Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 565

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Chưa kể đến vết thương trên người còn chưa khỏi, chỉ nói đến chuyện ông ta đã sớm chuẩn bị toàn bộ, liên hệ với luật sư và tòa án, âm thầm sắp xếp tốt mọi thứ, ngay cả thư ủy thác cũng đã chuẩn bị hai bản, chỉ chờ mấy ngày nữa sẽ trừng trị người phụ nữ không biết điều kia.
Thế mà thư ký lại gọi điện thoại cho ông ta, bảo rằng đã có người nộp một số tiền lớn để bảo lãnh cô ra rồi!
Lần này, Lý Lương Đống thật sự tức giận đến nổi cáu rồi! Ở cái thành phố này, ngay dưới mắt ông ta mà lại có người công khai đưa người trong tay ông ta đi sao?
Ông ta suýt nữa đã nổi trận lôi đình, cũng không thèm suy nghĩ sâu xa gì, mở miệng liền mắng: "Mẹ nó! Các người làm hỏng chuyện của ông đây! Ông đây muốn Vân Thi Thi kia đẹp mặt, các người lại làm mọi chuyện trở thành như vậy, một đám người mà không làm xong chuyện ông đây sai bảo sao?"
Cũng không biết là ai đã đưa người phụ nữa kia ra ngoài? Mấu chốt là ông ta không tra ra được bất kỳ tin tức gì về người kia, chỉ biết là "nhân vật lớn" nhưng cũng không nói rõ là ai, thật đúng là chẳng coi ông ta ra gì rồi!
Ở thành phố này, nói gì đi nữa thì địa vị của ông ta cũng cao, thế lực sau lưng cũng mạnh, bất kể là ai, dám đưa người của ông ta ra ngoài mà không nói với ông ta tiếng nào thì chính là coi thường ông ta!
Ông ta không nổi trận lôi đình mới lạ!
Thư ký bị ông ta phẫn nộ hét một tiếng thì giật mình, suýt chút nữa đã bị dọa cho bật khóc, run run đáp lại: "Ông... ông chủ... Đây cũng không phải là chuyện mà chúng tôi có thể xen vào được. Có người bảo lãnh cho cô gái kia, chúng tôi cũng không có cách nào. Nghe cục trưởng nói, người bảo lãnh có địa vị vô cùng cao, ông ta không dám đắc tội, cho nên chưa nói với ngài tiếng nào mà đã thả người! Ông ấy chỉ nhờ tôi chuyển lời cho ngài, bảo ngài cũng đừng để bụng chuyện cô gái kia, lấy thế lực của người đã bảo lãnh cho cô gái kia mà nói thì ngài cũng tuyệt đối không nên đắc tội..."
Lý Lương Đống trừng mắt, quát to: "Cái gì? Kêu tôi đừng có đắc tội sao? Tôi còn dám nói ở cái thành phố này không có ai dám đắc tội với Lý Lương Đống này đấy!"
Thư ký rụt rụt bả vai, khuyên can: "Tôi... Tôi cũng không rõ chuyện này lắm, tôi đã sắp xếp tốt mọi thứ... Bên tòa án, bên luật sư... Tôi cũng chỉ vừa mới nhận được tin này, lập tức gọi điện ngay cho ngài đây! Nghe nói... nghe nói người kia rất có máu mặt... cho nên mới..."
Lý Lương Đống thở hổn hển cúp điện thoại, cũng không nghĩ ngợi nhiều, tự mình gọi điện cho cục trưởng.
Điện thoại vừa được nhận, ông ta liền gầm lên: "Cục trưởng Tiền, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Người tôi muốn đâu?"
Cục trưởng Tiền vừa mới họp xong, chính mình cũng đang phiền não, vừa nghe thấy giọng của Lý Lương Đống thì cũng bực mình muốn xổ hết luôn một thể! Lão già Lý Lương Đống này suýt nữa thì hại luôn cả ông ta rồi, vậy mà bây giờ còn không biết xấu hổ, gọi điện thoại gọi điện ông ta sao?
Mẹ kiếp, đúng là đồ phá hoại!
Nói về quan hệ giữa bọn họ thì cũng chỉ là thông qua một đống mối quan hệ trung gian khác, lúc trước bọn họ cũng chẳng mấy khi gặp nhau, chỉ là nể mặt nên mới đồng ý giúp Lý Lương Đống lần này, tính ra bọn họ cũng chẳng thân quen gì nhau.
Nói đến Lý Lương Đống, trong đầu cục trưởng Tiền vẫn còn cơn giận chưa nuốt xuống được đây!
Thế mà lại còn muốn hỏi tội ông ta nữa sao, không phải chính vì lão già Lý Lương Đống kia mà ông ta gặp phải phiền toái, chọc phải người không nên chọc sao!
Lý Lương Đống muốn *** người ta cũng chẳng phải là chuyện lớn, thế nhưng mà người lão già kia muốn *** lại là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết.
Mộ Nhã Triết là ai chứ?
Anh là hoàng thái tử có bối cảnh khó lường, ngay cả quan chức lẫn giới xã hội đen ở thành phố này đều kính sợ anh, ra sức lấy lòng anh, nói gì đến một cục trưởng nho nhỏ như ông ta!
Ông ta mặc kệ người phụ nữ của Mộ Nhã Triết đã trêu chọc Lý Lương Đống như thế nào, cũng không quản cô đã gây thù chuốc oán với Lý Lương Đống ra làm sao, dù sao thì người thông minh cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, lo cho thân mình mới là chuyện cần thiết! Nếu không sau này ૮ɦếƭ như thế nào còn chưa biết đâu!
Tuy nhiên, cho dù trong lòng cảm thấy bực tức với Lý Lương Đống nhưng ngoài miệng cũng không thể không nể mặt ông ta một chút, vì vậy cục trưởng cất giọng bình tĩnh: "Ông chủ Lý à, ông gọi điện thoại cho tôi có việc gì? Ông nói như vậy thật sự khiến tôi khó hiểu!"
"Không phải lần trước tôi giao cô gái kia cho ông sao, tại sao ông không nói với tôi một tiếng đã thả người hả?" Giọng nói nóng nảy như vậy, nghe là biết người kia đang cực kỳ tức giận rồi.
Cục trưởng Tiền thở dài một tiếng, tức giận nói: "Cậu Mộ tới tìm tôi để đòi người, tôi có thể không thả sao?"
"Cậu Mộ?"
Lý Lương Đông mơ mơ hồ hồ không phản ứng kịp, lại nghe cục trưởng Tiền trút giận: "Ông chủ Lý à, ông muốn tôi giúp ông, chuyện này không thành vấn đế! Nhưng mà ông cũng đừng có đẩy tôi vào hố lửa chứ!"
"Ông có ý gì? Cậu Mộ, cậu Mộ nào cơ?"
Ở bên kia, cục trưởng Tiền trợn trừng mắt, hỏi lại ông ta: "Ở thành phố này, có thể đưa người trong tay tôi ra ngoài, có thể khiến tôi cung kính gọi là "cậu Mộ" thì còn có thể là ai?"
Thực sự mà nói, địa vị của cục trưởng Tiền cũng không nhỏ, có thể khiến ông ta ngoan ngoãn thả người cũng chỉ có...
Lý Lương Đống chau mày: "Mộ Nhã Triết?"
"Còn không phải là vị thái tử kia!" Cục trưởng Tiền nói ra tên anh vẫn còn sợ hãi trong lòng: "Không phải là tôi không dám đắc tội với người này nên mới phải thả người sao? Trái lại phải nói ông đấy, tại sao người phụ nữ của Mộ Nhã Triết lại chọc đến ông hả?"
Nghe được cái tên "Mộ Nhã Triết", Lý Lương Đống cũng hơi ngẩn ra, nhưng ông ta vẫn cố vớt vát mặt mũi của mình: "Không phải chỉ là thằng nhóc kia thôi sao? Sợ gì chứ!"
Cục trưởng Tiền âm thầm hít vào một hơi, thầm nghĩ Lý Lương Đống này thật sự là ếch ngồi đáy giếng không biết nặng nhẹ, hừ một tiếng rồi nói: "Dù sao thì tôi cũng không dám đắc tội cậu Mộ cao quý kia, tôi nghĩ ông vẫn nên nhờ cậy người lợi hại hơn đi!"
Cúp điện thoại, trong đầu Lý Lương Đống cũng có chút lạnh lẽo, ngồi ở trên giường sửng sốt một lúc lâu, nghĩ như thế nào cũng không hiểu rõ mối quan hệ giữa Vân Thi Thi và vị thái tử kia.
Ông ta thật sự không nghĩ tới Vân Thi Thi thật sự là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết, hơn nữa cũng có vị trí không nhỏ trong lòng anh.
Cái tên Mộ Nhã Triết này thật sự quá mức nổi tiếng, đương nhiên Lý Lương Đống không thể không biết, đúng như lời thư ký nói vừa nãy, nhân vật lớn này có địa vị rất cao, rất ít người có thể nhìn thấu bối cảnh và lai lịch của anh.
Phần lớn mọi người đều chỉ biết anh là ông trùm ngành giải trí ở thành phố này, là hoàng thái tử ngành tài chính, nhưng mà chỉ có từng này thì làm sao có thể ở cái vị trí trên cả vạn người ở cái thành phố này?
Lai lịch của người này không thể đơn giản như thế! Chỉ là người hiểu rõ bối cảnh của anh không nhiều, ông ta không phải là ngoại lệ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc