Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 736

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Nhưng mà lúc này, người đàn ông mà cô luôn thầm thương trộm nhớ, lại có tình cảm không rõ ràng với người phụ nữ khác.
Trong lòng cô đương nhiên có cảm giác khó chịu!
...
Phóng viên: Trước đây khi cô Vân nhận được vai diễn trong Qủa Trám, là do trùng hợp sao?
Vân Thi Thi: Khi đó Qủa Trám cử hành tuyển chọn nữ chính trên phạm vi toàn quốc, thật trùng hợp khi đó tôi đang có ý định này, đến thử tài cùng với đạo diễn Lâm, liền được anh ấy chọn.
Phóng viên: Trong kịch bản này, cô thích nhất là nhân vật nào?
Vân Thi Thi: Là Doãn Hạ Thuần!
Phóng viên: Tại sao lại như vậy? Nhân vật đó có điểm gì hấp dẫn ánh mắt của cô Vân sao?
Vân Thi Thi: Nhân vật Doãn Hạ Thuần này, là một nhân vật thuần túy! Cô ấy là một người cố chấp, nếu đã yêu một người, liền toàn tâm toàn ý, cho dù cả thế giới có quay lưng đối địch với cô ấy, cô ấy cũng sẽ không tiếc nuối! Chấp nhất trong tình yêu của nhân vật đó giống tôi!
Phóng viên: Trước khi tiếp nhận bộ phim này, cô có từng đọc qua bản gốc tiểu thuyết đó sao?
Vân Thi Thi: Đã xem qua, viết rất đặc sắc, thậm chí còn thức thâu đêm để đọc nó.
Phóng viên: Như vậy sau khi đọc nó, cô Vân có nghĩ tới một ngày, mình cũng lâm vào hoàn cảnh tương tự không?
Vân Thi Thi: Cũng không nghĩ tới!
Phóng viên: So với lúc đọc tiểu thuyết, khi diễn cô có cảm giác gì?
Vân Thi Thi: Khi đọc và khi diễn thật là hai khái niệm khác nhau. Sau khi đọc tiểu thuyết, chính mình sẽ bị nhập hoàn toàn vào trong thế giới đó, hãm sâu vào vui buồn, yêu hận trong đó. Nhưng khi diễn thì lại khác, người diễn nhập vào tâm trạng của nhân vật, nhưng lại không được đánh mất đi sự tỉnh táo, từng chi tiết đều phải nghiêm túc đắn đo.
Phóng viên: Trước khi vào diễn, cô có chuẩn bị chút gì không?
Vân Thi Thi: Chuẩn bị cái gì?
Phòng viên: Chính là nhưng thứ mà cô nói.
Vân Thi Thi: Có thể là tỉ mỉ đọc lại kịch bản vài lần.
Phóng viên: Vậy trong bộ phim đó, cô Vân cảm thấy có chút khó khăn nào không?
Vân Thi Thi: Tôi thấy ổn!
Phóng viên: Cô làm thế nào để đi vào thế giới nội tâm đó?
Vân Thi Thi: Cố gắng hết sức thôi.
Phóng viên: Cô có kỳ vọng vào một buổi ra mắt phim chứ?
...
Cuộc phỏng vấn vẫn diễn ra.
Vân Thi Thi đối mặt với máy quay, tay vẫn cầm mic, không sợ người khác làm phiền mà trả lời rất trôi chảy, từng vấn đề, có những câu đã chuẩn bị trước, nhưng một số câu thì chỉ là tùy cơ ứng biến mà thôi.
Nhưng mà, từng câu trả lời của cô vẫn vô cùng hợp lý.
Vì vậy, những người phóng viên có chút khó chịu.
Câu trả lời của cô kín đáo, cặn kẽ như vậy, tựa như không hề có chỗ hở nào để khai thác cả!
Phỏng vấn như vậy, một chút hiệu quả cũng không có.
Vì vậy, một người phóng viên thình lình đưa ra câu hỏi mẫn cảm: "Trong phim, cô và Tinh Trạch đóng vai tình lữ, vậy bên ngoài tình cảm của hai người như thế nào?"
Cô ta vừa dứt lời, Vân Thi Thi liền nhíu mày.
Một bên, An Địch vẫn yên lặng nãy giờ nghe được câu này, cơ hồ vớ được phao, lập tức nhìn sang hướng này.
Vân Thi Thi trầm mặc một lát, sau đó nhàn nhạt trả lời: "Vô cùng tốt!"
Người phóng viên kia chảy mồ hôi lạnh: "Vô cùng tốt là tốt như thế nào?"
Trong lòng thầm oán: Vân Thi Thi này, chắc chắn là đang không chịu phối hợp, trả lời như vậy làm sao có thể tạo thành dư luận chứ?
Vân Thi Thi cười nói: "Trong lúc diễn, Cố Tinh Trành là như một người tiền bối đi trước giúp đỡ người mới, chỉ điểm rất nhiều thứ cho tôi, có vài chỗ tôi không hiểu, anh ấy cũng không ngại phiền phức mà đến chỉ cho tôi."
Người phóng viên tức giận bởi câu trả lời lập lờ nước đôi của cô, lại lập tức tung ra một câu hỏi nặng ký khác, quyết không muốn từ bỏ cô, hiển nhiên là đã có chuẩn bị từ trước: "Tinh Trạch là mẫu người lý tưởng của cô sao?"
Câu hỏi này vừa dứt, đến cả Vân Thi Thi cũng bị choáng rồi.
Cô nhìn về phía người vừa đặt câu hỏi, liền thấy trong mắt cô ta có sự dò xét, cùng với... dã tâm!
Cô chợt hiểu được, ý đồ của người phóng viên này.
Rõ ràng, bố trí nhiều vấn đề khó giải quyết như vậy, chính là vì từ trong miệng cô lấy được vài thứ cần thiết.
Vấn đề này, quả thực vô cùng nhạy cảm.
Gỉa sử cô trả lời là: "Phải!"
Như vậy, theo cái đề tài này, người phóng viên còn có thể tung ra những câu hỏi có chiều sâu, và cuối cùng sẽ lại là một tin đồn bất lợi nữa.
Còn nếu cô trả lời là: "Không phải!", như vậy, đáp án này chưa chắc đã đắc tội nhiều người.
Huống hồ, đoàn làm phim gần đây đồn thổi lên chuyện giữa cô và Cố Tinh Trạch, để tạo sự nổi tiếng, mặc dù phương thức này làm cô có chút khinh thường, nhưng đó là thủ đoạn của Tần Chu, nếu như cô còn muốn cãi lại, nhất định sẽ bị anh mắng cho mặt nở hoa mất.
Vân Thi Thi trầm ngâm trong chốc lát, lập tức đưa ra câu trả lời vẹn cả đôi đường: "Tôi tin tưởng Tinh Trạch là hình mẫu lý tưởng của rất nhiều cô gái!"
Câu trả lời này quá mức khéo léo, đã khiến người phóng viên trong chốc lát không tìm ra được bất kỳ sai lầm nào.
An Địch đứng một bên lại ngây ngẩn cả người.
Còn tưởng rằng Vân Thi Thi lần này nhất định sẽ cật lực phát huy, sau đó dựa vào mối quan hệ không rõ ràng với Cố Tinh Trạch này để tạo scandal chứ!
Không nghĩ tới, cô ta lại tránh nó đi một cách hoàn mỹ như vậy!
Cô có chút hoài nghi nhìn về phía Vân Thi Thi, luôn cảm thấy con người này thật kỳ quái, một cơ hội tốt như vậy, vậy mà cô ta lại dễ dàng bỏ qua, đó là có ý gì?
Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt?
Người phóng viên kia rõ ràng là vô cùng khó chịu rồi, lại tiện đà tung thêm môt câu:
"Vậy cũng đồng nghĩa với việc Tinh Trạch là loại hình cô thích sao?"
"Đương nhiên rồi!"
"..."
"Cô cảm thấy Tinh Trạch là một nam thần hoàn mỹ sao?"
"Không thể nghi ngờ, anh ấy là một nam thần hoàn mỹ, càng là một người tiền bối đáng kính!"
"..."
Người phóng viên lại một lần nữa bị câu trả lời của cô làm cho cứng họng.
"Vậy cô Vân cảm thấy, cô cũng là hình mẫu lý tưởng của Tinh Trạch sao?"
"Cái này... cô nên đi hỏi Tinh Trạch thì hơn!"
"Ở trong phim, vai diễn của Dương Mễ có rất nhiều cảnh chung với Tinh Trạch, cô cảm thấy mình và Dương Mị, người nào gần với hình mẫu của anh ấy hơn?"
"Có lẽ là tôi!"
Ánh mắt người phóng viên sáng lên, Vân Thi Thi này lại dám trả lời như vậy.
Dương Mị là tiền bối của cô ta, vậy mà cũng dám không nể mặt như vậy, đáp án này thật sự to gan mà.
Vì vậy, cô ta lập tức bám lấy vấn đề: "Vì sao?"
Vân Thi Thi nghịch ngơm cười, xin khoan dung nói: "Bởi vì tôi và anh ấy đóng vai tình lữ, cô không cần chia rẽ chúng tôi như vậy chứ?"
Phóng viên hoàn toàn bị sự thông minh cơ chí của cô khiến cho dở khóc dở cười, tức thì không nói, nhưng mà nhìn biểu cảm tươi cười nghịch ngợm của Vân Thi Thi, hoàn toàn câm nín.
Tần Chu đã cố ý dặn dò cô, bảo cô phải tìm vài điểm trọng tâm để đi sâu vào, chủ yếu là để tạo chiều hướng dư luận tốt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc