Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 762

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tiếng máy sấy cực kỳ ồn, một tay cô cầm tóc, một tay giơ máy sấy sấy tóc, nhưng ánh mắt vẫn kịp bắt được bóng đen lướt qua bên ngoài cửa.
Vân Thi Thi vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng xoay người nhìn lướt qua phương hướng bóng đen vừa rồi.
Lúc này lại không có lấy một bóng người.
Giống như vừa nãy cô trông thấy, có điều chắc là ảo giác thôi.
Nhưng thực sự chỉ là ảo giác thôi sao?
Thị lực của cô cực kỳ tốt, làm sao có thể nhìn lầm, mới vừa rồi cô rõ ràng nhìn thấy một bóng đen lướt qua.
Trống *** Vân Thi Thi đập liên hồi, cô còn chưa hết hoảng sợ.
Cửa đóng rất kỹ, làm sao còn có người đi vào?
Cửa phòng khách sạn phải quẹt thẻ mới có thể vào.
Trừ khi là nhân viên quản lý khách sạn, trên tay có khóa tổng hợp, nếu không thì sẽ không thể vào được.
"Ai?"
Cô cao giọng quát một tiếng.
Nhưng không ai đáp lại.
Vân Thi Thi khẩn trương xiết chặt quả đấm, đi ra khỏi phòng vệ sinh, ánh mắt nghi ngờ quét qua một vòng quanh phòng khách rộng lớn, căn bản không có bất cứ một dấu vết khả nghi nào.
Cô ở trong một căn phòng xa hoa của khách sạn, ngoại trừ phòng ngủ, tất cả đều được thông với phòng khách, vậy người ban nãy xuất hiện từ đâu?
Chẳng lẽ... Cô thật sự bị hoa mắt?
Vân Thi Thi mệt mỏi day day mi tâm.
Có lẽ do cô quá mệt mỏi rồi!
Mấy ngày qua gần như đều kín lịch, căn bản không có dư nhiều thời gian cho cô nghỉ ngơi, có lẽ do cô quá mệt mỏi nên mới hoa mắt.
Nghĩ tới đây, trong lòng cô mới bình ổn trở lại, cô quay lại phòng vệ sinh, sấy khô tóc, thắt nút áo tắm xong liền đi vào phòng ngủ.
Mới vừa đẩy cửa phòng ngủ ra, một cơn gió lạnh thổi qua cửa sổ khiến cô phải rùng mình.
Cô giật mình, mi tâm không khỏi nhíu lại.
Ơ?
Sao cửa sổ lại mở.
Cô nhớ rõ... Cô đã đóng cửa sổ lại, hơn nữa, còn kéo rèm.
Hiện giờ, cửa sổ được mở lớn, do tầng trệt của khách sạn có vẻ cao, nên gió ngoài cửa không ngừng thổi vào, bức rèm bị gió thổi bay, cuồn cuộn.
Vân Thi Thi đầy vẻ nghi hoặc đi qua, vừa mới đóng cửa sổ lại, kéo rèm lên, căn phòng lập tức khôi phục sự yên tĩnh, lúc này cô lại nhạy cảm phát hiện ra- - trong phòng ngoài cô ra còn có một người.
Cả người cô lập tức trở nên cứng nhắc, tim đập thình thịch liên hồi.
Vân Thi Thi gắt gao cắn chặt môi, thân thể cứng đờ, gần như không giám nhúc nhích.
Cảm giác của cô luôn nhạy hơn người thường, mới vừa rồi là do gió ngoài cửa vù vù, nhưng sau khi đóng cửa lại, phòng ngủ to như thế lập tức trở nên yên tĩnh, bởi vậy cô rõ ràng cảm nhận được trong phòng có hơi thở xa lạ!
Hơi thở của người nọ xâm chiếm bầu không khí, cực kỳ đáng sợ, giống như mãnh thú đã nhắm được con mồi, thậm chí cô có thể cảm nhân được, một đôi mắt như hổ rình mồi kia, thủy chung vẫn luôn dừng lại ở lưng cô, phảng phất như muốn xuyên thủng cô!
Ai- -?
Vân Thi Thi vừa muốn xoay người lại, bỗng nhiên nghe thấy tiếng bước chân sau lưng gấp gáp truyền đến, hùng hổ đánh úp cô, cô thậm chí không kịp xoay người phòng vê, ánh mắt chỉ kịp nhìn thấy một bóng dáng cao lớn ép sát cô!
Cô ngay cả khuôn mặt người nọ cũng không nhìn thấy!
"Bịch" - - một tiếng.
Thân hình vạm vỡ ép sát cô.
Gắt gao ép cô xuống bệ cửa sổ lạnh lẽo.
"A - - "
Vân Thi Thi sợ hãi giãy giụa một phen, muốn hô lên, nhưng mà một giây sau, cô liền nhận ra, đôi bàn tay to của người nọ không ngừng làm loạn trên người cô, trên eo chợt lạnh, người nọ đã cởi hết nửa *** của cô.
"Buông... Buông tay..."
Vân Thi Thi kịch liệt giãy giụa.
"A..."
Ngay lập tức bị dị vật xuyên qua khiến cô không khỏi phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Vân Thi Thi cả kinh, nhưng mà một giây sau, cô lại ngửi thấy mùi hương thơm ngát quen thuộc.
Lúc này cô như bừng tỉnh, cô đã biết mùi hương thơm ngát này rốt cuộc là đến từ người nào.
Mộ Nhã Triết...?
Cô quay đầu lại, nhưng còn chưa kịp nâng mắt nhìn, người đàn ông đã cúi đầu, lập tức che lại cánh môi cô.
Tiến sâu vào trong cô, chiếm giữ lấy cô.
Ngậm lấy đôi môi của cô, cùng môi lưỡi của cô trao đổi thân mật qua lại, thật lâu sau phát ra một tiếng thở dài đầy thỏa mãn.
Vân Thi Thi mở to đôi mắt.
Mượn ánh trăng mờ ảo chiếu vào từ bên ngoài cửa sổ, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh.
Sự tức giận trong ánh mắt Mộ Nhã Triết chiếu thẳng vào mắt cô.
Chỉ là, đôi mắt ấy nhìn cô còn mang theo chút sắc bén.
Làm sao có thể là anh!?
Vân Thi Thi vốn là cả kinh nhưng bất chợt lại nhận ra sự tức giận trong đôi mắt anh, trong lòng cô có chút ấm ức.
Anh giống như...Đang tức giận?
Có điều anh căn bản không cho cô chút thời gian suy nghĩ đã hung hăng giam cô trước ***, từ đằng trước chiếm lấy cô.
Anh hung mãnh, vội vàng khiến cô bất giác rơi vào tay giặc, trong phòng tràn đầy hơi thở ái muội.
Mộ Nhã Triết muốn cô, muốn đến điên rồi.
Đã bao lâu anh chưa muốn cô rồi?
Dĩ nhiên anh không còn nhớ rõ nữa.
Chỉ nhớ, khi anh nhìn thấy người thật trên chương trình《nhật kí tình yêu》, anh đã có bao nhiêu suy nghĩ muốn đập nát máy tính?
Nghĩ đến ở trong tiết mục, ngay trước màn ảnh, người phụ nữ của anh e lệ mỉm cười, trong tay cầm thìa đút cho một người đàn ông khác, tức giận như thiêu đốt anh không có chỗ để xả.
Biết cô muốn đi tuần lễ thời trang Milan, anh cố ý dặn dò trợ lý, chọn một bộ lễ phục tại trụ sở chính Louis Vuitton mang qua cho cô.
Nhưng cô không mặc, lại đi mặc một bộ trang phục khác.
Anh càng thêm tức giận.
Người phụ nữ này, chẳng lẽ cô không biết, vẻ đẹp của cô, ngoại trừ anh, anh không chấp nhận để cho bất cứ kẻ nào nhìn thấy sao?
Toàn bộ của cô, những thứ tốt đẹp của cô, vẻ đẹp ngọt ngào của cô, tất cả chỉ một mình anh được hưởng.
Nhưng cô lại để vẻ đẹp ấy lộ ra trước mặt người khác ngoài anh, còn bày ra không sót một chút gì.
Anh, rất tức giận!
Anh biết cô ngủ tại khách sạn, ấn chuông cửa, sau một lúc lâu không có ai ra mở cửa.
Trong nháy mắt đó, trái tim anh đều trở nên nóng nảy, sốt ruột.
Anh còn tưởng rằng cô gặp phải nguy hiểm gì?
Hoặc là bị ép quy tắc ngầm.
Có lẽ cô vừa mới bước ra ngoài xã hội, chưa rảnh chuyện đời, không biết đến vũng nước ***c trong tuần lễ thời gian này.
Đối với chút quy tắc ngầm trong tuần lễ thời trang, anh đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Trong quá khứ anh cũng đã từng được mời và tham gia vài tuần lễ thời trang.
Người tham gia tuần lễ thời trang đa phần đều là người nổi tiếng trong các giới, có vài nghệ sĩ vì con đường phát triển của bản thân, sẽ bán mình cho những nhân vật nổi tiếng này mà ngủ lại trong khách sạn.
Mặc dù có vài nghệ sĩ không có tinh thần "tự giác" như thế, nhưng một vài công ty lớn đều sẽ làm như vậy.
Nghệ sĩ không chịu sẽ cứng rắn ép buộc họ.
Tuần lễ thời trang, ở một góc không muốn nhiều người biết đến, đều xảy ra những chuyện cực kỳ dâm- loạn.
Anh lấy thẻ phòng tổng hợp, lúc quẹt thẻ vào cửa, mãi cho đến lúc anh không nhìn thấy dấu vết khả nghi nào, lúc này trong lòng mới thoáng yên tâm trở lại.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc