Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 745

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Bài hát này, căn bản không có trong kịch bản.
Là Cố Tinh Trạch tự mình thêm vào.
Tuy là đạo diễn cũng không ngờ anh ta vì Vân Thi Thi mà chuẩn bị một bài hát, nhưng bài hát này được đưa vào chương trình thì hiệu quả nhất định sẽ rất tốt.
Vân Thi Thi lẳng lặng nghe, không khỏi bị xuất thần, nhìn dung mạo dịu dàng của Cố Tinh Trạch, trong lòng cũng rung động, trước mắt giống như có những bóng đèn nho nhỏ đang tỏa sáng lấp lánh.
Cô chợt nhớ lại lúc Cố Tinh Trạch đứng trước mặt cô, mất khống chế nắm bả vai cô, cẩn thận dò hỏi: "Anh thật sự không được sao?"
---- Nhất định phải là anh ta ư? Anh thì không được sao?
---- Mộ Nhã Triết có thể làm được, anh cũng có thể! Anh cũng có thể cho em những thứ anh ta cho em! Anh ta không cho em được, anh ta cấm em, anh cũng có thể cho em tất cả.
---- Cho nên, anh không được sao?
Ánh mắt anh ta yếu ớt như vậy, giống như cái bong bóng xà phòng, vừa chạm vào sẽ vỡ.
---- Thi Thi, anh thật sự thích em.
---- Em không cần cố ý lảng tránh anh!
---- Thích chính là thích, không thích chính là không thích. Anh chỉ là... Không muốn đè nén lòng mình.
---- Anh thích em, nếu như em hồi tâm chuyển ý, anh sẽ chờ em. Nhưng anh sẽ không *** em thích anh, cũng sẽ không làm những chuyện khiến em khó chịu. Cho nên, em không cần lảng tránh anh như vậy, hiểu chưa?
---- Ít nhất, xin hãy cho anh quyền được thích em, hay cho anh, được yên lặng bảo vệ em...
Vân Thi Thi từ trong ký ức chợt lấy lại tinh thần, ngay lúc này, lại bị giọng hát sâu lắng của Cố Tinh Trạch làm cho xúc động.
Cô có thể từ giọng hát của anh ta, mà cảm nhận được tình yêu anh ta chôn sâu trong đáy lòng.
Trong lòng cô chợt co rút lại đau đớn, làm cô hít thở không thông.
Cô có thể cảm nhận được, Cố Tinh Trạch yên lặng bảo vệ quyết định của cô.
Bình thường, anh ta đối xử với cô có chút lãnh đạm, hờ hững, cho dù mỉm cười, cũng chỉ giống như tiền bối đối xử tốt với đàn em mà thôi.
Song khi anh ta hát lên ca khúc này, giọng hát để lộ sự ưu thương và ảm đạm không cách nào che dấu được.
Cô rất hiểu, anh ta chưa từng từ bỏ tình cảm của mình dành cho cô.
Chỉ là đem phần tình cảm này giấu giếm chôn thật sâu xuống tận đáy lòng, anh ta không nói ra, chẳng qua là không muốn chỉ vì tình cảm của mình mà mang đến gán*** cho cô.
Mộc Tịch đứng một bên, cũng vô cùng kinh ngạc.
Ca từ của anh ta sâu sắc như vậy, có bao nhiêu tình cảm đều gửi gắm hết vào lời ca của mình, nhất là đôi mắt kia, thâm tình vô tận, Mộc Tịch đoán rằng, trong lòng Tinh Trạch, nhất định là đang yêu một người!
"Em ẩn trong lời nhạc
Mang ý nghĩa một danh từ riêng
Dưới nơi lá vàng rơi phổ nên một bài thơ
Câu chuyện của chúng ta vừa mới bắt đầu
Đây là lần đầu tiên
Yêu một người theo cách hào phóng mà ích kỷ như vậy
Em chính là từ khóa của tôi..."
Hát xong, Cố Tinh Trạch đứng lên, dời tầm mắt sang gương mặt Vân Thi Thi, lại thấy cô đang trợn to đôi mắt, trong hốc mắt chứa đầy nước mắt.
Chớp mắt một cái, hai dòng nước mắt chảy xuống.
Cô lấy lại tinh thần từ trong tiếng hát, lúc này mới nhận ra mình chăm chú nghe đến xuất thần, nước mắt cũng rơi xuống...
Cố Tinh Trạch đi đến trước mặt cô, nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô.
Vân Thi Thi khẽ mỉm cười, ngước mắt nhìn anh ta, vỗ tay: "Cảm ơn anh! Anh hát thật là hay! Em nghe mà khóc luôn..."
Cố Tinh Trạch cười, bất đắc dĩ cong khóe môi, khẽ đưa tay xoa đầu cô: "Cô gái ngốc."
Trong mắt tràn đầy cưng chiều.
Mộc Tịch đứng một bên thấy vậy, không khống chế được mà thét ra thành tiếng!
Aaaaaa... Tinh Trạch giở mánh khóe hớp hồn phụ nữ!
Quá dịu dàng!
Ô ô! Nếu người đàn ông hoàn mỹ như vậy có thể vì cô ấy mà hát một bài hát, cô ấy có nằm mơ cũng cười!
Cả tổ kịch nhất thời an tĩnh, bị ca khúc bất ngờ của Cố Tinh Trạch làm cho sững sờ.
Bọn họ thật không thể tin được, Cố Tinh Trạch sẽ vì Vân Thi Thi mà đàn hát một ca khúc, cảnh quay này, cũng không tệ!
Đoạn phim này sẽ rất hấp dẫn người xem, khẳng định có thể vững vàng đạt được vị trí tỉ suất người xem cao nhất.
Suốt quá trình ghi hình, Mộc Tịch đều có mặt ở đây để quan sát, khi cô ấy tận mắt nhìn thấy cảnh Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch trong "Lần đầu tiên hẹn hò", chỉ có thể trơ mắt nhìn, cả người phảng phất giống như đang bị ngược đãi vô cùng thê thảm!
Thật hay.
Cảm giác *** của những người yêu đương.
Bộ phim này đúng là làm ra để ngược đãi người độc thân mà.
Nhất là đối với những người độc thân giống như cô ấy, quan sát suốt cả hành trình, bị tổn thương vô số lần, nhất là một màn Cố Tinh Trạch lau nước mắt cho Thi Thi, là một đả kích lớn đối với cô!
Tim giống như bị người ta hung hăng đâm một nhát, vừa đau vừa ghen tỵ.
Có thể nói chuyện yêu đương cùng với nam thần quốc dân, là chuyện mà bao thiếu nữ đều mơ ước.
Aaaaaa...
Trời ạ!
Tinh Trạch đẹp trai quá đi!
Tinh Trạch thật là dịu dàng!
Lúc đánh đàn dương cầm, đẹp trai hết chỗ chê!
Chỉ một cái ánh mắt thôi, cũng có thể *** cô ấy!
Mộ Tịch đang rất cố kiềm chế, không cho bản thân mình hét lớn!
Cô ấy thật là hâm mộ Vân Thi Thi muốn ૮ɦếƭ!
Chẳng qua đây chỉ là một cảnh quay phim, chỉ là diễn kịch thôi, dù vẫn biết đây là giả, nhưng Mộc Tịch vẫn không thể ngừng si mê Cố Tinh Trạch!
Nhất là khi anh ta nhìn Vân Thi Thi, dịu dàng đến nỗi làm cô ấy tan chảy!
Trái tim Mộ Tịch cũng bị hòa tan rồi, cô ấy ủy khuất cắn cắn vạt áo mình, hâm mộ nhìn Vân Thi Thi...
Cảnh quay của "Nhật ký yêu đương" thuận lợi kết thúc.
Phần này kết thúc, vẫn còn hai phần nữa, đó chính là "Lặng lẽ nói lời yêu".
Hai diễn viên chính từng người đi vào phòng tối, quan sát hình ảnh cắt ghép của tiết mục, đồng thời tiếp nhận phỏng vấn, hơn nữa phát biểu cảm nghĩ về "Lần đầu tiên hẹn hò".
Vân Thi Thi quan sát hình ảnh sau khi biên tập, sau đó phát biểu cảm nghĩ.
"Tiền bối Tinh Trạch thật sự là một người rất dịu dàng! Đối xử với đàn em, cũng rất chiếu cố."
"Tôi còn nhớ lần đầu gặp tiền bối Tinh Trạch là ở đoàn làm phim, bất cứ chuyện lớn chuyện nhỏ gì, anh ấy cũng rất chiếu cố tôi, rất có phong độ đàn ông. Trong lòng tôi, anh ấy là một vị thần, là nam thần quốc dân, làm việc cùng với anh ấy, có lúc tôi gặp phải áp lực rất lớn! Nhưng anh ấy vẫn luôn giúp đỡ tôi, làm giảm bớt áp lực trong lòng tôi. Được hợp tác với anh ấy, tôi cảm thấy rất vui."
"Thật ra thì, lần đầu tiên quay tiết mục như vậy, tôi cảm thấy rất khẩn trương. Nhưng lần đầu tiên hẹn hò này đã cho tôi rất nhiều bất ngờ. Nhất là lúc anh ấy đàn hát, làm tôi rất kinh ngạc, cũng rất vui mừng! Tôi thật không nghĩ tới anh ấy sẽ vì tôi mà chuẩn bị bài hát này, vừa vui, nhưng cũng rất cảm động."
Cuối cùng, cô nhìn về phía ống kính ra dấu tay hình trái tim: "Anh Tinh Trạch, yêu anh lắm!"
Mấy lời thoại này cũng là dựa theo kịch bản mà nói, lúc phân chia trọng điểm trong kịch bản, mấy lời này phải được nói vô cùng cẩn thận.
Ghi hình thuận lợi hoàn thành.
Lúc cô vừa đi ra từ trong phòng tối, Mộc Tịch nước mắt lưng tròng nhào tới, một bụng chua xót nói: "Thi Thi! Tôi thật là hâm mộ cô quá đi!"
Vân Thi Thi đổ mồ hôi lạnh nói: "Sao vậy?"
Mộ Tịch uyển chuyển: "Có thể yêu đương cùng với Tinh Trạch, khẳng định kiếp trước cô đã cứu vớt toàn bộ vũ trụ đó! Hừ hừ! Chỉ có điều vừa nghĩ đến tiết mục này sau khi được phát sóng, cô sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ khán giả, tôi lại cảm thấy thật hả dạ!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc