Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 692

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Lục Cận Dự ở đầu bên kia, nghe xong giọng điệu nặng nề của Mộ Nhã Triết, cũng biết đây là một chuyện không nhỏ!
Thế là cũng không hỏi han nhiều, có lực nói: "Lão đại, anh nói!"
Mộ Nhã Triết gõ gõ mặt bàn, trầm giọng nói: "Tôi muốn một thứ đồ vật, nhưng thứ đồ vật này, dựa vào thân phận bây giờ của tôi, không thích hợp để ra mặt! Cần cậu, âm thầm điều khiển một chút."
"Thứ gì?"
Mộ Nhã Triết híp mắt, gằn từng chữ nói: "Tôi muốn, mạng của một người!"
...
Lúc chiều, Vân Thi Thi dỗ dành hai đứa bé ở nhà xem kịch bản một lát, bỗng nhiên nhận được điện thoại của Vân Nghiệp Trình.
Quãng thời gian trước, Vân Nghiệp Trình về nhà lo chuyện đám ma, nghe nói, là mẹ già của ông qua đời, thế là, ông liền vội vàng chạy về nhà.
Về sau gọi điện thoại tới nói, ở quê nhà chịu tang một thời gian, căn dặn Vân Thi Thi ở nhà mọi thứ chăm sóc tốt cho bản thân!
Vân Thi Thi cũng phối hợp với ông, chú ý sức khỏe.
Lúc bình thường, hai cha con cũng giữ liên lạc, nhưng bây giờ Vân Nghiệp Trình gọi điện thoại đến, lại dự định cùng cô bàn bạc một sự việc!
"Thi Thi này, là như vậy! Có một sự việc, cha muốn thương lượng với con một chút!"
"Cha, chuyện gì vậy?"
"Con còn nhớ lúc con còn bé từng gặp, chú Nghiệp Hậu chứ?"
Chú Nghiệp Hậu, Vân Nghiệp Hậu, em trai của Vân Nghiệp Trình.
Nhà Vân Nghiệp Trình trong một huyện nhỏ cách thủ đô mấy chục cây số, trong huyện nhỏ có một thôn làng tương đối lạc hậu, tên Vân gia thôn, nơi ấy phong cảnh như tranh, quang cảnh ruộng vườn rất đẹp, nhưng lại bởi vì liên quan đến vị trí địa lý khu vực, kinh tế vẫn lạc hậu hơn một chút.
Trên Vân Nghiệp Trình, có một người mẹ lớn tuổi, một người chị gái, dưới, còn có một em trai, ông ấy vẫn gần gũi với em trai hơn.
Lúc còn rất nhỏ, cha ông vì một sự cố sập mỏ, đã sớm không còn.
Mẹ ông một tay nuôi lớn ba đứa nhỏ.
Vân Nghiệp Trình lúc còn trẻ, đã đem mẹ gửi gắm cho em trai Vân Nghiệp Hậu, vào thành phố dốc sức làm.
Lúc ông còn trẻ, hăng hái, cũng có chút đầu óc kinh doanh, bởi vậy dốc sức vượt ra khỏi tình cảnh khốn khó, lúc này, ông liền muốn đón mẹ và hai chị em, vào trong thành phố sống yên vui hạnh phúc.
Kết quả, mẹ già đã quen ở nông thôn, không chịu.
Mà Vân Nghiệp Hậu thì để Vân Nghiệp Trình an tâm ở thành phố phát triển, mẹ già không lên, ông tất nhiên là muốn ở lại quê nhà chăm sóc!
Ngược lại Vân Linh Như, không kịp chờ đợi chạy tới thành phố, Vân Nghiệp Trình sắp xếp công việc cho bà ấy, bà ấy liền sắp xếp ổn thỏa, gả cho người, sinh một cặp gái.
Lần này, Vân Nghiệp Trình nói, lại là liên quan tới sự việc Vân Nghiệp Hậu.
Thì ra, mấy năm trước, sức khỏe mẹ Vân Nghiệp Trình đã không tốt như lúc trước, Vân Nghiệp Hậu một mực thay thế anh trai hiếu thuận, chưa từng có một lời oán giận.
Vân Nghiệp Trình mỗi tháng đều chuyển về nhà một khoản tiền, nhưng từ sau khi nhà họ Vân sa sút, Vân Nghiệp Trình khó tránh khỏi có chút nghèo túng, bởi vậy chỉ có thể mỗi tháng chuyển về một chút tiền.
Vì thế, vợ của Vân Nghiệp Hậu đối với việc phá sản này có vài lời oán giận.
Nhưng mà tính tình Vân Nghiệp Hậu lại trung thực, không nói lời oán trách nào, một mực trước trước sau sau, chăm sóc mẹ già thật tốt.
Chỉ là làm sao tính được số trời.
Vân Nghiệp Hậu một năm trước lên công trình làm việc, biện pháp bảo hộ lao động ở công trường không được tốt, nên ngã từ lầu ba xuống, đúng lúc, rơi xuống nửa thân thể bị liệt, từ đó chỉ có thể nằm trên giường, mọi việc đều cần người chăm sóc.
Chuyện này, Vân Nghiệp Hậu sợ Vân Nghiệp Trình đang có cuộc sống dư dả phải lo lắng, một mực không nói ra.
Chuyện này, Vân Nghiệp Hậu sợ Vân Nghiệp Trình đang có cuộc sống dư dả phải lo lắng, một mực không nói ra. Chủ yếu là, ông ấy sợ trở thành gán*** của Vân Nghiệp Trình.
Lại thêm Vân Nghiệp Hậu, làm người ngay thẳng, lại cũng không muốn nói với Vân Nghiệp Trình.
Thẳng đến lần này, ông về nhà giải quyết chuyện đám tang, mới biết chuyện này, trong lòng đủ vị lẫn lộn.
Nhiều năm như vậy, vẫn là Vân Nghiệp Hậu thay ông làm tròn đạo hiếu, nhưng mà bây giờ em trai ngã bệnh, ông người làm anh này, lại một năm sau mới lần đầu tiên biết được chuyện này! Lúc ông nhìn thấy dáng vẻ của em mình co quắp, vô cùng đau buồn, Vân Nghiệp Trình bỗng nhiên áy náy không chịu nổi!
Ông có lỗi với đứa em trai này.
Tang sự xong xuôi, Vân Nghiệp Trình liền nảy sinh ý nghĩ muốn đón Vân Nghiệp Hậu lên thành phố!
Thừa dịp tuổi tác chưa cao, ông muốn phải đối xử thật tốt với đứa em trai này.
Nhưng mà ông lại nghĩ, bây giờ trong thành phố, nhà cửa của ông đã bán mất, bây giờ ông và Vân Thi Thi ở cùng một chỗ, ông đem them đứa em trai này về, có thể không được tốt lắm hay không?
Trong nhà mặc dù lớn, nhưng vừa nghĩ tới Vân Thi Thi tương lai cũng sẽ có gia đình và cuộc sống của mình, sợ quấy rầy cô!
Thế là, Vân Nghiệp Trình gọi điện thoại đến, đem chuyện này đề cập với cô, hỏi ý kiến của cô.
"Thi Thi, cha biết, con tính tình thiện lương, nhất định sẽ không từ chối đề nghị của cha! Nhưng, cha hi vọng con đừng miễn cưỡng! Bời vì mấy năm nay cha một mực không thể làm tròn đạo hiếu, bây giờ em trai lại ngã bệnh, cha trong lòng băn khoăn, muốn đón ông ấy vào thành phố chăm sóc. Con có phải sẽ tức giận cha không?"
Vân Thi Thi trầm mặc một chút.
Vân Nghiệp Hậu...
Người đàn ông này, Vân Thi Thi khi còn bé gặp qua hai lần.
Một lần, là lúc cô vừa tới nhà họ Vân không bao lâu, Vân Nghiệp Hậu cùng vợ, lên thành phố thăm người thân, mang theo đặc sản quê hương và rất nhiều trái cây rau xanh, ăn mặc quần áo làm nông, cứ như vậy lên thành phố đến thăm nhà Vân Nghiệp Trình.
Khi đó, Vân Nghiệp Hậu còn ôm cô nữa mà!
Vân Nghiệp Hậu rất gần gũi trẻ con, thích nhất là trẻ nhỏ, giữa Vân Thi Thi và Vân Na, Vân Nghiệp Hậu thích nhất Vân Thi Thi tính cách dịu dàng ngoan ngoãn nhu thuận, vô cùng yêu thương.
Lần 2, là sau khi Vân Nghiệp Trình làm ăn thất bại, cảnh nhà sa sút.
Lần này Vân Nghiệp Hậu lại lén gạt vợ, trong lòng ông ấy biết anh trai trong thời gian này không tốt, trong nhà bắt đầu sa sút, thế là, ông ấy lén kín đáo bớt ăn bớt mặc đưa cho Vân Nghiệp Trình hết mấy vạn đồng, nói là muốn cho Vân Nghiệp Trình trả nợ.
Vân Nghiệp Trình nào chịu nhận, liên tục từ chối, Vân Nghiệp Hậu lại thật thà, cũng không nói thêm gì, chỉ là lúc rời đi, lặng lẽ đem tiền nhét vào trong ngăn tủ.
Phải nói, Vân Nghiệp Hậu, người này để lại cho Vân Thi Thi ấn tượng rất tốt.
Là người chính trực hơn cả người chính trực.
Vừa nghe nói Vân Nghiệp Trình dự định đón Vân Nghiệp Hậu lên, Vân Thi Thi còn đang suy nghĩ đem Vân Nghiệp Hậu sắp xếp ở chỗ nào thì tốt.
Hương Thể Mạn Bộ?
Cái này không thể... Có chút không tiện!
Chủ yếu là, nghề nghiệp bây giờ của cô, nếu bị đám thợ săn ảnh theo dõi, nhất định sẽ quấy rầy đến sự tĩnh dưỡng của Vân Nghiệp Hậu.
Ngay lúc cô đang trầm ngâm, Vân Nghiệp Trình còn tưởng rằng yêu cầu của ông gây nên bất mãn với cô, lập tức giải thích nói: "Thi Thi à... Cha biết, yêu cầu này, quả thật có chút ép buộc! Kỳ thật, suy nghĩ của cha là như vậy! Cha bây giờ không phải đang đi làm sao? Mỗi tháng có thể có 5000 đồng, cha dự định thuê một nhà trọ hai phòng ngủ một phòng khách, sau đó, đón chú con lên sắp xếp cho ở đó! Bình thường, cha ở đó chăm sóc cho ông ấy."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc