Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 563

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Tổng bộ Đế Thăng.
Lúc trợ lý cung kính đẩy cửa phòng ra, Mộ Nhã Triết không đổi sắc mặt tiến vào.
Khổng Khải Hiền vừa nhìn thấy anh thì lập tức bật dậy từ trên sô pha, ra sức tươi cười lấy lòng, nhưng lúc này ông ta đang lo lắng chuyện con gái mình đắc tội với người đàn ông trước mắt nên vừa cười vừa cảm thấy hổ thẹn, vẻ mặt có chút cứng ngắc, đúng là rất khó coi.
Khổng Tiểu Thiến nhìn thấy Mộ Nhã Triến thì vẫn còn đứng ngây người bên cạnh, mãi đến khi anh đến gần rồi mà cô ta vẫn chưa phản ứng kịp!
Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Mộ Nhã Triết, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với người đàn ông này ở khoảng cách gần như vậy.
Trước đây, cô ta chưa từng được gặp anh, chỉ mới nghe cha mình nhắc qua rằng người này rất lợi hại, bất kể là ở trên thương trường hay lúc xã giao thì anh đều là một thiên tài kinh doanh truyền kỳ.
Đồn rằng, anh bề ngoài thì lạnh lùng nhưng thực ra lại là một người đàn ông chân thành, chung thủy, chỉ cần nhìn cách anh đối xử với Vân Thi Thi cũng đã rõ rồi.
Mấy năm trước, lúc Mộ Thịnh vẫn còn là tổng giám đốc của Mộ thị, tập đoàn Đế Thăng đã là tập đoàn tài chính hàng đầu. Nhưng thủ đoạn của Mộ Nhã Triết còn tàn độc hơn cả ông Mộ, tập đoàn Đế Thăng được giao cho anh lại càng lúc càng có địa vị cao hơn.
Không thể nghi ngờ rằng anh là một người đàn ông vô cùng có sức hấp dẫn, cho nên được không ít cô gái theo đuổi, chỉ là...
Khổng Tiểu Thiến âm thầm cắn răng, nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, không tự chủ được mà siết chặt nắm đấm. Trước giờ cô ta đều không thể ngờ rằng Vân Thi Thi chính là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết!
Cô ta càng không muốn tin rằng Mộ Nhã Triết sẽ vì một Vân Thi Thi mà không tiếc tiền thu mua Khổng thị, muốn dồn Khổng thị vào chỗ ૮ɦếƭ.
Điều này làm cho cô ta cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Một người đàn ông ưu tú như vậy mà lại cưng chiều một người phụ nữ đến thế kia.
Cho dù là người đàn ông này chính miệng nói với cô ta thì cô ta cũng không muốn tin.
Lòng ghen tỵ không ngừng trỗi dậy trong lòng.
Cô ta thừa nhận, người phụ nữ Vân Thi Thi kia, nếu nói về diện mạo thì quả thật là xinh đẹp. Nhưng mà Vân Thi Thi lại xuất thân từ một nơi hỗn loạn như làng giải trí, sao có thể xứng đôi với Mộ Nhã Triết?
Khi cô ta nghe nói Vân Thi Thi chính là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết, suýt chút nữa thì cô ta đã cười ra nước mắt.
Khi đó, cô ta chỉ nghĩ, Vân Thi Thi còn muốn trèo vào cửa nhà giàu sang, hẳn là bị mắc bệnh ảo tưởng rồi? Nếu không thì sao lại dám mơ mộng sẽ có thể bước chân vào Mộ thị chứ?
Không nói đến cái khác, cô có tư cách gì mà có thể đứng bên cạnh Mộ Nhã Triết?
Cho dù Mộ Nhã Triết để ý đến cô thì ông Mộ cũng sẽ không để cho một con hát bước qua cửa nhà họ Mộ.
Cũng vì vậy, cô ta biết Vân Thi Thi không quyền không thể, chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, cho nên cô ta mới yên tâm ra tay, nhưng mà cô ta lại không biết...
Cho đến vừa rồi, cô ta nghe được từ trong miệng cha của mình rằng Vân Thi Thi bước vào làng giải trí là do Mộ Nhã Triết nâng đỡ!
Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Vân Thi Thi ở trong lòng anh quan trọng đến mức nào.
Hành động lần này của cô ta đúng là đã tự châm lửa đốt mình rồi!
Có lẽ lần này còn liên quan đến toàn bộ Khổng thị!
Khổng Khải Hiền cười lấy lòng Mộ Nhã Triết, ánh mắt lại thoáng nhìn Khổng Tiểu Thiến vẫn còn ngây người tại chỗ, vì thế ông ta ho khan một tiếng, thấy cô ta vẫn thờ ơ thì đẩy cô ta một cái, vẻ mặt nghiêm túc: "Còn không mau chào cậu Mộ đi!"
Khổng Tiểu Thiến đột nhiên giật mình, rốt cuộc cũng có phản ứng, tay chân luống cuống đứng lên.
Mặc dù đã từng được học lễ nghi giao tiếp trong giới thượng lưu nhưng khi đối mặt với một người đàn ông có khí chất hơn người như thế này, cô ta vẫn bị ánh mắt lạnh buốt của anh dọa sợ, không biết phải làm sao.
Bây giờ đến cả hai tay cũng không biết nên đặt ở đâu.
Không thể không nói, khí chất của người đàn ông này quá mức đáng sợ, thật sự khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực!
Anh chỉ yên lặng nhưng lại hoàn toàn nổi bật giữa căn phòng rộng lớn.
Ánh mắt lạnh lùng của anh giống như muốn P0'p ૮ɦếƭ cô ta.
Mộ Nhã Triết dừng bước, lạnh lùng hỏi cô ta: "Cô là Khổng Tiểu Thiến?"
Giọng của anh rất trầm, lộ ra cảm giác rét buốt, Khổng Tiểu Thiến nghe vậy thì run lên, càng không biết nên trả lời như thế nào.
Dù sao cũng là con gái của mình, Khổng Khải Hiền thấy cô ta như vậy thì cũng biết cô con gái bảo bối của mình đã bị khí chất của Mộ Nhã Triết dọa sợ rồi, vì thế ông ta cuống quýt vươn tay ra, vô cùng khách khí nói: "Cậu Mộ, xin hãy lượng thứ cho chúng tôi đã mạo muội không mời mà đến tận đây tìm cậu."
Mộ Nhã Triết bị ông ta cắt ngang thì có chút bất mãn.
Anh lạnh lùng đưa mắt nhìn qua, ánh mắt quét một lượt trên người ông ta, sau cùng dừng lại ở trên bàn tay đang duỗi ra của ông ta, đôi mày nhướng lên có chút ngả ngớn, môi mỏng vẽ ra một đường cong, lãnh đạm hỏi: "Tôi bảo ông lên tiếng sao?"
Lời này thật sự là không cho Khổng Khải Hiền chút mặt mũi nào rồi!
Khổng Khải Hiền nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ, khuôn mặt đỏ lên, bàn tay cứng ngắc khựng lại giữa không trung, muốn thu về cũng không được.
Sau một lúc lâu, ông ta lúng ta lúng túng rụt tay lại, trong đầu ít nhiều có hơi tức giận.
Ông ta đã chủ động đến cửa giải thích rồi, còn chủ động lấy lòng anh, thế mà ngay cả bắt tay anh cũng không thèm, cứ như thể chê tay ông ta bẩn vậy!
Tên Mộ Nhã Triết này còn trẻ tuổi mà tính tình đã kiêu ngạo đến mức đó rồi.
Nhưng mà cái này cũng không đáng trách, anh quả thật là có đủ tư cách để kiêu ngạo!
Chỉ nói đến việc anh là tổng giám đốc của Mộ thị, cho dù anh có trăm ngàn cái không đúng thì người khác cũng không dám nói nửa câu.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng, khẽ cười giễu: "Ông cũng biết là ông không mời mà đến sao?"
Khổng Khải Hiền giật mình, nhất thời không biết nói gì, người này quả nhiên là không chừa đường sống cho bọn họ!
Anh lại quay đầu nhìn Khổng Tiểu Thiến, cất giọng lạnh lùng: "Hình như cô còn chưa trả lời câu hỏi của tôi?"
Khổng Tiểu Thiến ngẩn ra, vội vàng cúi đầu, run giọng nói: "Cậu Mộ... Vâng, thật xin lỗi!"
Sắc mặt Mộ Nhã Triết lập tức trầm xuống, hừ lạnh một tiếng: "Là phải hay là không phải?"
Khổng Tiểu Thiến sững sờ một lúc, bây giờ mới ý thức được anh đang hỏi cái gì, vội vàng trả lời: "Tôi, tôi chính là Khổng Tiểu Thiến, là trưởng phòng quan hệ xã hội của Hoàn Vũ."
"Khổng, Tiểu, Thiến." Anh gằn từng chữ, cười nhạt: "Tên dễ nghe như vậy mà lòng dạ lại độc ác. Không Khải Hiền, ông nuôi dưỡng được một đứa con gái tốt lắm!"
Giọng của anh vô cùng lạnh lùng, khiến người ta không rét mà run.
Lúc này, Mộ Nhã Triết đang nhìn cô ta với ánh mắt như muốn róc xương róc thịt trên người cô ta.
Khổng Tiểu Thiến lui về sau hai bước, cúi đầu không dám nhìn anh, ngay cả một người từng lăn lộn trên thương trường như Khổng Khải Hiền cũng bị dáng vẻ này của anh làm cho kinh hồn bạt vía rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay