Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 805

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi cố ý không lên tiếng, đi tới phía sau hai đứa, lẳng lặng nhìn từng cử chỉ động tác của cả hai.
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần hoàn toàn không nhận được ở phía sau.
Khoảng thời gian trước có hoạt động siêu khuyến mãi, rất nhiều mặt hàng hạ giá rất khủng.
Hữu Hữu không cẩn thận mua cả một xe hàng, lỗ mất mấy vạn.
Vân Thi Thi bây giờ đang là nhân vật được công chúng vô cùng quan tâm, bởi vậy nên cô có rất ít thời gian dạo phố cùng hai đứa con của mình.
Do vậy, nên nhân dịp đợt khuyến mãi này mà hai thằng nhóc ngòi ròng rã trước máy vi tính cả một buổi trưa, tiêu hết mấy vạn.
Đương nhiên, tiền này là từ thẻ tín dụng của Mộ Nhã Triết mà ra.
Mộ Nhã Triết cũng không biết chuyện này.
Có điều, mấy vạn với anh mà nói chỉ là một con số rất nhỏ mà thôi.
Hữu Hữu đặt mua rất nhiều thứ, có điều do đợt siêu khuyến mãi này mà rất nhiều công ty chuyển phát nhanh bị quá tải, vậy nên các mặt hàng đã đặt bị lùi đến tuần sau.
Từ chiều đến giờ, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần đã không ngừng kí đến tám mươi mấy món hàng rồi!
Tám mươi mấy món!
Hữu Hữu không nghĩ tới cậu lại mua nhiều món đồ như vậy.
Trước đây cuộc sống quá khổ, nên khi cậu còn nhỏ tuổi đã hiểu được việc tính toán chi li, nhìn thấy món nào thích hợp, mới đặt hàng.
Thời điểm ký nhận, mệt đến mức hộc máu.
Đến buổi tối, hai thằng nhóc ngồi ở phòng khách, bắt đầu mở từng kiện hàng.
Hữu Hữu đã hủy bớt vài kiện hàng, đều là quần áo mà cậu mua cho bản thân cũng như cho Tiểu Dịch Thần, kiểu dáng giống nhau như đúc, có điều kích cỡ không giống nhau mà thôi.
Tiểu Dịch Thần lần đầu tiên được tiếp xúc với loại hình mua sắm điện tử, H**g phấn hệt như một chú chim nhỏ.
Trong quan niệm của cậu, muốn mua cái gì, cứ đến trung tâm thương mại của nhà họ Mộ, vừa ý mặt hàng nào, cứ trực tiếp lấy.
Mà lần này Hữu Hữu mua hàng trên mạng đã cho cậu được mở mang tầm mắt!
Thật thú vị nha!
Nhìn Hữu Hữu cò kè mặc cả với người bán, Tiểu Dịch Thần như được thấy một thế giới mới, cực kỳ mới mẻ!
Đặc biệt là khi Hữu Hữu mặc cả thành công lại còn thành công khiến người bán hàng dù đau lòng cũng phải khuyến mãi thêm cho cậu mấy món quà.
Cậu thương cảm nói: “Hữu Hữu, em ép giá quá ác! Người ta làm ăn cũng không dễ dàng đâu.”
Hữu Hữu há hốc mồm: “...”
Vân Thi Thi lặng lẽ nhìn, cảm thấy hai thằng nhóc này cực kỳ thú vị.
Nhưng mà một giây sau, sắc mặt liền cứng đờ, co rút.
Chỉ thấy Hữu Hữu hiền lành cầm lấy một cái áo ***, giơ lên thật cao: “Tiểu Dịch Thần, cái này có đẹp không?’
Vân Thi Thi: “...”
Tiểu Dịch Thần sửng sốt một chút: “Áo ***?”
Hữu Hữu nhướn nhướn mày: “Ừm! Em chọn cho mẹ đó, kiểu dáng được không?”
“Rất đẹp!”
“Mẹ lâu rồi không đi mua sắm, nội y nên thay mới! Vì thế, em chọn cho mẹ mấy cái đấy!”
Hữu Hữu nói, Vân Thi Thi ngây ra: “Cái này cũng rất đẹp! Hơn nữa, thiết kế rất hợp lý, mẹ mặc nhất định rất thoải mái!”
Tiểu Dịch Thần mím môi: “Anh không hiểu cái này lắm!”
“Hừ! Anh thì biết cái gì!”
Hữu Hữu cầm một cái áo *** hiệu Lace nói: ‘Em chọn cho mẹ rất nhiều nội y, sợ mẹ không thích nên loại nào, kiểu dáng nào em cũng chọn!”
“Hừ! Ngu ngốc, con lợn béo! Ngoại trừ ăn với ngủ thì chẳng biết cái gì cả!”
Hữu Hữu cầm một cái áo *** hiệu Lace nói: ‘Em chọn cho mẹ rất nhiều nội y, sợ mẹ không thích nên loại nào, kiểu dáng nào em cũng chọn!”
Tiểu Dịch Thần bỗng nhiên gãi đầu, nhỏ giọng nói: ‘Có điều, anh cảm thấy em mua cho mẹ nhiều nội y như vậy, mẹ sẽ thấy xấu hổ muốn ૮ɦếƭ!”
Vân Thi Thi đứng phía sau trực tiếp hóa đá.
Đâu chỉ là xấu hổ.
Mà là quá thẹn...
“Xuỵt, anh không nói thì ai biết được?
Hữu Hữu xem thường cậu, dừng một chút, bỗng dưng thu dọn đống áo ***: “Đến lúc nào đó, em lén lút nhét mấy cái này vào trong tủ, mẹ nhất định sẽ cho rằng trợ lý mua cho mẹ, như vậy là sẽ không hoài nghi chúng ta rồi.”
Mỗi tuần, theo lệnh của Tần Chu, Mộc Tịch đều mua quần áo cho Vân Thi Thi, từ quần áo thường đến lễ phục, mua vô cùng đầy đủ.
Tiểu Dịch Thần lại cầm lấy một cái áo ***, sờ sờ, thấy rất mềm.
“Anh nói thiết kế cái gì đó, rất đặc biệt à?”
Hữu Hữu nhướn mày, khinh bỉ nói: “Đương nhiên là có mục đích rồi!”
“Ồ! Nói nghe xem.”
Tiểu Dịch Thần hất cằm, vô cùng muốn biết.
“Hiện tại những áo *** mẹ mặc đều làm từ khung thép. Em điều tra rồi, những áo *** làm bằng khung thép đều sẽ không tốt cho sức khỏe. Vì lẽ đó, em len lén ném mấy cái ý rồi.”
Hữu Hữu vừa dứt lời, khóe mắt Vân Thi Thi giật giật liên tục.
Tiểu tử này sao lợi hại vậy, đến mấy cái này mà cũng hiểu!
Xác thực, mấy cái áo *** của cô đều làm từ khung thép, Mộc Tịch mua cho cô rất nhiều.
Nhưng mà, dù có lợi cho sức khỏe nhưng mấy cái áo *** không có khung kia lại không nâng đỡ được ****
Nói thật, áo *** làm từ khung thép không thoải mái chút nào, nếu bị biến dạng còn đè ép cả ****
Tiểu tử này sao lại tỉ mỉ như thế chứ?
Thậm chí ngay cả cái này cũng nghĩ đến?
Ai nói cho cô đi, làm sao cô có thể tiếp nhận được sự thực này được chứ!
Con trai chọn mua áo *** cho mẹ, đây là tình huống gì vậy trời?
Cô hiện tại đang ngổn ngang trong gió, Tiểu Dịch Thần lại bóc mở mấy gói hàng,
“Đây là cái gì vậy?’
Tiểu Dịch Thần tò mò nâng một kiện hàng, nhìn về phía Hữu Hữu.
Hữu Hữu ngẩng đầu nhìn, thấy cái nhãn bên trên, bỗng nhiên mỉm cười đầy phúc hắc.
“Anh trai đáng yêu của em, đây là món quà dành cho anh đó!”
Vừa dứt lời
Tiểu Dịch Thần sáng cả mắt lên!
Chờ lâu như vậy, rốt cuộc cũng đợi được món quà của Hữu Hữu!
Trời ơi!
Em cậu lén lút mua quà cho cậu!
Sẽ là gì đây?
Tiểu Dịch Thần vô cùng tò mò, trên mặt vô cùng H**g phấn kích động, có chút không nỡ mở ra xem.
Hữu Hữu nhìn cậu như thế, nét mặt hiện lên một ý cười thâm thúy, rất là “ thương yêu”, sờ sờ đầu cậu.
“Thích không?”
“Chỉ cần là đồ Hữu Hữu đưa, anh đều yêu thích!”
“Vậy thì tốt.”
Hữu Hữu hài lòng với câu trả lời của cậu, tùy tiện nói: ‘Mở ra xem chút đi.”
“Được!”
Tiểu Dịch Thần không chờ được nữa, vội vàng mở ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc