Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 845

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Cậu không biết nên vui hay nên lo!
Trong mắt, không khỏi có mấy phần mất mát mà cái tuổi này không nên có.
Vân Thi Thi thấy thần sắc cậu phức tạp, đường cong khóe miệng cứng đờ, nhìn cậu một chút, trong nội tâm, lại có chút dở khóc dở cười!
Nhóc con này...
Vì sao trên mặt lộ ra phiền muội chỉ có cha gả con gái mới có...!
Chẳng biết tại sao, nhìn thấy bộ dạng Hữu Hữu như vậy, trong lòng cô cũng có chút đau lòng.
Đứa bé này, hẳn là không bỏ được cô, đồng thời, lại lo lắng hôn nhân của cô, không mỹ mãn, không đủ hạnh phúc!
Cũng là lo lắng người đàn ông kia, không thể cho cho cô sủng ái nhất.
"Hữu Hữu... Con, không vui sao?"
Vân Thi Thi cẩn thận thăm dò, giọng ép cực thấp.
Hữu Hữu lập tức lắc đầu: "Không có! Mẹ không nên suy nghĩ lung tung."
Trên thực tế, trong lòng Hữu Hữu mất mát, cũng không phải là bời vì buồn, mà chính là cậu sợ hãi, cha không thể giống cậu, cả đời này, bao dung mẹ vô điều kiện, nâng mẹ ở lòng bàn tay, cho mẹ muôn vàn sủng ái!
Cậu khá ích kỷ!
Cậu hi vọng mẹ có thể có được sủng ái nhất trên thế giới.
Cậu cũng tự phụ!
Cậu cho là, người duy nhất có thể cho mẹ sủng ái là cậu.
Đối với Mộ Nhã Triết, là cha, cậu công nhận! Nhưng làm chồng, cậu vẫn ôm thái độ nửa tin nửa ngờ!
Nhưng mà, trong lòng ngoài mâu thuẫn còn có chút vui vẻ!
Mẹ lập gia đình!
Về sau, trong nhà có bốn người, cậu và mẹ không còn cô đơn nữa rồi!
Nghĩ tới đây, khóe môi Hữu Hữu phác hoạ lên, ngước mắt, đôi mắt lấp lánh, cười mắt long lanh, giống như giấu kín vô số ngôi sao nhỏ.
"Mẹ, Hữu Hữu... Rất vui vẻ! Mẹ phải lập gia đình, nhất định Hữu Hữu sẽ làm cho mẹ trở thành cô dâu đẹp nhất trên thế giới!"
Vân Thi Thi nghe vậy, lập tức không nhịn được, hốc mắt lại ẩm ướt.
Tâm ý Hữu Hữu, vô cùng quý giá.
So với bất luận trân bảo gì trên thế gian đều quý hơn!
Cô cảm động ôm Hữu Hữu, hôn gương mặt phấn nộn của cậu.
"Cảm ơn Hữu Hữu!"
"Mẹ, đừng nói cám ơn!"
Ngữ khí Hữu Hữu có mấy phần oán trách, nhìn cô, nở nụ cười: "Mẹ hạnh phúc, cũng là Hữu Hữu hạnh phúc! Mẹ, chúc phúc cho mẹ!"
Giải thích, cậu câu môi mỉm cười, bỗng nhiên bắt lấy tay cô, nắm tay cô, chậm rãi đi tới trước mặt Mộ Nhã Triết, ngẩng đầu nhìn anh.
"Cha, tay!"
Hữu Hữu ra lệnh.
Mộ Nhã Triết bật cười mấy phần, nhìn đứa bé trước mắt trưởng thành sớm, trong lòng âm thầm bật cười, trên mặt cũng rất nghiêm túc, ngoan ngoãn đưa lòng bàn tay ra ngoài.
Một tay Hữu Hữu nâng tay Mộ Nhã Triết, một tay nắm tay Vân Thi Thi, thần sắc trang nghiêm, sau đó, cẩn thận đặt tay Vân Thi Thi vào lòng bàn tay Mộ Nhã Triết.
"Cha, về sau nhất định phải bảo vệ mẹ thật tốt! Đây là cha đã đáp ứng con! Nhất định phải nâng niu mẹ, một đời một kiếp!"
Mộ Nhã Triết mỉm cười, nhìn Hữu Hữu, vô cùng nghiêm túc nói: "Được, ta đáp ứng con, nhất định sẽ làm được!"
Lúc này Hữu Hữu mới lộ lúm đồng tiền sáng rỡ.
Trên bầu trời, pháo hoa chói lọi.
Trên đường nhỏ khu rừng, xe hoa đi dạo.
Xe ngựa dừng bên người Vân Thi Thi, Mộ Nhã Triết nắm tay cô, ngồi lên xe ngựa, trong khung cảnh như mộng, dần dần rời đi.
Hữu Hữu yên lặng nhìn chăm chằm xe ngựa rời đi, nửa ngày khó mà hoàn hồn.
Một bên, Tiểu Dịch Thần giật giật góc áo của cậu, đã thấy cậu thờ ơ, đưa mắt nhìn xe ngựa đi xa như cũ.
Cậu khẽ đưa đầu thăm dò, lại bất ngờ trông thấy hốc mắt Hữu Hữu, có một chút ẩm ướt.
Tiểu Dịch Thần bất đắc dĩ cười một tiếng, ánh mắt lập tức mềm nhũn ra.
"Hữu Hữu, em đừng lo lắng! Nếu như cha dám bắt nạt mẹ, anh sẽ không bỏ qua cho cha! Anh sẽ cho cha lãnh giáo một chút, anh đã được huấn luyện đặc biệt trong quân đội ra!"
Nói xong, Tiểu Dịch Thần còn giơ nắm đấm lên.
Hữu Hữu lại bị dăm ba câu chọc cho nín khóc mỉm cười, cậu không nhịn được trêu ghẹo nói: "Anh cho rằng cha ăn chay sao? Tiểu Dịch Thần, anh quên đi thôi! Đấu với cha, bất kể IQ hay là thân thủ, anh đều không bằng!”
"Này ——! Em..."
Tiểu Dịch Thần vốn muốn an ủi cậu, kết quả lại ᴆụng phải một cái mũi bụi, tâm tình nhất thời không tốt.
Hữu Hữu dụi dụi con mắt, lập tức nói: "Đồ ngốc, anh suy nghĩ nhiều rồi, em không phải lo lắng mẹ bị bắt nạt, em là có chút cảm động."
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc hơn: "Em... Em vậy mà lại cảm động!"
Ở trong mắt cậu, cho tới nay, Hữu Hữu đều tồn tại cao quý lạnh lùng, xấu bụng ác miệng, vô cùng thành thục.
Vậy mà hôm nay, cậu lại thấy được nội tâm mềm mại của Hữu Hữu.
"Được rồi! Chúng ta mau bám theo họ.
Hữu Hữu gật đầu, hai bánh bao nhỏ cùng đi dạo theo phương hướng xe hoa rời đi.
...
Trên xe hoa.
Vân Thi Thi nhìn đường đi, không ngừng có xe hoa đi qua, trên xe hoa, đứng hai diễn viên tạo hình Quốc Vương và Vương Hậu trong truyện cổ tích, không ngừng vẫy tay.
Mộ Nhã Triết hao phí mấy trăm vạn, bao khu truyện cổ tích, yên lặng chuẩn bị một màn cầu hôn lãng mạn cho cô.
Tuy nói là bao, nhưng vẫn mở cho du khách.
Anh muốn toàn thế giới, vì màn cầu hôn này, làm chứng!
Tất cả giống như trong truyện...
Nhưng hiện thực chính là...
Mộ Nhã Triết ngồi trên xe, ảo não nâng trán, bị đám người kích động hưng phấn đi theo, trong tay cầm máy ảnh chụp!
Cũng may, anh và Vân Thi Thi đều đeo mặt nạ.
Nhưng Mộ Nhã Triết luôn quyết đoán đột nhiên cảm giác được, có một chút mất mặt!
Thật là trẻ con!
Kỳ thật, anh cảm thấy phương thức cầu hôn này, đối với anh mà nói, khó tránh khỏi có chút ấu trĩ một chút.
Từ nhỏ, anh cũng không tin truyện cổ tích, trên thế giới này, nào có tình yêu mộng ảo như vậy?
Bởi vậy, có quan hệ tới truyện cổ tích điện ảnh, từ trước tới giờ anh không coi, thậm chí là khịt mũi coi thường.
Đối với anh mà nói, tình cảm là hiện thực.
Muốn anh mặc vào lễ phục vương tử, đồng thời tạo nên không khí hoang tưởng như thế, để anh cầu hôn, nếu trước kia, đại khái anh sẽ cảm thấy, cái này rất ngây thơ!
Lúc trước căn bản anh sẽ không cầu hôn như vậy, hao phí nhiều tâm lực như vậy.
Cầu hôn và kết hôn đơn giản là một nghi thức mà thôi.
Nhưng mà, vô tình đọc được nhật ký của cô, lại phát hiện, thì ra ở trong lòng người phụ nữ này, là một công chúa nhỏ, đồng thời đối với truyện cổ tích hoang tưởng, ôm một ảo tưởng xinh đẹp.
Chỉ là cô chưa bao giờ nói.
Nhật ký là viết lúc trẻ, đại khái cô cũng cảm thấy, giấc mơ này nói ra, sẽ bị người chế giễu?
Thế nhưng mỗi cô gái đều hi vọng mình là công chúa.
Ít nhất là công chúa trong mắt người nam mình âu yếm!
Có thể được che chở ở trong lòng, sủng ái trong lòng!
Cho nên, anh muốn làm tròn giấc mơ làm công chúa, đồng thời, cho cô một màn cầu hôn khắc sâu trong trí nhớ.
Đồng thời, anh cũng thay đổi hành động như thế!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc