Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 738

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Càng không có khái niệm là hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân.
"..."
"Anh từng nói với em, anh đặt trên người em rất nhiều kỳ vọng. Hy vọng em có thể phối hợp với anh!"
Đôi mắt của anh khi nói ra những câu này mang vẻ rất thâm trầm.
Trong đó cũng hàm chứa rất nhiều ẩn ý.
Vân Thi Thi bỗng dưng lâm vào trầm mặc.
Tần Chu tiện đà nói: "Đầu tiên, anh ở trong cái nghề này đã lâu, có thể đảm bảo sự an toàn cho em! Em có thể không cần lo lắng mấy thứ quy tắc ngầm đó! Cùng ngủ, cùng chơi, tiệc tùng, căn bản em không cần lo! Việc em phải làm, chính là diễn hết sức mình, và phối hợp với anh..."
"Vâng..."
Cô bỗng nhiên có chút không cam lòng nói: "Kỳ thực, em không rõ, Tinh Trạch vào nghề nhiều năm như vậy, mười năm rồi, cho tới bây giờ cũng chẳng có mấy scandal gì. Anh ta có thể nổi tiếng như hiện nay, toàn bộ đều do thực lực của chính mình, không phải sao? Vì sao anh ta có thể, mà em thì không?"
Vì sao Cố Tinh Trạch không cần tạo scandal tình cảm, mà vẫn có thể trở thành nam thần trong lòng mọi người, mà cô thì lại không được?
Cô hoàn toàn không nghĩ ra điểm này.
"Đứa ngốc này, trong làng giải trí, đàn ông khác phụ nữ rất nhiều."
"Vì sao?"
Tần Chu kiên nhẫn giảng giải, "Làng giải trí, đối tượng xem chủ yếu đông hơn vẫn là phụ nữ. Nói chung, con gái thường rất hay mơ mộng, ôm trong lòng nhiều sự tưởng tượng, đại đa số đều coi thần tượng trong lòng mình là nam thần, ông chồng quốc dân, em có từng thấy người phụ nữ nào thích chồng mình dây vào mấy tin đồn xấu với người phụ nữ khác không?"
Anh nói như vậy, Vân Thi Thi có chút tỉnh ngộ: "À..."
"Thế nhưng phụ nữ thì khác. Nếu là người có chủ ý, như vậy nếu muốn nổi tiếng, ngoài việc dựa vào xinh đẹp và kỹ xảo, còn có tài năng bản thân, em còn biết cần gì nữa không?"
"Em hiểu, sẽ cần thỏa mãn nhiều nguyện vọng của fan..." Vân Thi Thi trả lời nói.
Tần Chu vui mừng mỉm cười: "Em vẫn không tính là quá đần! Phụ nữ mà, ai cũng thích xem náo nhiệt, thích nhiều chuyện, nếu có nữ diễn viên nào có dính díu không rõ với nam thần của mình, không khác gì em đang đối đầu với cả cái đám fan não tàn kia! Cứ như vậy, sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn."
"Như vậy... nhất định sẽ phải chịu rất nhiều sức ép từ dư luận!"
Tần Chu cười, cũng không có phủ nhận câu nói của cô, thẳng thắn lên tiếng: "Những tin đồn thổi lên mạng mới chỉ là những bước đầu, trong lúc đó em sẽ chịu rất nhiều áp lực từ mọi hướng! Không từ mà biệt, phàm là những việc liên quan tới em, liền sẽ bị đám fan của Cố Tinh Trạch đả kích, cho nên, trong khoảng thời gian này, em tốt nhất không nên lên mạng để đọc bình luận."
Anh còn chưa dứt lời, Vân Thi Thi đã cảm thấy vô cùng khủng khiếp.
Cố Tinh Trạch được người hâm mộ tôn danh là "Người chồng quốc dân", điều này có nghĩ là, người hâm mộ của Cố Tinh Trạch cũng vô cùng đông, số lượng cực lớn.
Có người nói, có thể lên tới hàng trăm triệu phiếu bầu.
100 triệu người...
Số lượng kinh khủng như vậy, Vân Thi Thi tự nhiên cảm thấy rùng mình sợ hãi.
"Thi Thi, anh nghĩ em cần biết rõ ràng một điểm!"
Tần Chu bỗng nhiên ngồi xuống trước mặt cô, thuận tay cầm lấy ly cà phê anh vừa tiện mua trên đường về: "Em nhìn ly cà phê này, em có biết nó là cà phê nhà ai không?"
Vân Thi Thi mờ mịt lắc đầu: "Không biết!"
Cô có chút không hiểu rõ dụng ý trong lời nói của Tần Chu.
Lại nghe anh nói: "Em không biết chính là bởi vì nó chỉ là cà phê bình thường, không hề có danh tiếng!"
"...?"
Tần Chu bỗng nhiên nói: "Như vậy, chúng ta bắt đầu làm một ví dụ, giả như có một ngày, Tinh Trạch tự nhiên tới tiệm cà phê này, gọi một cốc, chụp một tấm ảnh rồi đăng lên weibo của anh ta, cứ như vậy, ly cà phê này sẽ được rất nhiều người chú ý đến, đúng chứ?"
"Đúng là như vậy!"
"Đây chính là hiệu ứng người hâm mộ! Chỉ đơn giản là một tấm ảnh, người hâm mộ sẽ chú ý tới tiệm cafe đó, thậm chí vì hâm mộ mà tới tận nơi, muốn thưởng thức hương vị mà nam thần mình uống, tiệm này chắc chắn sẽ nổi tiếng."
Vân Thi Thi bỗng nhiên hiểu ra ý tứ của Tần Chu.
Tần Chủ tiện đà giải thích: "Có thể, người hâm mộ của Cố Tinh Trạch trong khoảng thời gian này sẽ ôm rất nhiều địch ý với em. Nhưng cũng theo đó, bọn họ sẽ chú ý tới em, nếu em làm đủ tốt, cũng sẽ hiện lên trong mắt những người này, dần dần thay đổi đi cảm giác của họ đối với em. Còn nếu không, nếu em mất đi cơ hội lần này, liền sẽ chẳng có ai biết em, chú ý đến em. Ngành giải trí này thì vốn đã đông đúc, em lại là một người mới, cho tới một ngày sẽ chẳng còn ai biết tới em nữa."
Dừng một chút, anh bổ sung nói: "Cho nên, cái gọi là đồn thổi lên, bất quá là một cách khác để người xem chú ý tới em, cũng cho em một cơ hội để biểu diễn mình, hiểu chứ?"
Vân Thi Thi gật đầu: "Em hiểu!"
Tần Chu cầm vai cô, trầm giọng nói: "Nghe này Thi Thi, hầu hết thời gian, người nghệ sĩ cũng giống một món hàng thượng phẩm, cần được kinh doanh, đóng gói! Đạo lý này, em nên hiểu lấy! Cho nên sau này, mệnh lệnh anh đưa ra đều phải làm cho tốt. Yên tâm, anh sẽ không hại em đâu."
Vân Thi Thi trầm mặc một lúc lâu, lập tức chậm rãi gật đầu: "Em hiểu, Tần Chu! Sau này em sẽ phối hợp tốt với anh!"
"Tốt!"
Tần Chu lúc này mới gật đầu cười, giơ tay lên xoa đầu cô, vỗ nhẹ một cái, có chút giống như đang nhìn đứa học trò cưng của mình.
"Thi Thi, một số lúc, em thực sự rất thông minh, nói mấy chuyện này cũng không cần nói nhiều lần, tính giác ngộ rất cao!"
Sau khi rời khỏi công ty, trong đầu của Vân Thi Thi vẫn luôn vang lên câu nói của Tần Chu.
Trong ngành này vốn không có gì gọi là công bằng cả, chỉ có cá lớn nuốt cá bé!
Kỳ thực trong lòng cô, rất không muốn làm những chuyện như vậy với Cố Tinh Trạch, nguyên nhân là nếu để anh biết được mình quấy nhiễu, nói những điều không có thật, lợi dụng anh để tạo scandal, đạt được mục đích của bản thân... Có khiến người ta cảm thấy khinh thường.
Nhưng mà dường như, đây chính là quy tắc, nếu không đi theo, lập tức sẽ gặp phải nguy hiểm.
Như vậy cô liền tạm thời buông xuôi những suy nghĩ này, theo lời của Tần Chu đi làm việc cho tốt.
Vân Thi Thi vừa mới ra khỏi công ty, tài xế còn chưa kịp tới.
Chuông điện thoại bỗng vang lên.
Cô nhận điện thoại, đầu kia truyền tới một âm thanh vô cùng mê người: "Bảo bối, đang ở đâu?"
Âm thanh trầm thấp, lại có chút gì đó ấm áp khó tả!
Vân Thi Thi kinh ngạc, chợt nhìn vào dãy số đang gọi tới, là một dãy số hoàn toàn xa lạ.
Cô cảnh giác hỏi: "Anh là ai?"
Đầu kia im lặng một lúc, ngay sau đó truyền tới âm thanh u oán oan ức: "Chị, chị cũng thật vô tình quá rồi! Không nghe ra được giọng của Tiểu Kiệt sao..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc