Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 730

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Người đàn ông bướng bỉnh nhíu mày, hà hơi, dán bên tai cô đặt câu hỏi.
Trong nụ cười có vài phần bất cần đời, phối hợp với giọng nói trầm thấp, mê hoặc ૮ɦếƭ người!
Trong đôi mắt anh như cất giấu vì sao, đầy rạng rỡ.
Bị đôi mắt của anh nhìn chăm chú, mặt Vân Thi Thi càng lúc càng nóng bỏng, khuôn mặt vốn trắng nõn như ngọc hồng hồng giống như đánh lên chút son, lộ ra mềm mại hồng hào nõn nà.
Đây rõ ràng là có chút thẹn thùng rồi!
Người đàn ông trước mặt cô rất tùy tiện, không hề che dấu giở trò lưu manh, cô xấu hổ hận không thể chui vào trong chăn!
Mộ Nhã Triết nhếch môi cười, anh vốn cho rằng người phụ nữ này đáng ra phải thích ứng rồi mới đúng, hiện giờ xem ra là anh không dạy dỗ đúng cách!
Vì thế bàn tay to của anh P0'p eo cô, cảm xúc mềm mại lập tức làm anh thích thú muốn hừ một tiếng, trong lòng cảm thấy sảng khoái không thôi.
Anh cực kỳ hài lòng ***ng chạm một phần non mềm này, vì thế dự định, trong buổi sáng tốt đẹp, làm một chút vận động có ích cho thể xác và tinh thần khỏe mạnh!
Trong đầu nghĩ như vậy, trên tay liền đã có động tác, quen tay cởi ra áo lót của cô, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng đào của cô!
Một nụ hôn này, giống như dự tính từ rất lâu rồi.
Cô làm tổ ở trong *** anh, cái miệng nhỏ phấn nộn lúc đóng lúc mở, giống như lời mời gọi không tiếng động, dụ dỗ anh tiến vào.
Trái tim anh đã sớm ngứa ngáy khó nhịn, bởi vậy khi cúi đầu nhìn cô, giống như nhắm chuẩn con mồi, nhìn chằm chằm đôi môi hồng đào mở ra, đè nặng cô, trong đầu đều là những hình ảnh hạn chế độ tuổi.
Người đàn ông đối với người phụ nữ mình yêu thương, luôn luôn ôm ấp rất nhiều ảo tưởng hạn chế.
Mộ Nhã Triết cũng như vậy, mơ mộng một chút hình ảnh hạn chế, thân thể ở trong chăn càng lúc càng nóng bỏng hơn.
Ngoài dự liệu, thân thể anh biến hóa rõ ràng, sau khi Vân Thi Thi cảm nhận được một phần cực nóng đó, đột nhiên tim đập như sấm kêu, mặt càng nóng hơn.
Anh *** ngủ của cô ra, kề sát môi, tinh tế nhấm nháp cánh môi cô.
Mới đầu anh còn cực kỳ cẩn thận, nụ hôn mềm nhẹ, dần dần nhiệt độ trong phòng càng ngày càng nóng lên, anh không hôn như chuồn chuồn lướt nước nữa, dần dần hung mãnh, cuồng dã hơn!
Một tay đè chặt gáy cô, hôn càng sâu hơn, *** hận không thể lập tức hóa thành cơn hồng thủy, đem cô ăn sống nuốt tươi!
Anh ức hiếp trên người cô, hai cánh tay rắn chắc có lực đỡ hai bên bả vai cô, đem cô nắm trong thế giới nhỏ hẹp, thân thể hoàn hảo đè lên cô, không để lại một chút đường sống.
Nụ hôn hung mãnh, dường như muốn làm cô không có thời gian thở dốc.
Vân Thi Thi có chút theo không kịp tiết tấu của anh, trong đầu là một mảnh trắng xóa, chỉ cảm thấy có chút hít thở không thông.
“Ừm… Ưm.. Ưm…”
Vân Thi Thi có chút giận dữ đấm vào đầu vai anh, nhưng mà người đàn ông lại không để ý đến cô, chỉ che lại môi cô, *** vào, *** ***.
Hôn liên tiếp đến khi cái miệng nhỏ của cô sưng lên!
Ngọt, rất là ngọt ngào!
Mộ Nhã Triết không khỏi mê luyến trong hơi thở ngọt ngào của đôi môi cô, đẩy môi cô ra, thân mật xâm lược, cuốn sạch, triền miên!
“Ưm…”
Vân Thi Thi dần dần bị nụ hôn nóng bỏng hòa tan, hóa thành bọt nước mềm mại.
Không lâu sau áo ngủ trên người anh cũng được cởi ra, hai người dây dưa cùng một chỗ.
Anh giữ lấy cô.
Trong lúc này, trong phòng cảnh sắc kiều diễm, nhiệt độ không ngừng tăng lên.
Một phen điên loan đảo phượng qua đi, anh ôm cô, hãm sâu vào ôn nhu hương, tinh tế nhấm nháp dư vị đã qua.
Cho dù muốn cô vài lần, anh lại giống như không biết thỏa mãn, một lúc lại trêu chọc, có ý đồ hấp dẫn cô.
Nhưng mà cô không được, căn bản không có đáp lại, đối với trêu chọc của anh cũng có vẻ thờ ơ!
Quá mệt mỏi rồi.
Lúc này Vân Thi Thi giống như bị lấy hết khí lực, xụi lơ ở trong lòng anh, không có khả năng nhúc nhích, dù là nâng một Ng'n t lên cũng có vẻ khó khăn.
Cô lười biếng gối lên khuỷu tay anh, không dễ dàng gì mới lấy được thể lực qua một đêm nghỉ ngơi dưỡng sức, lúc này cùng anh lăn qua lăn lại, toàn bộ đều vỡ nát, lại mệt mỏi không thôi!
Mí mắt lại nặng trĩu.
Cô lười biếng hé mắt, đã thấy người đàn ông tựa vào đầu giường, cúi đầu nhìn cô, trong mắt là đắn đo và bỡn cợt, giống như cười cô không được!
Anh chạm khẽ mũi cô, không hài lòng nói: “Thể lực này của em, không đủ nhìn!”
Vân Thi Thi nghe xong, trong lòng không vui.
Chuyện này có thể trách cô được sao?
Thể lực cô không tính là kém.
Nhưng anh cũng không nhìn xem, vừa rồi rốt cuộc anh muốn cô bao nhiêu lần?
Xâm nhập xâm chiếm, suýt chút nữa làm cho toàn thân cô lỏng lẻo!
Cô không tốt, không phải là do anh ban tặng sao?
Chẳng lẽ anh còn tưởng rằng, người nào cũng đều giống như anh, thể lực điêu luyện, giống như vĩnh viễn không biết thỏa mãn và mệt mỏi vậy?
Giận dữ trong mắt cô làm cho anh nở nụ cười.
Mộ Nhã Triết cưng chiều nhéo nhéo cái mũi như ngọc của cô, trêu chọc nói: “Sao thế, nói em em còn không phục sao?”
Vân Thi Thi u oán đẩy tay anh ra, rầu rĩ nói: “Đừng ầm ĩ nữa! Bây giờ em hơi mệt!”
Cô mệt mỏi nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy trải qua một cuộc chiến vừa rồi, hiện giờ mí mắt lại bắt đầu đánh nhau.
“Biết em mệt mỏi mà.”
Nếu không thì anh đã không bỏ qua cho cô.
Anh thâm trầm nói, trong mắt cố gắng áp chế ***, bây giờ anh đang cực lực áp chế, đồng thời trong mắt hiện ra cân nhắc, làm cho người ta đỏ mặt.
Cô không khỏi cảm thấy có chút thất bại, lại nâng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, giống như đế vương cao ngạo vậy, lười biếng và tao nhã tựa vào đầu giường, ánh mắt nhìn mặt cô, có trêu chọc, có bỡn cợt, có đắn đo và ý cười xấu xa.
Ý cười này trộn lẫn vài phần ý tứ tà mị, hoặc là không có ý tốt, giống như cười nhạo cô thể lực không tốt.
“Anh…”
Vân Thi Thi khó thở, càng nhìn anh càng cảm thấy tức giận.
Người đàn ông này quá xấu xa rồi!
Anh nhìn cô như vậy, thực sự làm cô xấu hổ.
Nghĩ đến vừa rồi khi anh dùng tư thế xấu hổ giữ lấy cô, mà cô còn trầm luân trong cơn sóng mãnh liệt đó…
Trong lúc cô trầm luân trong đó, lại còn biểu lộ ra một chút mềm mại…
Cô càng lúc càng cảm thấy cực kỳ xấu hổ, đem mặt vùi sâu vào trong gối.
A… Không được!
Quá xấu hổ rồi!
Lúc này cô hận không thể đập mạnh vào tường, hoặc là tìm cho cô một cái hang để chôn cô xuống.
Cô giống như một con thỏ nhỏ thẹn thùng.
Hành động thẹn thùng của cô đều rơi vào trong mắt anh, rất là đáng yêu, cực kỳ đáng yêu.
Anh nhịn không được cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên đôi má đỏ bừng của cô, từng màn vừa rồi giống như chưa thỏa mãn, thân thể lại có biến hóa.
Anh nhíu nhíu mày, trong lòng rủa thầm một câu.
Vì sao không có cách nào ngừng muốn cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc