Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 579

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Thực sự là quá dễ để thỏa mãn rồi!
Nhà nụ cười xán lạn tỏa nắng trên khuôn mặt cô, trong lòng anh không khỏi có chút rung động.
Cô cười như vậy thật sự rất đẹp.
Anh thậm chí không khỏi nghĩ, muốn đem những gì tốt đẹp nhất, quý giá nhất trên đời này tới đây, chỉ để đổi lấy nụ cười của cô.
"Vui mừng như vậy sao?"
Mộ Nhã Triết bật cười, nhịn không được vuốt tóc cô."
"Đúng vậy!"
"Là nữ chính sao?"
"Nữ chính đã được chọn rồi, em diễn vai nữ phụ!" Vân Thi Thi nói/
"Chỉ một vai nữ phụ mà đã vui vẻ như vậy?"
Mộ Nhã Triết hết chỗ nói rồi.ư
"Nữ phụ thì làm sao? Nhân vật Tần Trường Nhạc này diễn rất khó, em cảm thấy rất có tính khiêu chiến! Tuy là một người ác độc, khiến người xem có chút căm ghét! Nhưng không sao, người đáng trách cũng có chỗ đáng thương!"
Nhìn dáng vẻ thỏa mãn của cô, Mộ Nhã Triết có chút bất dắc dĩ.
Dễ dàng thỏa mãn như vậy?
Anh kế tiếp vốn đang định đầu tư cho cô một bộ phim thật lớn, vì cô mà mở con đường đi thẳng ra quốc tế.
Nếu như cô biết, có phải sẽ vui tới phát điên không?
Vân Thi Thi thì vẫn không hề biết suy nghĩ của anh, tự mình nói: "Lại nói tiếp, đây vẫn là lần đầu tiên em diễn phim cổ trang! Aaa, thật háo hức mà! Không biết khi tạo hình cổ trang có phải em sẽ rất xinh đẹp hay không..."
"Trang điểm." Mộ Nhã Triết không nhịn được nói, nhìn cô tràn đầy vui mừng, cũng cao hứng bật cười.
Anh thích bộ dáng cô không lo không nghĩ, vô tư mà sống, theo đuổi ước mơ của mình!
Rất thích!
Vân Thi Thi chợt nhớ tới điều gì, ngẩng đầu nói với anh: "Mộ Nhã Triết, "Qủa Trám" đã quay xong, sau khi chuẩn bị xong. Sẽ được công chiếu, tới lúc đó, chúng ta cùng đi xem có được không?"
"Không đi!" Mộ Nhã Triết lãnh đạm nói.
"Vì sao?"
Vân Thi Thi ngơ ngẩn: "Đây chính là bộ phim đầu tiên của em, tại sao anh có thể như vậy?"
Mộ Nhã Triết hé mắt, giọng nói lộ ra vài phần ý tứ nguy hiểm: "Em muốn để người đàn ông của em đi xem phim, xem em hôn môi với người đàn ông khác?"
Vân Thi Thi bỗng dưng trầm mặc, nhịn không được phản bác: "Đó là diễn phim, anh làm sao lại tưởng là thật?"
"Dù có là diễn phim, về sau những cảnh hôn, cảnh giường của em, đều cấm!" Mộ Nhã Triết trầm giọng nói.
Vân Thi Thi sắc mặt khổ sở, nhưng mà cái giọng nồng đậm mùi dấm chua của anh, khẽ ngẩng đầu nhìn sắc mặt anh.
Lập tức, cô di sát mũi tới gần mặt anh, giả vờ nghiêm túc ngửi một cái.
Mộ Nhã Triết liếc mắt nhìn cô: "Làm sao?"
"Chua quá đi!"
Vân Thi Thi lẩm bẩm một câu, lập tức không khỏi cười trộm một cái: "Người nào đó... không phải là đang ghen chứ!"
Mộ Nhã Triết nhéo gò má của cô: "Không được cười!"
"Em cứ cười, cứ cười đó... ha ha, có người đang ghen kìa, chua quá chua quá đi!"
Mộ Nhã Triết có chút nổi giận, bóng mạnh một cái vào hông cô, ép cô vào sát lan can cạnh bờ sông.
Vân Thi Thi dựa vào lan can, phía sau chính là mặt nước lạnh như băng.
Buổi tối, gió đêm thổi tới, từng luồng khí lạnh từng đợt thổi đến.
"Không cho phép!" Anh sẵng giọng.
Vân Thi Thi lập tức ngừng cười.
Mộ Nhã Triết lúc này mới hài lòng, cúi đầu, cà cà chóp mũi cô, bỗng dưng hôn nhẹ lên môi cô.
"Thi Thi, anh chọn em làm diễn viên, có muốn hay không?"
Vân Thi Thi bĩu môi: "Không muốn!"
"Không muốn?"
Cô dám từ chối anh?
Phải biết rằng, nếu anh muốn chọn, bao nhiêu người hận không thể lao vào lòng anh ngay lập tức đấy.
Cô dám từ chối!
Người phụ nữ ngốc ngếch này!
"Tại sao lại không muốn?"
"Bởi vì, em muốn dựa vào chính thực lực của bản thân, không cần dựa vào những quy tắc ngầm đó!"
Mộ Nhã Triết không cho là đúng, khẽ cười: "Thì ra, anh chiều người phụ nữ của anh, cũng là quy tắc ngầm?"
Chồng giúp vợ, đó chính là đạo lý hiển nhiên rồi.
Cô lại nói đây là quy tắc ngầm?
Thật sự không hiểu cô!
Vân Thi Thi mặt đỏ lên, hừ hừ: "Đó cũng coi là quy tắc ngầm, hơn nữ em mới không phải vợ anh, để tự em là được!"
"Trước người nào đó còn nói, có chỗ dựa mà không dựa vào, là người ngu!" Mộ Nhã Triết liếc mắt nhìn cô, lành lạnh giảng đạo lý.
Vân Thi Thi mặt lại đỏ lên: "Trước kia là trước kia, còn bây giờ, không giống nhau!"
Nếu từ cái ngày đó đều dựa vào Mộ Nhã Triết mới có thành tựu như bây giờ, cô sẽ có cảm giác không được hay cho lắm.
Cô có thể nắm được nhân vật trong "Qủa Trám", hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân.
Vì sao, chỉ một câu nói đùa, đã hoàn toàn phủ định đi sự cố gắng của cô?
Nếu đem so cô với Mộ Nhã Triết, thì quả thực cô chẳng là cái thá gì!
Nhưng không có Mộ Nhã Triết, cô cũng có thể tự mình cố gắng đi lên.
"Nếu như nói anh mở đường cho em, là quy tắc ngầm, vậy em đã sớm bước chân vào rồi!"
Mộ Nhã Triết mặt không đổi sắc nói ra sự thật.
Vân Thi Thi sắc mặt suy sụp, trừng anh.
"Cái này cũng gọi là quy tắc ngầm?"
Vân Thi Thi kéo cánh tay anh, đi tới.
Phía sau, bỗng nhiên truyền tới một âm thanh run rẩy.
"Anh Mộ..."
Bước chân Mộ Nhã Triết dừng lại, Vân Thi Thi cũng dừng lại theo, xoay người nhìn lại, chỉ thấy phía sau, Tống Ân Nhã cùng Tống Vân Tích đứng ở phía sau, ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn họ.
Nụ cười trên mặt Vân Thi Thi thoáng cứng đờ.
Đã thấy con mắt Tống Ân Nhã nhìn Mộ Nhã Triết không hề chớp mắt, trong con ngươi mơ hồ nổi nên hơi nước.
Cô vẫn luôn tìm anh, anh lại tìm cách tránh không gặp.
Mà giờ khắc này, lại có dáng vẻ thân mật đi với người con gái này.
Tại sao có thể như vậy?
Cảnh làm Tống Ân Nhã đau lòng nhất, đó là lúc Mộ Nhã Triết hôn cô ta, thậm chí cưng chiều xoa tóc Vân Thi Thi.
Động tác thân mật như vậy, từ trước tới giờ, anh chưa từng làm với ai.
Bây giờ, anh lại đưa ánh mắt trần đầy cưng chiều đó cho một người phụ nữ khác.
Thậm chí còn muốn chọn cô ta làm diễn viên?
Mộ Nhã Triết phải có bao nhiêu yêu thích, mới có thể nói ra được những lời như vậy?
Phải biết rằng lúc trước Lục Cảnh Điềm hỏi Mộ Nhã Triết một vai, anh thậm chí còn không thèm để ý.
Bây giờ, lại không tiếc thủ đoạn, muốn nâng đỡ Vân Thi Thi?
Tống Ân Nhã vô cùng uất ức, vừa ghen tỵ, giống như một cơn mây mù đang cuốn lấy cô.
Bây giờ cô đã thực sự thấy rõ, trong mắt Mộ Nhã Triết nhìn người phụ nữ này đều là sủng ái, cưng chiều, tuyệt đối không có nửa điểm giả dối.
Chỉ là, cô không muốn thừa nhận mà thôi.
Bọn họ làm sao có thể thân mật như vậy.
Thân mật đến tình trạng này.
Thậm chí chính miệng Mộ Nhã Triết còn mở miệng: "Anh giúp người phụ nữ của anh, cũng coi là quy tắc ngầm?"
Mộ Nhã Triết nhìn Tống Ân Nhã, sắc mặt không thay đổi.
Ánh mắt Tống Ân Nhã bất thình lình rơi vào trên người Vân Thi Thi.
Một ánh mắt lên án, sắc bén như dao, hung hăng nhìn, hận không thể khoét một lỗ trên khuôn mặt của đối phương.
Nếu như ánh mắt có thể ***, cô sớm đã ૮ɦếƭ cả trăm nghìn lần rồi.
"Mộ... anh, sao anh không nhận điện thoại của em? Em tới công ty tìm anh, cũng không thấy, vì sao lại như vậy?"
Tống Ân Nhã bước tới mấy bước, ánh mắt tràn đầy đau thương.
Mộ Nhã Triết ánh mắt vẫn vô cùng thờ, lại nắm lấy tay Vân Thi Thi thật chặt.
Tống Ân Nhã nhìn thấy hành động mờ ám này, càng thêm thương tâm, lòng như dao cắt.
Tâm, chợt lạnh đi!
Trong miệng cũng không nói lên lời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc