Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 585

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Mũ, kính râm, huýt sáo, đây là phù hợp.
Dù vậy, vừa xuất hiện ở tình huống đông người, vẫn sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Thế cho nên, Vân Thi Thi muốn mang hai tiểu nãi bao đi nhà hàng ăn cơm, đều e là không cơ hội.
Thậm chí ra khỏi nhà còn phải lưu tâm nhìn xung quanh xem có đội săn ảnh khả nghi nào hay không, phòng ngừa chụp lén.
Mặc dù cô vô cùng cẩn thận, nhưng mà đội săn ảnh xuất quỷ nhập thần, phòng cũng phòng không được, vẫn là chụp lén được vài tấm cô và Tiếu Tuyết.
Tiếu Tuyết đã nhiều ngày mừng rỡ ngủ không yên, bởi vì một sự việc —— Cố Tinh Trạch theo dõi đến cô ấy!
Lúc trước cô ấy từng cùng Vân Thi Thi nhắc qua, cô ấy theo dõi Cố Tinh Trạch rất nhiều năm, từ khi Cố Tinh Trạch vào nghề đã trở thành fan của anh ấy, nếu một ngày có thể được Cố Tinh Trạch theo dõi, cô cũng sẽ hạnh phúc mà nhảy dựng lên.
Cô ấy chỉ vô tình nói, Vân Thi Thi lại đặt ở trong lòng, ở một lần sau khi hạ màn diễn, cô nhờ Cố Tinh Trạch chuyện này.
Cố Tinh Trạch liền theo dõi.
Tiếu Tuyết mới đầu còn không có phát hiện, trên Weibo cô quạnh quẽ, fan rất ít, rất nhiều fan không biết như thế nào tới theo dõi.
Bởi vậy có fan mới nào, cô đều sẽ không dồn tâm trí đi xem.
Trên Weibo, cũng chỉ là lướt lướt những thong báo hot, vào Weibo Vân Thi Thi, trừ lần đó ra, cũng không làm cái gì.
Thẳng đến khi, cô bỗng nhiên trong một đêm phát hiện, tăng thêm vài ngàn fan.
Có người nhắn lại dưới một bài đăng của cô: “Oa! Cố Tinh Trạch thế nhưng lại theo dõi cô, Cố Tinh Trạch thế nhưng lại theo dõi cô?! Đại thần đại thần, cô và Cố Tinh Trạch là có quan hệ gì?”
Tiếu Tuyết lúc này mới click mở fan, kéo đến thấp nhất, thế nhưng thấy, Cố Tinh Trạch theo dõi cô ấy!
Tên ID của Cố Tinh Trạch là tên tiếng Anh của anh.
Ban đầu cô không tin, còn tưởng rằng nằm mơ, xoa đi xoa lại đôi mắt, thẳng đến khi click mở ra nhìn thấy thật sự là tài khoản Weibo của Cố Tinh Trạch, lúc này mới mừng rỡ như điên mà bụm mặt H**g phấn quơ chân múa tay.
“Thi Thi, tớ yêu cậu ૮ɦếƭ mất!” Mới vừa thấy mặt, Tiếu Tuyết liền bổ nhào vào người cô,ôm mặt cô điên cuồng mà hôn.
Vân Thi Thi đẩy cũng đẩy không ra.
Tiếu Tuyết H**g phấn đến vài ngày cũng không ngủ được, chỉ lo ôm di động, nhìn tài khoản Cố Tinh Trạch, tới tới lui lui đem bài đăng của anh xem lại vài lần, rồi cười ngớ ngẩn.
Không thể tin được Cố Tinh Trạch thật sự theo dõi cô, thật là nằm mơ đều sẽ cười thức dậy.
Vân Thi Thi bỗng nhiên có chút sợ cô ấy.
Nếu để Tiếu Tuyết biết, cô lập tức sẽ cùng người thật Cố Tinh Trạch quay 《 Nhật ký yêu thương 》, có thể tức giận đến P0'p ૮ɦếƭ cô ấy hay không.
“Ưm, tặng cho cậu! Để báo đáp!” Tiếu Tuyết đưa cho cô một hộp sô cô la tinh xảo.
Vân Thi Thi lại không thích ăn sô cô la, vì thế, đem đưa cho Mộc Tịch.
Ngày này, sau khi xong tiết mục, Vân Thi Thi lại chạy đến đài làm bài chuyên phóng, hát đơn ca bài “Anh là tình ca của em”, kết thúc phỏng vấn.
Ngày cứ như vậy bận rộn yên ả mà quay tròn.
Thẳng đến khi ——
Một vụ ám sát bất ngờ xảy ra, kinh động đến cô!
Vào buổi chiều, Lý Hàn Lâm gọi điện thoại tới, dò hỏi cô đang ở đâu.
Lúc ấy, Vân Thi Thi vừa làm xong một thong báo, đang trên đường về nhà.
Lý Hàn Lâm lại bảo cô đi về phía trường học.
Ngữ khí của ông cực kỳ khẩn trương, nhưng vẫn xem như khắc chế, Vân Thi Thi lại từ trong lời nói của ông ta bắt giữ được một tia run rẩy không bình thường.
Cô lập tức quay đầu căn dặn tài xế, lái xe đến trường học.
Tài xế cũng từ trong lời cô nghe được sự khẩn trương và vội vàng, một đường chạy nhanh đến trường học.
Vừa đến cổng trường, xa xa liền nhìn thấy bên ngoài cách cổng trường mấy chục mét, kéo dây cảnh giới thật mạnh, ngoài cổng trường đậu ba chiếc xe cảnh sát sang đèn, lại còn có xe cảnh sát đang không ngừng chạy tới.
Nhóm cảnh sát trang bị võ trang hạng nặng, cầm trong tay S***g ống, ở cổng trường khai thông trật tự.
Cổng trường, đám người chen chúc, đều là nhận được thông báo của nhà trường đuổi tới.
Có cảnh sát không ngừng dẫn nhóm học sinh hướng ra phía ngoài, trên mặt nhóm thầy trò được che chở ra khỏi trường học, tràn ngập hoảng loạn cùng khẩn trương.
Thay vì nói là hoảng loạn, chi bằng nói là sợ hãi sẽ thích hợp hơn.
Đúng vậy, sợ hãi, đặc biệt là mấy đứa bé, không ngừng nhào vào lòng cha mẹ đứng chờ ở phía cổng trường đã lâu, sợ tới mức gào khóc.
Có đứa lại vẻ mặt mờ mịt, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ là vẻ mặt kinh hoảng mà nhìn đám xe cảnh sát ngổn ngang vây quanh ngoài cổng trường.
Vân Thi Thi có chút kinh ngạc, cũng không biết đây là xảy ra chuyện gì, ngay sau đó giữ chặt một vị phụ huynh dò hỏi.
Vị phụ huynh kia ôm đứa bé, kinh hoảng nói: “Vào buổi chiều đã xảy ra vụ đấu S***g, học sinh gọi điện thoại tới, nói là tan học sớm, tôi chạy tới mới biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Nói xong, liền vội vàng đi mất.
Cuộc đấu S***g!?
Vân Thi Thi hung hăng mà ngơ ngẩn, ngay sau đó liền nhìn về phía cổng trường.
Cánh tay bỗng nhiên bị ai đó túm chặt.
Cô quay đầu lại, lại thấy là Lý Hàn Lâm, thân hình ông cao lớn, ở trong đám người cực kỳ dễ nhìn, trong lòng *** gắt gao mà ôm lấy Vân Thiên Hữu được thảm lông bao lấy.
“Hiệu trưởng!?”
“Cùng tôi đi!”
Lý Hàn Lâm lôi kéo cô quay đầu lại, sau đó lên một chiếc xe chống đạn.
Thẳng đến khi lên xe, Lý Hàn Lâm mới định tâm, Vân Thi Thi lập tức đem Hữu Hữu trong lòng ông ôm lấy, dưới lớp thảm lông bọc, Vân Thiên Hữu vẻ mặt trắng bệch, cả đôi môi đều tái nhợt không thôi, hiển nhiên là đã chịu kinh hoảng tột độ, không nói một lời, đầu vai lại không nhịn được mà rùng mình.
Vân Thi Thi lập tức ôm chặt cậu bé: “Hữu Hữu, đừng sợ…… Mẹ đây, có mẹ bảo vệ con……”
“Mẹ…… Mẹ……”
Đôi tay cậu bỗng nhiên gắt gao mà ôm vòng lấy eo Vân Thi Thi, khuôn mặt nhỏ vùi vào *** cô, nhưng mà thân thể lại vẫn khống chế không được mà rùng mình.
Lý Hàn Lâm đem toàn bộ chuyện đã trải qua tự thuật một lần.
Ngoài ý muốn xảy ra vào buổi chiều.
Lớp đầu tiên buổi chiều là lớp âm nhạc, Hữu Hữu sắp xếp sách giáo khoa xong, cô giáo dạy âm nhạc còn chưa tới, cậu ngủ trưa không ngon, bởi vậy cảm giác buồn ngủ không chịu được, thuận thế dựa vào trên bàn.
Nhưng mà một khác ngay lúc cậu vừa mới ngã xuống kia.
Thật sự chính là ở một giây kia.
Một viên đạn bắn tỉa trí mạng xuyên thấu cửa sổ, sau khi để lại một lỗ thủng, sượt qua mép tóc cậu, tinh chuẩn mà đâm xuyên qua huyệt thái dương của Đồng Trác ngồi cùng bàn bên cạnh cậu.
Trong phút chốc, một tia máu, vệt máu đỏ tươi tùy ý vẩy ra bắn trên mặt cậu!
Hữu Hữu bị tiếng động bất ngờ xảy ra dọa cho khiếp sợ, chỉ cảm thấy trên mặt tựa như dính một thứ chất lỏng gì đó ấm áp, dùng tay sờ, đầu Ng'n t lại sờ phải máu tươi sền sệt, nhất thời vô cùng sợ hãi.
Bạn ngồi cùng bàn với cậu chính là một cô bé, thông minh lanh lợi, ngày thường luôn ôn nhu tươi cười.
Hữu Hữu đột nhiên quay đầu đi, liền thấy cô bé đáng thương kia vẫn chưa hiểu được rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, đầu đã bị xuyên qua một lỗ thủng.
Thậm chí còn chưa rên một tiếng, biểu cảm trên mặt vẫn duy trì nét tươi cười khát khao đang chờ đợi vào giờ học, cứ như vậy thẳng tắp mà ngã quỵ trên bàn, không hiểu gì mà ૮ɦếƭ đi!
Trơ mắt nhìn một sinh mệnh trong nháy mắt ૮ɦếƭ đi, còn ở trước mặt cậu!
Càng khiến lòng cậu sợ hãi chính là, nếu cậu không phải đột nhiên cảm thấy buồn ngủ, gục xuống.
Vậy viên đạn kia sẽ chính là bắn thủng đầu cậu.
Vân Thiên Hữu theo bản năng mà hiểu đó là —— có người ám sát cậu!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc