Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 789

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Khi đó, cô ta sẽ chỉ cần phải suy nghĩ, làm thế nào để leo lên giường anh, dụ dỗ anh, làm cho vị đại gia này vui vẻ, thỏa mãn, lúc đó, cô ta có thể đường đường chính chính gả vào nhà giàu có, đây mới là mục tiêu của cô ta.
Trong làng giải trí có nhiều nữ nghệ sĩ như vậy, có bao nhiêu người là thuần túy yêu sự nghiệp diễn xuất mà làm việc trong ngành.
Đại đa số chỉ là mượn đóng phim để được nổi tiếng, đợi đến khi nổi tiếng rồi, sẽ có cơ hội được tiếp xúc với giới thượng lưu, giao lưu với những vị danh lưu quý tộc.
Có thể được gả vào nhà giàu, mới là mục tiêu cuối cùng của các cô.
Lâm Chi cũng vậy, cũng không ngoại lệ.
Từ nhỏ hoàn cảnh gia đình cô ta không được tốt lắm, có lẽ là cô ta sợ nghèo, vì vậy vô cùng khát vọng có được tiền tài và vật chất.
Đối với cô ta mà nói, trong hôn nhân, tình yêu có cũng được mà không có cũng chả sao, vật chất mới là cái quan trọng nhất.
Vì vậy, gả cho nhà giàu chính là nguyện vọng lớn nhất của cô ta!
Lâm Chi ảo tưởng, nếu kế hoạch lần này thuận lợi, có thể được Mộ Nhã Triết yêu thích, thì tốt nhất là một cước đá văng Vân Thi Thi đi cho xong, cô ta đã trèo lên cao được rồi, lúc đó, cô ta có thể ra vẻ làm kiêu, khoe khoang trước mặt Vân Thi Thi!
Theo như tin đồn, lần này Vân Thi Thi đi tham dự tuần lễ thời trang, chỉ có một bộ lễ phục là do Louis Vuitton cung cấp.
Những thứ khác thì không biết là từ đâu tới.
Không lẽ cô tự mua?
Đương nhiên là Mộ Nhã Triết cho rồi!
Bộ lễ phục truyền thống của cô rất đẹp, hôm nay lúc ở bữa tiệc, cô áp đảo tất cả những người phụ nữ khác nhờ bộ sườn xám đó, chắc là nhờ Mộ Nhã Triết bỏ rất nhiều tiền ra mua cho cô mặc!
Thật là hào phóng quá đi!
Không ngờ Mộ Nhã Triết lại đối xử rộng rãi với Vân Thi Thi như vậy!
Lâm Chi nghĩ tới mà tràn đầy hâm mộ.
Trong lòng càng thêm quyết tâm hướng về Mộ Nhã Triết.
Nếu một ngày nọ, cô ta cũng được bay lên cao, hừ hừ!
Lúc đó sẽ thật là tuyệt!
Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, Lâm Chi nhìn thấy Mộ Nhã Triết đứng trước cửa, mặc một cái áo choàng tắm màu đen, giống như là mới bước ra từ trong phòng tắm, cả người ướt nhẹp, mái tóc cũng hỗn độn, nghiêng nghiêng rũ xuống trước mặt, phủ lên mi mắt.
Trên tóc ướt còn nhỏ nước, hẳn là mới ra khỏi bồn tắm.
Trái tim Lâm Chi nhảy lên, trên mặt lập tức ửng hồng!
Đây cũng không phải là diễn kịch, mà là thật sự bị vẻ đẹp của Mộ Nhã Triết mê hoặc, si mê đến mất hồn! Trong nhất thời, lời thoại đã chuẩn bị sẵn sàng lại quên hết sạch không còn cái gì trong đầu, không biết phải mở miệng nói thế nào!
Tầm mắt cô ta dời xuống phía dưới, lại nhìn thấy áo tắm của người đàn ông hơi rộng mở, bộ иgự¢ hiện ra, bắp thịt rắn chắc, còn dính nước, giọt nước chảy dọc từ trên xuống dưới trên cơ bắp chắc nịch của anh, đúng là mê người!
Lâm Chi nhất thời mất khống chế, ánh mắt cứ ngơ ngẩn như vậy, không dời đi chỗ khác được!
Trời ạ...
Được nhìn ngắm người đàn ông này ở khoảng cách gần, so với lần đầu tiên được gặp anh ở cách xa mấy thước, thì lần này càng đẹp trai bức người hơn!
Lần đầu tiên trong đời, cô ta bị một người đàn ông đẹp trai mê hoặc làm cho hít thở không thông!
Người đàn ông như vậy, tuyệt đối là một thiên thần!
Lâm Chi mê muội, thậm chí quên đi sự ghen tỵ của mình với Vân Thi Thi, chỉ có một suy nghĩ trong đầu, nhất định phải bắt được Mộ Nhã Triết, nhất định phải khiến người đàn ông này trở thành vật sở hữu của riêng mình!
Cho dù phải dốc sức cả đời, cũng phải thuần phục người đàn ông này!
Mộ Nhã Triết lười biếng tựa vào cửa, nhìn cô ta, môi mỏng mím chặt thành một vòng cung vô cùng lạnh lẽo.
Thân hình cao lớn của anh đứng chặn trước cửa, phảng phất ý tứ là không muốn tránh ra.
Trong lòng anh rất rõ ràng, người phụ nữ này có ý gì, mục đích đến đây là gì.
Anh là ông chủ của tập đoàn Hoàn Vũ, đã từng gặp qua rất nhiều người phụ nữ không biết tự lượng sức mình rồi.
Tự cho là mình xinh đẹp, liền muốn trèo lên cao.
Trước đây, bởi vì công việc mà anh phải bay đến những thành phố khác, vài nhà đầu tư canh đúng thời cơ, thậm chí không chừa thủ đoạn nào mà đưa phụ nữ lên giường của anh.
Mấy cô gái này được bọn họ tuyển chọn rất kỹ lưỡng, ngàn dặm mới tìm được một tuyệt sắc.
Nhưng anh lại quá mức lãnh đạm, một người đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh đứng trên đỉnh vinh quang, nhưng lại không có hứng thú với mỹ nữ.
Có một lần nhà đầu tư đó giận đến xuất huyết bên trong.
Bởi vì dự án hợp tác của họ, bọn họ đã lựa chọn vô cùng kỹ càng trong hàng vạn cô gái, mới tìm được một cô gái mười tám tuổi thuần khiết, cởi hết quần áo đưa lên giường anh, nhưng lại bị vệ sĩ của anh đuổi ra khỏi cửa.
Cô gái Tʀầռ tʀʊồռɢ, ủy khuất đứng ngoài cửa khóc, cho dù gõ cửa đến thế nào, anh cũng không thèm mở cửa dù chỉ một lần.
Thật là đặc biệt!
Hiển nhiên là Lâm Chi chưa từng nghe qua mấy tin đồn này bao giờ, còn tưởng rằng Mộ Nhã Triết cũng giống những người đàn ông khác, cô ta chỉ cần ăn mặc quyến rũ một chút, gợi cảm một chút, là có thể thuận lợi trèo lên cái "núi vàng" này rồi!
Nhưng mà, có thể sao?
Mộ Nhã Triết là một người đàn ông bình thường, cũng có tinh lực, cũng có ham muốn.
Nhưng ham muốn này, chỉ có ở trước mặt một người, mới có thể bộc phát.
Còn lại, anh đều trực tiếp coi thường.
Vì vậy, ngay lúc cõi lòng Lâm Chi đầy mong đợi, lại thấy anh nhíu mày, lạnh lùng lên tiếng: "Có chuyện gì sao?"
Gượng mặt đẹp trai lạnh lùng, không chút biểu cảm nào, lãnh lãnh đạm đạm, như bị băng tuyết bao phủ.
Lâm Chi giật mình.
Phương thức mở màn này hoàn toàn khác xa so với trong tưởng tượng của cô ta.
Cô ta tưởng tượng, khi cô ta ăn mặc như vậy xuất hiện, không phải là người đàn ông này vừa nhìn vào sẽ hiểu ngay ý đồ của cô ta, sau đó kéo cô ta vào trong phòng không phải sao?
Trên người cô ta có chỗ nào có vấn đề sao?
Lâm Chi không khỏi nhìn lại bản thân mình một chút.
Có vấn đề gì đâu?
Cô ta còn cố tình trang điểm cho giống Vân Thi Thi nữa mà!
Vân Thi Thi, người cũng như tên, tên thơ ý họa, vẻ ngoài cũng xinh đẹp tuyệt trần, nếu phải hình dung, thì cũng giống như khe núi khói mây mờ ảo, có dòng nước trong suốt vắt ngang, trên người có một loại thần thái đặc biệt phong tình của vùng sông nước Giang Nam.
Vì vậy, Lâm Chi đã cố ý dựa theo phong cách của Vân Thi Thi, trang điểm sao cho giống cô, nhìn gương mặt mình sau khi trang điểm trong gương, cũng có mấy phần tương tự như Vân Thi Thi chứ!
Mộ Nhã Triết nhìn trúng Vân Thi Thim đơn giản cũng là thích cái khí chất này trên người cô thôi!
Thanh tú, sạch sẽ, thuần khiết, xinh đẹp.
Giống như một viên ngọc không có tỳ vết.
Vậy thì, cô ta sẽ bắt chước theo khuôn mẫu của Vân Thi Thi, tạo hình cho mình!
Vậy mà, từ trong ánh mắt không có gì thay đổi của Mộ Nhã Triết, kế hoạch tỉ mỉ của cô ta gặp phải khuyết điểm rồi!
Cái nhìn đầu tiên mà không thể hấp dẫn được người đàn ông này, làm trong lòng cô ta cảm thấy có chút thất bại.
Nhưng Lâm Chi cũng không nổi giận.
Mấy chuyện tự đưa mình tới cửa như vầy, thì điều quan trọng nhất là phải mặt dày, không thể cố kỵ đến cái gì mà thể diện cùng tôn nghiêm của mình, cho dù là từ bỏ hết thể diện, quỳ xuống cầu xin anh, cũng nhất định phải xin anh muốn cô ta cho bằng được.
Vì vậy, cô ta đưa bàn tay giấu sau lưng từ nãy giờ ra, giơ lên cao, trong lòng bàn tay cô ta là một cái chén.
Chén kiểu in hoa văn xinh đẹp, bất quá chỉ là một cái chén kiểu bình thường, nhưng giờ khắc này nằm trên tay cô ta lại có ngụ ý khác!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc