Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 64

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

"Tổng giám đốc Thiệu? Sao anh lại ở đây?"
Trong mắt Tần Chu có chút kinh ngạc, Thiệu Đông xoay đầu lại, ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu với Tần Chu.
Tiếp theo, từ trong phòng lại đi ra một bóng người mỹ lệ.
Trong khoảnh khắc đó, phòng trang điểm rộng lớn, dường như trở nên tráng lệ hơn.
Hàn Ngữ Yên mặc bộ lễ phục dài hoa lệ kiều diễm, gương mặt được trang điểm tỉ mỉ khéo léo, dung mạo rực rỡ, đôi mắt đẹp lưu chuyển, giống như muốn câu dẫn hồn phách người khác.
Vân Thi Thi cũng nhìn sang, trong nháy mắt hô hấp có chút không thông.
Thật đẹp...
Bình thường cô không mấy quan tâm đến giới giải trí, vì vậy nhất thời không nhận ra người con gái đẹp động lòng người trước mắt chính là một trong bốn hoa đán hot nhất hiện nay —— Hàn Ngữ Yên.
Hàn Ngữ Yên, bây giờ đang "hot" trong giới giải trí, giá trị bản thân không tệ.
Mười sáu tuổi cô ta dựa vào việc ra mắt bộ phim điện ảnh thanh xuân “chuồn chuồn trúc”, vừa mới xuất hiện lợi dụng sự trong trẻo như phù dung tạo dựng nên hình tượng ngọc nữ thanh thuần, được ngàn vạn điện ảnh theo đuổi, gặp may trong giới ảnh nghệ.
“Chuồn chuồn trúc” là tác phẩm thiếu nữ do Lâm Phượng Thiên làm đạo diễn, dựa vào bộ tác phẩm này, Lâm Phượng Thiên một lần hành động ôm đồm được giải thưởng bách hoa cùng huy chương vàng giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất.
Lúc đó, Cố Tinh Trạch dựa vào vai nam chính trong bộ phim điện ảnh này giành được "Giáo thảo quốc dân", còn Hàn Ngữ Yên lại được khen ngợi là "Mối tình đầu quốc dân", trở thành nữ thần trong lòng bao nhiêu thiếu nam.
Sau đó, Lâm Phượng Thiên cũng nâng đỡ không ít người mới, tiếng tăm như mặt trời ban trưa, vai nữ chính trong phim của anh tên là "Phượng Nữ lang", nhưng mà bất luận anh nâng đỡ bao nhiêu nữ ngôi sao, tên tuổi vẫn khó có thể đánh đồng cùng Hàn Ngữ Yên.
Địa vị của Hàn Ngữ Yên ở trong ảnh đàn quốc nội, nhất thời có một không hai, không người nào có thể đuổi kịp.
Lúc đó, Cố Tinh Trạch và Hàn Ngữ Yên được ca tụng là Kim Đồng Ngọc Nữ, lần lượt cùng nhau hợp tác mấy bộ phim truyền hình và điện ảnh, thậm chí có lần còn truyền ra hai người nảy sinh tình cảm phim giả tình thật, lén lút đi lại.
Nhưng mà không nghĩ tới không lâu sau đó, Hàn Ngữ Yên nhanh chóng bấu víu vào một trong bốn cậu ấm, xác định tình cảm với tổng giám đốc Thiệu của tập đoàn tài chính nhà họ Thiệu, "Tinh Ngữ luyến" liền bị phá.
Tin tức ngầm trong giới, nghe đồn, Hàn Ngữ Yên xuất thân bần hàn, hết sức hư vinh, căn bản không thanh thuần như bề ngoài.
Nghe đồn, lúc đó Cố Tinh Trạch trải qua nỗi đau tang mẹ, Hàn Ngữ Yên vẫn làm bạn không rời, thậm chí từ chối rất nhiều hợp đồng, yên lặng ở bên cạnh Cố Tinh Trạch.
Nghe đồn, quả thật Hàn Ngữ Yên cùng Cố Tinh Trạch giao du một quãng thời gian, nhưng mà chẳng qua là cô ta vừa ý tài nguyên và bối cảnh sau lưng Cố Tinh Trạch, cuối cùng tình yêu kết thúc...
Cũng có tin đồn, Hàn Ngữ Yên yêu Cố Tinh Trạch thắm thiết, còn Cố Tinh Trạch chỉ xem Hàn Ngữ Yên là em gái, mãi đến khi Hàn Ngữ Yên thông qua quy tắc ngầm leo lên cao, lúc đó hai người mới mỗi người đi một ngả...
Alan vội vàng đi tới chỗ Hàn Ngữ Yên, mỉm cười khen: "Cô Hàn, cô ăn mặc thật là đẹp! Tiệc R*ợ*u đêm nay, nhất định cô sẽ khiến muôn người chú ý!"
Hàn Ngữ Yên nghe xong, trong lòng vô cùng đắc ý, trên mặt lại giả vờ rụt rè, quay về tấm gương mỉm cười ngọt ngào hỏi Thiệu Đông: "Thiệu Đông, em mặc bộ quần áo này như thế nào?"
Vừa dứt lời, nhưng hồi lâu không nghe thấy đáp lại.
Trong lòng Hàn Ngữ Yên vô cùng tức giận, lập tức oán trách nhìn về phía Thiệu Đông, thì nhìn thấy anh nhìn chằm chằm không chớp mắt vào bóng lưng Vân Thi Thi đang đi vào phòng thử quần áo.
Tầm mắt trong lúc lơ đãng va chạm, anh cảm thấy, cô bé này quen thuộc đến lạ thường.
Nhưng mà gương mặt xa lạ lại làm cho anh trong lúc nhất thời không thể nào nhớ nỗi đã từng thấy ở đâu, chỉ là ánh mắt kia, giống như đã từng khắc sâu vào trái tim anh.
*Tinh Ngữ luyến: Ám chỉ tình yêu trong thế giới sao/ nghệ sĩ.
"Thiệu Đông, anh đang nhìn gì vậy?”Hàn Ngữ Yên bất mãn gọi anh ta.
"Không có!”Thiệu Đông vội vã quay đầu lại, nhìn về bộ quần áo lộng lẫy của cô ta, trong mắt lại kinh diễm không chân thực.
"Ngữ Yên, em mặc bộ này, rất đẹp!"
Hàn Ngữ Yên cũng không nghe ra được khác thường trong lời anh ta nói, chỉ chìm đắm trong ca ngợi của anh ta, kiêu ngạo nhìn về phía gương trang điểm lắc lư cơ thể.
Tần Chu lành lạnh nhìn một đôi bỉ nhân*, sau đó nhìn Cố Tinh Trạch hừ lạnh.
"Hừ. Hài cốt vợ còn chưa lạnh, bây giờ đã hân hoan đổi người mới. Không phải tôi nói, cậu ấm nhà người ta có tiền, thực sự nắm quyền dưới khố. Mây mù tháng tư, sợ là không nhắm mắt."
Thiệu Đông vốn đã có vợ, Hàn Ngữ Yên là người thứ ba chen chân, chuyện Ng*ai t*nh này ai cũng biết.
Không lâu trước đây, vợ của Thiệu Đông bị tai nạn xe cộ qua đời, lúc đó Hàn Ngữ Yên mới xem như thượng vị thành công.
"Chuyện của người ta, ít quản đi."
Cố Tinh Trạch chọn lễ phục, bỗng nhiên ánh mắt dừng lại trên một bộ lễ phục màu đỏ xinh đẹp hoa lệ.
Bộ lễ phục này do nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế Helen Swift tự tay thiết kế, màu đỏ cao quý, khinh bạc kiên sa, tơ lụa mềm mại lung linh, đường cong hoàn mỹ. Khổ váy xõa tung uốn lượn từ phần eo trở xuống.
Đẹp, thật đẹp.
Tiêu chuẩn thẩm mỹ của Cố Tinh Trạch luôn rất cao, mốt thưởng thức cũng không tầm thường.
"Cái này.”Cố Tinh Trạch ngắn gọn dặn dò.
Alan lập tức đi tới, nhìn một chút, nhưng uyển chuyển lắc đầu: "Tinh Trạch, bộ quần áo này là chi bảo trấn giữ cửa hàng."
Anh nhất định phải chọn bộ lễ phục này cho một cô bé không tên tuổi mặc sao? Chẳng phải quá lãng phí.
Còn nữa, bộ quần áo này của nhà thiết kế Tăng Hào Ngôn, không phải tất cả nét nữ tính Đông Phương có thể đảm nhiệm được.
Cô ta thấy cơ thể của em gái nhỏ kia có chút gầy yếu, cũng chưa chắc thích hợp.
Huống hồ, mặc dù thích hợp, nếu để cho các thiên kim khác nhìn thấy, nhất định sẽ tìm cô ta làm ầm ĩ.
Dù sao bộ y phục này, chưa từng có người mặc qua.
Biết bao nhiêu mỹ nữ nổi tiếng chọn trúng, cũng không đạt được.
Hàn Ngữ Yên cũng bị cuộc trò chuyện của bọn họ hấp dẫn, nhìn sang, thì thấy là Cố Tinh Trạch, gò má hơi đỏ lên.
Trong giới giải trí, không có bất kỳ nữ minh tinh nào có thể chống lại được sức hấp dẫn của Cố Tinh Trạch.
Mặc dù cô ta là Hàn Ngữ Yên của hiện tại, nhưng cũng giống như vậy, cô ta đã từng ái mộ anh sâu sắc, thiếp có ý, lang vô tình.
Cô ta từng đau khổ yêu anh bốn năm ròng rã, yêu sâu sắc.
Cô ta ưu nhã nhấc váy đi tới, thấy tầm mắt anh chăm chú nhìn bộ lễ phục, khẽ nhắc nhở: "Tinh Trạch, lúc nãy, em cũng chọn trúng bộ quần áo này. Nhưng mà tổng giám đốc có nói, bộ quần áo này là chi bảo trấn giữ cửa hàng của Empress, bảo vật vô giá, ngay cả em cũng bị từ chối."
Ý tứ chính là, ngay cả cô ta cũng không thể mặc bộ quần áo này thì còn người phụ nữ nào có tư cách mặc nó.
Cố Tinh Trạch xem như không nhìn thấy cô ta, xoay người nói với Alan: "Cái này, mở khóa."
Hàn Ngữ Yên thấy mình hoàn toàn bị coi thường, vô cùng xấu hổ.
Mãi đến khi Thiệu Đông đứng phía sau không vui ho nhẹ, cô ta lúng túng quay đầu lại, thấy ánh mắt của người đàn ông có chút sâu xa, mới ý thức được mình vừa thất thố.
"Tinh Trạch, bộ quần áo này..."
Cố Tinh Trạch không nghe lời giải thích của cô ta: "Quần áo được thiết kế ra, chính là muốn tôn lên nét đẹp của con người. Alan, cô không tin ánh mắt của tôi?"
Tự nhiên Alan không dám tiếp tục từ chối, vội gọi trợ lý mở khóa tủ kính, sai người lấy quần áo ra, đưa vào phòng thử quần áo cho Vân Thi Thi.
Trong lòng Tần Chu cực kì chờ mong, lúc nãy anh ta cũng chọn trúng bộ quần áo này, không biết Thi Thi mặc vào, sẽ kinh diễm ra sao?
* Bỉ nhân: kẻ hèn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc