Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 771

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Hu hu hu..."
Cô ta cảm thấy quá oan ức, vì vậy bật khóc lên.
Lâm Chi quắc mắt trừng trừng: "Còn khóc nữa hả? Cô còn có mặt mũi mà khóc hả?"
Dứt lời, cô ta đẩy Tiểu Linh đến trước mặt Vân Thi Thi: "Khóc cái gì mà khóc, còn không mau giải thích rõ ràng cho Vân Thi Thi đi!"
"Hu hu hu... Thật xin lỗi! Thật xin lỗi..."
Tiểu Linh không thể làm gì khác, chỉ đành khóc sướt mướt nhận lỗi.
Vân Thi Thi vẫn lạnh lùng, vẻ mặt không đổi nhìn đôi chủ tớ cực phẩm trước mắt, trong lòng mọi người ở đây đều biết rõ Tiểu Linh là bị Lâm Chi lợi dụng.
Thế nhưng Lâm Chi diễn trò, Tiểu Linh cũng cam tâm tình nguyện chịu tiếng xấu, vì vậy bọn họ cũng không thể nói gì.
Lâm Chi thấy Vân Thi Thi vẫn lạnh mặt thì cho Tiểu Linh thêm một cái bạt tai nữa: "Giải thích như vậy là xong sao? Không có chút thành ý nào cả! Quỳ xuống nhận lỗi! Phải làm cho tới khi người ta chịu tha thứ mới được dừng lại!"
Tiểu Linh nghe vậy, mặc dù trong lòng không muốn nhưng vì bị Lâm Chi ép nên không thể quỳ xuống dập đầu "cốp cốp cốp" mấy cái liên tục.
Mỗi lần đầu ***ng xuống đất đều tạo ra âm thanh vang dội.
"Thật xin lỗi, tôi sai rồi..."
"Thật xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi..."
"Thật xin lỗi, tôi biết tôi sai rồi..."
...
Lâm Chi khoanh tay đứng một bên, dáng vẻ như bà hoàng hậu độc ác, hài lòng nhìn Tiểu Linh dập đầu xuống đất.
Vân Thi Thi thấy cô ta như thế, nghĩ sao cũng thấy thật ghê tởm.
Rõ ràng là do cô ta bày mưu đặt kế, cuối cùng lại đổ toàn bộ trách nhiệm lên người khác.
Cứ như thể chuyện này không liên quan gì đến mình.
Nghĩ đến Lâm Chi kia thế mà lại dám sai người đến phòng thay đồ của cô để chụp ảnh, thật may là không thành.
Chỉ cần nghĩ đến hậu quả có thể xảy ra nếu Lâm Chi thực hiện được ý đồ này thôi cũng đủ khiến người ta không rét mà run.
Vân Thi Thi cũng tự trách mình đã quá sơ suất.
Vậy mà lại không phát hiện ra có người chụp lén lúc mình thay đồ.
Làng giải trí không thiếu những người lòng dạ độc ác như vậy, sử dụng vô số thủ đoạn để hãm hại người khác.
"Được rồi, đừng đứng trước mặt làm tôi chứng mắt nữa, tôi sẽ không tha thứ cho các người đâu."
Vân Thi Thi quẳng ra một câu như vậy.
Lâm Chi biến sắc, lập tức hỏi: "Thi Thi, cô nói vậy là có ý gì? Cái gì gọi là "sẽ không tha thứ cho các người"?"
"Lời này của tôi có ý gì, không phải trong lòng cô rõ nhất sao?" Vân Thi Thi hừ lạnh một tiếng: "Từ xưa đến nay, kẻ tiểu nhân thì không đáng được tha thứ. Hôm nay tôi bỏ qua cho các người, không có nghĩa tôi là quả hồng mềm để mặc cho các cô bắt nạt! Lần sau còn xảy ra chuyện này nữa, tôi sẽ tố cáo thủ đoạn của các người với giới truyền thông."
"Cô..."
Lâm Chi trợn mắt lên, nhưng khóe mắt nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Tần Chu và Mộ Nhã Triết thì sợ hãi, chỉ có thể nén lại lửa giận trong lòng.
"Nhưng mà có chuyện tôi phải nói cho rõ ràng! Chuyện này không phải tôi sai Tiểu Linh làm! Vân Thi Thi, cô cũng không cần phải chỉ bóng nói gió, không có chứng cớ thì đừng có nghi thần nghi quỷ! Tôi cây ngay không sợ bóng nghiêng, cho dù cô có nói thế nào thì tôi cũng không thẹn với lương tâm!"
Dứt lời, cô ta xoay người, đá Tiểu Linh một cái: "Còn quỳ đó làm gì? Mau đứng dậy!"
Tiểu Linh khóc sướt mướt đứng lên, ngầm oán hận trừng mắt nhìn Vân Thi Thi một cái, vội vàng chạy theo Lâm Chi.
Vân Thi Thi hoàn toàn hết chỗ nói.
Đã từng gặp qua da mặt dày, lại chưa từng thấy ai da mặt dày đến như vậy!
Mộ Nhã Triết đi đến trước mặt Vân Thi Thi, đánh giá cả người cô từ trên xuống dưới một lượt, nhíu mày trách cứ: "Tại sao lại vô ý như vậy chứ? Để cho người ta thừa cơ hãm hại?"
Vân Thi Thi thè lưỡi: "Em không để ý thôi!"
"Pằng!" Mộ Nhã Triết chĩa ngón trỏ vào mi tâm cô như tư thế chĩa S***g: "Cô gái ngốc nghếch!"
Nếu không phải anh kịp thời phát hiện thì không biết sau đó sẽ xảy ra những chuyện gì!
Cô gái ngốc nghếch này, tại sao lại lơ đễnh như thế chứ?
Tần Chu đột nhiên hỏi: "Tổng giám đốc Mộ, thật là khéo, anh cũng đến Milan sao?"
"Phải!" Mộ Nhã Triết gật gật đầu, ánh mắt đầy ý tứ rơi lên trên người Vân Thi Thi, mỗi một chữ anh thốt ra đều vô cùng mập mờ: "Vừa khéo tôi cũng đến Milan xử lý chút việc công...
Việc công???
Vân Thi Thi suýt chút nữa bị sặc nước miếng.
Chắc cô không phải là "việc công" mà anh nói là cần xử lý chứ?
Tại sao anh nói một câu bình thường như vậy mà cô lại cảm thấy rất mập mờ?
Thật là một người đàn ông xấu xa!
Trong lòng Vân Thi Thi oán thầm.
Tần Chu nhíu mày: "Vậy lần này tổng giám đốc Mộ tới có gì chỉ giáo không?"
"Tiệc tối hôm nay, cô ấy là bạn gái của tôi."
Tần Chu nghe vậy thì sửng sốt, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Trước đó Cố Tinh Trạch và anh ta đã bàn bạc xong xuôi, Vân Thi Thi sẽ là bạn gái dự tiệc cùng với Cố Tinh Trạch.
Thứ nhất, hai người đang là cặp đôi tuyên truyền, hơn nữa bộ phim sắp chiếu cũng đã tiến hành tuyên truyền, cả anh ta lẫn giới truyền thông đều đã chuẩn bị xong xuôi.
Thứ hai, nhân đây Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi có thể tăng thêm sức nóng cho tập đầu tiên của《Nhật ký tình yêu 》.
Ai mà ngờ được, giữa đường lại nhảy ra một Mộ Nhã Triết.
Mộ Nhã Triết không biết trong lòng Tần Chu đang oán thầm cái gì: "Đêm nay em sẽ mặc thế nào?"
Vừa dứt lời, ánh mắt anh chuyển xuống dưới, lập tức bị bộ lễ phục trên người cô hấp dẫn.
Hôm nay cô cố ý lựa chọn bộ lễ phục do Cố Tinh Trạch đưa tới, thật ra bộ lễ phục này không được kín đáo cho lắm, *** hơi trễ, hơn nữa stylist còn liều lĩnh xẻ thêm mấy đường, mặc vào vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Quá lộ liễu!
Bộ lễ phục này là kiểu bó ***, hơn nữa còn thiết kế trễ xuống, gần như phô bày bộ *** đẫy đà một cách hoàn hảo.
Dáng người Vân Thi Thi thuộc loại thon gầy nhưng đầy đặn.
Thời thiếu nữ, *** của Vân Thi thi không được no đủ như thế, có lẽ là sau khi bắt đầu có kinh nguyệt thì *** mới bắt đầu trở nên đầy đặn hơn, lại kết hợp với miếng dán ***, quả thực là khiến cho đàn ông không cách nào dời mắt!
Quá lộ liễu!
Khiến cho người ta chỉ hận không thể đè cô xuống giường mà bắt nạt!
Trong lòng Mộ Nhã Triết thầm đánh giá.
"Đổi bộ này đi!"
Anh bỗng dưng ra lệnh.
Tần Chu ngẩn ra, có chút khó hiểu: "Tại sao?"
Mộ Nhã Triết lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta: "Anh không thấy là quá lộ liễu sao?"
Tần Chu bỗng dưng nghẹn lời.
Được rồi, đúng là có phần hơi lộ thật.
Nhưng mà giữa tiệc tối của tuần lễ thời trang Milan thì bộ lễ phục như thế này đã được xem là khá kín đáo rồi, được không hả?
Còn có nữ minh tinh Hollywood mặc dù xuyên thấu đấy!
Thi Thi mặc như thế này là kín lắm rồi.
Nhưng mà cho dù có mười lá gan thì Tần Chu cũng không dám nói ra điều này trước mặt Mộ Nhã Triết.
"Đổi sang bộ lễ phục mà anh đưa tới!"
Mộ Nhã Triết trầm giọng, nhưng vẻ kiên quyết khiến người ta không dám ý kiến.
Vân Thi Thi mím môi, nhưng cô cũng không thể làm gì khác, thậm chí cũng không dám có bất kỳ hành động phản kháng nào, chỉ có thể ôm lấy bộ sườn xám mà anh đưa tới đi vào phòng thay quần áo.
Ước chừng mười phút sau, Vân Thi Thi bước ra khỏi phòng thay quần áo, đi đến trước gương.
Mộ Nhã Triết quay người nhìn qua, ánh mắt vốn sâu không thấy đáy phút chốc xuất hiện vẻ kinh diễm!
Anh hoàn toàn bị cô mê hoặc, đứng ngẩn ra nhìn cô không rời mắt suốt mười mấy giây đồng hồ.
Tần Chu cũng bị kinh diễm!
Lúc đầu Mộ Nhã Triết sai người đưa bộ lễ phục này tới, anh ta nhìn thoáng qua, từng cho rằng nó thật là tục!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc