Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 638

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mộ Dịch Thần đứng dậy, lao tới cửa nhà giam, nhất thời kinh hãi đến biến sắc.
Chỉ thấy ngoài nhà giam, bảy, tám thi thể lạnh như băng, có thi thể thì tựa vào vách tường, đầu nghiêng sang một bên, con ngươi trừng lớn, máu bắn tung tóe trên vách tường.
Có thi thể thì lại trong tư thế ghê rợn nằm trên mặt đất, máu chảy thành sông.
Thật giống như bị giải quyết trong im lặng, căn bản không kịp phản ứng thì đã ૮ɦếƭ.
Càng đáng sợ hơn chính là, không hề có chuyện giãy dụa.
Trong lòng Mộ Dịch Thần kinh ngạc không thôi.
Đến tột cùng là lúc nào.
Lẽ nào những người này, đều là do cô bé kia giải quyết?
Cậu chưa bao giờ thấy người nào có thân thủ khủng pố như thế này...
Có thể ở trong tình huống cậu không phát giác, một hơi giải quyết gọn ghẽ hơn mười người.
Những người này, một số là sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, còn lại đều là bộ đội đặc chủng không phải dạng vừa.
Bộ đội đặc chủng, tương đương với cái gì chứ?
Thân thủ mạnh mẽ, nhạy bén hơn người, thực lực tác chiến thì khỏi phải bàn.
Mà cô bé này, chỉ dựa vào sức của bản thân, tự mình giải quyết tất cả.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, xông thẳng vào mũi.
Mộ Dịch Thần kinh ngạc, trong lòng không kiềm chế được.
Hình ảnh này tác động đến cậu quá lớn, làm cho cậu có chút hoảng hốt.
Bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, Mộ Dịch Thần tiến lên mấy bước, đi qua từng thi thể, mãi đến khi thấy một thi thể gục bên tường, cậu ngẩn ra, lập tức đi tới.
Người đàn ông này, trên mặt có một vết sẹo dữ tợn, vẻ mặt trước khi ૮ɦếƭ tràn đầy hoảng sợ, con người mở to hết cỡ, không hề có chút giãy dụa nào.
Hiển nhiên, cũng là bị giải quyết trong nháy mắt.
Mộ Dịch Thần liếc mắt nhìn hắn thật sâu, trên mặt hiện lên tia đau xót, bỗng nhiên giơ tay lên, run rẩy xoa xoa con mắt của hắn.
Trong lòng, có chút khổ sở và đau đớn.
“Xin lỗi...” Môi cậu khẽ run, bỗng nhiên nói ra ba chữ.
Trên thực tế, trong thế giới của cậu, thiện ác rõ ràng.
Thoạt đầu, đối với người đàn ông này, trong lòng cậu tràn ngập thù hận và khinh bỉ.
Nhưng mà, cậu dần dần phát hiện, người đàn ông này, khác với những người kia.
Anh ta bề ngoài nhìn rất
hung ác, vết sẹo dữ tợn, cực kỳ giống ác quỷ.
Nếu như không có vết sẹo đó thì anh ta đã là một người đàn ông bảnh bao rồi!
Mộ Dịch Thần luôn luôn thầm cảm ơn.
Thời điểm cậu bị dằn vặt, chính người đàn ông này đã giúp cậu.
Khi đó cậu bị thương, chính người đàn ông này đã *** khoác, choàng cho cậu!
Trong đầu, vẫn cứ vang lên câu nói của Đao Ba Nam.
“Tôi à, đối với các cậu không hề có tâm tư gì cả, trong lòng còn chút lương tri, đạo đức!”
Trước mắt bỗng nhiên thoáng hiện qua vài hình ảnh, Đao Ba Nam ngồi ở ngoài nhà giam, lúc nhìn anh ta, mặt mày trông giống hiền từ.
“Tôi cũng có con gái, cũng chạc tuổi các cậu, sở dĩ làm mấy việc này cũng chỉ vì mong con gái của tôi có cuộc sống tốt hơn mà thôi! Nhưng tôi phát hiện, tôi đi nhầm đường mất rồi! Tôi quyết định làm xong vụ này thì rửa tay gác kiếm!”
“Trước đây tôi là một quân nhân tràn trề nhiệt huyết, một lòng báo quốc. Bị thương rồi nhận mấy vạn tiền an ủi, nhưng tôi ngoại trừ thân thể đầy vũ lực ra thì tri thức nửa chữ cũng không có, thì còn có thể làm gì đây? Vì thế, tôi đành phải đi con đường này...”
"Này nhóc, chớ có lo lắng! Đến lúc đó, tôi sẽ lén thả nhóc đi, để cho mẹ con nhóc đoàn tụ! Nhóc là một đứa trẻ thông minh, phải biết giữ bí mật biết không? Nhịn một chút, chờ bọn kia nghỉ ngơi tôi sẽ tạo cơ hội cho nhóc chạy đi...!"
...
Mộ Dịch Thần từ từ đứng dạy, vẻ mặt nghiêm túc hướng về phía người đàn ông kia cúi đầu chào!
"Tiểu Dịch Thần?"
Một lát sau, Hữu Hữu được mở xiềng xích, chạy sang chỗ cậu.
"Đi nhanh ta lên, nếu để người tới, thì sẽ không chạy được đâu."
Vừa dứt lời, chỉ nghe trong bóng tối có người mở cửa ra.
Một giây sau đó, cửa được mở toang ra.
Quân đội được trang bị VK đầy đủ đi vào.
Điện trong kho hàng được mở lên.
Đội trưởng của bọn họ tiến lại gần, nhìn thấy khắp nơi đều là xác ૮ɦếƭ, sắc mặt vô cùng kinh ngạc, sửng sốt.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Hắn ta hét lớn một tiếng nhưng không có ai đáp lời.
Đám người ở trong kho hàng đều đã bị Lisa xử lý sạch sẽ, thì làm sao có thể trả lời câu hỏi này của hắn được.
Ánh mắt của hắn chậm rãi dò xét xung quanh ta.
Mười hai người, tất cả đều bị giết mà không chút đề phòng.
Hiện trường rất sạch sẽ một chút dấu vết bất thường cũng không có.
Hắn trừng lớn hai mắt biểu hiện vô cùng sững sờ.
Ánh nhìn rơi vào trên người ba đứa trẻ, biểu cảm trên mặt từ phức tạp từ từ biến đổi thành lạnh lùng hung tàn.
Lẽ nào đều do mấy đứa trẻ này gây ra sao?
Lisa bảo hộ Hữu Hữu ở phía sau, Mộ Dịch Thần cũng cảnh giác nhìn đối phương.
"Bắt bọn nó lại!" người đàn ông quát lớn một tiếng, ra lệnh.
Lisa lạnh lùng nói: "Tôi yểm hộ, hai người chạy đi."
Mộ Dịch Thần không nói hai lời, túm cánh tay của Hữu Hữu, chạy đi.
Phíc trước bị vây kín bởi lưới sắt.
Bên trên chế tác giống như một ổ khóa tinh vi, nhưng đối với Lisa, cô bé nhắm mắt cũng có thể mở được, không cần tốn chút sức.
Người đàn ông kia vô cùng kinh ngạc, quát: "Bắt hai đứa trẻ kia, đừng để bọn nó chạy thoát."
Một bên, liền có binh sĩ giơ S***g lục lên, nhắm vào cẳng chân của Mộ Dịch Thần, bắn.
Lisa nhanh ta hơn hắn một bước, giơ S***g, bắn.
Trong một khoảnh khắc nhỏ, đạn bay ra từ nòng S***g, cắt ngọt không khí thẳng hướng tên binh sĩ kia mà bay tới.
"Pằng" một tiếng.
Viên đạn chuẩn xác bắn thẳng vào nòng súc lục của người kia, S***g lục phát ra một tiếng động đinh tai nhức óc rồi nổ tung.
Đáng thương cho tên binh sĩ vì S***g bị phát nổ mà cánh tay đẫm máu, bàn tay cứ thế bị nổ tan tành, la lên đau đớn.
Tên đội trưởng giật mình, thật không ngờ đứa bé gái này nhìn thì tưởng vô hại nhưng lại có thể sử dụng S***g một cách xuất thần nhập hóa như vậy.
"Giết nó!."
Hắn tiếp tục ra lệnh.
Lisa thu S***g, rút ra dao găm từ bên hông, thân hình lóe lên, thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện vô cùng quỷ mị vọt vào trong đám lính, tay cầm dao vung lên.
Dưới ánh đèn, ánh sao chói lòa phản chiếu trên dao găm lạnh lùng mà đoạt mạng.
"Phốc" một tiếng --
Một tia máu bắn ra, tên đội trưởng vừa phát lệnh lúc nãy bị cô bé cắt cổ.
Hắn lập tức dùng tay bịt lại vết thương, ánh mắt trợn lên dữ tợn, gục xuống.
Đám lính còn lại ánh mắt kinh sợ nhìn Lisa, nhưng rất nhanh ta có người kịp phản ứng lại tấn công cô ta.
Lisa thân thủ nhanh ta nhẹn như một chú mèo nhỏ, thoăn thoắt xuyên qua đám lính.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc