Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 615

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Hồi tưởng lại những ngày mới hoạt động, năm đó anh ta mới mười hai tuổi, được trao lại quyền lực ở khu vực Bắc Mĩ, ròng rã suốt ba năm mới đổi lại được sự công nhận năng lực từ cha của anh ta.
Nhưng mà đứa bé này lại chỉ bằng thực lực của bản thân, đưa Nhạc Trí từ phá sản trở thành một công ty phát triển hàng đầu.
Không hề đơn giản chút nào!
Cung Kiệt tỏ ra hứng thú quan sát cách bài trí trong phòng.
Hữu Hữu lúc này đang ngồi đối diện anh ta, híp mắt lại, bắt đầu quan sát sắc mặt của người này.
Giống, thật sự quá giống.
Ngũ quan của người này thật sự quá giống mẹ cậu.
Cậu thậm chí còn cảm thấy nghi ngờ về xuất thân của Cung Kiệt.
Có người nói lúc còn nhỏ, mẹ còn có một người em trai thất lạc.
Chẳng lẽ...
Hữu Hữu rất nhanh bị suy nghĩ này làm cho sợ hãi.
Làm sao có thể như vậy.
Cung Kiệt là "hoàng thái tử" của Tập đoàn Cự Phong, sao có thể có quan hệ huyết thống với mẹ được.
Chắc chỉ là trùng hợp thôi.
Nhưng mà thật sự có thể xảy ra trùng hợp như vậy sao?
Nếu thật sự chỉ là trùng hợp, thì phải cảm thán đây là định mệnh trời đã an bài rồi.
Hữu Hữu khép mắt uống trà.
Cung Kiệt cũng bình tĩnh hơn, ánh mắt nhìn cậu cười, nói chuyện vài câu, sau đó nói thẳng vào vấn đề: "Đây là thủ tục cần thiết, có vài tờ hợp đồng, cần cháu xem rồi ký tên."
Anh ta vỗ tay vài cái, có một trợ thủ tiến lên, đưa cho anh ta một sấp giấy.
Cung Kiệt đưa tới trước mặt Vân Thiên Hữu.
Hữu Hữu cầm lên xem, có chút hơi cảm thán thái độ ra tay hào phóng của Tập đoàn Cự Phong.
Chỉ là một tờ giấy, nhưng chất liệu giấy lại được làm bằng da trâu, viền xung quanh còn được bo lại bằng vàng.
Thật cổ hủ mà.
Hữu Hữu đổ mồ hôi lạnh, cầm Pu't ký xoẹt một cái.
Chữ ký của cậu có đường nét rất rõ ràng mà lại vô cùng uyển chuyển.
Cung Kiệt nhìn đến hơi thất thần.
Anh ta nói nhỏ: "Cháu thậm chí còn chưa đọc nội dung hợp đồng này viết gì mà, lẽ nào không sợ đây là "khế ước Bán th*n" sao?"
"Chẳng lẽ không phải "khế ước Bán th*n" hả?" Hữu Hữu nhướn mày: "Lúc cháu chấp nhận gia nhập Cự Phong, vốn đã nghĩ rất kỹ càng, những thứ này chẳng qua chỉ là thủ tục đi kèm, cần phải xem sao?"
Cung Kiệt giật mình, lập tức cười: "Không hổ là nhân vật khiến cha chú xem trọng."
Trí tuệ của Hữu Hữu, khiến cho anh ta thán phục.
Cất hợp đồng đi, Cung Kiệt nói tiếp: "Từ giờ trở đi, cháu chính thức trở thành thành viên của Tập đoàn! Ngoài những đáp ứng các điều kiện của cháu đưa ra, cha chú còn đưa tới cho cháu một người."
"Ai?"
Cung Kiệt vỗ tay.
Cửa bị đẩy ra.
Vân Thiên Hữu nhìn qua, thấy một cô bé khoảng tám chín tuổi, chậm rãi bước vào.
Cậu thầm giật mình, cô ta (1) này bước tới đứng lại trước mặt cậu, đối diện nhìn cậu với thái độ lạnh lùng.
Hữu Hữu ngẩng đầu nhìn lại.
Thấy cô bé này thân hình mảnh khảnh, quá gầy gò.
Nhìn nét mặt non nớt này, chắc chỉ khoảng tám chính tuổi là cùng, nhưng không giống bé gái phương đông bình thường, ấn đường tỏ ra khí độ rất lạ thường, hình như là con lai giữa Châu Âu và Châu Á, khí chất vừa lạnh lùng vừa cao quý nhưng cũng không kém phần mỹ lễ yêu kiều dịu dàng.
Thậm chí còn ẩn ẩn sát khí.
Mái tóc và ánh mắt có màu nâu, hàng lông mày đậm thanh tú.
Ánh mắt sáng ngời, đuôi mắt phảng phất có ý cười quyến rũ, mũi cao thon nhỏ, đôi môi mềm như cánh hoa.
(1) Mặc dù Lisa (tên của tử sĩ) còn nhỏ tuổi, để “cô ta” có vẻ già dặn quá, nhưng Lisa làm tử sĩ, lại đủ năng lực để được lựa chọn làm vệ sĩ cho người ta, để “cô bé” thì có vẻ non nớt quá, nên mình quyết định vẫn để “cô ta”.
Khí chất của cô bé này sắc bén như dao, cô ta đứng đối diện Vân Thiên Hữu, mặt không chút đổi sắc, biểu cảm thờ ơ, giống như một cỗ máy vô cảm, đôi mắt vô cùng lạnh lùng.
Ánh mắt băng hàn không có bất kỳ một tia xao động nào!
Trên người bé gái mặc một bộ đồ chuyên dụng để vận động bó sát người, trên là áo cộc dưới là quần đen lửng, thắt lưng có đeo đai, được trang bị VK đầy đủ, dao găm, S***g lục.
Eo thon, đường cong thân mình rõ ràng.
Trông cô ta có vẻ rất gầy gò nhưng nếu quan sát tỉ mỉ vẫn có thể cảm nhận được cô ta rất cứng cáp.
Nhất là hai cánh tay, đường gân rõ ràng như vậy chắc chắn đã luyện qua võ thuật rồi.
Phải trải qua bao nhiêu đợt huấn luyện mới có thể luyện thành như vậy.
Chẳng biết tại sao cậu luôn cảm thấy trên người cô ta có một loại khí tức đặc biệt.
Giống như một bông hoa mạn đà la nở rộ hai bên bờ hoàng tuyền, mỹ lệ nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.
Cậu quan sát cô ta mấy lần liền, cuối cùng, ánh nhìn rơi vào đôi con ngươi trống rỗng của người này.
Đôi mắt vô thần, ẩn chứa đầy sát khí, ngoài sát khí ra thì cũng toàn là sát khí, không có bất cứ cái gì khác cả, cho dù chỉ là một tia cảm xúc.
Toàn thân giống như một cỗ máy giết chóc, tồn tại cũng chỉ bởi vì giết chóc mà thôi!
Cung Kiệt đứng dậy, đi tới bên cạnh cô ta, nhẹ nhàng đỡ đầu vai của cô ta, giới thiệu cho Hữu Hữu: "Cô bé tên là Lisa, từ hôm nay trở đi, cô ấy sẽ trở thành tử sĩ của cậu!"
"Người này sao?"
Hữu Hữu hoài nghi hỏi lại: "Tử sĩ của tôi?"
Người này mới chỉ là một bé gái mới tám chín tuổi thôi mà.
Cung Kiệt nhìn biểu cảm của cậu, phì cười: "Sao nào? Đừng vì thấy tuổi của cô ta còn nhỏ mà xem thường nhé! Thực lực của cô ấy không hề tầm thường đâu! Nghiêm túc mà đánh giá, thực lực của Lisa đứng thứ năm trong tổ chức Thiên Thai đấy."
"Đứng thứ năm?"
Ánh mắt Hữu Hữu tỏ rõ sự hoài nghi.
Làm sao có thể chứ?
Tuổi của cô ta nhỏ như vậy mà?
Lại có thực lực xếp thứ năm trong tổ chức Thiên Thai sao?
Cung Kiệt cười, Ng'n t thon dài xoa nhẹ khuôn mặt của cô ta kia, giọng điệu tỏ ra thần thần bí bí: "Có biết cô ấy xuất thân từ đâu không?"
Bị anh ta ***ng vào, cô ta cũng không hề có chút phản ứng, vẫn như cũ lãnh đạm nhìn cậu, ánh mắt không chút suy chuyển.
"Ở đâu?"
"Hòn đảo nổi danh đào tạo ra sát thủ hàng đầu, Atlanta."
Hữu Hữu giật mình.
Cậu đã từng nghe nói về nơi này.
Có người nói, hòn đảo này, mỗi năm sẽ thu mua hàng trăm cô nhi bất kể giới tính hay tuổi tác khác biệt đều đem giam chung một chỗ, mỗi ngày chỉ cho một bát nước, một bát cơm.
Bọn nhỏ đói bụng, nhưng cơm nước chỉ có một bát.
Vì muốn no bụng, chúng nó buộc phải chém giết lẫn nhau.
Mấy trăm đứa trẻ, đến cuối cùng chỉ còn hơn mười đứa.
Mười đứa này lại tiếp tục tiến vào giai đoạn huấn luyện khốc liệt tiếp theo.
Mà cái gọi là huấn luyện khốc liệt này không giống với huấn luyện ở trong quân đội của Tiểu Dịch Thần.
Chuẩn xác mà nói, dạng huấn luyện này có thể so sánh với huấn luyện chỉ dành cho ma quỷ ở địa ngục, chỉ có sống mới là kẻ chiến thắng.
Đến cuối cùng chỉ còn một đứa trẻ còn sống.
Mà cô ta chính là người còn sống.
Trên thực tế tuy sức chiến đấu của cô ta rất tốt nhưng so với đám lính đánh thuê đã trải qua thực chiến, thì cũng có chút chênh lệch.
Cho nên mới xếp thứ năm trong Thiên Thai, nhưng thứ hạng này cũng là căn cứ vào chiến công của cô mà có.
Lisa chưa từng thất thủ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc