Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 748

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Chân mày Mộ Nhã Triết nhíu lại thật chặt, đáy mắt tóe ra tia lửa giận.
Toàn bộ show truyền hình này là do đội chế tác phim chuyên nghiệp đứng hàng đầu đến từ Hàn Quốc, toàn bộ quá trình làm việc đều do họ đảm nhận trọng trách chế tác hậu kỳ, vì vậy hiệu quả của tiết mục cũng vô cùng tốt.
Cảnh yêu đương khi hẹn hò lần đầu của hai người, đặc biệt lãng mạn.
Cố Tinh Trạch vì Vân Thi Thi mà chuẩn bị một sợi dây chuyền xinh đẹp, thậm chí còn tự mình đeo lên cho cô.
Lúc đưa lên màn ảnh, cảnh quay này được chiếu chậm, hơn nữa còn kết hợp với bài hát tình yêu do Cố Tinh Trạch sáng tác cho bộ phim "Quả trám", cả màn hình phảng phất tràn ngập trái tim màu hồng, làm người xem tim đập không thôi.
Vân Thi Thi cố tình làm bánh kem để tặng cho Cố Tinh Trạch nhưng bị thất bại, hơn nữa cô còn tự mình đút cho Cố Tinh Trạch ăn.
Gương mặt Mộ Nhã Triết không biểu cảm xem hết từ đầu đến cuối, trên mặt càng âm u hơn.
Bất quá chỉ là một chương trình truyền hình thôi.
Chương trình truyền hình cũng giống như phim điện ảnh, cũng có kịch bản.
Mặc dù Mộ Nhã Triết biết rõ chương trình truyền hình này cũng chỉ là diễn kịch, nhưng vẫn như cũ cảm thấy thật khó chịu bứt rứt trong lòng, vừa định tắt đi.
Khúc cuối chợt truyền đến lời tỏ tình của Cố Tinh Trạch.
Chỉ thấy trên đoạn video, là trong một phòng ghi hình, anh ta ngồi trên ghế salon, nhìn vào ống kính, tâm sự về lần hẹn hò đầu tiên này.
---- Lần đầu tiên gặp Vân Thi Thi là khi nào?
Cố Tinh Trạch trầm mặt trong chốc lát, đôi mắt chợt cong lên.
"Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy, là ở tiệc R*ợ*u, cô ấy mặc một bộ lễ phục rất lộng lẫy, trang điểm không quá đậm, nhưng vẫn rất đẹp. Vẻ đẹp này, căn bản là không tìm được một từ ngữ nào để hình dung. Trên người cô ấy có một loại khí chất rất đặc biệt, ngay lập tức đã hấp dẫn tôi."
Anh ta nói rất chậm, đôi mắt ẩn chứa sự vui vẻ nhìn thẳng vào ống kính, khi nhắc tới Vân Thi Thi, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều, mặc dù là cách màn ảnh, nhưng vẫn có thể nhận ra vô cùng rõ ràng.
Người đàn ông này, sủng ái cô từ tận sâu trong đáy lòng.
"Lúc ở bữa tiệc, tôi mời cô ấy cùng nhảy một điệu. Cô ấy không có học qua khiêu vũ, ừ... Cảm giác rất vụng về, nhiều lần bước sai, đạp trúng lên giày tôi. Hơi ngốc ngốc, nhưng tôi cảm thấy..."
Giọng nói của anh ta chợt dừng lại, cảm xúc đong đầy trong ánh mắt, phảng phất như đang nhớ lại khung cảnh bữa tiệc ngày hôm đó.
"Cảm thấy rất đáng yêu!"
Hình ảnh đột nhiên bị chuyển qua một cảnh khác, là lúc hẹn hò, Vân Thi Thi lấy ra cái bánh kem tự làm cho anh ta, vẻ mặt vừa thất bại vừa cẩn thận, phối hợp với lời nói của Cố Tinh Trạch, làm người xem có chút cảm động.
"Tôi thích cô gái có vẻ ngốc nghếch, có lẽ ở phương diện nào đó, chủ nghĩa đàn ông của tôi hơi mạnh mẽ, tôi thích cưng chiều bạn gái mình trong lòng bàn tay, hơn nữa, để mặc cho cô ấy cố tình gây sự ở trong lòng tôi. Tôi rất thích cảm giác như vậy, nó làm tôi cảm thấy rất an toàn."
"Cô ấy ngốc nghếch sao?"
"Thật ra thì không ngốc, nhưng có lúc rất ngây ngô, hơn nữa, lòng dạ không hẹp hòi, cũng rất thiện lương, dịu dàng, đối xử chân thành với người khác. Tôi thích những phẩm chất này của cô ấy, rất hấp dẫn tôi."
Sau đó trên màn ảnh lại hiện ra một câu hỏi.
---- Anh có tin vào chuyện vừa thấy đã yêu không?
Lúc Cố Tinh Trạch bị hỏi vấn đề này, ngẩn ra, ánh mắt thất thần.
"Câu hỏi này rất khó trả lời sao?"
Cố Tinh Trạch lấy lại tinh thần, lắc đầu một cái.
"Vậy thì đáp án của anh là...?"
"Vừa thấy đã yêu..."
Anh ta híp mắt, chợt nhìn vào ống kính, vẻ mặt thành thật: "Trước khi gặp cô ấy, hình như là chưa từng."
Mộ Nhã Triết xem tới đây, hai bàn tay nắm chặt, phát ra âm thanh ken két.
Trên gương mặt tuấn tú toát lên sự phẫn nộ.
Trên màn hình, là một dòng chữ màu hồng hiện lên.
---- Thi Thi là hình mẫu lý tưởng của anh sao?
Lúc Cố Tinh Trạch nhận được câu hỏi này, ánh mắt có chút ngơ ngẩn, hỏi lại: "Hình mẫu lý tưởng sao?"
"Ừ. Giống như cảm nhận của mình đối với người yêu, mong muốn về cô ấy!"
Cố Tinh Trạch mấp máy môi, thẳng thắn nói: "Tôi không có hình mẫu lý tưởng."
"Hả?"
Người đặt câu hỏi có chút bất ngờ, nhỏ giọng cười: "Sao lại không có hình mẫu lý tưởng chứ? Một người đàn ông đối với người yêu trong tương lai của mình, cũng sẽ có những mong muốn về người kia trong quá trình hai người yêu đương chứ. Ví dụ như tóc dài, dáng người? Dung mạo? Khí chất?"
Cố Tinh Trạch bật cười, môi mỏng nâng lên thành một nụ cười.
Trầm mặc một hồi, sắc mặt anh ta trầm xuống, chậm rãi nói: "Bởi vì vài nguyên nhân, tôi vốn cho là, cả đời này tôi cũng sẽ không yêu bất kỳ người nào."
Cố Tinh Trạch thổ lộ nỗi lòng, kể về quá khứ của mình.
"Lúc nhỏ, cha mẹ tôi chia tay với nhau, tôi bị đưa ra nước ngoài, sống một mình đến lớn, cho nên không có cơ hội được biết đến tình thân là gì. Tôi không biết tình yêu là như thế nào, tôi chỉ biết mẹ tôi là một người thất bại trong chuyện tình cảm, bị vứt bỏ, sau đó..."
Anh ta không nói tiếp, gương mặt lộ ra vẻ u buồn.
Một Cố Tinh Trạch như vậy, là lần đầu tiên xuất hiện trên màn ảnh.
Trước giờ anh ta luôn là một người cao ngạo bất phàm, luôn mang trên người phong độ hoàn hảo sảng khoái.
Vậy mà bây giờ, là lần đầu tiên anh ta để lộ gương mặt không vui của mình trước ống kính.
"Thật ra tôi không tin tưởng vào tình yêu, tôi cảm thấy tình yêu là một thứ hư vô mờ mịt, không sờ được, không nhìn thấy. Nó sẽ vô hình mang đến cho con người ta gánh nặng, làm chúng ta khổ sở. Tiến vào làng giải trí lâu như vậy rồi, nhưng chưa từng có cô gái nào mang lại cho tôi cảm giác muốn lập gia đình."
Người đặt câu hỏi đau lòng nói: "Đây là lần đầu tiên Tinh Trạch chia sẻ những chuyện này với khán giả đó nha!"
"Bởi vì từ nhỏ gia đình đã không được hạnh phúc, nên quan niệm của tôi về gia đình cũng rất ảm đạm."
Cố Tinh Trạch cười cười: "Cô ấy cho tôi một loại cảm giác."
"Cảm giác gì?"
Anh ta nghiêm túc hình dung: "Giống như là có duyên tiền định, đã định sẵn là sẽ yêu nhau."
... Duyên tiền định?
Trên màn hình lại nổi lên một dòng chữ.
Anh ta thoải mái nói: "Nếu như nhất định phải chỉ ra hình mẫu lý tưởng của mình, như vậy thì, chính là Thi Thi."
"Hả? Thi Thi là hình mẫu lý tưởng của anh sao?"
Cố Tinh Trạch nở nụ cười thâm thúy: "Cô ấy như thế nào, tôi cũng đều thích."
"Thích vẻ đẹp của cô ấy?"
Cố Tinh Trạch lắc đầu: "Thẳng thắn mà nói, tôi đã từng gặp qua rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp hơn cô ấy."
Người đặt câu hỏi: "Vậy anh thích điểm nào của cô ấy?"
Cố Tinh Trạch suy nghĩ một hồi, chợt nói: "Một loại cảm giác không cách nào hình dung được."
Người đặt câu hỏi: "Không cách nào hình dung sao?"
"Chính là... Tình cảm mà, không nói rõ được."
Người đặt câu hỏi có chút kinh ngạc: "Cái gì không rõ?"
Gương mặt Cố Tinh Trạch thâm tình nói: "Một khi bạn thích một người, bất kể cô ấy trông như thế nào, bất kể cô ấy trang điểm tinh xảo hay không câu nệ tiểu tiết, bất kể cô ấy cao thấp mập ốm, cho dù có giàu sang hay nghèo khó, người bạn thích chính là cô ấy, thì không ai có thể thay thế cô ấy được."
---- Thích lễ vật của Thi Thi không?
"Cái bánh kem đó sao?"
Cố Tinh Trạch nhướng mày, chợt mỉm cười, trong mắt có chút ghét bỏ.
"Ừ, thật tình mà nói thì mùi vị cũng tạm được."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc