Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 664

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

“Trước mắt nên làm cái gì bây giờ? Anh sẽ không thật sự để cho Nhã Triết cưới người phụ nữ đó vào cửa đấy chứ?”
“Nhà họ Mộ cho đến nay đều là môn đăng hộ đối, người phụ nữ đó môn không đăng hộ không đối, thân phận lại còn mơ hồ, ha ha! Cô ta xứng sao?”

Mộ Thục Mẫn hầm hừ nói với Mộ Lâm Phong: “Anh hai, anh nói đi, chẳng lẽ anh thật sự trơ mắt nhìn thằng nhóc làm bừa, anh chỉ ngồi xem thôi sao?”
“Anh có thể làm gì được? Nói cũng nói rồi, ngăn cản cũng ngăn cản rồi, nó không nghe, có tác dụng gì sao?”
“Em thừa nhận Nhã Triết vào Mộ thị nhiều năm như vậy, Mộ thị phát triển như hiện giờ, công lao của thằng nhóc đúng là rất lớn. Cũng không có nghĩa thằng nhóc lấy được nhiều thành tựu như vậy, có thể muốn làm gì thì làm!”
Mộ Lâm Phong trầm ngâm nói: “Công của thằng nhóc này không thể không nói, anh cực kỳ hài lòng! Thằng nhóc này có thể ngồi lên vị trí chủ nhân, đúng là rất xứng! Chỉ có duy nhất một chuyện làm anh bất mãn, là tính tình thằng nhóc này quá cố chấp, giống hệt bộ dạng cha thằng nhóc đó!”
“Anh vẫn cho rằng thằng nhóc đó là người lạnh lùng, làm chuyện gì cũng đều có chừng mực. Chỉ là không nghĩ đến hiện giờ thằng nhóc đó dính vào tình yêu, mà lại không biết đông tây nam bắc, đầu bị hôn mê rồi! Người phụ nữ đó xem ra là một nhân vật không thể khinh thường, mê hoặc thằng nhóc đó đến thần hồn điên đảo, ha ha!” Mộ Lâm Phong lạnh lùng nở nụ cười.
“Người trẻ tuổi quá mức cuồng vọng là không tốt, trộn lẫn với danh lợi chung quy là phải chịu thiệt!”
“Tính tình Nhã Triết kiêu căng, lại có chút cuồng vọng quá mức!”
Mộ Lâm Phong lại ngắt lời những người này lên án công khai: “Nhưng năng lực của thằng nhóc này thế nào, rõ như ban ngày! Con người cả đời, ai mà không có sai lầm? Có ai có thể tự hào vỗ иgự¢ nói, cả đời này mình không mắc sai lầm không? Như vậy đi!”
“Như vậy sao?” Mộ Thục Mẫn có chút kích động, “Anh hai, gì mà như vậy đi? Việc này anh thật sự mặc kệ sao?”
“Bây giờ không phải thời cơ! Người phụ nữ Vân Thi Thi này, tất nhiên không thể giữ lại! Sớm hay muộn anh cũng sẽ xử lý cô ta, nhưng mà trước mắt không phải thời cơ!”
“Có ý gì?”
Đầu mọi người đều mờ mịt.
Mộ Lâm Phong nói: “Nếu thằng nhóc này cố ý muốn kết hôn, như vậy chỉ có thể dọn sạch một chút. Lúc đó anh sắp xếp cho cô ta giá trị con người trong sạch, đừng để cho người ta chê cười nhà họ Mộ là được.”
Chỉ có thể làm như vậy thôi.
Mộ Thục Mẫn tức giận, rõ ràng không có cách tiếp nhận quyết định này của Mộ Lâm Phong.
“Em không đồng ý.”
“Thục Mẫn, em nghe anh!” Mộ Lâm Phong cứng rắn, không cho người ta chen vào.
Mộ Yến Thừa ở bên cạnh nói: “Hừ, chú hai, có đôi khi chú đúng là bất công! Anh hai có chỗ nào tốt hơn cháu, lúc trước nếu chú cũng nâng đỡ cháu, cháu sẽ không bao giờ làm trái lại mệnh lệnh của chú, coi nó như là thánh chỉ! Chú xem hiện giờ anh ta lại làm chú mất mặt, đúng là làm người ta tức giận mà!”
Trên mặt Mộ Lâm Phong hiện lên chút tức giận, lạnh lùng trách mắng: “Láo xược! Chú muốn làm thế nào không đến lượt cháu xoi mói! Cháu còn mặt mũi để nói à?? Từ nhỏ đến lớn, chú hai chưa từng bạc đãi cháu một chút! Nhưng cháu thì sao? Luôn miệng nói mình không có chỗ nào không bằng thằng nhóc đó! Thực ra thì sao? Cháu cách xa Nhã Triết, kém không phải chỉ là một chút thôi đâu! Nhã Triết có bản lĩnh hơn cháu, năng lực xuất sắc, nếu cháu bằng một nửa thằng bé đó, đã không như bây giờ!”
“Hừ! Còn không phải vì anh ta là con vợ cả, cháu là con thứ thôi sao?” Mộ Yến Thừa ấm ức nói thầm một câu.
Mộ Thục Mẫn cũng sẵng giọng: “Anh hai, được rồi, anh cũng bớt giận đi! Trước mắt cứ nghe theo quyết định của anh!”
“Đứa nhỏ Nhã Triết này còn trẻ, có đôi khi không hiểu chuyện, khó tránh khỏi đi sai đường! Đến lúc đó anh sẽ làm công tác tư tưởng cho thằng bé, thật sự không được thì sẽ nghĩ cách khác! Thục Mẫn, lời nói hôm nay của em cũng quá khích rồi, trêu tức thằng bé đối với em không có chỗ tốt gì đâu!”
Mộ Lâm Phong dừng một chút, lại nhíu mày nói: “Thủ đoạn của thằng bé, anh hiểu rõ! Cho nên sau này em nói chuyện với thằng bé, cố gắng đúng mực chút!”
“Em hiểu, anh hai.” Mộ Thục Mẫn không tình nguyện nói một câu.
Sau đó, Mộ Lâm Phong gọi điện thoại đến quân khu.
Người của Mộ Liên Tước đều là lính trong quân khu, nói cách khác, nhất cử nhất động của Mộ Liên Tước đều nằm dưới mí mắt của ông ta!
Ông ta biết chuyện này, ông ta mặc kệ vì giống như Mộ Nhã Triết ngầm đoán, hi vọng mượn tay Mộ Liên Tước, đem Vân Thi Thi chướng ngại vật chặn đường xử lý.
Không nghĩ đến, thái độ của Mộ Nhã Triết kiên quyết ngoài dự liệu.
Ông ta không thể không thu tay lại rồi.
Ông ta gọi điện thoại, người quân khu lập tức sợ hãi như phụng mệnh thánh chỉ, rút hết quân về.
Mộ Liên Tước biết rõ chuyện này, cũng biết là hết hy vọng, chỉ là ông ta không cam lòng, bởi vậy người quân khu bị sai quay về, ông ta vẫn phái sát thủ đi, vẫn đi con đường cũ, ông ta hoàn toàn không có ý quay đầu!
Mộ Nhã Triết làm hại ông ta bị tổn thương nặng, như vậy ông ta phải cho anh nếm quả đắng ha ha!

Sắc trời dần tối.
Hữu Hữu ngồi trên đỉnh núi, chán muốn ૮ɦếƭ.
Triệu Linh Hoa vẫn líu ríu bên lỗ tai cậu, Vân Thiên Hữu lựa chọn tự động che lại.
Linh Linh hình như không có ý định dừng lại.
Hữu Hữu nhịn không nổi nữa: “Em không thấy khát à?”
“Cái gì ạ?”
“Em vẫn còn nói chuyện, cổ họng không khát sao?”
Linh Linh le lưỡi cười: “Anh nói như vậy làm em hơi khát rồi!”
Vì thế cô bé kéo tay cậu: “Đi, em mang anh đi giải khát!”
Trong lòng Hữu Hữu không tình nguyện, nhưng mà sức của Linh Linh quá lớn, cậu không thể không thuận theo.
Cô bé với cậu, một đường vui vẻ chạy chậm, đi đến một hang núi.
Đi xuống một thềm đá thật dài, Hữu Hữu đột nhiên thấy màu xanh thấp thoáng!
Lòng hiếu kỳ của cậu nổi lên, ngẩng đầu đánh giá một phen, dưới chân núi, lại có một con suối xanh biếc, liếc mắt một cái liền nhìn thấy màu xanh trong sáng, trong suốt thấy đáy!
“Em vụng trộm nói cho anh biết, suối ở đây tên là suối thánh mẫu, nước suối cực kỳ ngọt! Có thể uống trực tiếp…! Từng nhà trong thôn đều uống nước nơi này!”
Trong lòng Hữu Hữu ngạc nhiên: “Có thể uống trực tiếp sao?”
Không thể trách cậu cảm thấy kỳ lạ.
Hiện giờ ở thành phố, ô nhiễm dần dần tăng lên, đừng nói là nước suối, sông nhỏ bình thường cực kỳ ô nhiễm, mùi thối xông lên.
Tuy chính phủ tổn thất rất nhiều tiền để xử lý, nhưng không có hiệu quả gì.
Sương mù càng ngày càng dày hơn.
Nước sông càng ngày càng ᴆục.
Cậu lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nước suối màu xanh biếc, liếc mắt một cái còn nhìn thấy cả đáy!
Linh Linh đi đến cạnh suối, vốc nước suối lên, để mặt đến gần, uống một hớp lớn.
Hữu Hữu thấy cũng học bộ dạng của cô bé, nâng nước, nếm thử trước.
Quả nhiên rất ngọt!
“Có phải rất ngọt hay không?”
Linh Linh đắc ý hỏi.
Hữu Hữu gật gật đầu, lại uống vài ngụm, rất là ngọt, nước suối dọc theo yết hầu chảy xuống, tư vị đó, khỏi phải nói có bao nhiêu thoải mái.
Trong lòng cậu yên lặng oán thầm, nếu có cơ hội sẽ để cho mẹ và Tiểu Dịch Thần nếm thử nước suối ở đây, thật ngọt!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc