngủ khói lửa tràn ngập khắp ngõ ngách, cô chỉ cảm thấy thế giới này đều điên rồi!
Trời đang chuyển, đất đang động, toàn bộ thế giới cũng giống như sụp đổ, chấn động to lớn!
Toàn bộ lí trí của cô đều lúc ẩn lúc hiện, khó mà quay về thể xác.
Khắp trong đầu đều là —— anh điên rồi!
Mà cô, cũng điên rồi!
Bọn họ tất cả đều điên rồi!
Dường như thân thể không phải là của mình!
Toàn thân đổ mồ hôi nhễ nhại, dinh dính một mảnh, chỉ cảm thấy hai người đều giống như vừa từ trong ao vớt ra!
Ngoài cửa, hai cậu nhóc con tò mò nằm sấp ở cửa ra vào, vốn muốn lén lén lút lút tìm hiểu xem chuyện gì!
Nhưng mà bất đắc dĩ, hiệu quả cách âm của khách sạn này quả thực kinh người.
Đến mwusc lỗ tai bọn họ đều hận không thể xuyên qua cánh cửa, lại vẫn không nghe được động tĩnh gì.
"Ai... Được rồi!"
Hữu Hữu bỗng nhiên hừ khẽ nói: "Em tin chuyện ma quỷ của anh mới chạy tới cùng anh làm chuyện mờ mờ ám ám như vậy! Nghe lén cha và mẹ, như vậy quá hèn hạ! Nếu như bị cha biết, sẽ tức giận!"
Tiểu Dịch Thần lại có chút ủy khuất nói: "Ô... Rõ ràng là em muốn lén..."
"Im miệng!"
Hữu Hữu đỏ mặt bưng kín miệng của cậu, vội la lên: "Anh lại nói mò, em liền không để ý tới anh nữa!"
"Được được... Anh không nói càn nói bậy nữa! Là anh muốn nghe lén, mới kéo em tới nghe lén chung!"
Làm anh, Tiểu Dịch thần tất nhiên là nhường cậu, bởi vậy cũng lười cùng cậu đôi co thêm.
Hữu Hữu lúc này mới hài lòng, cậu nhếch môi, cười nhìn thoáng qua Tiểu Dịch thần, hướng cậu mở lòng bàn tay ra: "Đi! Chúng ta trở về phòng nghỉ ngơi thôi! Nhỉ?"
"Được rồi!"
Tiểu Dịch thần đỡ lấy tay của cậu, thế là, hai cậu nhóc liền nắm tay trở về phòng nghỉ ngơi!
Ngoài cửa sổ đêm đã khuya.
Người đàn ông thâm trầm kêu đau một tiếng, hai người cùng nhau trèo *** mây chói lọi, lúc đó, lúc hai thân thể ngã xuống giường, đều đã bị mồ hôi nóng thấm ướt đẫm.
Tới gần cuối cùng, anh bỗng nhiên nắm chặt gương mặt của cô, hôn lên cái miệng nhỏ xinh xắn mê người kia.
"Ưm..."
Toàn bộ ngâm nga của Vân Thi Thi, đều bị anh bá đạo nuốt vào trong bụng.
Trong một phần sức lực sau cùng, anh hoàn toàn buông lỏng thân thể căng cứng, đè trên người cô, gấp rút nặng nề mà thở hổn hển!
Tiếng hít thở trầm thấp mà đầy cảm xúc của người đàn ông, không ngừng vọng bên tai cô.
Hơi thở ấm áp lướt nhẹ qua tóc mai cô, trực giác thấy rất ngứa, lại bất lực khước từ.
Sau khi ngừng công kích, cô liền hoàn toàn xụi lơ trong *** anh, cử động nhỏ cũng không cách nào động đậy!
Mà trách nhiệm quan trọng xử lý hậu sự, liền tự nhiên rơi xuống trên người anh!
Mộ Nhã Triết sau khi ổn định nhịp thở, nhịn không được vuốt mũi cô một cái.
"Tiểu vô lại!"
Người phụ nữ ngốc nghếch này, toàn bộ quá trình, chân chính xuất lực, trước sau đều là anh, mà cô thì sao?
Sau khi chuyện kết thúc, liền như một tiểu vô lại chỉ biết chơi xấu!
Nằm phịch ở trong *** anh, cử động nhỏ cũng chẳng muốn động.
Lại cũng không trách cô được!
Dù là phụ nữ bình thường, bị hung mãnh chiếm hữu như vậy qua đi, đừng nói là tự mình sửa sang chính mình, ngay cả bản lĩnh xuống giường còn e là không có!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc