Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 722

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mộ Liên Tước kêu lên một tiếng đau đớn, viên đạn này được ngắm bắn từ khoảng cách một trăm mét, lực sát thương hết sức kinh người, xuyên thấu qua tay cổ tay, dường như muốn nổ tung cả bàn tay ông ta!
Máu tươi bắn tung tóe, máu thịt lẫn lộn!
Hữu Hữu chỉ nghe thấy có một tiếng nổ lớn vang lên bên tai, sau đó nhất thời mất đi thính giác.
Mộ Liên Tước cảm giác được viên đạn xuyên thẳng qua cổ tay, sau đó là cảm giác đau đớn như thể toàn bộ xương cốt đều vỡ vụn, một cánh tay hoàn toàn mất cảm giác, khẩu S***g lập tức rơi xuống đất.
Chu Tước tiến lên, động đậy mũi chân đá bay khẩu S***g, sau đó lập tức ôm lấy Hữu Hữu, đưa cậu đến nơi an toàn.
"Vút"...
Lại là một tiếng vang xé không khí.
Bụng Mộ Liên Tước bị đạn xuyên thủng!
Hiện giờ ông ta đang bị mấy tay S***g bắn tỉa vây quanh!
Ước chừng có năm người cầm S***g bắn tỉa đang chĩa thẳng vào ông ta!
Chỉ cần ông ta có hành động bất lợi với Hữu Hữu, nhất định sẽ bị bắn!
Mộ Liên Tước thống khổ rên một tiếng, chỉ cảm thấy cả người dường như đều đã mất đi độ ấm, cơn ớn lạnh kéo đến từng đợt từng đợt, dồn lên từ lòng bàn chân, xẹt qua lưng, đánh vào tim, lạnh đến mức khiến cho ông ta mất cảm giác!
Ở vị trí bị bắn trên bụng, mới đầu ông ta chỉ cảm thấy tê dại, sau đó nhanh chóng cảm nhận được đau đớn nơi miệng vết thương!
Cơn đau càng lúc càng lan rộng khắp toàn thân.
Ngay sau đó, chất lỏng sền sệt theo miệng vết thương chảy ra, nhuộm đỏ một mảng trên quần áo!
Mộ Liên Tước mở to đôi mắt đầy vẻ khó tin, mọi việc diễn ra đột ngột như thế, thậm chí ông ta còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy trời đất mù mịt rồi!
Ông ta lấy tay lau một cái, thế nhưng lúc giơ tay lên, lòng bàn tay đã đỏ sẫm một mảnh!
Là máu?
Ông ta không hề nghe thấy tiếng S***g, chỉ cảm thấy từ phía sau lưng truyền đến tiếng xé gió, ngay sau đó, ông ta đã trúng đạn!
Chẳng lẽ, ở cách đây rất xa cũng có lính bắn tỉa mai phục?
Mộ Liên Tước ngây người, lúc này có chút thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc!
Ông ta xoay người, bịt chặt miệng vết thương, hai mắt đỏ bừng như máu!
Nhưng khi ông ta nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Mộ Nhã Triết cùng với vẻ cợt nhả khi nói chuyện với Hữu Hữu liền bừng tỉnh, hiểu rõ mọi chuyện!
Thì ra, ông ta đã sớm không còn đường để chạy rồi!
Thì ra, chính ông ta đang bị đùa giỡn!
Tên nhóc này rõ ràng là đã tính toán toàn bộ, vừa rồi còn tỏ vẻ khiếp sợ trước mặt ông ta như vậy, chẳng qua chỉ là đang giả ngây giả dại mà thôi!
Hèn hạ! Khốn nạn!
Mộ Liên Tước tức giận đến mức mở miệng mắng to: "Hèn hạ! Tao lại bị tên nghiệt súc mày gài bẫy?"
Hữu Hữu lạnh lùng nhìn thoáng qua, lập tức mỉm cười, tao nhã mà nói: "Ông tư à, là chính ông ngu xuẩn, dựa vào trình độ này của ông, tôi cũng chẳng thèm đùa giỡn với ông làm gì. Thật là chẳng thú vị chút nào hết!"
Dứt lời, cậu thờ ơ xòe lòng bàn tay ra, vẻ mặt lạnh lùng: "Chu Tước, đưa cho tôi!""
Chu Tước lập tức ngầm hiểu, đi lên phía trước, rút một khẩu S***g từ bên cạnh hông ra, đặt vào tay cậu.
Hữu Hữu cầm khẩu S***g mà Chu Tước vừa đưa cho cậu, là một khẩu Desert Eagle*, thân S***g khá nặng nhưng lại có lực sát thương lớn hơn nhiều, cộng thêm việc khẩu S***g này sử dụng loại đạn cực kỳ tố, cho nên sức công phá của nó rất đáng sợ.
* Desert Eagle là một loại S***g ngắn bán tự động nòng lớn vận hành bằng khí nén, có uy lực lớn nhưng sức giật và tiếng ồn cũng rất lớn.
Cậu xoay xoay khẩu S***g trong tay một hồi.
Lúc trước, cậu đã từng nhờ Chu Tước dạy qua một chút kỹ thuật bắn S***g.
Cũng không phải là có nguyên nhân gì lớn, chỉ là sau những chuyện xảy ra gần đây, cậu nhận thức một cách sâu sắc rằng mình phải biết được một chút kỹ năng phòng thân.
Tính cách của cậu chính là như vậy, không thích ỷ lại vào người khác.
Cậu quá yếu ớt, nếu như không có Tiểu Dịch Thần, cũng không có sự bảo vệ của Lisa, e là cậu khó bảo toàn được tính mạng bản thân.
Bởi vậy, cậu nhất định phải học cách tự bảo vệ chính mình, đồng nghĩa với việc phải học một chút kỹ năng tự vệ.
Mấy ngày gần đây, cậu cực kỳ cố gắng theo Chu Tước học bắn S***g.
Chu Tước giật mình khi thấy cậu rất có thiên phú đối với kỹ thuật bắn S***g, nắm bắt rất nhanh, chẳng mấy chốc đã học xong cách lên đạn, ngắm bắn, mặc dù độ chuẩn xác chưa đến mức tuyệt đối nhưng cũng đã cao đến mức khiến cô ấy cảm thấy ngoài ý muốn.
Mộ Nhã Triết thấy cậu cầm S***g, lên đạn một cách thành thạo, ngay sau đó, cổ tay giơ lên cao, họng S***g chĩa thẳng vào Mộ Liên Tước.
Cả động tác và tư thế đều vô cùng chuyên nghiệp.
Thằng nhóc này lén lút học dùng S***g!
Mộ Nhã Triết vừa thấy ngoài ý muốn vừa có chút tán thưởng.
Mộ Liên Tước thấy cậu giương S***g, trên mặt lập tức trắng bệch, khoé miệng run run: "Mày... Mày muốn làm gì?"
"Gần đây tôi có học bắn S***g, đáng tiếc là vẫn chẳng có ai giúp tôi luyện tay." Hữu Hữu nói hết câu, khóe miệng nhếch lên: "Ông tư, chi bằng ông giúp tôi luyện một chút, có được không?"
"Không... Không..."
Khuôn mặt Mộ Liên Tước trắng bệch, nhanh chóng xoay người, định chạy trốn.
Hữu Hữu không nói hai lời, nhanh chóng P0'p cò, nổ hai phát S***g vào phía sau chân ông ta.
Mộ Liên Tước thảm thiết hét lên một tiếng, lảo đảo ngã xuống đất, tiếng thét chói tai vang vọng khắp con đường, nhanh chóng tan vào không trung.
"Hai phát S***g này, là tôi trả thay cho chú Triệu!"
Ngày đó, nếu không phải Mộ Liên Tước phái sát thủ đến, chú Triệu cũng sẽ không ૮ɦếƭ.
Đây là món nợ mà Mộ Liên Tước thiếu!
Cậu nhất định phải đòi lại thay cho nhà họ Triệu!
Hữu Hữu lạnh lùng nói xong, lần thứ hai nổ S***g, lại là "pằng pằng" hai tiếng, Mộ Liên Tước lại hét lên vô cùng thê thảm, khổ sở ôm lấy đầu gối, cả người giật giật một lúc, đau đến mức lăn qua lăn lại trên đất.
Mộ Nhã Triết nhìn con trai một cái, giờ phút này, giữa cơn gió đêm rét buốt, Hữu Hữu đứng lặng, tấm lưng thẳng tắp, toàn thân tỏa ra hơi lạnh thấu xương!
Cậu nghiêng người, mái tóc hơi hỗn loạn trong gió đêm, phất lên gò má, đan xen vào hàng mi dày rậm.
Vốn là khuôn mặt đáng yêu, lúc này lại có vẻ vô cùng thâm trầm, ánh mắt u ám giống như bị băng tuyết bao trùm, không hề có độ ấm!
Kỹ thuật bắn S***g của cậu rất chuẩn, khi đó trên mặt không có bất cứ cảm xúc nào, giống như chỉ đang làm theo thói quen.
Cho dù nghe thấy tiếng kêu chói tai của Mộ Liên Tước thì cậu cũng không hề bị ảnh hưởng, giống như đã hoàn toàn vô cảm đối với cái ૮ɦếƭ.
Trong lòng anh rất phức tạp.
Trên thực tế, anh vốn không muốn để Hữu Hữu sớm tiếp xúc với những chuyện đen tối như thế này.
Dù sao cậu nhóc cũng mới chỉ có bảy tuổi, vẫn còn rất nhỏ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc